Chương 178: Nước Đi Mạo Hiểm

05/05/2025 10 9.0
Chương 178: Nước Đi Mạo Hiểm

Ôm tới khi chiếc mũi nhỏ thở đều đều, Dương Tuấn Vũ đặt con xuống giường, tắt bớt bóng điện chỉ để lại một ánh đèn ngủ dịu nhẹ, hắn cẩn thận đóng cửa lại.

- Mai anh đi được chứ? Nếu bận quá thì không sao để em tìm một lý do nói với con bé. Hân Hân rất ngoan, nó sẽ không khóc lóc như những đứa trẻ khác.

Dương Tuấn Vũ lắc đầu:

- Anh nhận ra con bé rất thông minh, mọi thứ nó đều biết ít nhiều, nhưng càng hiểu chuyện sớm, càng không đòi hỏi như những đứa trẻ cùng trang lứa khác, thì anh càng đau lòng. Đối với con anh thực sự không làm tròn trách nhiệm của một người cha.

Vân Tú bước tới ôm sau lưng chồng, đầu tựa vào vai hắn, cô khẽ thở dài:

- Con bé quả thực rất thiệt thòi, nhưng em biết những việc anh làm không đơn thuần như vẻ bề ngoài. Từ khi yêu anh, bước vào thế giới đặc biệt của anh, em đã biết anh mang trên mình gánh nặng rất lớn. Gia Hân mặc dù sẽ buồn, sẽ cô đơn hơn, nhưng nó luôn được rất nhiều người quan tâm, nuông chiều con bé, tuy không thể thay thế tình cảm của cha, nhưng như vậy cũng khiến nó vui vẻ hơn nhiều.

Hiểu chuyện sớm chưa hẳn đã là chuyện xấu, em thấy nó rất tự hào về anh, các bài tập làm văn khi nói về anh nó đều thần tượng hóa anh tới mức em là mẹ mà khi đọc cũng phải ghen tị với anh đấy.

Dương Tuấn Vũ vỗ về tay vợ, hắn im lặng không nói, Gia Hân sinh ra như một phần sinh mệnh hắn vậy, nhìn thấy con bé, hắn càng biết mình phải cố gắng hơn nữa, gấp rút hơn nữa. Lúc trước hắn sợ, sợ tương lai u ám theo sự xuất hiện của hắn mà kéo tới quá bất ngờ, khiến mọi thứ hắn chuẩn bị chưa được hoàn hảo mà rơi vào thất bại. Bây giờ, hắn còn sợ hơn, nhìn ánh mắt ngây thơ của con, hắn vừa hạnh phúc, vừa tự tạo thêm áp lực cho mình để đẩy nhanh tiến độ mọi việc.

Lòng bàn tay hắn chậm rãi ngửa ra, một chùm sáng thuần khiết khiến không gian đêm tối xung quanh run rẩy tránh xa, Vân Tú chăm chú nhìn vào vật mà Ki hắn đang bảo vệ bên trong, cô lo lắng nói:

- Anh định dùng nó một lần nữa?

Cô còn nhớ rõ, ngày trước chồng mình đã học hỏi từ vật này để tạo ra trái tim cho tàu ngầm TT-01, bộ nguồn hydrogel-điện thay đổi hoàn toàn hỏa lực hải quân, đưa Việt Nam lên vị thế ngang bằng với các quốc gia có ý định t·ranh c·hấp ngoài Biển Đông.

Đó chỉ là một trong số rất ít các thông tin mà hắn tìm hiểu được. Dương Tuấn Vũ đã giải mã gần như toàn bộ tri thức bên trong, cho nên Vân Tú không rõ tại sao hắn lại lấy vật này ra, anh định làm gì? Cô thực sự rất tò mò.

Dương Tuấn Vũ hít sâu một hơi, ánh mắt có vẻ điên cuồng hơn rất nhiều, có thể thấy đây là một quyết định vô cùng khôn lường. Có thể đem tới thay đổi toàn diện cho nhân loại Trái Đất, cũng có thể khiến nó bị hủy diệt nhanh chóng hơn. Nhưng ngay cả cất giấu thứ này đi, hắn vẫn luôn có cảm giác dường như có một sự liên hệ của thứ này với tinh không xa xôi ngoài kia, càng để lâu hắn càng tháy bất an.
- Không phải dùng nó một lần nữa, mà bây giờ anh mới quyết định dùng nó đúng cách.

- Đúng cách?

- Ừ. Một lần tình cờ chế tác, anh phát hiện ra các tri thức được khắc lên Mảnh Lập Phương chỉ là cái vẻ bên ngoài mà thôi, thực chất vật này tồn tại một kho chứa.

