Chương 187: Chư Thần Gặp Mặt
05/05/2025
10
9.0
Chương 187: Chư Thần Gặp Mặt
Ngay khi Dương Tuấn Vũ cảm giác thân thể sắp bị xé nát thì một đoàn ánh sáng mát lạnh đột nhiên bao trùm lấy hắn, đất trời vốn bạo liệt cũng thoáng trở nên nhu hòa hơn nhiều. Một bóng hình thướt tha xuất hiện chắn giữa hắn và Ares, mái tóc mềm lượn sóng bàng bạc, làn da lộ ra trắng như tuyết khiến người ta sinh lòng yêu thương, cô xuất hiện không một điềm báo trước, Dương Tuấn Vũ không cảm nhận được, chỉ có Ares với bộ mặt khó chịu nhưng rõ ràng chẳng có điểm gì ngạc nhiên là người duy nhất không cảm thấy bất ngờ mà thôi.
- Selena?
Dương Tuấn Vũ mơ hồ gọi tên.
Thân hình cô thoáng chốc cứng lại, nhưng rất nhanh chóng bình tĩnh trở lại, cô không quay đầu, cũng chẳng đáp lại tiếng gọi của hắn mà nhìn vào kẻ đối diện, đôi mắt tĩnh lặng như mặt nước mùa thu giờ đây rõ ràng cũng phải nổi sóng. Selena chất vấn:
- Ares, tại sao ngươi làm vậy? Ngươi điên rồi!
Ares thu lại khí thế, trời long đất lở cũng nhanh chóng yên bình trở lại, đây không phải là do hắn sợ người trước mặt, mà chủ yếu là vì hắn biết hôm nay cô tới thì bản thân không thể thoải mái tàn sát mấy con sâu bọ này được nữa.
- Bọn chúng làm gián đoạn kế hoạch của ta, đây chỉ là cái giá mà chúng đáng được nhận. Ngươi cũng quản thật nhiều chuyện quá rồi đấy, đừng nghĩ vì chúng ta có cùng xuất thân mà ta không dám g·iết ngươi!
Ares gằn giọng, lời lẽ mang đầy tính cảnh cáo.
- Ngươi có thể thử!
Nhưng tiếc cho hắn, Artemis chưa bao giờ là một cô gái liễu yếu đào tơ, mà không chỉ cô, không có một vị thần nào tính cách yếu nhược. Nếu thực sự ở cố hương Olympus, nơi thực sự có đủ sự kiên cố để họ thoải mái chiến đấu, thì lúc này nhất định bọn họ sẽ không chỉ giao tiếp bằng lời.
Có điều hiện thực khác xa quá khứ, Địa Cầu là hành tinh có sự sống nhưng lại rất mong manh, nếu họ triển khai sức mạnh thật sự thì chưa cần chiến đấu đã làm hành tinh này tan vỡ rồi.
Ánh mắt đỏ rực nói rõ lòng hắn rất phẫn nộ, Ares sau nhiều lần luân hồi vẫn không thay đổi được tính khí nóng nảy. Bản thân là đại diện cho c·hiến t·ranh và sự tàn bạo, nếu có thể nuốt trôi cơn tức này thì hắn chẳng còn là Ares nữa rồi.
Đất trời vừa yên ổn chưa lâu thì một lần nữa lại nổi sóng, thần khí vung lên, thổi bay vạn vật.
Artemis ánh mắt bình tĩnh, cây cung bạc giương tên, không gian đột ngột trở nên băng giá, thậm chí bầu trời xuất hiện tuyết rơi, và rồi tất cả theo cung tên mà bị kéo lại, nén ép tới cực điểm, chỉ cần cô thả tay ra một cuộc đại chiến giữa các vị thần sẽ chính thức nổ ra.
Nhưng có lẽ hôm nay chưa phải là thời điểm thích hợp để họ so tài cao thấp, đúng lúc này từ trong không gian bước ra mấy người lạ mặt, họ lập tức chia nhau bây về phía Ares và Artemis để ngăn cản họ xuất chiêu.
Phía Artemis có Athena, phía Ares có Hades và em trai lão Poseidon.
Ngay khi bọn họ xuất hiện, không gian tức khắc bị phong bế, đám ngoại nhân trừ Dương Tuấn Vũ đều bị ngăn cách, trong mắt bọn họ những người kia đã đột nhiên biến mất.
