Chương 166: Tiến Hành Kế Hoạch
05/05/2025
10
9.0
Chương 166: Tiến Hành Kế Hoạch
Nhưng không phản đối hắn, ngược lại còn hùa theo, Triệu Cơ nói:
- Từ nguyên vật liệu, thiết kế cho tới tính năng đều không thể đáp ứng được rồi. Nếu anh đã quyết định khởi động Kỳ Nguyên Robot thì Trạm Tổng điều khiển những Robot đó phải cải tiến toàn bộ.
- Ừ. Anh hiểu. Đây sẽ là một quá trình dài, e rằng ba năm như đã hứa khó mà làm được.
- Anh bị cuốn vào việc kia mà, nếu chú tâm toàn bộ thực hiện thì ba năm có thừa.
- Không nói chuyện nếu như nữa. Anh hoàn thiện nốt hai lớp phòng ngự cuối cùng. Thứ này tạm thời đủ để ngăn chặn đối phương xâm nhập rồi.
Tốn thêm ba giờ đồng hồ nữa Dương Tuấn Vũ mới đứng lên, Rin thấy vậy định đặt chiếc máy tính bảng xuống thì hắn lắc đầu nói:
- Em cứ chơi đi, anh đi qua phòng làm việc của mình một lát. Có muốn đi theo không?
- Ưm.
Rin gật đầu, đôi mắt đầy mong chờ, cô muốn nhìn thấy hết mọi thứ mà của anh, đi tới mọi nơi anh từng đi.
- Đi! Theo anh.
Dương Tuấn Vũ rời đi, mọi người tò mò đoán thân phận cô gái kia nhưng mọi việc cũng chỉ dừng lại như thế, đối với họ, công nghệ mới là chân ái, chuyện nam nữ không có bao nhiêu hứng thú. Ngược lại, không biết ai phát hiện ra đầu tiên sự thay đổi của hệ thống vừa hô lên, mọi người giật mình vội vàng truy cập xem xét. Căn phòng vốn tràn ngập âm thanh ồn ào của bàn phím vi tính thì giờ này không ngờ yên tĩnh tới quỷ dị.
- Không thể nào? Còn có thể làm được như vậy?
- Bước này cũng có thể nghĩ ra? Ông chủ còn để chúng ta sống không?
- Thomas, mày nhìn xem, đây không phải là nguyên lý nén siêu thuật toán mà nằm mơ mày cũng muốn làm sao? Giờ nó không chỉ là ý tưởng nữa mà hiện hữu trước mắt rồi.
- Sao lại như vậy? Thứ này hiện giờ sao có thể làm được? Nguyên lý này, quá kỳ lạ, quá kinh dị, tao chưa từng thấy ở bất cứ nơi nào.
- ...
Từng chuỗi la hét vang lên, chỉ từ ba lớp phòng ngự mới thôi đã khiến họ hồn bay phách tán rồi, cả đám như được uống máu gà, tên nào tên đấy đều hùng hục săm soi các điều mới lạ từ nó. E rằng thời gian tới họ sẽ còn phải thức trắng đêm mà nghiên cứu dài dài.
...
Qua phòng làm việc được bài trí theo phong cách hiện đại, mọi thứ gần như đều được tự động hóa. Rồi tới khi một giọng nói kì lạ vang lên, Rin giật mình quăng luôn cái máy tính bảng, thần thái cẩn trọng nhìn ngó xung quanh làm Dương Tuấn Vũ phì cười:
- Thứ này gọi là AI, trí tuệ nhân tạo, nó như một thực thể vậy, nhưng không có sinh mạng. Có nó, hầu hết hoạt động em yêu cầu chỉ cần nói một tiếng là được. Hope, đây là một nữ chủ nhân nữa của ngươi.
- Tuân lệnh. Nữ chủ nhân, vui lòng đứng yên, tôi xin phép được quét các chỉ số cơ bản.
Rin cười ngượng ngùng, cô hoàn toàn không nghĩ thế giới bên ngoài có nhiều đồ vật hay như vậy, đôi mắt tròn dõi theo vạch sáng lướt ngang dọc cơ thể mình vô cùng thích thú.
- Quét hoàn tất.
Dương Tuấn Vũ gật đầu:
- Rin, em thử ra một lệnh bất kì đi.
Nghe thấy vậy mắt cô lập tức sáng lên, ngón tay trắng bóc chỉ vào hắn:
- Anh ấy có bao nhiêu cô gái vây quanh?
