Chương 209: Phương Pháp Thần Kỳ

05/05/2025 10 9.0
Chương 209: Phương Pháp Thần Kỳ

Linh Khả Nhi vừa xuất viện đã phải đi công tác khiến cho gia đình cảm thấy rất bất đắc dĩ, nhưng cô che giấu bệnh tình rất giỏi, nhìn qua khó ai tin được cô đang bị bệnh sắp c·hết. Lấy lý do công việc gấp không thể nghỉ ngơi thêm, cô hứa sẽ ăn ngủ đầy đủ rồi rời khỏi nhà.

Vừa đi qua ngã rẽ đầu ngõ, Dương Tuấn Vũ đã đứng sẵn ở đó chờ đợi, vì sợ cô phải chờ đợi lâu, hắn đã tới sớm hơn giờ hẹn 1 tiếng. Và quả thật, khi cô ra khỏi nhà, thời gian vẫn còn thừa nửa tiếng. Vì thế, khi vừa ra khỏi ngõ đã thấy hắn, cô có chút bất ngờ.

Ngồi lên xe, cô lên tiếng:

- Anh đợi có lâu không?

Dương Tuấn Vũ cười cười nghĩ thầm trong đầu “tính cách em thế nào tôi chẳng lẽ lại không biết?” nhưng ngoài miệng thì lại nói:

- Công việc xong sớm, không có gì làm nên tôi qua đợi em luôn.

- Vâng.

Linh Khả Nhi gật đầu, người hơi ngả vào ghế, cơ thể bệnh tật luôn làm cô đau đớn, mệt mỏi.

Dương Tuấn Vũ nhìn thoáng qua vẻ mặt của cô cũng không lên tiếng nói chuyện nữa mà tập trung vào lái xe, sớm bắt tay vào chữa trị cho cô càng sớm càng tốt.

Linh Khả Nhi chăm chú nhìn cảnh vật vụt qua ô cửa kính, trong lòng không biết nghĩ gì. Tới khi chiếc xe hắn dừng lại ở một khách sạn lớn, người cô hơi run lên, nhưng cũng không nói gì, chỉ nhắm mắt lại.

Dương Tuấn Vũ đã nghĩ rất nhiều về nơi chữa trị, nhưng sau một hồi, hắn đã chọn một khách sạn có phục vụ tốt nhất trong vùng.

Sở dĩ hắn chọn khách sạn là bởi vì nơi này yên tĩnh, có phục vụ đồ ăn chu đáo, không gian nhiều cây xanh, không khí trong lành, thích hợp cho người đang bị bệnh như cô hơn hẳn bệnh viện.

Nguyên nhân thứ hai, cách hắn điều trị cho cô không cần bàn mổ, chẳng cần dao kéo, vì thế tới bệnh viện là không cần thiết.
Thứ ba, tại Yên Phú ngoài căn cứ ngầm, hắn không có nhà riêng, mà đưa cô xuống dưới căn cứ sẽ mất thêm thời gian giải thích. Trong khi, những việc đó chẳng liên quan gì tới cô, hắn không sợ Khả Nhi sẽ tiết lộ ra ngoài, nhưng như thế sẽ khiến cô phải thêm lo nghĩ.

Mua một căn nhà cần phải làm thủ tịch sang tên lằng nhằng, chọn một khu nhà trọ thì điều kiện thấp kém, cho nên, một khách sạn với không gian xanh tươi là thích hợp nhất.

Thấy hắn nói với lễ tân rằng mình đã đặt hai phòng từ trước, Linh Khả Nhi cũng không nghĩ nhiều, chẳng qua khi lên tới nơi, thấy trong phòng đã có một người lạ, cô hơi hoảng hốt.

- Giới thiệu với em, đây là bác sĩ Phong, chuyên gia phẫu thuật thần kinh hàng đầu cả nước.

Linh Khả Nhi cúi đầu chào:

- Chào bác sĩ.

Vũ Tuấn Phong tháo khẩu trang cười cười:

- Em không nhận ra tôi à?

- Anh là ...

Linh Khả Nhi sửng sốt một chút, cố gắng lục lọi lại trí nhớ ít ỏi còn sót lại trong đầu, lúc sau mới “a” lên một tiếng:

- Anh chính là vị bác sĩ ngày đó phẫu thuật cột sống cho cha em?

- Ừ, may mà em chưa quên anh.