Dương Tuấn Vũ bị kéo vào không gian này cũng không quá sợ hãi, thái độ này của hắn khiến những vị thần mới tới hơi ngạc nhiên nhưng cũng chẳng nghĩ ngợi nhiều. Hades nheo mắt nở nụ cười đầy ý vị với hắn, Dương Tuấn Vũ nhận ra đây chính là kẻ mình từng giao đấu trên biển hơn năm năm về trước, có thể nói sự xuất hiện của người này đã mở đầu cho một loạt sự kiện trong quá khứ của hắn.
- Không ngờ ngươi vẫn còn sống.
Hades xoa chòm râu cười dài, lại nói tiếp:
- Có vẻ ngươi vừa phá hỏng chuyện tốt của Ares khiến nó nổi điên lên à?
Dương Tuấn Vũ nhún vai:
- Tôi không biết giữa hắn ta và tổ chức Sói Xám này có liên quan tới nhau. Nhưng dù biết thì những thứ vốn thuộc về tôi, tôi vẫn sẽ tìm mọi cách lấy lại.
Ares khinh miệt ra mặt:
- Ngươi mấy kiếp nữa cũng đừng mong có tư cách đấu với ta một trận. Ngươi quá kém cỏi, mang trong mình dòng máu của tên ngu ngốc kia cũng chẳng làm ra trò trống gì. Ta đã nói với các ngươi rồi, tên khốn Apollo chỉ có cái vẻ ngoài mà thôi.
Artemis nổi đóa:
- Ares, ngươi chỉ giống một viên đá kê chân của anh ấy mà thôi, lúc ở Olympus, ngươi có trận nào mà không cúp đuôi chạy trối c·hết. Nếu không có Zeus ngăn cản, ngươi đã hóa thành tro bụi từ lâu rồi, ở đó mà nói mạnh miệng.
Ares vốn cực kì kiêu ngạo, nghe Artemis chọc vào nỗi đau khi xưa của mình thì tâm tình dậy sóng, có điều hắn chưa kịp phát tác thì Athena nãy giờ đứng bên cạnh Selena lại lên tiếng:
- Cô ấy nói không sai, mọi người đều là người quen có ai không rõ. Ta nghĩ ngươi gây khó dễ cho tên người không ra người thần chẳng tới thần như kẻ này hoàn toàn là muốn thỏa mãn tâm trí hèn mọn của mình. Quá khứ đánh không lại, giờ muốn giày xéo truyền nhân duy nhất của hắn. Đây quả là một hành động sáng suốt nhỉ?
- Athena, ngươi muốn c·hết!!!
- Ta muốn c·hết? Chỉ sợ ngươi không có tư cách đó.
Ares vốn cực kì hiếu chiến, trong quá khứ hắn đúng là thua không ít những vị thần khác, nhưng cũng chính hắn chiến đấu quanh năm suốt tháng nên kinh nghiệm rất nhiều. Sự bền bỉ của hắn nhìn thoáng ra thì rất đáng khen, cứ sau một trận thua, hắn sẽ điên cuồng luyện tập rồi quay lại khiêu chiến, dần dần từ thua nhiều thắng ít, sang thắng thua ngang bằng, cuối cùng có những người dù không cam lòng nhưng đúng là bị hắn dần dần vượt qua.
Không nói tới thế hệ trước như Zeus, Poseidon hay Hades, thế hệ của hắn và sau hắn chẳng có ai mà Ares chưa từng khiêu chiến và chưa thắng, chỉ trừ duy nhất một người khiến Ares chưa biết mùi chiến thắng- Apollo. Cũng chính vì lẽ đó, Apollo luôn đứng đầu trong danh sách những kẻ phải đánh bại của Ares, nhưng khổ nỗi, hắn luyện tập, chiến đấu ở rất nhiều nơi, qua rất nhiều cuộc tranh đấu, tích lũy vô vàn kinh nghiệm nhưng đánh với Apollo cả ngàn lần thì đều thua cả ngàn.
Apollo cực mạnh! Đây cũng là lời mà Zeus phải thẳng thắn thừa nhận, và trong một lần hiếm hoi say sỉn, lão cũng gật đầu đánh giá Apollo là kẻ duy nhất đủ năng lực và trí tuệ để cai trị các vị thần nếu một ngày lão không may ngã xuống.