Dương Tuấn Vũ trợn mắt cười ha hả, Rin tưởng hắn sợ cô biết được nên cố tình làm bộ, hai cánh tay chống vào vòng eo con kiến, cười híp mắt. Chỉ có điều âm thanh kia vang lên lại khiến nét cười trên mặt cô cứng lại.
- Quyền hạn không đủ. Thông tin không thể truy cập.
- Ơ? Không phải anh nói nó có thể làm được hầu hết mọi việc ư?
Rin phồng má không phục, Dương Tuấn Vũ lắc đầu cười:
- Hầu hết không phải là toàn bộ. Các thông tin liên quan tới một số đối tượng nó sẽ không được phép thu thập. Ví dụ như các thông tin liên quan tới đời tư của anh, Vân Tú, Tuyết Yên, ... đại khái là những người trong gia đình anh. Em cũng đừng trách nó, bởi vì tránh sự cố Hope bị đối phương khống chế mà khai thác được toàn bộ thông tin của gia đình anh. Và bây giờ, nó cũng chỉ có thể phục vụ em mà không có quyền khai t·hác d·ữ liệu liên quan tới em khi em chưa cho phép. Không tin em có thể thử.
Rin gật đầu, nếu đúng như hắn nói thì đây là một việc nên làm. Cô chỉ vào mình tò mò hỏi:
- Tôi cao bao nhiêu?
Y như rằng giọng nói của Hope lại vang lên một chuỗi khẩu ngữ như vừa nãy:
- Quyền hạn không đủ. Thông tin không thể truy cập.
Rin cười hì hì, đã tin hắn nói thật.
- Thứ này tên là gì?
- Là điện thoại di động, thương hiệu BB, dòng KEYone mới phát hành ngày 28/08/2017 tại Việt Nam, chạy nền tảng Android 7.1.1 Nougat ...
Rin nghe một loạt thuật ngữ lạ lẫm khiến đầu cô ong lên, miệng liền hỏi:
- BB là gì?
- Là Blackberry, một thương hiệu điện thoại nổi tiếng ...
- Android là sao?
- Là ....
Thấy cô bị Hope cuốn hút, Dương Tuấn Vũ để mặc cô nghịch ngợm, hắn ngồi vào bàn làm việc, tay vạch ra nhanh chóng các việc cần làm, phân luôn cả người phụ trách, rồi tách ra hai phần, một phần để Thịnh Thế thu mua, một phần để DE gia công, sản xuất.
Rất nhiều thứ cần thay cũ đổi mới, may là nguồn vốn của tập đoàn có đủ sức gánh vác, nhưng về lâu về dài vẫn là quá sức.
- Anh nghĩ nên đưa ra một vài đồ vật mới ra thị trường.
- Vâng, nói gì thì nói, muốn làm việc gì cũng không thể thiếu tiền.
Triệu Cơ gật đầu đồng ý.
- Nên làm thứ gì kiếm lợi nhanh đây?
- Muốn kiếm lợi nhanh thì đồ vật này phải thuộc loại đồ dùng thiết yếu hằng ngày. Đồ gia dụng thì sợ rất dễ làm nhái, giá trị sinh lời không quá nhanh. Năm 2017 này, sự quan tâm của người tiêu dùng đang hướng tới các mặt hàng điện tử như: Điện thoại, Laptop, ... xe máy, ô tô ...
- Xe máy và ô tô của Thịnh Thế mới ra dòng mới, chưa cần thiết phải thay đổi lập tức, sức mua người dân cũng có hạn. Chưa kể xu hướng lan tràn năng lượng sạch tới mọi nhà mà Vân Tú làm yêu cầu giá thành bắt buộc phải giảm thấp, nguồn lợi không quá nhiều.
- Điện thoại và laptop thì sao?
- Chu kì đổi laptop còn quá dài. Điện thoại? Ừm, lợi nhuận rất khả quan. Theo em nên hướng tới phân khúc nào?
- Phân khúc tầm thấp lợi nhuận gần như không nhiều, lại có sự cạnh tranh gắt gao của điện thoại Trung Quốc, tầm trung thì đối tượng mua là ít nhất, người có từng đó tiền cũng lấy để mua điện thoại Flagship đã qua sử dụng chứ không quá mặn mà với phân khúc giá trung gian. Chỉ có phân khúc cao cấp, hiện nay trên thế giới gần như là sân chơi của hai nhà Samsung và Apple. Tuy công nghệ update theo từng năm, nhưng giá thành thực sự bị họ đẩy lên quá cao, không phù hợp với sự hữu ích nó đem lại. Nếu anh muốn cạnh tranh, đây vừa khéo là phân khúc tốt nhất.