Vân Tú giật mình, toàn thân ớn lạnh, cô run giọng nói:

- Nó chứa cái gì? Anh định thả thứ đó ra? Nó có làm thế giới hỗn loạn không? Anh phải nghĩ cho kĩ, đừng vì xúc động mà làm bừa.

- Bên trong nó thực chất chứa đựng một dòng trạng thái sự sống rất kì lạ, nhưng dường như rất non nớt. Anh có phần nắm chắc sẽ kiểm soát được nó.

Cố kìm nén cảm xúc sợ hãi trong lòng, cô khuyên hắn:

- Có tới mức phải kích hoạt nó không? Chẳng lẽ không có biện pháp khác?

Dương Tuấn Vũ thở dài, hắn và Triệu Cơ đã bàn bạc rất nhiều, thứ này hẳn là một trạng thái máy móc kì dị, nó có thể đem lại rất nhiều thứ thần kì.

Nhưng quả thật nếu không kiểm soát được, mọi việc sẽ trở thành t·hảm h·ọa thực sự. Cũng chính vì thế hắn đã phân vân rất lâu. Ở Zero như bị cấm chế chèn ép khiến nó không có động tĩnh gì đáng kể, nhưng từ khi hắn quay trở lại thế giới này, Dương Tuấn Vũ giật mình nhận ra nó đang tích cực liên hệ với một thứ gì đó trong vũ trụ.

Cho nên, hắn mới quyết định cởi bỏ lớp vỏ bọc của nó ra, xem rốt cuộc bên trong là thứ gì, nếu cảm thấy không thể tận dụng được, hắn sẽ lập tức hủy diệt nó, tránh vật bên trong hấp dẫn những tồn tại khó lường bên ngoài không gian.

Sau khi nghe hắn giải thích tường tận, Vân Tú cũng hiểu vì sao hắn làm vậy, quả thực nếu bên ngoài vũ trụ tối tăm kia xuất hiện một thứ gì đó đáng sợ, thì Trái Đất sẽ gặp phải t·hảm h·ọa kinh khủng.
Từ lúc bước vào mặt tối của xã hội, từ một cô gái chỉ có niềm đam mê với kinh doanh và tiền bạc, Vân Tú đã thay đổi hoàn toàn tầm mắt, những thứ vốn không nên tồn tại lại thực sự tồn tại, nhưng con người với nguồn sức mạnh vô tận cứ nghĩ chỉ có trên phim điện ảnh Holywood lại xuất hiện, hơn nữa, chính cô hiện giờ cũng nằm trong số đó. Cuộc sống đúng là khó mà lường trước được điều gì.

Vân Tú chưa bao giờ hỏi tại sao chồng mình lại có thể sáng tạo ra nhiều thứ, hiểu biết về chuyện tu luyện như vậy, nhưng cô dám chắc anh có sự trợ giúp từ ngoại lực bên ngoài. Chỉ là cô cùng lắm chỉ nghĩ tới hắn tìm thấy một kho tài liệu từ tương lai, chứ không ngờ rằng kho tài liệu này lại là một siêu máy tính, tồn tại sâu trong đầu chồng mình.

Ai cũng có bí mật của riêng mình, cô không hỏi, cũng không cần hỏi, cô chỉ cần biết hắn là một người tốt, một người luôn sống vì người khác, chứ bản thân hắn chưa từng được nếm trải một ngày thực sự thoải mái. Trong anh, dường như luôn tồn tại một thứ áp lực vô hình nào đó, với bản năng n·hạy c·ảm của người phụ nữ, người vợ, cô có thể cảm nhận được điều này.

San sẻ với chồng, phụ trách quản lý tập đoàn, cung cấp nguồn tài chính dồi dào không dứt thông qua các sáng chế, phát minh của anh. Khi về nhà, trở thành một người vợ hiền, chăm sóc thật tốt cho cha mẹ và con anh, Vân Tú luôn âm thầm như vậy. Có lẽ, chưa bao giờ cô đòi hỏi một quyền lợi nào quá đáng.

Dương Tuấn Vũ sao không hiểu những hi sinh thầm lặng của người phụ nữ sau lưng hắn, nhưng chính vì yêu thương và trân trọng niềm hạnh phúc ấy, hắn phải bước ra ngoài kia, chống lại các thế lực, các tồn tại có nguy cơ làm tan vỡ gia đình mình.

Hai người luôn hướng về nhau, luôn yêu thương nhau, chẳng qua mỗi người đều lựa chọn một cách khác nhau để thể hiện điều đó.

- Cyborg đã về, hắn muốn gặp anh.

Đè nén lại cảm xúc đang dâng lên trong lòng, Vân Tú nói về chuyện công việc.

- Ừ. Sớm mai nói hắn tới. Hôm nay anh cần nghỉ ngơi.

- Vâng.

Vân Tú gật đầu nhu thuận, đôi mắt nhắm nghiền cảm nhận hơi ấm của hắn.

