Chương 16: Hai năm

27/04/2025 10 9.5
Chương 16: Hai năm

Đoàn Bình An ngang nhiên biến động phủ của Lệ trưởng lão thành của mình. Tích góp cả đời của lão ta bâu giờ đã trở thành của hắn.

Đoàn Bình An dành ra thời gian xem các quyển sách để bên trong động phủ, đa phần là dạy về luyện đan. Hắn vừa đọc đã biết Lệ trưởng lão này là một luyện đan sư, lại là một tên ma tu vì có vài quyển sách lão tự viết ra, bên trong có chứa cách luyện người thành đan và cạc kháng cự thiên kiếp đánh xuống.

- Nếu để lão này bước vào Thiên cảnh chắc chắn có thể gây nên một vùng đất đẫm máu.

Đoàn Bình An đánh giá.

Hắn không đọc mà trực tiếp thiêu hủy, chỉ chép lại những cách kháng cự lại thiên kiếp.

Đoàn Bình An lại đến chỗ cái lò luyện đan đã b·ị c·hém thành hai nửa kia, hắn dùng thần văn khắc lại, tuy công hiệu giảm mạnh nhưng đã có thể luyện đan.

Hắn lại nhìn xuống chỗ bắt lửa kia, là một cái hố sâu, bên dưới là Bạch Ngân Viêm, màu trắng tuyết và cực nóng. Đoàn Bình An lại tìm sách cách điều khiển loại dị hỏa này. Không lâu sau liền đã tìm ra, hắn học theo thuật pháp, tay bắt ấn miệng niệm một dòng chữ khó hiểu. Nhanh chóng Đoàn Bình An đã thu được Bạch Ngân Viêm này.

Bạch Ngân Viêm có thể vô hại nếu đựng trong hộp ngọc, đương nhiên cái động phủ này có, Đoàn Bình An nhanh chóng cho vào, sau đó cho tất cả những đồ vật vào túi trữ vật khiến cho không gian bên trong trở nên chật hẹp.

- Sau này phải tìm túi mới thôi.

Đoàn Bình An cầm túi trữ vật có hạn này lên, đây chỉ là loại rẻ tiền nhất, nếu có thể thì mua túi trữ vật có không gian bằng một tòa lâu là tốt nhất.
Hắn đọc qua những cách kháng cự thiên kiếp thì bất ngờ. Thiên kiếp tuy có hại cho tu sĩ nhưng cũng nhờ đó mà có thể rèn dũa thân thể, thần thức và cường đại linh hồn.

- Xem ra tuy đột phá nhưng vẫn chưa thực sự đột phá.

Đoàn Bình An nói.

- Thế thì độ kiếp thôi.

Đoàn Bình An liền bay ra khỏi động phủ, lao ra khỏi thần văn. Nhanh chóng mây kiếp tụ lại, thiên kiếp như có linh tính, Lệ trưởng lão giúp Đoàn Bình An phá kiếp nhưng chân chính hắn thì chưa, bây giờ hắn ra khỏi trận pháp liền sẽ bị cảm ứng.

"Rầm rầm" Đoàn Bình An bây giờ ngự mây nhanh chóng với tốc độ cao nhất, phá không mà đi, đến một nơi vắng vẻ, hắn không kìm được nữa, thiên kiếp bắt đầu đánh xuống.

Từng đợt từng đợt thiên kiếp đánh xuống thân thể của Đoàn Bình An. Không chỉ thân thể mà còn cả linh hồn, hắn cực lực kháng cự vì bssy giờ sử dụng những phương pháp kháng cự thiên kiếp kia thì lần sau nối tiếp sẽ mạnh hơn.

Đoàn Bình An nhắm chặt mắt, tâm thần chìm sâu vào. Bắt đầu tu luyện!

Bên ngoài lôi kiếp từng đợi đánh xuống, thân thể lẫn linh hồn cực lực chịu đựng, còn bên trong thì đang tu luyện, linh khí khi lôi kiếp đánh xuống cực kỳ nồng đậm gấp nhiều lần linh khí thông thường và nguyên thạch.

- A!
Dù cho cứng rắn đến mấy thì cũng không chịu nổi sự rèn dũa thiên địa này.

Cơ thể của hắn vang lên âm thanh "tách tách" rợn người, là cơ thể đang thoát thai hoán cốt, quá trình này cực kỳ đai đớn. Mỗi khúc xương, mỗi tấc huyết nhục đều được lôi kiếp tẩy lễ hoàn toàn.

"Đinh" viên ngọc trong thượng đan điền của Đoàn Bình An phát ra tia sáng ôn nhuận, tia sáng này lại có thể làm cho cơn đau dịu đi một chút.

Cuối cùng sau hai canh giờ chịu khổ thì mây kiếp cũng tan, Đoàn Bình An mở mắt ra, hắn ngồi dậy, vùng núi trước đó cây xanh nối tiếp nhưng bây giờ bị cháy một mảng.

"Rắc" Đoàn Bình An khởi động cơ thể một chút, lúc đầu cơ thể đen thui, sau khi hoạt động một chút liền đã rớt xuống từng mảnh cháy đen kia, lộ ra một cơ thể cường tráng khỏe mạnh, cơ thể sáng bóng phát ra kim quang chói mắt. Đoàn Bình An nhìn xuống, cười khổ, y phục của hắn bị cháy đen, bây giờ đang ở trong tình trạng k·hỏa t·hân.