Vũ Tuấn Phong cười hiền lành, giây phút này có ai nghĩ hắn là một lưỡi dao tử thần g·iết người chớp nhoáng?
Dương Tuấn Vũ cũng không ngạc nhiên khi hai người quen biết nhau, bởi vì chính hắn đã mấy lần gọi điện nhờ Vũ Tuấn Phong chữa trị cho người nhà cô, không chỉ người cha nằm liệt giường do hắn tự mình điều trị, mà cả người mẹ bị u·ng t·hư cổ tử cung của cô cũng là do hắn liên hệ người phẫu thuật.

Bác sĩ thần kinh thì đúng rồi, nhưng việc điều trị ở đây chẳng có một chút đồ nghề phẫu thuật gì khiến cô vẫn thắc mắc không rõ họ định làm gì.

Dương Tuấn Vũ cười:

- Em đừng thắc mắc, bản thân bác sĩ Phong cũng là một người có năng lực đặc biệt, chẳng qua năng lực của hắn khác anh. Lần này anh mời cậu ta tới là để giúp em điều trị, còn anh sẽ đứng sau hỗ trợ.

Linh Khả Nhi nghe hắn nói vậy thì rất ngạc nhiên, cô không nghĩ một người bác sĩ mình có quen mặt lại sở hữu năng lực đặc biệt, giây phút này cô không khỏi liên tưởng tới xung quanh cuộc sống bình yên này, phải chăng có rất nhiều người sở hữu sức mạnh kì diệu mà mình không biết?

Sau một hồi giới thiệu và giải thích bệnh tình, Linh Khả Nhi đại khái biết họ định làm gì, trong lòng cô hiện giờ chẳng hiểu sao đối với căn bệnh n·an y· lại không còn sợ hãi, ngược lại, sự tò mò nổi lên, cô thật sự rất mong chờ được chứng kiến những thứ kỳ diệu mà cô vốn chỉ thấy được trong các bộ phim khoa học viễn tưởng.

Vốn bản thân Dương Tuấn Vũ có thể tự mình chữa trị cho cô, nhưng sự hiểu biết và kinh nghiệm y học của Vũ Tuấn Phong hiện giờ đã hơn hẳn hắn. Nếu đây là một người lạ, hắn còn dám tự mình giải quyết, nhưng cô gái này lại rất quan trọng đối với hắn, tự phẫu thuật sợ rằng sẽ bị cảm xúc làm ảnh hưởng. Vì thế, hắn đã lựa chọn phối hợp với DG để đảm bảo tỉ lệ thành công được cao nhất.

Theo ý kiến của DG, bọn họ sẽ bắt đầu từ nơi khó nhất, cũng chính là nơi khởi nguồn của vô vàn tế bào đã và đang d·i c·ăn trong cơ thể của Linh Khả Nhi: khối u·ng t·hư ở não.

Não bộ vốn là một cơ quan rất đặc biệt, tràn ngập sắc thái thần bí, mà tới thế kỷ 22 loài người với khoa học công nghệ vượt trội vẫn không thể giải mã hết được. Mà phần lớn là do cấu trúc của nó rất dễ tổn thương, nhìn qua giống với đậu hũ, động chạm dễ dàng bị hư hại, mặc dù đã được bao bọc trong một hộp sọ rất cứng rắn.

Việc mạnh mẽ loại bỏ khối u·ng t·hư ở não ngay lập tức sẽ dẫn tới hiện tượng giảm áp suất đột ngột, chắc chắn sẽ làm cho nhu mô não bị co kéo, làm tổn thương các cấu trúc siêu vi của não. Vì thế, quá trình này cần được làm rất từ từ, đòi hỏi độ chính xác cực cao.

Ngay khi Linh Khả Nhi tiến vào trạng thái mê muội, Dương Tuấn Vũ truyền năng lượng theo động mạch cảnh ở cổ (vị trí người xưa t·ự s·át hay cắt vào, máu sẽ phun ra cực mạnh) thuận theo dòng máu, đi theo nhánh chui vào trong não.

Ở bên cạnh, Vũ Tuấn Phong cũng làm tương tự, theo sự dẫn đường của năng lượng của đồng nghiệp mà đi dần lên.

Ở cấp độ của Vũ Tuấn Phong vốn khó mà có thể làm được loại phẫu thuật kiểu này, không cần mổ, không cần bộc lộ tổn thương cho mắt quan sát. Cũng chính vì thể mà dòng năng lượng hắn truyền vào phải dựa theo lộ tuyến mà Dương Tuấn Vũ đi trước dẫn dắt.
Ngược lại, Dương Tuấn Vũ có sức mạnh cảm nhận đã tới một trình độ cực cao, có thể nói hắn nhắm mắt vẫn có thể quan sát chính xác những sự vật xung quanh, thông qua chính dòng năng lượng mà mình phát ra. Đương nhiên càng xa, năng lực cảm nhận càng kém, nhưng ở vị trí gần sát thế này, hắn hoàn toàn có thể khống chế được.

