Chương 179: Thần Linh Thực Sự Tồn Tại?

05/05/2025 10 9.0
Chương 179: Thần Linh Thực Sự Tồn Tại?

Nhìn mọi người đông đủ ngồi đây, Dương Tuấn Vũ rất hài lòng. Thời gian trôi qua mấy năm, tất cả đã tiến bộ hơn trước rất nhiều. Và trong lúc hắn đánh giá mọi người, bọn họ cũng tranh thủ quan sát hắn.

Tiểu Ngân trưởng thành hơn nhiều, bộ dạng tiểu thư đanh đá đã được thay bằng một nữ nhân xinh đẹp, quyến rũ, chỉ có điều không thay đổi đó là cô vẫn dám nói mấy câu nguy hiểm:

- Đội trưởng, ngài nhìn trông đẹp trai hơn trước rất nhiều.

Cô vẫn thích gọi hắn là đội trưởng, mặc kệ những người khác đã dùng chữ Boss hoặc sếp để giao tiếp với hắn.

Dương Tuấn Vũ giật giật khóe mắt, ho khan nói:

- Cảm ơn vì lời khen của cô. Mấy năm qua có vẻ cao lớn, xinh đẹp hơn không ít.

- Thật không?

Tiểu Ngân cười giòn tan, gương mặt khả ái lộ ra má núm đồng tiền đáng yêu, cô đứng lên xoay một vòng khoe vóc dáng.

- Tiểu Ngân, em đừng làm bậy.

Tiểu Thanh túm lấy em gái kéo nó ngồi xuống, mặt đầy bất đắc dĩ.

Mọi người đều coi đấy là một màn làm giảm áp lực không khí trước buổi họp mà thôi. Vân Tú cũng không tỏ thái độ gì, cô ngồi an tĩnh bên cạnh chồng.

- Mấy năm qua mọi người đã đóng góp được rất nhiều cho sự phát triển của DE trong thời gian tôi vắng mặt, tất cả đều được Elise ghi chép lại tỉ mỉ. Các vị yên tâm, mọi nỗ lực của mọi người đều sẽ được nhận phần thưởng tương xứng. Lát nữa sau buổi họp, từng người sẽ tới chỗ DG nhận đồ của mình, nếu có thêm yêu cầu gì cứ việc nói ra, tổ chức sẽ xem xét giúp đỡ mọi người hoàn thành tâm nguyện.

Đồ xưa nay Boss tặng họ đều là những vật rất đặc biệt, ở ngoài thị trường chắc chắn không có, vì vậy, nghe hắn nói thế, tất cả rất háo hức chờ mong.

- Nếu không có gì đặc biệt, buổi họp sẽ chính thức bắt đầu.

- Đầu tiên, hãy nói về những thứ mà tổ chức làm được trong năm năm qua.

Elise nghe vậy gật đầu, cô đứng lên gọi Hope, nhưng thay vì âm thanh quen thuộc, lần này một giọng nói khác mềm mỏng và dễ nghe hơn rất nhiều truyền vào tai khiến mọi người rất ngạc nhiên.

Bản thân Elise cũng chưa hiểu làm sao, Dương Tuấn Vũ tranh thủ giải thích:
- Tạm thời đừng lo lắng, đây là một AI khác có tên trùng với tên tổ chức.

- Vâng.

Vân Tú chợt hứng thú, cô trình bày:

- Trong năm năm qua, dưới vỏ bọc của tập đoàn đa công nghệ Thịnh Thế, DE dễ dàng mở rộng và xâm nhập vào các quốc gia trên thế giới, theo đó từ số thành viên 500, hiện tại con số này đã tăng lên 10 lần. Theo sự gia tăng về nhân lực và vật lực, chúng ta đã âm thầm liên lạc và hợp tác với hươn 70 tổ chức lớn nhỏ khác để thu về nguồn thông tin khổng lồ, là tư liệu hữu ích cho hiện tại và sau này.

Chưa hết, mỗi thành viên trong tổ chức đều trở thành một nhân vật có tiếng trong Ngũ Hành Sát Bảng, mà cao nhất chính là ... tiểu Ngân.

Mặc dù đã qua nhiều lần nói tới vấn đề này, nhưng khi nói ra bọn họ đều có chút kì quái nhìn về cô gái nghịch ngợm đang ấm ức bị cô chị đang quản thúc kia.

Dương Tuấn Vũ cũng cảm thấy ngoài ý muốn, để mắt nhìn kĩ lại không ngờ nàng đã đạt tới cấp Vương Hậu. Có thể nói, trong cùng khoảng thời gian ấy, hắn đã vào sinh ra tử vô số lần, nếu không phải có sự trợ giúp đặc biệt của Apollo’s Heart, hắn cũng chỉ là một cao thủ cấp Vương như cô mà thôi. Điều đó đủ nói lên rằng, đừng nhìn bộ dạng ngây thơ của cô mà b·ị đ·ánh lừa.

