Chương 188: Minh Ước Giữa Các Vị Thần. Sự Phân Cấp Thiên Hà. Egas- Chủng Tộc Quái Vật
05/05/2025
10
9.0
Chương 188: Minh Ước Giữa Các Vị Thần. Sự Phân Cấp Thiên Hà. Egas- Chủng Tộc Quái Vật
Ares sau khi bớt sôi máu lại thì cũng nhận ra được tình hình này hắn chẳng thể làm gì được tên nhãi kia. Đôi mắt đỏ hơi nheo lại, hắn nói:
- Hôm nay coi như ngươi may mắn, nhưng lần sau đừng để ta gặp được, nếu không bọn họ dù có tới cũng chỉ kịp để nhặt xác ngươi thôi.
Hừm!
Nói xong, hắn xé rách không gian biến mất.
Những người còn lại có lẽ đã quá quen thuộc với tính cách thất thường của Ares nên cũng mặc kệ, Hades vuốt chòm râu dê của mình, ánh mắt quét về kẻ đứng phía sau Artemis:
- Mới mấy năm không gặp nhưng sức mạnh đã đạt tới cấp độ này rồi? Coi như Belvedere cũng không chọn bừa truyền nhân của mình. Nói xem, để đồng ý cho ngươi sức mạnh như vậy, hắn muốn ngươi làm gì?
Mọi người b·ị đ·ánh động, mấy cặp mắt tò mò đều hướng về hắn.
Dương Tuấn Vũ thoáng nhìn qua Artemis, thấy cô không có ý ngăn cản thì nói:
- Ngài ấy không ép buộc ta làm gì cả. Nhưng từ những điều mà ngài ấy nói, ta thấy có hai tâm nguyện lúc còn sống chưa hoàn thành.
- Là gì?
Hades gập đầu có vẻ hứng thú.
Dương Tuấn Vũ lại nhìn về phía Artemis, nhưng lần này là nhìn thẳng vào đôi mắt sâu thẳm kia rồi nói:
- Thứ quan trọng nhất chính là bảo vệ cô ấy.
Mọi người gật gù, tình yêu của Apollo và Artemis là thứ bọn họ đã chứng kiến qua rất nhiều năm tháng, cho nên không lạ gì nếu Apollo muốn truyền nhân của hắn bảo vệ nàng.
Đôi mắt trào hoa lệ, Artemis cố nén đau đớn trong tim, đôi tay xinh đẹp trốn trong tay áo đã siết chặt lại từ bao giờ. Suốt bao năm tháng, bao kiếp sống, cô đều tìm kiếm tung tích của anh, cô luôn tin người đàn ông tài giỏi ấy sẽ có cách vượt qua luân hồi trở lại, nhưng trong kiếp này, cô may mắn được gặp lại nguồn năng lượng ánh sáng thân thiết, có điều người mang nó lại nói với cô rằng Apollo đ·ã c·hết, hắn chỉ là truyền nhân của anh ấy.
Đây là một sự thật quá mức độc ác với cô. Artemis thậm chí không muốn sống nữa, nhưng gánh nặng phục hưng Olympus còn đó, không cho phép cô được tự tiện c·hết đi. Đợi, cô đợi ngày phục hưng hoàn tất, khi đó nhất định cô sẽ đi theo tình yêu của mình.
Dương Tuấn Vũ cảm nhận được sự kìm nén của Artemis, hắn thở dài không biết làm sao cho phải. Để xua tan đi không khí có phần trầm xuống, hắn nói tiếp:
- Thứ hai là phục hưng tộc Olympus, đánh tan những kẻ xâm lược đòi lại hành tinh quê hương của mình.
Nghe hắn nói, tinh thần mọi người bỗng chốc nghiêm túc hẳn lên. Đúng vậy, giữa các vị thần luôn có những t·ranh c·hấp lặt vặt, mâu thuẫn liên miên, nhưng tựu chung tất cả đều có một nguyện vọng lớn nhất đó chính là giành lại hành tinh của mình. Cho dù ở Trái Đất có vô vàn sự sống tươi đẹp, nhưng Olympus vẫn là nơi tổ tiên bao đời họ sinh sống, có rất nhiều thứ quan trọng đối với bọn họ.
Hades khá hài lòng về câu trả lời thẳng thắn của hắn:
- Ừm, rất tốt, coi như ngươi không giấu giếm. Tuy vậy, từ những điều ngươi nói, Apollo đã để ngươi nhìn thấy những sự việc xảy ra trong ký ức của hắn?
