Chương 165: Nâng Cấp

05/05/2025 10 9.0
Chương 165: Nâng Cấp

Tạm thời đành phải để Minh Châu ở lại dưới căn cứ để Rivi tiện chăm sóc, nhìn cô gái xinh đẹp nay hóa thành một người như vậy, ai cũng vô cùng đau lòng.

Mọi người theo lệnh của hắn giải tán, Dương Tuấn Vũ không còn tâm trạng tiếp tục nghỉ ngơi nữa, hắn ngay trong đêm đã lái xe trở lại Poseidon.

- Triệu Cơ, em nói xem đối phương đã đạt tới sức mạnh bậc nào rồi?

- Theo như dữ liệu em thu thập được thông qua GoS và tư liệu có thể xâm nhập, tổ chức Sói Xám hiện giờ có không dưới 20.000 thành viên, trải rộng hầu hết mọi quốc gia và vùng lãnh thổ. Hoạt động chủ yếu vẫn là buôn bán các chất cấm. Trong số các cao thủ đã lộ diện, kẻ cao nhất ước chừng đạt cấp Đại Công Tước. Nhưng điểm này rõ ràng không phù hợp với một tổ chức lớn như thế.

Dương Tuấn Vũ lạnh lùng, chân nhấn ga đẩy nhanh tốc độ, nghe Triệu Cơ nói vậy hắn im lặng một hồi rồi nói:

- Chắc chắn không đơn giản như vậy. Theo lời Tú Tú nói, lần trạm chán trên đảo nhân tạo đó, bọn chúng bố trí rất nhiều cạm bẫy, cao thủ trải dài từ cấp Tử Tước tới Đại Công Tước đều có, nhiều người như vậy chỉ để canh gác một cỗ quan tài. Thì nhân vật trong đó phải là tồn tại bậc nào? Ít nhất kẻ đó phải cấp Quốc Vương, thậm chí là cấp Đế cũng nên.

Triệu Cơ buồn bực:

- Nhiều khả năng là cấp Đế. Một tên cấp Quốc Vương không cần khiến bọn chúng phải lãng phí huy động nhiều Pháp Sư và loại thần dược như Mộc Linh làm gì. Anh định làm gì?

Két!!!

Hắn ngoặt vô lăng, tiến vào trụ sở bên dưới lòng đất, giải thích:

- Trước mắt phải nâng cấp hệ thống trinh sát lên, hi vọng sẽ thu được các tin tức tình báo tốt hơn. Có lẽ phải triệu tập Lau về sớm rồi.

Hắn vừa nói, vẻ mặt cũng hiện lên sự bất đắc dĩ. Rõ ràng khi sáng vừa nói cho hắn nghỉ ngơi thoải mái cả tháng cũng được, giờ lại triệu tập hắn tới làm việc.

Điện thoại được Triệu Cơ tự động kết nối, Lau chưa bật máy đã bị âm thanh từ điện thoại vang lên đánh thức:

- Lau! Lập tức trở về. Có việc cho cậu rồi.

Lau mắt nhắm mắt mở bị tiếng gọi trong điện thoại đã khuếch đại âm lên 100 lần gọi dậy, hắn choàng tỉnh, khi hồn đã kịp nhập trở lại xác, hắn mới hét ầm lên:

- Sếp nói cho tôi nghỉ thoải mái cơ mà? Sao vừa đi lại gọi về? Tôi đang ở Pháp rồi.

- Đã tới Pháp rồi? Nhanh vậy?

Lau ngượng ngùng gãi mũi:

- Tôi tận dụng chuyến bay thương nhân của Thịnh Thế nên ...

- Không có nên gì cả. Lập tức quay về, có đồ tốt cho cậu chơi rồi đây.
- Đồ tốt?

Mắt Lau sáng lên, vừa định trả lời thì bên cạnh truyền tới một giọng nói nũng nịu, cô nàng gợi cảm như con mèo nhỏ dịu mắt:

- Anh định đi đâu thế?

- Honey! ngoan, em không phải nói thích chiếc TT1 mới ra sao? Anh đi lấy về cho em.

- Thật?

Cô nàng nhảy dựng lên, tỉnh cả ngủ, nào biết rằng mình bị lừa, Lau muốn lấy một chiếc xe thì chỉ cần một cú điện thoại, đâu cần phải đích thân đi lấy. Nhưng cô ả không biết còn ôm hôn hắn một tràng suýt nữa tắc thở.

Dương Tuấn Vũ ở đầu dây bên kia mặt đen đi nhưng cũng biết bản thân đuối lý nên cố gắng im lặng chờ hắn xong việc.

