Chương 210: Nút Thắt Kiếp Trước
05/05/2025
10
9.0
Chương 210: Nút Thắt Kiếp Trước
Linh Khả Nhi sau khi tỉnh dậy liền thấy mình đang nằm trên giường, một chiếc chăn màu hồng phấn ấm áp được đắp cẩn thận trên người mình. Cùng lúc đó, một âm thanh trầm ấm vang lên phía cuối dưới:
- Em tỉnh lại rồi? Có thấy trong người khó chịu ở đâu không?
Nhìn ánh mắt quan tâm đầy vẻ lo lắng của hắn, Linh Khả Nhi cảm thấy trong lòng không khỏi rung động, mặc dù đầu có chút đau hơn, nhưng cô lại nói:
- Không sao, em thấy ổn hơn nhiều rồi.
Thấy sự thay đổi trong cách xưng hô của cô, Dương Tuấn Vũ rất vui, mọi khi cô đều nói “tôi” để đáp lại hắn, nghe đã thấy có sự xa cách trong đó.
Tuy Linh Khả Nhi nói không, nhưng hắn sao lại không biết cô đang nói dối, chẳng qua theo hắn quan sát từ lúc cô mê man ngủ, tới hiện giờ đã tỉnh lại, hắn không thấy cô nhíu mày, tỏ vẻ đau đớn thì có lẽ cơn đau cũng không quá nghiêm trọng.
- Em cứ nằm nghỉ đi, anh xuống bên dưới mua cháo.
Cô gật đầu, không thấy một người nữa đâu, cô quan tâm hỏi:
- Bác sĩ Phong đâu ạ?
- Anh ta còn có việc đã về trước rồi, cứ sáng sớm mỗi ngày anh và cậu ta sẽ giúp em điều trị. Dự kiến thời gian khoảng 2-3 tuần mới được. Trong thời gian này em tận dụng thời gian nghỉ ngơi, đừng suy nghĩ nhiều.
- Vâng, em biết rồi. Anh đi đi.
Dương Tuấn Vũ gật đầu cũng không tiếp tục, hắn đóng cửa đi xuống khu vực nhà hàng dưới sảnh.
Dù đầu vẫn đau nhức, nhưng có vẻ không còn nặng nề như trước, sự thay đổi nhỏ bé này vẫn khiến Linh Khả Nhi cảm thấy vui mừng. Đột nhiên, cô cảm thấy thế giới còn quá nhiều điều thần kì mà bản thân mình chưa biết đến, chẳng hiểu sao, trong lòng cô lại dấy lên sự khao khát xa lạ. Khao khát một ngày được bước vào trong thế giới đó, được tìm hiểu những sự kiện siêu nhiên ấy.
Dương Tuấn Vũ tỉnh lại thấy cô đang chống tay, vịn lưng định ngồi dậy. Hắn vội vàng đặt hộp cháo xuống rồi bước tới giường đỡ cô.
- Đừng, em muốn ... đi vệ sinh một chút.
Thấy hắn định đỡ mình nằm trở lại, cô vội nói, chỉ là lời nói vừa xong mặt Linh Khả Nhi cũng đỏ rực lên.
Dương Tuấn Vũ cười khổ, hắn không nói tránh để cô thêm ngượng, dìu cô vào nhà vệ sinh, tới giờ chính hắn lại phân vân không biết cô có thể tự giải quyết phần còn lại được không.
Linh Khả Nhi lí nhí nói:
- Em tự làm được, anh ra ngoài đi, lát xong em gọi.
Dương Tuấn Vũ xoa mũi cười ngại ngùng, rồi đóng cửa bước ra ngoài.
Tiếng nước chảy xuống càng lâu, từ má cho tới cổ cô càng lúc càng đỏ bừng, bởi vì hắn rõ ràng vẫn đang đứng ngay bên ngoài cửa, chắc chắn sẽ nghe thấy âm thanh xấu hổ này.
Dương Tuấn Vũ quả thực sợ cô có gì không ổn nên chẳng dám đi xa, nghe tiếng róc rách, trong đầu cố gắng không nghĩ tới những chuyện kiếp trước.
Đợi một lúc, giọng nói yếu ớt của Linh Khả Nhi vang lên:
- Em xong rồi, anh vào đi.