Dương Tuấn Vũ gật đầu, đây là muốn hỏi rõ hắn không chỉ được thừa kế sức mạnh ánh sáng mà còn có được ký ức của Apollo, điều này sẽ khiến các vị thần kia không quá bài xích hắn. Vì dù sao, hắn cũng không phải tộc nhân Olympus, giữa hai chủng tộc vẫn có sự xa cách nhất định.
Hades nheo mắt cười, hắn không hỏi nữa, nếu tên này đã có những ký ức của Apollo thì chẳng cần hỏi nhiều.
Poseidon không muốn mất thời gian, hắn nói thẳng:
- Ngươi hiện giờ sức mạnh so với nhân loại nơi đây thì tạm được, nhưng trong mắt bọn ta còn chưa đủ nhìn, đừng nói phục hưng gì đó, đám Egas có thể dễ dàng xé xác ngươi ra hàng ngàn mảnh.
- Egas?
Dương Tuấn Vũ nhíu mày.
Poseidon cũng nhíu mày, hắn nhận ra sự thắc mắc trong lời nói của đối phương:
- Đừng nói với ta ngay cả Egas là thứ gì ngươi cũng không rõ.
Dương Tuấn Vũ gật đầu:
- Đúng vậy, Apollo chỉ cho ta biết về sự tồn tại của đám quái vật xấu xí đã t·ấn c·ông Olympus mà thôi.
- À. Egas chính là tên loài quái vật vũ trụ đó. Apollo hi sinh quá sớm nên thông tin về Egas có lẽ không biết được nhiều lắm. Bọn ta sau hàng ngàn năm thu thập tin tức khắp vũ trụ nên đã biết không ít về sự tồn tại của Egas. Chẳng qua nếu nói cho người hiện giờ cũng chẳng đem lại lợi ích gì.
Ngươi có ký ức của Apollo nên chắc hiểu rõ, sức mạnh vừa rồi Ares sử dụng chỉ là một phần rất rất nhỏ mà thôi. Bọn ta thì không nói, nhưng tên điên đó, nếu để hắn gặp lại ngươi thì có thể sẽ g·iết ngươi thật đấy. Tốt nhất ngươi nên tìm cách nhanh chóng gia tăng sức mạnh của mình đi.
Dương Tuấn Vũ biết Poseidon không nói khoác, chỉ có điều hắn vẫn có chút thắc mắc:
- Có phải giữa các người có một hiệp nghị nào đó phải không?
Lần này Athena lên tiếng:
- Nhà ngươi cũng có đầu óc đấy.
Dương Tuấn Vũ bỏ qua sự khinh thường trong lời nói của cô ta, hắn tiếp tục:
- Điều này không có gì khó đoán. Từ sức mạnh mà tôi được biết, việc hủy diệt một hành tinh đối với mấy người không phải việc gì quá to tát, nhưng rõ ràng sau rất nhiều năm sinh sống tại đây, lịch sử chưa hề ghi chép tới việc Trái Đất bị tổn thương nghiêm trọng, điều mà chỉ cần các người muốn đều có thể dễ dàng làm ra.
Artemis lên tiếng giải đáp thắc mắc của hắn, nhưng giọng cô rõ ràng không giấu đi được cảm giác buồn bã:
- Sau này khi ra ngoài vũ trụ, đặt chân lên nhiều thiên hà ngươi sẽ thấy được sự khác biệt giữa chúng. Thiên hà cơ bản được chia ra ba bậc: Siêu thiên hà hay Thiên hà cao cấp, thiên hà trung cấp và thiên hà cấp thấp. Mỗi hành tinh trong từng thiên hà cũng có ba bậc: Hành tinh cao cấp, trung cấp và hạ cấp.
Sự phân chia này dựa trên một số tiêu chí, trong đó quan trọng nhất là: Sự sống, công nghệ, và tài nguyên.
Loài người các ngươi có lịch sử ngắn, chỉ sinh tồn trên Địa Cầu chưa bước ra các hành tinh khác, công nghệ chỉ mới ở mức thấp, đích thực chỉ là một Hành tinh hạ cấp. Không những thế, thiên hà mà các ngươi đang tồn tại có tên Ngân Tinh Hà, cũng chỉ là một Thiên Hà cấp thấp, sự sống so với các nơi khác phải nói là rất nghèo nàn.