- Vừa vặn đội Phá Quân cũng đang có hệ thống lắp ráp linh kiện, đây sẽ là cơ hội để Tứ Vượng bước ra sân chơi quốc tế.
Dương Tuấn Vũ lập tức ký xuống quyết định tiến hành xây dựng nhà máy, còn địa điểm thì đợi bàn bạc với Vân Tú. Một quy mô lớn như vậy nhất định cần sự phê duyệt và hỗ trợ của chính phủ. Việc này hắn không thích hợp làm, Vân Tú đã nổi tiếng trên thương trường nhiều năm, nhất định sẽ đem lại lợi ích lớn nhất cho tập đoàn. Còn thứ cần hắn làm chính là tạo ra mô hình và bản mẫu thiết kế.
Lâu lắm rồi không bắt tay vào sáng chế thứ gì, mặc dù nguyên lý kỹ thuật hắn đã nắm chắc, nhưng giữa lý thuyết và thực tế luôn tồn tại một khoảng cách. Mà khoảng cách này đôi khi đủ lớn để người ta không cam lòng phải từ bỏ.
Nghĩ là làm, Dương Tuấn Vũ lập tức đi tới phòng sáng chế.
Nơi đây kể từ khi hắn đi thì đã mở rộng hơn, luôn có một nhóm các nhà khoa học ngầm làm việc, những người này trời sinh tính kiêu ngạo, dù biết hắn là chủ nhưng chỉ gật đầu chào cho có.
Dương Tuấn Vũ cũng không nghĩ nhiều, hắn đi thẳng tới căn phòng đóng kín, sau khi quét vân tay, mống mắt và âm thanh, cánh cửa nặng trịch mở ra.
Nhập các loại nguyên vật liệu và số lượng cần có vào khu điều khiển, trong thời gian 5 phút trong phòng đã có đầy đủ tất cả những thứ mà hắn yêu cầu. Áo trắng cởi ra, hắn bắt đầu lao vào làm việc.
Nhưng không phản đối hắn, ngược lại còn hùa theo, Triệu Cơ nói:
- Từ nguyên vật liệu, thiết kế cho tới tính năng đều không thể đáp ứng được rồi. Nếu anh đã quyết định khởi động Kỳ Nguyên Robot thì Trạm Tổng điều khiển những Robot đó phải cải tiến toàn bộ.
- Ừ. Anh hiểu. Đây sẽ là một quá trình dài, e rằng ba năm như đã hứa khó mà làm được.
- Anh bị cuốn vào việc kia mà, nếu chú tâm toàn bộ thực hiện thì ba năm có thừa.
- Không nói chuyện nếu như nữa. Anh hoàn thiện nốt hai lớp phòng ngự cuối cùng. Thứ này tạm thời đủ để ngăn chặn đối phương xâm nhập rồi.
Tốn thêm ba giờ đồng hồ nữa Dương Tuấn Vũ mới đứng lên, Rin thấy vậy định đặt chiếc máy tính bảng xuống thì hắn lắc đầu nói:
- Em cứ chơi đi, anh đi qua phòng làm việc của mình một lát. Có muốn đi theo không?
- Ưm.
Rin gật đầu, đôi mắt đầy mong chờ, cô muốn nhìn thấy hết mọi thứ mà của anh, đi tới mọi nơi anh từng đi.
- Đi! Theo anh.
Dương Tuấn Vũ rời đi, mọi người tò mò đoán thân phận cô gái kia nhưng mọi việc cũng chỉ dừng lại như thế, đối với họ, công nghệ mới là chân ái, chuyện nam nữ không có bao nhiêu hứng thú. Ngược lại, không biết ai phát hiện ra đầu tiên sự thay đổi của hệ thống vừa hô lên, mọi người giật mình vội vàng truy cập xem xét. Căn phòng vốn tràn ngập âm thanh ồn ào của bàn phím vi tính thì giờ này không ngờ yên tĩnh tới quỷ dị.
- Không thể nào? Còn có thể làm được như vậy?
- Bước này cũng có thể nghĩ ra? Ông chủ còn để chúng ta sống không?