Không ngờ còn vang lên một chuỗi hơi thở dồn dập, tiếng kêu lanh lảnh có phần dâm đãng đập vào tai. Dương Tuấn Vũ giận tái mặt, hắn quát:

- Cho cậu thời gian giải quyết cho xong việc bên đó, muộn nhất tối nay tôi muốn thấy cậu ở nơi làm việc.

- Cảm ơn sếp!

Nghe thấy tiếng hắn gào lên rồi cúp máy cái rụp, Dương Tuấn Vũ giận quá bật cười.

Triệu Cơ mắng:

- Anh thì hay rồi, phá vỡ chuyện hay của người khác.

- Em đừng trêu tức anh nữa.

Xe đỗ ở dưới gara tầng âm của Thịnh Thế, rồi hắn theo một chiếc thang máy đặc biệt đi xuống căn cứ.

Bên trên hiện giờ đã là ban đêm, im ắng vô cùng, nhưng ở dưới này, tiếng hò hét tập luyện vẫn vang lên. Hắn đi qua Lôi Đài thì thấy đám người LiLy đang vắt vẻo ngồi xem quân sĩ đấu, miệng thi thoảng hô ngắn, hô dài như chỉ điểm gì đó. Hắn thấy thế cũng không làm phiền, vừa định quay người bước vào làm việc thì một âm thanh dễ nghe vang lên bên tai, hắn đã cố cẩn thận nhẹ nhàng không ngờ vẫn bị nàng phát hiện.

- Muộn rồi anh không ở cùng chị ấy sao còn chạy xuống đây?

Dương Tuấn Vũ quay lại thấy Rin đang dựa lưng vào tường đứng đó, thân hình mảnh khảnh có chút đơn bạc, hắn tiến lại áy náy nói:

- Em không ngủ được sao?

- Cuộc sống nơi này quá yên bình, em và mọi người có phần chưa quen được.
- Ừ. So với Zero, nơi đây đúng là quá êm đềm. Nhưng đừng bị vẻ ngoài của nó lừa dối.

- Vâng. Em biết mà, nếu không một tổ chức khá như DE sẽ chẳng phải xây dựng ở dưới lòng đất như vậy.

- Điều này thì chưa hẳn. Chủ yếu là do mỗi vùng lãnh thổ đều có pháp luật và quy tắc riêng, họ không thể để một cá nhân hoặc tổ chức nào đó nuôi dưỡng binh lính được. Cho nên căn cú phải xây bí mật là điều bất đắc dĩ.

Rin khẽ cười, ánh mắt xinh đẹp lay động:

- Không nói tới chuyện này nữa. Chuyện Họa Y không được khả quan như anh nghĩ à?

- Sao em biết?

Dương Tuấn Vũ hơi ngạc nhiên vì sự nhạy bén của cô.

- Nhìn anh là biết. Thứ có thể khiến anh gác lại cuộc sống yên bình chỉ có thể là vì khúc mắc đó. Cô ấy còn cứu được chứ?

- Có thể, nhưng tình hình rất phức tạp.

- Bọn em giúp được gì không?

- Chắc chắn phải nhờ tới em và bọn họ rồi. Lần này sợ rằng phải đối mặt với nhân vật cấp Đế.

Rin hơi chấn động, dù cô đã đoán được phần nào nhưng nghe hắn nói ra vẫn thấy khó tin. Không ngờ bên dưới vẻ yên bình của thế giới này thực sự cũng tồn tại cao thủ đỉnh cấp chẳng kém Zero. Thái độ cô lập tức thay đổi, ánh mắt trở nên sắc bén:

- Anh cần em làm gì?

- Tạm thời chưa nói rõ được. Anh tới đây là để làm một số việc sau đó phải đi xa một chuyến. Nếu em không có việc gì làm thì đi theo anh.

- Được.

Rin nhu thuận đi theo phía sau hắn vào phòng điểu khiển, mọi người nhìn thấy Boss tới thì lòng run lên. Chưa kịp lên tiếng đã nghe hắn nói:

- Mọi người cứ làm việc đi. Để lại cho tôi máy tổng.

- Rõ.

Đám nhân viên không nói hai lời lập tức quay lại nhìn vào màn hình số, chút buồn ngủ do làm ca đêm lập tức bay biến, tiếng máy gõ vang lên cành cạch, ai cũng muốn tỏ ra mình chăm chỉ hơn trước mặt lãnh đạo.