Dương Tuấn Vũ mở cửa ra, thấy cô quần áo chỉnh tề đang ngồi đó, đầu cúi gằm xuống, nhưng chưa đợi hắn lên tiếng, cô đột nhiên ngả người ngã xuống.
Dương Tuấn Vũ bị giật mình nhưng tốc độ của hắn vẫn cực nhanh lao tới, hai tay giữ được hai vai cô trước khi cô ngã đập đầu xuống sàn. Hắn thầm trách mình chủ quan, lo lắng hỏi:
- Em không sao chứ?
Linh Khả Nhi hai mắt có chút mơ màng, cô gật gật đầu rồi ngất đi.
Dương Tuấn Vũ trong lòng hoảng loạn, chẳng qua rất nhanh hắn trấn án mình phải giữ đầu óc tỉnh táo. Cố gắng không để đầu cô di động, hắn bế cô trở lại giường. Vừa đi vừa tự chửi mình ngu ngốc, cô ấy rõ ràng vừa trải qua một đợt phẫu thuật sọ nào, thế nào lại đồng ý để cô đi vệ sinh. Phẫu thuật thần kinh, kị nhất chính là để đầu lắc lư, di chuyển.
Một bên vừa gọi điện cho DG, một bên cẩn thẩn truyền Ki vào người cô thăm dò tình huống.
DG có mặt rất nhanh, dù sao hắn cũng phải ở đây điều trị trong một thời gian dài nên đã sắp xếp cho mình một đợt công tác tới bệnh viện đa khoa tỉnh Yên Phú làm cố vấn.
Quãng đường từ bệnh viện tới đây không quá xa, cho nên vừa nhận được điện thoại của Dương Tuấn Vũ hắn đã tới ngay.
Tình hình của Linh Khả Nhi có chuyển biến xấu, khối u·ng t·hư bị phá hủy sau khi c·hết đã giải phóng ra các c·hất đ·ộc hại trong tế bào, gây ảnh hưởng tiêu cực tới các vùng lành xung quanh, Dương Tuấn Vũ đang phải liên tục truyền Ki của mình vào, giúp đỡ các tế bào này chống đỡ lại các c·hất đ·ộc nọ.
Sau tình huống này xảy ra, hai người thảo luận với nhau lại toàn bộ quá trình điều trị, rồi đưa ra một lộ trình mới. Lộ trình này đại khái không khác nhiều so với lúc trước, chỉ là rút ngắn lại thời gian mỗi lần điều trị, tương ứng với việc một lần không cần tiêu diệt quá nhiều tế bào u·ng t·hư. Đồng thời, sau một lần phẫu thuật, Dương Tuấn Vũ phải liên tục hỗ trợ các tế bào xung quanh chống lại độc tố trong vòng 12 giờ.
Sử dụng dòng năng lượng Ki tinh tế trong một thời gian dài như vậy quả thực rất khó, đòi hỏi sức mạnh tinh thần phải cực lớn. Nếu không phải Dương Tuấn Vũ đã đạt tới cảnh giới này, e rằng rất khó có thể giải quyết một khối u·ng t·hư trong não có kích thước lớn như vậy.
...
Suốt một tháng thời gian điều trị, Linh Khả Nhi bị sự quan tâm, chăm sóc chu đáo, tỉ mỉ của người nam nhân này làm rung động, thái độ đối với hắn đã thay đổi rất rõ ràng.
Nhưng chính cô khi thấy tình cảm của mình vượt quá giới hạn, cô lập tức chỉnh đốn lại bản thân. Bởi vì cô biết, hắn đã là người có vợ.
Chẳng qua mặc kệ sự cố gắng trong lòng, cảm giác hạnh phúc khi ở bên hắn vẫn khiến cô lún sâu vào đó.
Dương Tuấn Vũ đương nhiên nhận thấy thái độ và cử chỉ của Linh Khả Nhi đối với mình thay đổi rõ ràng, mặc dù vậy, hắn lại càng cảm thấy mọi thứ rất quen thuộc, không có lý do gì khác, đây chính là cảm xúc kiếp trước hắn đã từng được trải nghiệm.
Để cho quá trình điều trị đem lại thành công triệt để nhất, khối u·ng t·hư cuối cùng được giải quyết được Vũ Tuấn Phong yêu cầu sinh thiết (hút ra) để làm giải phẫu bệnh và di truyền học. Đó là một khối u·ng t·hư d·i c·ăn tại xương vai được DG cẩn thận hút ra. Phần còn sót lại cũng được bọn họ phong tỏa tiêu diệt hết.