- Thomas, mày nhìn xem, đây không phải là nguyên lý nén siêu thuật toán mà nằm mơ mày cũng muốn làm sao? Giờ nó không chỉ là ý tưởng nữa mà hiện hữu trước mắt rồi.
- Sao lại như vậy? Thứ này hiện giờ sao có thể làm được? Nguyên lý này, quá kỳ lạ, quá kinh dị, tao chưa từng thấy ở bất cứ nơi nào.
- ...
Từng chuỗi la hét vang lên, chỉ từ ba lớp phòng ngự mới thôi đã khiến họ hồn bay phách tán rồi, cả đám như được uống máu gà, tên nào tên đấy đều hùng hục săm soi các điều mới lạ từ nó. E rằng thời gian tới họ sẽ còn phải thức trắng đêm mà nghiên cứu dài dài.
...
Qua phòng làm việc được bài trí theo phong cách hiện đại, mọi thứ gần như đều được tự động hóa. Rồi tới khi một giọng nói kì lạ vang lên, Rin giật mình quăng luôn cái máy tính bảng, thần thái cẩn trọng nhìn ngó xung quanh làm Dương Tuấn Vũ phì cười:
- Thứ này gọi là AI, trí tuệ nhân tạo, nó như một thực thể vậy, nhưng không có sinh mạng. Có nó, hầu hết hoạt động em yêu cầu chỉ cần nói một tiếng là được. Hope, đây là một nữ chủ nhân nữa của ngươi.
- Tuân lệnh. Nữ chủ nhân, vui lòng đứng yên, tôi xin phép được quét các chỉ số cơ bản.
Rin cười ngượng ngùng, cô hoàn toàn không nghĩ thế giới bên ngoài có nhiều đồ vật hay như vậy, đôi mắt tròn dõi theo vạch sáng lướt ngang dọc cơ thể mình vô cùng thích thú.
- Quét hoàn tất.
Dương Tuấn Vũ gật đầu:
- Rin, em thử ra một lệnh bất kì đi.
Nghe thấy vậy mắt cô lập tức sáng lên, ngón tay trắng bóc chỉ vào hắn:
- Anh ấy có bao nhiêu cô gái vây quanh?
Dương Tuấn Vũ trợn mắt cười ha hả, Rin tưởng hắn sợ cô biết được nên cố tình làm bộ, hai cánh tay chống vào vòng eo con kiến, cười híp mắt. Chỉ có điều âm thanh kia vang lên lại khiến nét cười trên mặt cô cứng lại.
- Quyền hạn không đủ. Thông tin không thể truy cập.
- Ơ? Không phải anh nói nó có thể làm được hầu hết mọi việc ư?
Rin phồng má không phục, Dương Tuấn Vũ lắc đầu cười:
- Hầu hết không phải là toàn bộ. Các thông tin liên quan tới một số đối tượng nó sẽ không được phép thu thập. Ví dụ như các thông tin liên quan tới đời tư của anh, Vân Tú, Tuyết Yên, ... đại khái là những người trong gia đình anh. Em cũng đừng trách nó, bởi vì tránh sự cố Hope bị đối phương khống chế mà khai thác được toàn bộ thông tin của gia đình anh. Và bây giờ, nó cũng chỉ có thể phục vụ em mà không có quyền khai t·hác d·ữ liệu liên quan tới em khi em chưa cho phép. Không tin em có thể thử.
Rin gật đầu, nếu đúng như hắn nói thì đây là một việc nên làm. Cô chỉ vào mình tò mò hỏi:
- Tôi cao bao nhiêu?
Y như rằng giọng nói của Hope lại vang lên một chuỗi khẩu ngữ như vừa nãy:
- Quyền hạn không đủ. Thông tin không thể truy cập.
Rin cười hì hì, đã tin hắn nói thật.
- Thứ này tên là gì?
- Là điện thoại di động, thương hiệu BB, dòng KEYone mới phát hành ngày 28/08/2017 tại Việt Nam, chạy nền tảng Android 7.1.1 Nougat ...
Rin nghe một loạt thuật ngữ lạ lẫm khiến đầu cô ong lên, miệng liền hỏi:
- BB là gì?
- Là Blackberry, một thương hiệu điện thoại nổi tiếng ...
- Android là sao?
- Là ....
Thấy cô bị Hope cuốn hút, Dương Tuấn Vũ để mặc cô nghịch ngợm, hắn ngồi vào bàn làm việc, tay vạch ra nhanh chóng các việc cần làm, phân luôn cả người phụ trách, rồi tách ra hai phần, một phần để Thịnh Thế thu mua, một phần để DE gia công, sản xuất.