Chỉ là, sự nghỉ ngơi của chồng cô có chút đặc biệt, không hiểu nghỉ kiểu gì mà nghỉ xong hai người nhìn rã rời hơn lúc chưa nghỉ.

...

Ngày hôm sau, dưới căn cứ tại Poseidon, cùng với Elise, các vị thống lĩnh về cơ bản đã có mặt đầy đủ:
Walter- Hộ Vệ đội,

Doctor Ghost- Tử Thần đội,

Lau- Nhãn Tinh đội,

Quyền Vương- Bạo Vương đội,

Yên Vũ – Thủy Thần đội.

Cyborg- Demon đội, ngồi cạnh hắn chính là sáu đồng đội cũ của Tuấn Vũ tại Quân Đoàn: Bạch Vương (Vương Bạch) Mộc Đức (Trần Đức Hà) Linh Ngân (Tiểu Ngân) Băng Thanh (Tiểu Thanh) Hỏa Xà (Cao Tiến) Hầu Vương (Trung Dũng) và một người trẻ tuổi, gương mặt còn nét non nớt chưa trưởng thành, theo như Vân Tú nói, hắn tên Hoàng Luân, sở hữu hệ Ki cực kì hiếm có: Lôi hệ.

Đây chính là tài năng mới mà họ đã mất rất nhiều công sức mới đào được từ Quân Đoàn Tối Mật. Nhưng thật ra là do sự chỉ điểm của một người đang ngồi bên phải Dương Tuấn Vũ hiện tại khiến hắn đồng ý đi theo đám Lập Hàn. Người đó không ai khác chính là Doãn Trung San.

Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Băng, Phong, Lôi. Sự có mặt của bảy nguyên tố Ki đặc biệt này sẽ tạo ra một trận pháp cổ, giúp bọn họ khuếch đại được năng lực của chính mình lên gấp bảy lần. Chính vì nhìn ra điều này, Doãn Trung San mới lên tiếng khuyên nhủ thần đồng trẻ tuổi của Quân Đoàn gia nhập bọn họ.

Dương Tuấn Vũ khi thấy Doãn Trung San không lạ lẫm với tổ chức ngầm của mình thì cũng chẳng bất ngờ. Là một cao thủ nhiều năm đạt tới cực hạn của cấp Vương, hắn hoàn toàn nhìn ra được sự bất phàm của Dương Tuấn Vũ.

Ngay từ khi gặp, thấy người này còn trẻ mà đã tự tu luyện tới cấp độ như thế, Doãn Trung San biết chắc hắn không chỉ có một mình. Chẳng qua chính ông cũng không ngờ rằng người này tuy đúng là không phải một mình, nhưng cũng chẳng phải là có đệ tử của một phái võ thuật nào đó, mà bản thân hắn lại ngông cuồng tự dựng nên một cơ nghiệp lớn như vậy.

Trong thời gian hơn ba tháng Dương Tuấn Vũ vùi mình trong khu chế tác, Doãn Trung San với ý chí mạnh mẽ và sự trợ giúp y tế từ DG, hắn đã hồi phục rất nhanh chóng. Cơ thể nửa người nửa máy này thực sự thiếu đi sự linh hoạt của da thịt, nhưng dần dần lão nhận ra tiềm năng vô tận từ thứ máy móc này.

Phần cơ thể máy thực sự rất đặc biệt. Nó bao gồm rất nhiều các hệ thống mà lần đầu tiên trong đời Doãn Trung San được tiếp xúc, khiến hắn kinh ngạc không dứt. Trên thế giới sợ rằng những thứ này mới chỉ tồn tại ở dạng nghiên cứu.

Các cảm giác từ bộ phận máy truyền tới não tuy chưa bằng chính tay chân mình nhưng đều đem lại phản hồi khá thật. Sau ba tháng làm quen, hắn đã hoàn toàn lược bỏ được sự lạ lẫm này. Ngoài yếu điểm cảm giác ấy, sự mạnh mẽ của máy móc là cực kì kinh người.

Thử tưởng tượng, ngoài Ki mà hắn có thể sử dụng, khi chiến đấu, hắn cùng lúc có thể sử dụng thêm các loại v·ũ k·hí, từ đồ lạnh như dao găm, kiếm, đao ... tới đồ nóng như các loại súng mang đạn chì, đạn lửa, đạn nước, ... thậm chí trên lưng hắn còn được gắn cả hệ thống phóng t·ên l·ửa hành trình mini. Nếu thực sự khéo léo tận dụng tốt cơ thể máy này, một mình hắn hoàn toàn có thể tiêu diệt được một bình đoàn quân sự không phải là chuyện viển vông.
9.0
Tiến độ: 100% 230/230 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
05/05/2025