- Đã tới cấp Vương Hậu. Cô tu luyện đúng là rất nhanh.

Tiểu Ngân hai mắt lóe sáng, nhưng cô lập tức chu môi:

- Nhanh mấy cũng không thể bằng đội trưởng, mấy năm không gặp còn chẳng phải đội trưởng đã đạt tới Đế cấp rồi sao?

Ngoài mấy người Elise, Doãn Trung San biết sự thật, những người khác khi nghe cô nói vậy đều giật mình. DG và Yên Vũ vẫn là hai người thông minh nhạy bén nhất, sự thật này đối với họ hoàn toàn chấp nhận được. Chỉ có đám Walter, Cyborg là há hốc miệng. Lau thì không hiểu gì về tu luyện nên chẳng quan tâm cho lắm, còn Quyền Vương Hoàng Phi Hồng thì toàn thân nhiệt huyết sôi trào, suýt chút nữa lại đốt cháy quần áo của mình.

- Tôi tin sớm muộn gì mọi người cũng sẽ đạt tới cấp độ này thôi. Và các người đừng phóng đại hóa một nhân vật cấp Đế làm gì, bởi vì đây chưa phải là cấp độ cuối cùng như trước đây mọi người từng nghĩ.

- Ồ.

Nghe hắn nói vậy, tất cả đều dỏng tai lên nghe, tin tức này quả thực khiến họ bị hấp dẫn.

- Tôi không quá nắm chắc, nhưng khi đạt tới Đế cấp, tôi luôn có cảm giác đây chưa phải giới hạn cuối cùng, sức mạnh vẫn có thể tiếp tục tăng tiến. Và cũng không nói khoác, tôi đã tiếp xúc với một số kẻ cực kỳ mạnh mẽ, nếu phải đặt cho nó một cái tên, thì có lẽ chính là một chữ: Thần!

- Thần!
Mọi người chấn động, chữ “Thần” vang lên trong tâm trí khiến bọn họ ngây dại. Tuy rằng bước vào giới tu luyện, cảm nhận được sức mạnh bản thân ngày một tăng tiến, nhưng không ai nghĩ thế gian thật sự tồn tại một thứ có thế gọi là Thần.

Thần là một điều gì đó khiến bất cứ ai nghĩ tới cũng muốn quỳ lạy, từ tâm sinh ra kính trọng. Thần có thể hô mưa gọi gió, dời non lấp bể, có thể ... làm mọi thứ mà họ muốn chỉ với một ý nghĩ.

Mọi người ngơ ngẩn, thất thần trôi theo dòng suy nghĩ.

Dương Tuấn Vũ nếu là lúc trước hẳn cũng giống như họ, chỉ là hắn tiếp xúc với Apollo từ rất sớm nên tới giờ chữ “Thần” này, tuy họ vẫn rất cao thượng nhưng đã không còn khiến hắn quá sợ hãi nữa.

- Thần linh thực sự tồn tại?

Tiểu Ngân gấp gáp hỏi.

Mọi người nghe vậy cũng cố gắng kéo tâm trí trở về, rất nhiều ánh mắt đang đổ dồn vào hắn, ngay cả một kẻ lão luyện như Doãn Trung San cũng thấy trong lòng dậy sóng.

Dương Tuấn Vũ cân nhắc một hồi, rồi nói:

- Có lẽ là thật.

- Tại sao lại là có lẽ? Đội trưởng, người phải giải thích cho rõ chứ.

Vốn hắn còn đang lưỡng lự thì đột nhiên nhớ lại những mảnh ký ức mà Apollo từng truyền lại cho hắn, từ những việc mà vị thần mặt trời này có thể làm ra, quả thật xứng đáng hai chữ “Thần Linh”.

- Ừm, gần như chắc chắn là thật. Bởi vì họ có sức mạnh lật tay là mưa, giúp tay là nắng, thứ sức mạnh ấy hoàn toàn có thể tiêu diệt hoàn toàn nhân loại chỉ trong vòng một ngày. Thậm chí, việc hủy diệt một hành tinh cũng không phải không làm được.

- Mạnh mẽ như vậy?

Mọi người nghe vậy càng kinh hãi, bản thân Tiểu Ngân đạt tới cấp Vương nhưng việc hô mưa gọi gió, lấp sông dời núi chỉ là mơ tưởng, vậy mà chẳng ngờ, Thần lại mang một nguồn sức mạnh bá đạo như vậy.

- Vậy tương lai chúng ta có thể đạt tới cảnh giới đó không?

- Rất khó nói trước được.

- Vậy là có cơ hội?

- Có lẽ Thần không chỉ cần tu luyện là thăng tiến được, nó ắt hẳn cần phải có điều kiện đặc biệt nào đó. Mà điều kiện này là gì tạm thời tôi không rõ.
- Như vậy là vẫn có thể rồi.