Dương Tuấn Vũ chấn động, mặc dù có cực kì nhiều giả thiết do con người đặt ra rằng ngoài vũ trụ có tồn tại sự sống, nhưng qua lời những người này hắn mới hiểu, bên ngoài hư không vô tận kia nào chỉ tồn tịa sự sống mà không ngờ còn cực kỳ phát triển, Trái Đất nhìn rực rỡ thế này nhưng chỉ là cấp bậc thấp kém nhất mà thôi.
Apollo mặc dù đã để lại cho hắn khá nhiều mảnh ký ức, nhưng đó cũng chỉ là một phần cuộc sống của hắn mà thôi, có rất nhiều điều bị thiếu sót, trong đó những ký ức về vũ trụ quả thật chẳng có bao nhiêu.
Mọi người thấy hắn ngạc nhiên thì lập tức hiểu Apollo không truyền đạt lại toàn bộ ký ức cho truyền nhân của mình, điều này cũng dễ hiểu, có những việc riêng tư hoặc không quan trọng thì hắn sẽ loại bỏ đi, để phần nào giảm thiểu năng lượng duy trì, giúp hắn kéo dài được thời gian để sau hàng trăm vạn năm vẫn lưu giữ được cho người có duyên.
Artemis tiếp tục giải thích:
- Địa Cầu là hành tinh non trẻ, tài nguyên mới bắt đầu phát triển, kết cấu còn yếu, nếu chúng ta mạnh mẽ giao đấu như ở Olympus thì nơi này đã biến thành một đống đất đá bay rải rác khắp vũ trụ rồi. Vì thế, chúng ta mới lập ra một minh ước, hạn chế tối đa việc sử dụng năng lực bản thân mà can thiệp vào xu hướng phát triển và tiến hóa của hành tinh này.
Dương Tuấn Vũ gật đầu, nghe chính lời Artemis nói coi như đã giải đáp được suy đoán nhiều năm nay của mình.
Đột nhiên giọng cô lại trầm xuống, ánh mắt sắc bén quét về phía Hades và Poseidon:
- Nhưng trong bóng tối có ai đó cố tình dùng sức mạnh của mình thao túng con người thỏa mãn hư vinh, trong khi sức mạnh bản thân sau mấy trăm vạn năm thì chỉ thấy suy thoái. Sợ rằng miệng thì luôn nói tìm cách giành lại quê hương, nhưng tâm trí thì chỉ thích an nhàn cũng nên.
Bị nói mỉa trước mặt, Hades và Poseidon nhìn nhau cười nhạt rồi coi như không thấy.
Kịch hay đã hết, Hades liền vẫy tay rời đi:
- Chúc các ngươi sống tốt.
Poseidon thì chẳng nói lời nào liền đi.
Athena cũng không muốn ở lại, Artemis bị kéo tay thì hơi chần chừ, ánh mắt nhìn Dương Tuấn Vũ cũng bớt khó chịu đi. Việc hắn là truyền nhân của Apollo không phải là lỗi do hắn, c·ái c·hết của anh cũng không liên quan gì tới người này, cho nên đối với cô, hắn chẳng có lỗi gì, cô cảm thấy mình thù hận hắn là không đúng.
- Bảo trọng.
Nhưng không vì thế mà cô có thể hàn huyên được gì, nói xong cô theo gót Athena rời đi.
Không gian bị phong bế được Artemis phá bỏ, Dương Tuấn Vũ một thân suy kiệt từ từ rơi xuống. Một thân ảnh linh hoạt lao tới đỡ lấy hắn, đôi mắt xinh đẹp tràn đầy nước mắt lo lắng nhìn tới nhìn lui, miệng vội hỏi:
- Anh không sao chứ?
Dương Tuấn Vũ vuốt ve gò má mềm mại ấy, cười lắc đầu:
- Mọi chuyện đều ổn. Đi thôi. Trận này chúng ta đã thắng.
Rin gật đầu làm nước mắt rơi lã chã xuống mặt hắn, cô quay sang nói với sáu thân ảnh đang tức tốc tiến về phía này:
- Lập tức trở về.
- Rõ!
Thông qua các tuyến liên lạc phân tầng, mọi quân nhân của DE tranh thủ kiểm tra lại quân số, thu thập các vật nhu yếu phẩm rồi tức tốc lên đường trở về. Ngược lại, đám Sói Xám như rắn mất đầu, khi thấy Dương Tuấn Vũ còn đó mà người mắt đỏ lại không rõ tung tích thì tâm tình đại loạn, không cần ai nói, tất cả đều cắm đầu chạy chối c·hết, chỉ sợ chạy chậm một chút thì sẽ bị lập tức g·iết c·hết.