Ca điều trị u·ng t·hư thần kinh bằng siêu năng lực cuối cùng đã thành công sau một tháng liên tục trị liệu.
Nhưng kết quả di truyền do DG trả về lại khiến Dương Tuấn Vũ phải suy nghĩ rất nhiều.
Khối u·ng t·hư đã không còn, nhưng bản chất của nó lại là một loại u·ng t·hư di truyền lặn, thường khởi phát ở độ tuổi trẻ 20-30 tuổi, âm thầm tiến triển trong vài năm rồi phát bệnh.
Điều này cũng chẳng có gì, dù sau này Linh Khả Nhi lập gia đình, có con, nếu con cô lại bị mắc loại u·ng t·hư này thì hắn sẽ lại một lần nữa điều trị giúp. Điều này Dương Tuấn Vũ cũng đã nói rõ với cô rồi. Nhưng cái làm hắn phải suy nghĩ chính là đặc tính loại u·ng t·hư này.
Kiếp này, mặc dù hắn đã xuất hiện một thời gian ngắn ở đại học, giúp chữa bệnh cho cha mẹ cô, hỗ trợ cô tìm được một công việc, nhưng nhìn chung tất cả chỉ là thay đổi so với kiếp trước chỉ là thay đổi về mặt sinh hoạt tài chính.
Hiện giờ là cuối năm 2018, so sánh thời gian với kiếp trước lúc cô chia tay hắn chỉ vỏn vẹn 1 năm, rồi thêm 1 năm nữa cô quyết định cưới Thẩm Giang, mặc dù chênh lệch thời gian là có, nhưng không quá khác biệt.
Hắn chợt nghĩ tới một giả thuyết, khi đó Linh Khả Nhi biết mình bị bệnh không đủ tiền, và khả năng chữa khỏi cũng rất thấp, cô đã quyết định biến mình trở thành người phụ tình, rời bỏ hắn hay không?
Phải biết, khối u ác tính này là loại u·ng t·hư di truyền, thời gian phát bệnh lại rất trùng hợp, nếu đúng như cô vì nó mà bỏ hắn thì ...?
Nghĩ tới khả năng này, nhớ lại sức khỏe dường như ngày càng kém của Linh Khả Nhi ở kiếp trước, thường xuyên quên những việc hắn nhắc nhở làm hắn nổi giận mắng cô, nhưng đáp lại những điều ấy, cô vẫn luôn hết mực yêu thương, quan tâm hắn.
Rồi cho tới một ngày đó, thái độ của cô đột nhiên thay đổi, cô giống như biến thành một người khác, cực kì xa lạ, sau đó không lâu, cô và hắn đường ai nấy đi... từng chuỗi ký ức ngày một trở nên rõ ràng trong đầu hắn, ... Dương Tuấn Vũ cảm thấy thực sự bị sốc.
Nếu như cô vẫn luôn yêu hắn, nếu như cô cố tình làm vậy để hắn rời xa mình, tránh cho người mình yêu phải đau khổ, nếu như cô đáp lại sự giả dối của Thẩm Giang bằng cách để hắn cưới một cái xác, ... nếu như ... thời gian có thể quay trở lại để hắn xác thực tất cả chuyện đó.
Nhưng làm sao có thể? Cho dù hắn đã đạt tới cảnh giới tối cao, xuyên qua thời gian được đi chẳng nữa, nhưng làm sao có khả năng xuyên qua kiếp trước để tìm hiểu rõ ràng mọi nghi vấn trong đầu mình lúc này?
Càng nghĩ, hắn càng thấy đáng hận bản thân mình, nếu hắn quan tâm hơn tới cô, đưa cô đi khám thì ngay cả biết cô mắc bệnh hiểm nghèo, thời gian còn lại rất ít, hắn cũng tuyệt đối không rời bỏ người con gái ấy.
Bù đắp? Bù đắp bây giờ có ý nghĩa gì? Mặc dù vẫn là một cái tên ấy, một con người ấy, nhưng hai kiếp khác nhau, một Linh Khả Nhi cùng hắn vượt qua mọi sóng gió, luôn ở sau ủng hộ một tên nghèo khổ như hắn đã vĩnh viễn biến mất rồi.
Dương Tuấn Vũ ôm đầu khóc, trong lòng tràn ngập sự hối hận đã muộn màng.