Rất nhiều thứ cần thay cũ đổi mới, may là nguồn vốn của tập đoàn có đủ sức gánh vác, nhưng về lâu về dài vẫn là quá sức.
- Anh nghĩ nên đưa ra một vài đồ vật mới ra thị trường.
- Vâng, nói gì thì nói, muốn làm việc gì cũng không thể thiếu tiền.
Triệu Cơ gật đầu đồng ý.
- Nên làm thứ gì kiếm lợi nhanh đây?
- Muốn kiếm lợi nhanh thì đồ vật này phải thuộc loại đồ dùng thiết yếu hằng ngày. Đồ gia dụng thì sợ rất dễ làm nhái, giá trị sinh lời không quá nhanh. Năm 2017 này, sự quan tâm của người tiêu dùng đang hướng tới các mặt hàng điện tử như: Điện thoại, Laptop, ... xe máy, ô tô ...
- Xe máy và ô tô của Thịnh Thế mới ra dòng mới, chưa cần thiết phải thay đổi lập tức, sức mua người dân cũng có hạn. Chưa kể xu hướng lan tràn năng lượng sạch tới mọi nhà mà Vân Tú làm yêu cầu giá thành bắt buộc phải giảm thấp, nguồn lợi không quá nhiều.
- Điện thoại và laptop thì sao?
- Chu kì đổi laptop còn quá dài. Điện thoại? Ừm, lợi nhuận rất khả quan. Theo em nên hướng tới phân khúc nào?
- Phân khúc tầm thấp lợi nhuận gần như không nhiều, lại có sự cạnh tranh gắt gao của điện thoại Trung Quốc, tầm trung thì đối tượng mua là ít nhất, người có từng đó tiền cũng lấy để mua điện thoại Flagship đã qua sử dụng chứ không quá mặn mà với phân khúc giá trung gian. Chỉ có phân khúc cao cấp, hiện nay trên thế giới gần như là sân chơi của hai nhà Samsung và Apple. Tuy công nghệ update theo từng năm, nhưng giá thành thực sự bị họ đẩy lên quá cao, không phù hợp với sự hữu ích nó đem lại. Nếu anh muốn cạnh tranh, đây vừa khéo là phân khúc tốt nhất.
- Vừa vặn đội Phá Quân cũng đang có hệ thống lắp ráp linh kiện, đây sẽ là cơ hội để Tứ Vượng bước ra sân chơi quốc tế.
Dương Tuấn Vũ lập tức ký xuống quyết định tiến hành xây dựng nhà máy, còn địa điểm thì đợi bàn bạc với Vân Tú. Một quy mô lớn như vậy nhất định cần sự phê duyệt và hỗ trợ của chính phủ. Việc này hắn không thích hợp làm, Vân Tú đã nổi tiếng trên thương trường nhiều năm, nhất định sẽ đem lại lợi ích lớn nhất cho tập đoàn. Còn thứ cần hắn làm chính là tạo ra mô hình và bản mẫu thiết kế.
Lâu lắm rồi không bắt tay vào sáng chế thứ gì, mặc dù nguyên lý kỹ thuật hắn đã nắm chắc, nhưng giữa lý thuyết và thực tế luôn tồn tại một khoảng cách. Mà khoảng cách này đôi khi đủ lớn để người ta không cam lòng phải từ bỏ.
Nghĩ là làm, Dương Tuấn Vũ lập tức đi tới phòng sáng chế.
Nơi đây kể từ khi hắn đi thì đã mở rộng hơn, luôn có một nhóm các nhà khoa học ngầm làm việc, những người này trời sinh tính kiêu ngạo, dù biết hắn là chủ nhưng chỉ gật đầu chào cho có.
Dương Tuấn Vũ cũng không nghĩ nhiều, hắn đi thẳng tới căn phòng đóng kín, sau khi quét vân tay, mống mắt và âm thanh, cánh cửa nặng trịch mở ra.
Nhập các loại nguyên vật liệu và số lượng cần có vào khu điều khiển, trong thời gian 5 phút trong phòng đã có đầy đủ tất cả những thứ mà hắn yêu cầu. Áo trắng cởi ra, hắn bắt đầu lao vào làm việc.
Tiến độ: 100%
230/230 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
05/05/2025
Thể loại
Tag liên quan