Ares sau khi bớt sôi máu lại thì cũng nhận ra được tình hình này hắn chẳng thể làm gì được tên nhãi kia. Đôi mắt đỏ hơi nheo lại, hắn nói:
- Hôm nay coi như ngươi may mắn, nhưng lần sau đừng để ta gặp được, nếu không bọn họ dù có tới cũng chỉ kịp để nhặt xác ngươi thôi.
Hừm!
Nói xong, hắn xé rách không gian biến mất.
Những người còn lại có lẽ đã quá quen thuộc với tính cách thất thường của Ares nên cũng mặc kệ, Hades vuốt chòm râu dê của mình, ánh mắt quét về kẻ đứng phía sau Artemis:
- Mới mấy năm không gặp nhưng sức mạnh đã đạt tới cấp độ này rồi? Coi như Belvedere cũng không chọn bừa truyền nhân của mình. Nói xem, để đồng ý cho ngươi sức mạnh như vậy, hắn muốn ngươi làm gì?
Mọi người b·ị đ·ánh động, mấy cặp mắt tò mò đều hướng về hắn.
Dương Tuấn Vũ thoáng nhìn qua Artemis, thấy cô không có ý ngăn cản thì nói:
- Ngài ấy không ép buộc ta làm gì cả. Nhưng từ những điều mà ngài ấy nói, ta thấy có hai tâm nguyện lúc còn sống chưa hoàn thành.
- Là gì?
Hades gập đầu có vẻ hứng thú.
Dương Tuấn Vũ lại nhìn về phía Artemis, nhưng lần này là nhìn thẳng vào đôi mắt sâu thẳm kia rồi nói:
- Thứ quan trọng nhất chính là bảo vệ cô ấy.
Mọi người gật gù, tình yêu của Apollo và Artemis là thứ bọn họ đã chứng kiến qua rất nhiều năm tháng, cho nên không lạ gì nếu Apollo muốn truyền nhân của hắn bảo vệ nàng.
Đôi mắt trào hoa lệ, Artemis cố nén đau đớn trong tim, đôi tay xinh đẹp trốn trong tay áo đã siết chặt lại từ bao giờ. Suốt bao năm tháng, bao kiếp sống, cô đều tìm kiếm tung tích của anh, cô luôn tin người đàn ông tài giỏi ấy sẽ có cách vượt qua luân hồi trở lại, nhưng trong kiếp này, cô may mắn được gặp lại nguồn năng lượng ánh sáng thân thiết, có điều người mang nó lại nói với cô rằng Apollo đ·ã c·hết, hắn chỉ là truyền nhân của anh ấy.
Đây là một sự thật quá mức độc ác với cô. Artemis thậm chí không muốn sống nữa, nhưng gánh nặng phục hưng Olympus còn đó, không cho phép cô được tự tiện c·hết đi. Đợi, cô đợi ngày phục hưng hoàn tất, khi đó nhất định cô sẽ đi theo tình yêu của mình.
Dương Tuấn Vũ cảm nhận được sự kìm nén của Artemis, hắn thở dài không biết làm sao cho phải. Để xua tan đi không khí có phần trầm xuống, hắn nói tiếp:
- Thứ hai là phục hưng tộc Olympus, đánh tan những kẻ xâm lược đòi lại hành tinh quê hương của mình.
Nghe hắn nói, tinh thần mọi người bỗng chốc nghiêm túc hẳn lên. Đúng vậy, giữa các vị thần luôn có những t·ranh c·hấp lặt vặt, mâu thuẫn liên miên, nhưng tựu chung tất cả đều có một nguyện vọng lớn nhất đó chính là giành lại hành tinh của mình. Cho dù ở Trái Đất có vô vàn sự sống tươi đẹp, nhưng Olympus vẫn là nơi tổ tiên bao đời họ sinh sống, có rất nhiều thứ quan trọng đối với bọn họ.
Hades khá hài lòng về câu trả lời thẳng thắn của hắn:
- Ừm, rất tốt, coi như ngươi không giấu giếm. Tuy vậy, từ những điều ngươi nói, Apollo đã để ngươi nhìn thấy những sự việc xảy ra trong ký ức của hắn?