Ares tình cờ nghe được càng khiến hắn nổi lên tâm tư đánh bại bằng được đối phương, nhưng rồi sự xuất hiện của lũ quái vật không gian cùng những kẻ xâm lược thần bí đã khiến Olympus thất thủ, các vị thần đều b·ị t·hương nghiêm trọng.
Trong giây phút ấy, người mà hắn luôn căm ghét lại đứng ra, cản đường cho bọn họ thoát thân, thậm chí không tiếc dùng cả sức mạnh luân hồi để ngọc đá cùng tan với kẻ thù. Đối phương đúng là b·ị t·hương không nhẹ, bọn họ có đủ thời gian để rời khỏi hành tinh quê nhà, chỉ có điều cái tên Apollo cũng theo trận chiến đó mà biến mất vĩnh viễn.
Kẻ gây ra bao nỗi ô nhục cho mình, cuối cùng lại đứng ra cứu mình, mặc dù chỉ là do hắn nằm trong nhóm người chạy trốn, nhưng nói cho cùng hắn vẫn nợ kẻ đó một mối ân tình. Tất cả cảm xúc hỗn loạn khiến Ares khi nghĩ về Apollo chỉ còn một chữ “hận”!
Và nay, khi ở một thế giới khác, một hành tinh khác, chứng kiến sức mạnh ánh sáng quen thuộc lại một lần nữa xuất hiện trong cơ thể một người Trái Đất, tính hiếu chiến không tự chủ bộc phát, hắn đích thực muốn xé tan Dương Tuấn Vũ rồi hủy diệt mầm mống năng lực tàn dư của Apollo.
Nhưng hắn không thích, không có nghĩa là những vị thần khác đồng tình với hắn. Hades cũng không ưa gì Apollo, Poseidon cũng chẳng có bao nhiêu hảo cảm với đứa cháu sáng chói mắt của mình, nhưng còn chưa tới mức làm ra hành động tiêu cực như Ares. Artemis chẳng muốn dây dưa với Dương Tuấn Vũ, nhưng cô lại không thể bình tĩnh khi có người khác muốn c·ướp đoạt hay hủy hoại năng lực ánh sáng đặc biệt ấy. Còn Athena, Artemis muốn thế nào, cô cũng sẽ ra sức bảo vệ con bé.
Ngay khi Dương Tuấn Vũ cảm giác thân thể sắp bị xé nát thì một đoàn ánh sáng mát lạnh đột nhiên bao trùm lấy hắn, đất trời vốn bạo liệt cũng thoáng trở nên nhu hòa hơn nhiều. Một bóng hình thướt tha xuất hiện chắn giữa hắn và Ares, mái tóc mềm lượn sóng bàng bạc, làn da lộ ra trắng như tuyết khiến người ta sinh lòng yêu thương, cô xuất hiện không một điềm báo trước, Dương Tuấn Vũ không cảm nhận được, chỉ có Ares với bộ mặt khó chịu nhưng rõ ràng chẳng có điểm gì ngạc nhiên là người duy nhất không cảm thấy bất ngờ mà thôi.
- Selena?
Dương Tuấn Vũ mơ hồ gọi tên.
Thân hình cô thoáng chốc cứng lại, nhưng rất nhanh chóng bình tĩnh trở lại, cô không quay đầu, cũng chẳng đáp lại tiếng gọi của hắn mà nhìn vào kẻ đối diện, đôi mắt tĩnh lặng như mặt nước mùa thu giờ đây rõ ràng cũng phải nổi sóng. Selena chất vấn:
- Ares, tại sao ngươi làm vậy? Ngươi điên rồi!
Ares thu lại khí thế, trời long đất lở cũng nhanh chóng yên bình trở lại, đây không phải là do hắn sợ người trước mặt, mà chủ yếu là vì hắn biết hôm nay cô tới thì bản thân không thể thoải mái tàn sát mấy con sâu bọ này được nữa.
- Bọn chúng làm gián đoạn kế hoạch của ta, đây chỉ là cái giá mà chúng đáng được nhận. Ngươi cũng quản thật nhiều chuyện quá rồi đấy, đừng nghĩ vì chúng ta có cùng xuất thân mà ta không dám g·iết ngươi!
Ares gằn giọng, lời lẽ mang đầy tính cảnh cáo.
- Ngươi có thể thử!