Rin che miệng cười, cô hiếu kì nhìn những thứ xung quanh, mặc dù anh cho phép cô tự do ra vào căn cứ, nhưng nơi này cô chưa tới bao giờ, có thật nhiều đồ vật kì quái.
- Tạm thời không tiện giải thích với em nhiều. Những thứ này gọi là máy vi tính, các máy đơn kết nối với nhau tạo thành một trạm máy có hiệu suất làm việc hiệu quả hơn. Cái anh sẽ làm việc là gọi là máy tổng, ý nói từ đó anh quyền quản lý hết các máy phụ, đồng thời chiếc máy đó cũng có năng lực lớn nhất.

- Ồ.

Rin gật gật, cái đầu nhỏ liên tục ngó nghiêng nhưng sợ làm hỏng nên chẳng dám động vào thứ gì.

Dương Tuấn Vũ đưa cho cô một cái máy tính bảng, chỉ riêng nó thôi đã khiến cô nàng liên tục trầm trồ, thích thú tìm hiểu nguyên ngày rồi.

Nhìn bộ dạng đáng yêu, tinh nghịch như một cô bé của Rin, tâm trạng hắn bỗng chốc thấy thoải mái hơn nhiều. Hít sâu một hơi lấy tih thần, hắn bắt đầu điển khiển máy, trong đầu liên tục trao đổi, thảo luận với Triệu Cơ.

- Không ngờ kẻ địch đã đạt tới trình độ công nghệ như vậy rồi, hàng rào ba lớp của căn cứ vậy mà bị phá. Chỗ này hẳn là do Lau cố gắng khắc phục, nhìn bề ngoài có vẻ đã ổn nhưng vẫn tiềm ẩn hiểm họa về sau.

Dương Tuấn Vũ không cần Triệu Cơ chỉ, hắn hạ lớp màng bảo vệ xuống khiến phòng trinh sát lập tức vang lên tiếng chuông inh ỏi, mọi người hốt hoảng nhảy dựng lên, mồ hôi vã ra ướt lưng như gặp đại địch.

Tránh hỗn loạn xảy ra, Dương Tuấn Vũ nói vào hệ thống loa thoại:

- Không có gì, là tôi kiểm tra, các cậu cứ bình tĩnh làm tiếp công việc của mình.

- Vâng!

Đám người hết hồn lại ngồi vào bàn, trong lòng có chút không yên, sợ rằng sếp cố tình thử phản ứng của bọn họ, tâm trạng càng căng thẳng không dám sao nhãng.

- Anh thật hư.

Rin nhe răng cười, chiếc răng nanh trắng tinh đáng yêu lộ ra.

Dương Tuấn Vũ lắc đầu tiếp tục, hắn chỉ là thử xem hệ thống báo động còn ổn không thôi, bọn họ nghĩ nhiều rồi.

Dỡ bỏ ba lớp màng chắn, Dương Tuấn Vũ đi tới lỗ hổng. Lúc này bao nhiêu điểm yếu của nó đã lộ ra, hắn dứt khoát xóa bỏ các dữ liệu bị nhiễm, thao tác tay nhanh tới mức đám nhân viên trố mắt. Họ không ngờ sếp lại còn là một cao thủ máy tính, tròng lòng thổn thức một hồi.

Chưa tới một phút hắn đã giải quyết xong. Từng lớp bảo mật được hoàn thiện như trước rồi đóng lại.

- Xong!

Hắn thở ra một hơi, cả quá trình tốn chưa tới năm phút, đến Triệu Cơ cũng phải không tiếc lời khen.

- Việc tiếp theo là gia trì thêm ba lớp phòng thủ nữa.

- Anh tự làm được.

Quá trình này tốn nhiều thời gian hơn hẳn, bởi vì hắn phải xây dựng lại từ đầu, hàng tỉ loại code vô cùng mới mẻ được tạo ra, gắn kết với nhau, rồi nén nhiều tầng lại, mất gần một tiếng mới xong một lớp. Nhưng cả quá trình đó hắn không nghỉ ngơi một chút nào, thậm chí còn không hài lòng với tốc độ hiện giờ, nên nghiến răng nghiến lợi nói:

- Phải đổi loại bàn phím và vi xử lý mới thôi. Thứ này quá chậm, không còn phù hợp nữa rồi.

Nếu có chuyên gia phần cứng nào ở đây nghe hắn nói vậy nhất định sẽ chửi ầm lên, toàn bộ dàn máy này, đặc biệt là chiếc máy tổng hắn đang sử dụng chính là áp dụng tất cả những thứ hiện đại nhất rồi. Thậm chí còn có nhiều sáng chế do Lau mày mò làm ra, thế giới còn chưa có đâu.
9.0
Tiến độ: 100% 230/230 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
05/05/2025