Dương Tuấn Vũ gật đầu, đây là muốn hỏi rõ hắn không chỉ được thừa kế sức mạnh ánh sáng mà còn có được ký ức của Apollo, điều này sẽ khiến các vị thần kia không quá bài xích hắn. Vì dù sao, hắn cũng không phải tộc nhân Olympus, giữa hai chủng tộc vẫn có sự xa cách nhất định.
Hades nheo mắt cười, hắn không hỏi nữa, nếu tên này đã có những ký ức của Apollo thì chẳng cần hỏi nhiều.
Poseidon không muốn mất thời gian, hắn nói thẳng:
- Ngươi hiện giờ sức mạnh so với nhân loại nơi đây thì tạm được, nhưng trong mắt bọn ta còn chưa đủ nhìn, đừng nói phục hưng gì đó, đám Egas có thể dễ dàng xé xác ngươi ra hàng ngàn mảnh.
- Egas?
Dương Tuấn Vũ nhíu mày.
Poseidon cũng nhíu mày, hắn nhận ra sự thắc mắc trong lời nói của đối phương:
- Đừng nói với ta ngay cả Egas là thứ gì ngươi cũng không rõ.
Dương Tuấn Vũ gật đầu:
- Đúng vậy, Apollo chỉ cho ta biết về sự tồn tại của đám quái vật xấu xí đã t·ấn c·ông Olympus mà thôi.
- À. Egas chính là tên loài quái vật vũ trụ đó. Apollo hi sinh quá sớm nên thông tin về Egas có lẽ không biết được nhiều lắm. Bọn ta sau hàng ngàn năm thu thập tin tức khắp vũ trụ nên đã biết không ít về sự tồn tại của Egas. Chẳng qua nếu nói cho người hiện giờ cũng chẳng đem lại lợi ích gì.
Ngươi có ký ức của Apollo nên chắc hiểu rõ, sức mạnh vừa rồi Ares sử dụng chỉ là một phần rất rất nhỏ mà thôi. Bọn ta thì không nói, nhưng tên điên đó, nếu để hắn gặp lại ngươi thì có thể sẽ g·iết ngươi thật đấy. Tốt nhất ngươi nên tìm cách nhanh chóng gia tăng sức mạnh của mình đi.
Dương Tuấn Vũ biết Poseidon không nói khoác, chỉ có điều hắn vẫn có chút thắc mắc:
- Có phải giữa các người có một hiệp nghị nào đó phải không?
Lần này Athena lên tiếng:
- Nhà ngươi cũng có đầu óc đấy.
Dương Tuấn Vũ bỏ qua sự khinh thường trong lời nói của cô ta, hắn tiếp tục:
- Điều này không có gì khó đoán. Từ sức mạnh mà tôi được biết, việc hủy diệt một hành tinh đối với mấy người không phải việc gì quá to tát, nhưng rõ ràng sau rất nhiều năm sinh sống tại đây, lịch sử chưa hề ghi chép tới việc Trái Đất bị tổn thương nghiêm trọng, điều mà chỉ cần các người muốn đều có thể dễ dàng làm ra.
Artemis lên tiếng giải đáp thắc mắc của hắn, nhưng giọng cô rõ ràng không giấu đi được cảm giác buồn bã:
- Sau này khi ra ngoài vũ trụ, đặt chân lên nhiều thiên hà ngươi sẽ thấy được sự khác biệt giữa chúng. Thiên hà cơ bản được chia ra ba bậc: Siêu thiên hà hay Thiên hà cao cấp, thiên hà trung cấp và thiên hà cấp thấp. Mỗi hành tinh trong từng thiên hà cũng có ba bậc: Hành tinh cao cấp, trung cấp và hạ cấp.
Sự phân chia này dựa trên một số tiêu chí, trong đó quan trọng nhất là: Sự sống, công nghệ, và tài nguyên.
Loài người các ngươi có lịch sử ngắn, chỉ sinh tồn trên Địa Cầu chưa bước ra các hành tinh khác, công nghệ chỉ mới ở mức thấp, đích thực chỉ là một Hành tinh hạ cấp. Không những thế, thiên hà mà các ngươi đang tồn tại có tên Ngân Tinh Hà, cũng chỉ là một Thiên Hà cấp thấp, sự sống so với các nơi khác phải nói là rất nghèo nàn.
Dương Tuấn Vũ chấn động, mặc dù có cực kì nhiều giả thiết do con người đặt ra rằng ngoài vũ trụ có tồn tại sự sống, nhưng qua lời những người này hắn mới hiểu, bên ngoài hư không vô tận kia nào chỉ tồn tịa sự sống mà không ngờ còn cực kỳ phát triển, Trái Đất nhìn rực rỡ thế này nhưng chỉ là cấp bậc thấp kém nhất mà thôi.