Nhưng tiếc cho hắn, Artemis chưa bao giờ là một cô gái liễu yếu đào tơ, mà không chỉ cô, không có một vị thần nào tính cách yếu nhược. Nếu thực sự ở cố hương Olympus, nơi thực sự có đủ sự kiên cố để họ thoải mái chiến đấu, thì lúc này nhất định bọn họ sẽ không chỉ giao tiếp bằng lời.
Có điều hiện thực khác xa quá khứ, Địa Cầu là hành tinh có sự sống nhưng lại rất mong manh, nếu họ triển khai sức mạnh thật sự thì chưa cần chiến đấu đã làm hành tinh này tan vỡ rồi.
Ánh mắt đỏ rực nói rõ lòng hắn rất phẫn nộ, Ares sau nhiều lần luân hồi vẫn không thay đổi được tính khí nóng nảy. Bản thân là đại diện cho c·hiến t·ranh và sự tàn bạo, nếu có thể nuốt trôi cơn tức này thì hắn chẳng còn là Ares nữa rồi.
Đất trời vừa yên ổn chưa lâu thì một lần nữa lại nổi sóng, thần khí vung lên, thổi bay vạn vật.
Artemis ánh mắt bình tĩnh, cây cung bạc giương tên, không gian đột ngột trở nên băng giá, thậm chí bầu trời xuất hiện tuyết rơi, và rồi tất cả theo cung tên mà bị kéo lại, nén ép tới cực điểm, chỉ cần cô thả tay ra một cuộc đại chiến giữa các vị thần sẽ chính thức nổ ra.
Nhưng có lẽ hôm nay chưa phải là thời điểm thích hợp để họ so tài cao thấp, đúng lúc này từ trong không gian bước ra mấy người lạ mặt, họ lập tức chia nhau bây về phía Ares và Artemis để ngăn cản họ xuất chiêu.
Phía Artemis có Athena, phía Ares có Hades và em trai lão Poseidon.
Ngay khi bọn họ xuất hiện, không gian tức khắc bị phong bế, đám ngoại nhân trừ Dương Tuấn Vũ đều bị ngăn cách, trong mắt bọn họ những người kia đã đột nhiên biến mất.
Dương Tuấn Vũ bị kéo vào không gian này cũng không quá sợ hãi, thái độ này của hắn khiến những vị thần mới tới hơi ngạc nhiên nhưng cũng chẳng nghĩ ngợi nhiều. Hades nheo mắt nở nụ cười đầy ý vị với hắn, Dương Tuấn Vũ nhận ra đây chính là kẻ mình từng giao đấu trên biển hơn năm năm về trước, có thể nói sự xuất hiện của người này đã mở đầu cho một loạt sự kiện trong quá khứ của hắn.
- Không ngờ ngươi vẫn còn sống.
Hades xoa chòm râu cười dài, lại nói tiếp:
- Có vẻ ngươi vừa phá hỏng chuyện tốt của Ares khiến nó nổi điên lên à?
Dương Tuấn Vũ nhún vai:
- Tôi không biết giữa hắn ta và tổ chức Sói Xám này có liên quan tới nhau. Nhưng dù biết thì những thứ vốn thuộc về tôi, tôi vẫn sẽ tìm mọi cách lấy lại.
Ares khinh miệt ra mặt:
- Ngươi mấy kiếp nữa cũng đừng mong có tư cách đấu với ta một trận. Ngươi quá kém cỏi, mang trong mình dòng máu của tên ngu ngốc kia cũng chẳng làm ra trò trống gì. Ta đã nói với các ngươi rồi, tên khốn Apollo chỉ có cái vẻ ngoài mà thôi.
Artemis nổi đóa:
- Ares, ngươi chỉ giống một viên đá kê chân của anh ấy mà thôi, lúc ở Olympus, ngươi có trận nào mà không cúp đuôi chạy trối c·hết. Nếu không có Zeus ngăn cản, ngươi đã hóa thành tro bụi từ lâu rồi, ở đó mà nói mạnh miệng.
Ares vốn cực kì kiêu ngạo, nghe Artemis chọc vào nỗi đau khi xưa của mình thì tâm tình dậy sóng, có điều hắn chưa kịp phát tác thì Athena nãy giờ đứng bên cạnh Selena lại lên tiếng:
- Cô ấy nói không sai, mọi người đều là người quen có ai không rõ. Ta nghĩ ngươi gây khó dễ cho tên người không ra người thần chẳng tới thần như kẻ này hoàn toàn là muốn thỏa mãn tâm trí hèn mọn của mình. Quá khứ đánh không lại, giờ muốn giày xéo truyền nhân duy nhất của hắn. Đây quả là một hành động sáng suốt nhỉ?