Đến Walter còn nghĩ được tới như vậy, những người khác chắc hẳn đều hiểu ra, từ ánh mắt bọn họ Dương Tuấn Vũ có thể cảm nhận được những ngọn lửa đang bùng cháy. Ngay cả Doãn Trung San vốn định an phận, về đây dưỡng già, nay cũng đã tìm thấy mục tiêu phấn đấu của mình rồi.

- Anh thật biết giở trò.

Triệu Cơ bất mãn bĩu môi nói.

- Nếu không sử dụng chút thủ đoạn thì bọn họ sẽ không liều mạng cố gắng tập luyện. Trên đời này chẳng có gì là miễn phí, muốn sở hữu sức mạnh vượt lên trên người khác thì phải cố gắng hơn họ gấp bội lần.

- Anh luôn có lý do cho sự lươn lẹo của mình.

- E hèm, đấy gọi là triết lý, triết lý em hiểu không?

- Hiểu hiểu hiểu.

Triệu Cơ im lặng không thèm nói nữa.

Vì đoạn tin tức chấn động đã bị hắn cố ý ném ra nên phần báo cáo thành tích năm năm Vân Tú cũng không buồn nói dồng nói dài nữa. Sau vài sự kiện không nhỏ, cô liền kết thúc phần trình bày của mình.

Chỉ có điều, thành tích của DE và Thịnh Thế trong mấy năm có thể chẳng còn hấp dẫn trong mắt họ nữa, nhưng việc Boss của họ m·ất t·ích lại là điều mà ai cũng tò mò muốn biết.

Dương Tuấn Vũ cũng chẳng giấu giếm làm gì, hắn tổ chức cuộc họp này vốn dĩ để mở mang kiến thức cho mọi người, trước khi đưa ra lộ trình cho tương lai sắp tới.

Khi biết tới trên Trái Đất còn tồn tại một mảnh không gian đặc biệt khác, nơi người người nhà nhà đều tu luyện Ki, cao thủ cấp Đế không chỉ tồn tại có một, cấp Vương giấu mặt có vẻ không thiếu, bọn họ đều trố mắt cứng họng.

- Ở thế giới đó, tôi đã thành lập một tổ chức sát thủ có tên Diệt Thiên, về số lượng thành viên cũng tương đương với DE hiện tại, nhưng vì sự hạn chế của cổng không gian, bọn họ khó mà di chuyển qua lại giữa hai thế giới một cách dễ dàng. Lần này tôi về cũng mang theo vài thành viên, có lẽ các vị đều đã gặp gỡ rồi.

Gặp gỡ? Đương nhiên gặp gỡ rồi. Thậm chí Demon đội của Cyborg còn chia người ra thách thức họ. Ai bảo mấy người này tỏ ra bề trên, tay chân chỉ trỏ bọn họ cần phải làm thế này, không được làm thế khác. Sau khi nghe đám quân lính xung quanh nói đây là người mà Boss dẫn về, bọn họ tuy đã bỏ đi ý định gây mâu thuẫn, nhưng so tài cọ xát một chút xem ai có quyền nói thì bắt buộc phải làm.

Mặc dù DG và Walter đã tốt bụng đưa ra lời can ngăn, nhưng đám Cyborg lần này đi thực hiện nhiệm vụ đã có nhiều tiến bộ về mặt sức mạnh chiến đấu, đặc biệt là Tiểu Thanh còn may mắn đột phá lên cấp Vương.

Chẳng qua vừa đụng độ đã biết mặt nhau, đám Cyborg không tới nỗi thua trong một nốt nhạc, nhưng cũng chẳng khác là bao. Dưới thủ đoạn mạnh mẽ của nhóm LiLy, tất cả đều b·ị đ·ánh bại. Ngay cả Tiểu Thanh cũng đạt tới cấp Vương như họ, nhưng thời gian đột phá chưa lâu, thủ đoạn á·m s·át của kẻ địch lại do đích thân Dương Tuấn Vũ h·ành h·ạ mà thành nên vô cùng mạnh mẽ là điều tất yếu, cô đã thua, dù trận thua này chỉ vì chậm hơn đối phương có một nhịp.

Tới lúc này, Dương Tuấn Vũ mới lên tiếng để đám Diệt Thiên, lão Josephson và Rin đi vào. Mọi người nhìn đám nhân vật áo đen này đều cảm thấy sát khí tỏa ra mạnh mẽ làm tâm thần bọn họ đều trở nên căng thẳng. Có điều, sự căng thẳng đó lập tức biến mất, tất cả chỉ sau một cái hất tay của Dương Tuấn Vũ. Sự khủng kh·iếp của cấp Đế tới giờ bọn họ mới bắt đầu nhận thức được một chút, ánh mắt tất cả đều bớt đi một phần đùa nghịch, thêm vào một nét tôn kính trong ánh mắt.
9.0
Tiến độ: 100% 230/230 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
05/05/2025