Dòng Ki đi vào cơ thể, theo sự phân nhánh động mạch nhỏ dần mà cũng thu hẹp lại, cuối cùng, tới mao mạch cực nhỏ, cách dòng năng lượng chỉ tồn tại dưới dạng chuỗi hạt năng lượng.

Khi cảm nhận được sự tồn tại của khối u·ng t·hư, Dương Tuấn Vũ rất hồi hộp, hắn không dám trực tiếp can thiệp mà là dẫn dắt dòng Ki của DG phong tỏa lấy nó. DG chưa bao giờ phẫu thuật kiểu này, nhưng trong lòng hắn không có sợ hãi, chỉ có phấn khích và vui mừng, đến bản thân hắn cũng cảm thấy cách phẫu thuật này quá mức thần kì.

Hiểu được dụng ý của Boss, hắn bắt đầu tiến hành tiêu diệt các tế bào u·ng t·hư bằng cách đưa các hạt năng lượng mang thuộc tính phong sắc bén đâm vào, phá hủy màng tế bào của chúng.

Tế bào u·ng t·hư mặc dù là loại tế bào quái ác, nhưng tựu chung vẫn nằm trong phạm trù tế bào, nó sẽ không thể sống nếu màng bao bọc tất cả các bào quan bên trong nó bị rách, giống như một quả bóng nước khi bị châm kim sẽ chảy hết các chất dịch bên trong ra, khi đó, tế bào sẽ c·hết.

Quá trình này được DG làm rất cẩn thận, khối u·ng t·hư bị hắn phá hủy từ cách nhánh tua tủa như chân bạch tuộc, rồi mới tới thân- trung tâm khối u·ng t·hư.

Chẳng qua tới đây, hắn liền dừng lại. Dương Tuấn Vũ hiểu ý cũng chậm rãi thu hồi lại Ki của mình.

Trong quá trình chữa trị, các tế bào ác tính thì do DG giải quyết, còn hắn thì dùng các hạt năng lượng mang thuộc tính trị liệu đi hỗ trợ các tế bào lành xung quanh đang bị chèn ép, suy yếu sắp c·hết, dần phục hồi.

Sự khó khăn của điều trị u·ng t·hư chính là như vậy, các loại hóa trị (dùng chất hóa học gây độc tế bào) và xạ trị (sử dụng các hạt hoặc sóng có năng lượng cao như: tia X, tia Gamma, các chùm tia điện tử, proton…) để tiêu diệt hoặc phá hỏng các tế bào. Mặc dù nó thực sự l·àm c·hết các tế bào u·ng t·hư, nhưng đồng thời cũng làm tổn thương các tế bào lành.

Trong khi các tế bào u·ng t·hư thì cứ điên cuồng nhân lên, các tế bào thần kinh (neuron) bình thường thì lại không có chức năng sinh sản khi con người đã trưởng thành. Điều này tương đương với việc, một tế bào thần kinh c·hết đi, não của bạn sẽ vĩnh viễn hao hụt đi mà không cách nào bù đắp lại được.

Đương nhiên, nếu tế bào đó đang làm nhiệm vụ gì, ví dụ như phối hợp với các neuron khác mang một đoạn ký ức, thì sau khi nó c·hết đi, đoạn ký ức đó chắc chắn bị mất đi phần nào, thậm chí là mất đi toàn bộ.

Do đó, các phương pháp phẫu thuật, hóa trị, xạ trị, dù có thể làm khối u c·hết đi, nhưng đồng thời sẽ làm não bộ bị tổn thương không hề nhẹ.

Chính vì thế, Dương Tuấn Vũ mới không để DG làm một mình. Phong thuộc tính mang sự sắc bén, thích hợp với g·iết c·hết tế bào u·ng t·hư, nhưng nó không có khả năng cứu các tế bào đang bị chèn ép sắp c·hết.

Trong khi, thuộc tính ánh sáng mang năng lực trị liệu của Dương Tuấn Vũ lại vừa khéo có tác dụng tuyệt vời này. Không chỉ là dẫn đường cho “lưỡi dao gió” đi, các hạt ánh sáng còn cứu giúp các tế bào thần kinh lành, góp phần hạn chế tối đa năng lực trí óc của Linh Khả Nhi bị ảnh hưởng sau khi phẫu thuật.

Đúng là vẹn cả đôi đường.
9.0
Tiến độ: 100% 230/230 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
05/05/2025