- Athena, ngươi muốn c·hết!!!
- Ta muốn c·hết? Chỉ sợ ngươi không có tư cách đó.
Ares vốn cực kì hiếu chiến, trong quá khứ hắn đúng là thua không ít những vị thần khác, nhưng cũng chính hắn chiến đấu quanh năm suốt tháng nên kinh nghiệm rất nhiều. Sự bền bỉ của hắn nhìn thoáng ra thì rất đáng khen, cứ sau một trận thua, hắn sẽ điên cuồng luyện tập rồi quay lại khiêu chiến, dần dần từ thua nhiều thắng ít, sang thắng thua ngang bằng, cuối cùng có những người dù không cam lòng nhưng đúng là bị hắn dần dần vượt qua.
Không nói tới thế hệ trước như Zeus, Poseidon hay Hades, thế hệ của hắn và sau hắn chẳng có ai mà Ares chưa từng khiêu chiến và chưa thắng, chỉ trừ duy nhất một người khiến Ares chưa biết mùi chiến thắng- Apollo. Cũng chính vì lẽ đó, Apollo luôn đứng đầu trong danh sách những kẻ phải đánh bại của Ares, nhưng khổ nỗi, hắn luyện tập, chiến đấu ở rất nhiều nơi, qua rất nhiều cuộc tranh đấu, tích lũy vô vàn kinh nghiệm nhưng đánh với Apollo cả ngàn lần thì đều thua cả ngàn.
Apollo cực mạnh! Đây cũng là lời mà Zeus phải thẳng thắn thừa nhận, và trong một lần hiếm hoi say sỉn, lão cũng gật đầu đánh giá Apollo là kẻ duy nhất đủ năng lực và trí tuệ để cai trị các vị thần nếu một ngày lão không may ngã xuống.
Ares tình cờ nghe được càng khiến hắn nổi lên tâm tư đánh bại bằng được đối phương, nhưng rồi sự xuất hiện của lũ quái vật không gian cùng những kẻ xâm lược thần bí đã khiến Olympus thất thủ, các vị thần đều b·ị t·hương nghiêm trọng.
Trong giây phút ấy, người mà hắn luôn căm ghét lại đứng ra, cản đường cho bọn họ thoát thân, thậm chí không tiếc dùng cả sức mạnh luân hồi để ngọc đá cùng tan với kẻ thù. Đối phương đúng là b·ị t·hương không nhẹ, bọn họ có đủ thời gian để rời khỏi hành tinh quê nhà, chỉ có điều cái tên Apollo cũng theo trận chiến đó mà biến mất vĩnh viễn.
Kẻ gây ra bao nỗi ô nhục cho mình, cuối cùng lại đứng ra cứu mình, mặc dù chỉ là do hắn nằm trong nhóm người chạy trốn, nhưng nói cho cùng hắn vẫn nợ kẻ đó một mối ân tình. Tất cả cảm xúc hỗn loạn khiến Ares khi nghĩ về Apollo chỉ còn một chữ “hận”!
Và nay, khi ở một thế giới khác, một hành tinh khác, chứng kiến sức mạnh ánh sáng quen thuộc lại một lần nữa xuất hiện trong cơ thể một người Trái Đất, tính hiếu chiến không tự chủ bộc phát, hắn đích thực muốn xé tan Dương Tuấn Vũ rồi hủy diệt mầm mống năng lực tàn dư của Apollo.
Nhưng hắn không thích, không có nghĩa là những vị thần khác đồng tình với hắn. Hades cũng không ưa gì Apollo, Poseidon cũng chẳng có bao nhiêu hảo cảm với đứa cháu sáng chói mắt của mình, nhưng còn chưa tới mức làm ra hành động tiêu cực như Ares. Artemis chẳng muốn dây dưa với Dương Tuấn Vũ, nhưng cô lại không thể bình tĩnh khi có người khác muốn c·ướp đoạt hay hủy hoại năng lực ánh sáng đặc biệt ấy. Còn Athena, Artemis muốn thế nào, cô cũng sẽ ra sức bảo vệ con bé.
Tiến độ: 100%
230/230 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
05/05/2025
Thể loại
Tag liên quan