Linh Khả Nhi sau khi tỉnh dậy liền thấy mình đang nằm trên giường, một chiếc chăn màu hồng phấn ấm áp được đắp cẩn thận trên người mình. Cùng lúc đó, một âm thanh trầm ấm vang lên phía cuối dưới:
- Em tỉnh lại rồi? Có thấy trong người khó chịu ở đâu không?
Nhìn ánh mắt quan tâm đầy vẻ lo lắng của hắn, Linh Khả Nhi cảm thấy trong lòng không khỏi rung động, mặc dù đầu có chút đau hơn, nhưng cô lại nói:
- Không sao, em thấy ổn hơn nhiều rồi.
Thấy sự thay đổi trong cách xưng hô của cô, Dương Tuấn Vũ rất vui, mọi khi cô đều nói “tôi” để đáp lại hắn, nghe đã thấy có sự xa cách trong đó.
Tuy Linh Khả Nhi nói không, nhưng hắn sao lại không biết cô đang nói dối, chẳng qua theo hắn quan sát từ lúc cô mê man ngủ, tới hiện giờ đã tỉnh lại, hắn không thấy cô nhíu mày, tỏ vẻ đau đớn thì có lẽ cơn đau cũng không quá nghiêm trọng.
- Em cứ nằm nghỉ đi, anh xuống bên dưới mua cháo.
Cô gật đầu, không thấy một người nữa đâu, cô quan tâm hỏi:
- Bác sĩ Phong đâu ạ?
- Anh ta còn có việc đã về trước rồi, cứ sáng sớm mỗi ngày anh và cậu ta sẽ giúp em điều trị. Dự kiến thời gian khoảng 2-3 tuần mới được. Trong thời gian này em tận dụng thời gian nghỉ ngơi, đừng suy nghĩ nhiều.
- Vâng, em biết rồi. Anh đi đi.
Dương Tuấn Vũ gật đầu cũng không tiếp tục, hắn đóng cửa đi xuống khu vực nhà hàng dưới sảnh.
Dù đầu vẫn đau nhức, nhưng có vẻ không còn nặng nề như trước, sự thay đổi nhỏ bé này vẫn khiến Linh Khả Nhi cảm thấy vui mừng. Đột nhiên, cô cảm thấy thế giới còn quá nhiều điều thần kì mà bản thân mình chưa biết đến, chẳng hiểu sao, trong lòng cô lại dấy lên sự khao khát xa lạ. Khao khát một ngày được bước vào trong thế giới đó, được tìm hiểu những sự kiện siêu nhiên ấy.
Dương Tuấn Vũ tỉnh lại thấy cô đang chống tay, vịn lưng định ngồi dậy. Hắn vội vàng đặt hộp cháo xuống rồi bước tới giường đỡ cô.
- Đừng, em muốn ... đi vệ sinh một chút.
Thấy hắn định đỡ mình nằm trở lại, cô vội nói, chỉ là lời nói vừa xong mặt Linh Khả Nhi cũng đỏ rực lên.
Dương Tuấn Vũ cười khổ, hắn không nói tránh để cô thêm ngượng, dìu cô vào nhà vệ sinh, tới giờ chính hắn lại phân vân không biết cô có thể tự giải quyết phần còn lại được không.
Linh Khả Nhi lí nhí nói:
- Em tự làm được, anh ra ngoài đi, lát xong em gọi.
Dương Tuấn Vũ xoa mũi cười ngại ngùng, rồi đóng cửa bước ra ngoài.
Tiếng nước chảy xuống càng lâu, từ má cho tới cổ cô càng lúc càng đỏ bừng, bởi vì hắn rõ ràng vẫn đang đứng ngay bên ngoài cửa, chắc chắn sẽ nghe thấy âm thanh xấu hổ này.
Dương Tuấn Vũ quả thực sợ cô có gì không ổn nên chẳng dám đi xa, nghe tiếng róc rách, trong đầu cố gắng không nghĩ tới những chuyện kiếp trước.
Đợi một lúc, giọng nói yếu ớt của Linh Khả Nhi vang lên:
- Em xong rồi, anh vào đi.
Dương Tuấn Vũ mở cửa ra, thấy cô quần áo chỉnh tề đang ngồi đó, đầu cúi gằm xuống, nhưng chưa đợi hắn lên tiếng, cô đột nhiên ngả người ngã xuống.