Do đã biết được nên đã giấu túi trữ vật ở gần đó, Đoàn Bình An nhanh chóng ngự mây bay đến, lấy ra một bộ y phục rồi mặc vào, nếu không thì khá xấu hổ.

Đoàn Bình An thử hoạt động gân cốt, hiện tại thì thân thể cường tráng hơn, quyền cước vung nhẹ cũng có thể đánh một tảng đá lớn thành vụn, có thể trực tiếp san phẳng một ngọn đồi.

Đoàn Bình An mô phỏng đại thủ ấn khi hắn quan sát được lúc trước, tạo ra một cái đại thủ ấn kim sắc cho riêng mình. Cái đại thủ ấn này đập xuống thì ngoài khói bụi mịt mù tạo thành một hố sâu thì còn phát ra một tia uy áp khiến cho thực vật cũng phải cúi đầu.

- Nếu có bản hoàn chỉnh thì có thể hoàn thiện hơn.

Đoàn Bình An tiếc nuối. Đại thủ ấn kim sắc phải ủ mười hơi thở mới xuất ra được.
Sau khi hoàn thành đại thủ ấn kim sắc thì Đoàn Bình An nhanh chóng dùng tốc độ nhanh nhất mà bay đi, không để cho ai biết.

Đoàn Bình An bây giờ là Phong Đạo đỉnh phong, một bước nửa là đến Thượng Đạo nhưng hiện tại không thể đột phá được, tiến cảnh quá nhanh khiến hắn có cảm giác không ổn. Như là một tòa tháp cao, nếu phần nền móng không vững thì có thể gây sụp cả một tòa tháp, dù cho có cao đến đâu mà căn cơ không vững thì rất khó nói.

Hắn bây giờ có thể hiểu được thế nào gọi là thần tiên không ăn không uống vì có thể chuyển linh lực nuôi cơ thể, có thể không ăn không uống. Đoàn Bình An quyết định bế quan, bây giờ hắn sẽ tự khổ tu để ngộ đạo, nếu có thể thì sẽ vững chắc căn cơ mà lần nữa thăng tiến tu vi. Đoàn Bình An ngồi trên bồ đoàn, nhắm mắt lại chốc đã như một pho tượng.

Thời gian là một thứ kỳ diệu, nó từ vô tận năm tháng trước mà chảy đến hiện tại, rồi tiếp tục chảy đến vô tận năm tháng của tương lai. Nếu ví thời gian như dòng sông thì nó rất lớn, bên trong bao hàm vạn vật, nhờ có dòng sông không ngừng chảy mà vạn vật có thể hoạt động được, mà dòng sông này cũng chảy rất xiết, thay đổi dòng chảy liên tục vì mỗi hành động đều là một khả năng. Không có nếu như nên mỗi hành động xác định đã làm thì là đang trôi đi thời gian và nó sẽ thay đổi quỹ đạo chảy.

Chỗ Đoàn Bình An bế quan núi rừng san sát, cửa động hắn để mở để dễ hấp thu linh khí thiên địa hơn. Hai năm trôi qua chóng vánh, bên ngoài không biết xảy ra phong ba gì nhưng Đoàn Bình An hiện tại tóc đen xõa dài xuống, bộ y phục đã phai màu. Có cái tổ chim ngay vai của hắn, từ một năm trước con chim kia bay vào đây, đậu lên vai của Đoàn Bình An mà bắt đầu làm tổ.

Đoàn Bình An như một vị thiền sư mà tĩnh tọa ở đó, nếu hơi thở của hắn không đều thì sẽ có cảm tưởng hắn đ·ã c·hết. Lúc này hơi thở cũng nhanh hơn, cái tổ chim kia bị rơi xuống nhưng may mắn có bàn tay đỡ lấy, Đoàn Bình An từ từ mở mắt, ánh mắt tỏa ra hào quang vài hơi thở rồi không còn.

"Vút" Đoàn Bình An đặt tổ chim xuống cái bồ đoàn rồi xuất quan mà bay ra khỏi động phủ. "Ầm" đại thủ ấn kim sắc đánh ra, phá tan một ngọn núi nhỏ, lúc này Đoàn Bình An đã thấu hiểu triệt để.

Suốt hai năm bế quan, Đoàn Bình An không ngừng ngộ đạo mà thứ giúp hắn nhiều nhất là viên ngọc kia, nó không ngừng phát ra linh quang tác động vào hắn và trang giấy thần bí kia. Suốt hai năm ngộ đạo đã vững chắc căn cơ nhưng Đoàn Bình An không vội đột phá vì có linh cảm lần này sẽ rất khó.

Nửa bước Thượng Đạo, Đoàn Bình An có thể ngự không mà bay, không cần ngự mây nữa. Ban đầu ngự không phi hành tốc độ rất cao, hắn không cắm đầu xuống đất thì cũng vào vách núi nào đó.

Tìm được một bờ suối khi đang tập ngự không, Đoàn Bình An liền phi xuống, đã lâu hắn chưa tắm rửa gì, thân thể ngứa ngáy khó chịu. Sau một lúc tắm rửa, Đoàn Bình An thay y phục, cột lại bộ tóc dài của mình, bây giờ trông hắn đã chững chạc hơn, không giống một tên nhóc nữa.

- Hoàn thành nó thôi.

Đoàn Bình An nói, suốt thời gian qua hắn cũng suy nghĩ về v·ũ k·hí căn nguyên của bản thân, cuối cùng cũng tìm ra được.
9.5
Tiến độ: 100% 31/31 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
27/04/2025