Chương 14: Dược nhân luyện đan

27/04/2025 10 9.5
Chương 14: Dược nhân luyện đan

Bây giờ thân thể của Đoàn Bình An cứng như đá, chỉ còn thần thức và tầm nhìn vẫn còn giữ được. Hắn liếc nhìn qua chủ quán, lão ấy đã b·ị đ·ánh nổ đầu và bị giấu ngay dưới cái bàn gỗ gần đó. Ngay lúc này Đoàn Bình An cảm nhận thấy có một bàn tay sắp chạm vào ba đan điền của hắn.

- Cứng như đá, quả thật là dược nhân trời sinh.

Chỉ mới chạm vào phần bên ngoài, Lệ trưởng lão chỉ có thể chạm đến đó.

Đoàn Bình An biết hắn có thân thể đặc biệt, nếu không phải Lệ trưởng lão tu vi cao hơn hắn thì nếu giở trò này thì chẳng thể nào xuyên qua cơ thể hắn mà chạm vào ba đan điền.

"Vù" Lệ trưởng lão mang theo Đoàn Bình An vô thanh vô tức rời đi, thực lực của lão rất cao, chỗ đã cách vạn dặm khỏi chỗ này, đến một nơi thâm sơn cùng cốc, vượt qua trăm ngọn núi, hàng nghìn cánh rừng.

"Ầm" Lệ trưởng lão quăng Đoàn Bình An vào một cái hang động, bên trong được làm lại thành một cái động phủ bế quan. Phía bên ngoài, Lệ trưởng lão dùng vô số thần văn khắc lên cửa động rồi tiến vào, lấp cổng rồi tiếp tục khắc thần văn tạo thành thế nội bất xuất, ngoại bất nhập.

Đoàn Bình An ý có nhưng bất lực, chỉ có thể quan sát Lệ trưởng lão lấy cái lò luyện dược ra, chuẩn bị nguyên liệu, muốn nấu hắn thành nước rồi luyện đan.

- Thứ lỗi cho lão phu không chuẩn bị, lão phu còn muốn sống, cánh cửa Thiên cảnh kia đã rất gần rồi.

Lệ trưởng lão vừa làm vừa nói, nét mặt ngày càng tươi cười, mọi thứ sắp tiến đến kết cục mà lão đã mong muốn từ lâu.

- Ngươi, Lệ trưởng lão, luyện người thành dược có phải quá vô nhân tính không? Ngươi không e thẹn với lòng à?

Đoàn Bình An lúc này cũng được gỡ phong ấn nhưng vẫn chưa thể cử động do Lệ trưởng lão đề phòng bất trắc, bây giờ đanh ra sức lung lay lão ta.

- E thẹn với lòng? Từ lâu đã mất. Con đường này khó đi, lại càng nói đến vấn đỉnh chứng đạo thành Đế, ta chỉ là tiểu tu sĩ tư chất thấp kém hai trăm tuổi mà thôi, thời của ta đã qua, bây giờ chỉ một lòng tu hành tăng tiến tu vi, nếu có lợi ích thì nhiêu đâu có làm ta e thẹn với lòng.

Lệ trưởng lão nói.
- Ban đầu ta định cho cháu ta làm dược nhân nhưng sự xuất hiện của hai ngươi lại nâng tầm chất lượng nên thằng cháu đó xem như thoát một mạng. Đáng tiếc a, tên huynh đệ của ngươi bị Yêu tộc bắt đi, nếu không thành quả luyện đan lại càng hoàn mỹ hơn.

Lệ trưởng lão lúc này đã chuẩn bị xong.

"Ùm" Lệ trưởng lão thẳng tay ném Đoàn Bình An vào lò, bây giờ mới giải phong ấn tay chân nhưng vẫn giam cầm linh lực không cho hắn phản kháng.

- Hoa Hứng Sao, Độc Tố Thảo, Thanh Linh Thủy và vài chục thứ này nữa, ngươi nhanh tan theo những thứ này nha, ta tốn năm mươi năm bôn ba khắp Nam Hoang mới tìm được đó.

Lệ trưởng lão giọng ôn hòa nói nhưng hành động lạo trái ngược.

Đóng nắp lò lại, lửa bắt đầu nổi lên, lửa này không phải lửa thông thường mà là Bạch Ngân Viêm, cực kỳ nóng.

Bên trong nước bắt đầu sôi, dược liệu nổi lềnh bềnh trên mặt nước, Đoàn Bình An ngồi ở đó suy nghĩ đối sách. Hắn muốn phá khỏi đây và một kích đ·ánh c·hết lão ta nhưng căn bản là không thể nào làm được.

Ánh mắt của hắn dần trở nên mơ hồ, muốn ngủ nhưng ý chí lại không muốn. Đoàn Bình An tự tát vào mặt mình mấy cái cho tỉnh.

- Mùi linh khí!

Đoàn Bình An mũi ngửi ra hương thơm có linh khí, là đống dược liệu đó phát ra.

- Xem ra trong họa có phúc, ta đang muốn trở nên cường đại hơn nhưng không biết làm sao. Vậy mà mỡ lại dâng tận miệng thì ngại gì mà không nhận.

Đoàn Bình An suy nghĩ rồi tiến lại nắm lấy từng dược liệu rồi cho trực tiếp vào miệng, thuận tiện uống nước sôi ở đây vì đây là linh thủy, không phải nước thường.
Luyện đan rất lâu, có khi mấy tháng nên hắn tu luyện sẽ không khiến Lệ trưởng lão kia phát hiện. Lúc này Lệ trưởng lão cũng đang điều chỉnh ngọn lửa cho phù hợp.