Dương Tuấn Vũ bị giật mình nhưng tốc độ của hắn vẫn cực nhanh lao tới, hai tay giữ được hai vai cô trước khi cô ngã đập đầu xuống sàn. Hắn thầm trách mình chủ quan, lo lắng hỏi:
- Em không sao chứ?
Linh Khả Nhi hai mắt có chút mơ màng, cô gật gật đầu rồi ngất đi.
Dương Tuấn Vũ trong lòng hoảng loạn, chẳng qua rất nhanh hắn trấn án mình phải giữ đầu óc tỉnh táo. Cố gắng không để đầu cô di động, hắn bế cô trở lại giường. Vừa đi vừa tự chửi mình ngu ngốc, cô ấy rõ ràng vừa trải qua một đợt phẫu thuật sọ nào, thế nào lại đồng ý để cô đi vệ sinh. Phẫu thuật thần kinh, kị nhất chính là để đầu lắc lư, di chuyển.
Một bên vừa gọi điện cho DG, một bên cẩn thẩn truyền Ki vào người cô thăm dò tình huống.
DG có mặt rất nhanh, dù sao hắn cũng phải ở đây điều trị trong một thời gian dài nên đã sắp xếp cho mình một đợt công tác tới bệnh viện đa khoa tỉnh Yên Phú làm cố vấn.
Quãng đường từ bệnh viện tới đây không quá xa, cho nên vừa nhận được điện thoại của Dương Tuấn Vũ hắn đã tới ngay.
Tình hình của Linh Khả Nhi có chuyển biến xấu, khối u·ng t·hư bị phá hủy sau khi c·hết đã giải phóng ra các c·hất đ·ộc hại trong tế bào, gây ảnh hưởng tiêu cực tới các vùng lành xung quanh, Dương Tuấn Vũ đang phải liên tục truyền Ki của mình vào, giúp đỡ các tế bào này chống đỡ lại các c·hất đ·ộc nọ.
Sau tình huống này xảy ra, hai người thảo luận với nhau lại toàn bộ quá trình điều trị, rồi đưa ra một lộ trình mới. Lộ trình này đại khái không khác nhiều so với lúc trước, chỉ là rút ngắn lại thời gian mỗi lần điều trị, tương ứng với việc một lần không cần tiêu diệt quá nhiều tế bào u·ng t·hư. Đồng thời, sau một lần phẫu thuật, Dương Tuấn Vũ phải liên tục hỗ trợ các tế bào xung quanh chống lại độc tố trong vòng 12 giờ.
Sử dụng dòng năng lượng Ki tinh tế trong một thời gian dài như vậy quả thực rất khó, đòi hỏi sức mạnh tinh thần phải cực lớn. Nếu không phải Dương Tuấn Vũ đã đạt tới cảnh giới này, e rằng rất khó có thể giải quyết một khối u·ng t·hư trong não có kích thước lớn như vậy.
...
Suốt một tháng thời gian điều trị, Linh Khả Nhi bị sự quan tâm, chăm sóc chu đáo, tỉ mỉ của người nam nhân này làm rung động, thái độ đối với hắn đã thay đổi rất rõ ràng.
Nhưng chính cô khi thấy tình cảm của mình vượt quá giới hạn, cô lập tức chỉnh đốn lại bản thân. Bởi vì cô biết, hắn đã là người có vợ.
Chẳng qua mặc kệ sự cố gắng trong lòng, cảm giác hạnh phúc khi ở bên hắn vẫn khiến cô lún sâu vào đó.
Dương Tuấn Vũ đương nhiên nhận thấy thái độ và cử chỉ của Linh Khả Nhi đối với mình thay đổi rõ ràng, mặc dù vậy, hắn lại càng cảm thấy mọi thứ rất quen thuộc, không có lý do gì khác, đây chính là cảm xúc kiếp trước hắn đã từng được trải nghiệm.
Để cho quá trình điều trị đem lại thành công triệt để nhất, khối u·ng t·hư cuối cùng được giải quyết được Vũ Tuấn Phong yêu cầu sinh thiết (hút ra) để làm giải phẫu bệnh và di truyền học. Đó là một khối u·ng t·hư d·i c·ăn tại xương vai được DG cẩn thận hút ra. Phần còn sót lại cũng được bọn họ phong tỏa tiêu diệt hết.