Apollo mặc dù đã để lại cho hắn khá nhiều mảnh ký ức, nhưng đó cũng chỉ là một phần cuộc sống của hắn mà thôi, có rất nhiều điều bị thiếu sót, trong đó những ký ức về vũ trụ quả thật chẳng có bao nhiêu.
Mọi người thấy hắn ngạc nhiên thì lập tức hiểu Apollo không truyền đạt lại toàn bộ ký ức cho truyền nhân của mình, điều này cũng dễ hiểu, có những việc riêng tư hoặc không quan trọng thì hắn sẽ loại bỏ đi, để phần nào giảm thiểu năng lượng duy trì, giúp hắn kéo dài được thời gian để sau hàng trăm vạn năm vẫn lưu giữ được cho người có duyên.
Artemis tiếp tục giải thích:
- Địa Cầu là hành tinh non trẻ, tài nguyên mới bắt đầu phát triển, kết cấu còn yếu, nếu chúng ta mạnh mẽ giao đấu như ở Olympus thì nơi này đã biến thành một đống đất đá bay rải rác khắp vũ trụ rồi. Vì thế, chúng ta mới lập ra một minh ước, hạn chế tối đa việc sử dụng năng lực bản thân mà can thiệp vào xu hướng phát triển và tiến hóa của hành tinh này.
Dương Tuấn Vũ gật đầu, nghe chính lời Artemis nói coi như đã giải đáp được suy đoán nhiều năm nay của mình.
Đột nhiên giọng cô lại trầm xuống, ánh mắt sắc bén quét về phía Hades và Poseidon:
- Nhưng trong bóng tối có ai đó cố tình dùng sức mạnh của mình thao túng con người thỏa mãn hư vinh, trong khi sức mạnh bản thân sau mấy trăm vạn năm thì chỉ thấy suy thoái. Sợ rằng miệng thì luôn nói tìm cách giành lại quê hương, nhưng tâm trí thì chỉ thích an nhàn cũng nên.
Bị nói mỉa trước mặt, Hades và Poseidon nhìn nhau cười nhạt rồi coi như không thấy.
Kịch hay đã hết, Hades liền vẫy tay rời đi:
- Chúc các ngươi sống tốt.
Poseidon thì chẳng nói lời nào liền đi.
Athena cũng không muốn ở lại, Artemis bị kéo tay thì hơi chần chừ, ánh mắt nhìn Dương Tuấn Vũ cũng bớt khó chịu đi. Việc hắn là truyền nhân của Apollo không phải là lỗi do hắn, c·ái c·hết của anh cũng không liên quan gì tới người này, cho nên đối với cô, hắn chẳng có lỗi gì, cô cảm thấy mình thù hận hắn là không đúng.
- Bảo trọng.
Nhưng không vì thế mà cô có thể hàn huyên được gì, nói xong cô theo gót Athena rời đi.
Không gian bị phong bế được Artemis phá bỏ, Dương Tuấn Vũ một thân suy kiệt từ từ rơi xuống. Một thân ảnh linh hoạt lao tới đỡ lấy hắn, đôi mắt xinh đẹp tràn đầy nước mắt lo lắng nhìn tới nhìn lui, miệng vội hỏi:
- Anh không sao chứ?
Dương Tuấn Vũ vuốt ve gò má mềm mại ấy, cười lắc đầu:
- Mọi chuyện đều ổn. Đi thôi. Trận này chúng ta đã thắng.
Rin gật đầu làm nước mắt rơi lã chã xuống mặt hắn, cô quay sang nói với sáu thân ảnh đang tức tốc tiến về phía này:
- Lập tức trở về.
- Rõ!
Thông qua các tuyến liên lạc phân tầng, mọi quân nhân của DE tranh thủ kiểm tra lại quân số, thu thập các vật nhu yếu phẩm rồi tức tốc lên đường trở về. Ngược lại, đám Sói Xám như rắn mất đầu, khi thấy Dương Tuấn Vũ còn đó mà người mắt đỏ lại không rõ tung tích thì tâm tình đại loạn, không cần ai nói, tất cả đều cắm đầu chạy chối c·hết, chỉ sợ chạy chậm một chút thì sẽ bị lập tức g·iết c·hết.
Tiến độ: 100%
230/230 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
05/05/2025
Thể loại
Tag liên quan