Linh khí từ dược liệu tràn ra, được cơ thể của Đoàn Bình An điên cuồng hấp thu, hút lấy toàn bộ tinh hoa trong dược liệu. Cơ thể tự vận hành nên Đoàn Bình An tập trung mười phần vào việc điều chỉnh linh lực trong tam đan điền. Mọi thứ bên ngoài hay suy nghĩ việc khác đều bị hắn vứt bỏ vì bây giờ c·hết thì mọi thứ thành không, vạn kiếp bất phục.

"Tách tách" Đoàn Bình An lúc này lại thoát thai hoán cốt, thân thể lần nữa thức tỉnh, lại điên cuồng hút lấy linh khí mà chuyển hóa thành linh lực.

- Hố tên này một trận mới được.

Đoàn Bình An mỉm cười, ẩn chứa một vài tia hại người.

"Ầm ầm" phía trên động phủ mây kiếp bắt đầu tụ lại, vang lên tiếng sấm liên hồi.

- Mây kiếp! Chẳng lẽ...ta lại luyện ra cao phẩm đan dược?

Lệ trưởng lão tim đập nhanh nói.

- Haha, ta lại có thể luyện ra cao phẩm đan dược!

Lão lúc này cười to.

"Rầm" thiên lôi oanh tạc, từng đợt rồi từng đợt giáng xuống. Lệ trưởng lão ra sức chống lại, dù sao chuyện độ kiếp lão ta đã quá quen thuộc, cũng đã có phương sách ứng đối với thiên phạt

Thiên kiếp giáng mười đợt, mỗi đợt có mười tia đánh xuống, đã bắt đầu tan đi. Lúc này trong lò luyện đan Đoàn Bình An đã độ kiếp xong, hắn đã ổn gót chân ở Phong Đạo sơ kỳ, bắt đầu thăng tiến vào trung kỳ. Hắn lại điên cuồng ăn những dược liệu kia, uống lấy ngụm nước.

Thân thể hắn bắt đầu thay đổi, mỗi thay đổi làm hắn đau muốn c·hết đi sống lại, không ngừng dùng tay chân đập mạnh vào thành lò.

- Đan thành phôi rồi sao? Lại muốn thoát khỏi? Không được nha, ta vẫn chưa hấp thu ngươi.
Lệ trưởng lão tưởng việc Đoàn Bình An đau mà đấm đá vào thành đan phôi đã thành và muốn trốn đi nên cực lực phong ấn.

- Phong ấn cũng giải được rồi.

Đoàn Bình An lúc này do thức tỉnh cơ thể nên phong ấn và ấn ký lúc trước cũng bị giải trừ.

Không chần chừ mà lại lao vào tu luyện, lần này đã có kinh nghiệm của cơ thể nên Đoàn Bình An có thể hấp thu nhiều linh khí hơn, cũng là do thần thức của hắn đã mạnh hơn.

Ngày một, ngày hai, ngày ba, cuối cùng sau hai tuần, Đoàn Bình An đột phá Phong Đạo trung kỳ, mây kiếp bắt đầu tụ lại.

- Lại xuất hiện, quả thật là đan dược cao phẩm.

Lệ trưởng lão ngày càng cao hứng, hận không thể đập lò lấy ra đan dược mà hấp thu.

"Ầm ầm" Đoàn Bình An so với các tu sĩ khác thì được coi là yêu nghiệt, tăng cấp rất nhanh, cùng đó mà thiên kiếp ngày càng mạnh hơn. Lệ trưởng lão bây giờ sắp cạn thọ nguyên, lại bắt được Đoàn Bình An, cho hắn vào lò và đã luyện trong hai tuần, lão đã chắc chắn bản thân sắp thành công, việc trời giáng thiên kiếp là muốn ngán đường lão ta.

- Ông trời không dung thì ta nghịch thiên!

Bây giờ Lệ trưởng lão đã không còn đường lui nữa, đánh cược tất cả vào việc luyện đan bằng nhân dược lần này.

Trái với bên ngoài chống thiên kiếp đến sức đầu mẻ trán thì bên trong lò luyện đan Đoàn Bình An đang rất là thư giản, thay vì chịu thiên kiếp như bao tu sĩ Phong Thiên khác thì hắn lại nằm thư giản ở bên trong.

Trong khi tu luyện hồi lâu Đoàn Bình An phát hiện rằng cơ thể của bản thân có thể tự động hấp thu và điều chỉnh linh lực trong tam đan điền, chỉ tiêu hao năng lượng tinh thần mà thôi nên Đoàn Bình An có thể nằm một chút sau khi khắc khổ tu luyện.

Thân thể Đoàn Bình An phát ra kim quang rất sáng, bên trong lúc đầu tối đen như mực nhưng khi hắn tu luyện đến một lúc nhất định thì thân thể sẽ phát sáng. Thử một chút thì có thể kháng cự lại một vài đòn t·ấn c·ông nhưng chưa thể biết ngưỡng chịu đựng của nó đến đâu.

"Ầm ầm" ngọn núi gần đó bị lôi kiếp đánh đến cháy đen, may mà Lệ trưởng lão lo xa mà tiêu hao khắc thần văn cố định xung quanh đây một trăm dặm, nếu không thì thiên kiếp từ đầu đến giờ có thể dẫn đến nhiều tu sĩ.
9.5
Tiến độ: 100% 31/31 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
27/04/2025