Ca điều trị u·ng t·hư thần kinh bằng siêu năng lực cuối cùng đã thành công sau một tháng liên tục trị liệu.
Nhưng kết quả di truyền do DG trả về lại khiến Dương Tuấn Vũ phải suy nghĩ rất nhiều.
Khối u·ng t·hư đã không còn, nhưng bản chất của nó lại là một loại u·ng t·hư di truyền lặn, thường khởi phát ở độ tuổi trẻ 20-30 tuổi, âm thầm tiến triển trong vài năm rồi phát bệnh.
Điều này cũng chẳng có gì, dù sau này Linh Khả Nhi lập gia đình, có con, nếu con cô lại bị mắc loại u·ng t·hư này thì hắn sẽ lại một lần nữa điều trị giúp. Điều này Dương Tuấn Vũ cũng đã nói rõ với cô rồi. Nhưng cái làm hắn phải suy nghĩ chính là đặc tính loại u·ng t·hư này.
Kiếp này, mặc dù hắn đã xuất hiện một thời gian ngắn ở đại học, giúp chữa bệnh cho cha mẹ cô, hỗ trợ cô tìm được một công việc, nhưng nhìn chung tất cả chỉ là thay đổi so với kiếp trước chỉ là thay đổi về mặt sinh hoạt tài chính.
Hiện giờ là cuối năm 2018, so sánh thời gian với kiếp trước lúc cô chia tay hắn chỉ vỏn vẹn 1 năm, rồi thêm 1 năm nữa cô quyết định cưới Thẩm Giang, mặc dù chênh lệch thời gian là có, nhưng không quá khác biệt.
Hắn chợt nghĩ tới một giả thuyết, khi đó Linh Khả Nhi biết mình bị bệnh không đủ tiền, và khả năng chữa khỏi cũng rất thấp, cô đã quyết định biến mình trở thành người phụ tình, rời bỏ hắn hay không?
Phải biết, khối u ác tính này là loại u·ng t·hư di truyền, thời gian phát bệnh lại rất trùng hợp, nếu đúng như cô vì nó mà bỏ hắn thì ...?
Nghĩ tới khả năng này, nhớ lại sức khỏe dường như ngày càng kém của Linh Khả Nhi ở kiếp trước, thường xuyên quên những việc hắn nhắc nhở làm hắn nổi giận mắng cô, nhưng đáp lại những điều ấy, cô vẫn luôn hết mực yêu thương, quan tâm hắn.
Rồi cho tới một ngày đó, thái độ của cô đột nhiên thay đổi, cô giống như biến thành một người khác, cực kì xa lạ, sau đó không lâu, cô và hắn đường ai nấy đi... từng chuỗi ký ức ngày một trở nên rõ ràng trong đầu hắn, ... Dương Tuấn Vũ cảm thấy thực sự bị sốc.
Nếu như cô vẫn luôn yêu hắn, nếu như cô cố tình làm vậy để hắn rời xa mình, tránh cho người mình yêu phải đau khổ, nếu như cô đáp lại sự giả dối của Thẩm Giang bằng cách để hắn cưới một cái xác, ... nếu như ... thời gian có thể quay trở lại để hắn xác thực tất cả chuyện đó.
Nhưng làm sao có thể? Cho dù hắn đã đạt tới cảnh giới tối cao, xuyên qua thời gian được đi chẳng nữa, nhưng làm sao có khả năng xuyên qua kiếp trước để tìm hiểu rõ ràng mọi nghi vấn trong đầu mình lúc này?
Càng nghĩ, hắn càng thấy đáng hận bản thân mình, nếu hắn quan tâm hơn tới cô, đưa cô đi khám thì ngay cả biết cô mắc bệnh hiểm nghèo, thời gian còn lại rất ít, hắn cũng tuyệt đối không rời bỏ người con gái ấy.
Bù đắp? Bù đắp bây giờ có ý nghĩa gì? Mặc dù vẫn là một cái tên ấy, một con người ấy, nhưng hai kiếp khác nhau, một Linh Khả Nhi cùng hắn vượt qua mọi sóng gió, luôn ở sau ủng hộ một tên nghèo khổ như hắn đã vĩnh viễn biến mất rồi.
Dương Tuấn Vũ ôm đầu khóc, trong lòng tràn ngập sự hối hận đã muộn màng.
Tiến độ: 100%
230/230 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
05/05/2025
Thể loại
Tag liên quan