Chương 74: Vu Thuật
26/04/2025
10
8.5
Chương 74: Vu Thuật
Tâm An đứng giữa Trấn Ma Cổ Động, trong không gian lạnh lẽo ngập tràn hàn ý, nhưng thân thể cậu lại như có một luồng nhiệt lưu chảy khắp, nhẹ nhàng mà hùng hậu, mạnh mẽ mà tinh thuần.
Hung Linh nhìn cậu chằm chằm, ánh mắt thâm trầm tựa như xuyên thấu mọi bí mật. Hắn chậm rãi cất giọng, thanh âm vang vọng giữa không gian tịch mịch:
- Ngươi có cảm giác gì khác lạ không?
Tâm An khẽ giật mình, thần thức vừa rời khỏi Vô Cực Tâm, cậu còn chưa kịp kiểm tra sự thay đổi của bản thân. Bất giác, cậu vận chuyển linh lực. Chỉ một khắc này, Tâm An cảm giác toàn bộ thế giới đã thay đổi.
Nếu như trước kia, mỗi lần vận chuyển linh lực, cậu cần tập trung ý niệm, cần dẫn dắt nó lưu chuyển qua kinh mạch, thì giờ đây… linh lực trong cơ thể cậu lại như một dòng sông chảy tự nhiên, thông suốt vô ngại.
Tâm An giật mình mở mắt, trong đôi đồng tử phản chiếu từng luồng linh khí trong thiên địa.
Lúc này, cậu mới nhận ra, từ khi tiến vào Vô Cực Tâm trò chuyện với Vương Nhi, thân thể mình đã xảy ra biến hóa kinh thiên động địa!
Sáu luồng ánh sáng lao vào trán cậu khi ấy không chỉ dung nhập vào Vô Cực Tâm, mà còn đồng thời cải tạo căn cốt, kinh mạch, huyết nhục của cậu từ trong ra ngoài.
Mỗi tấc da thịt, mỗi đoạn kinh mạch đều như được tẩy rửa một lần nữa, như lột xác trong biển linh lực tinh thuần nhất, mạnh mẽ nhất.
Tâm An khẽ siết chặt nắm tay. Một cỗ lực lượng khổng lồ không thể diễn tả đang luân chuyển trong thân thể. Nếu như trước đây, cậu chỉ có thể vận chuyển linh lực trong kinh mạch vốn có, thì bây giờ… kinh mạch của cậu đã mở rộng gấp mười lần.
Không chỉ mở rộng, mà độ bền, độ dẻo dai cũng tăng lên đến mức đáng sợ. Từng dòng linh lực cuồn cuộn như trăm ngàn con sông hợp lại, mạnh mẽ đến mức khiến cậu kinh hãi, đang không ngừng vận chuyển trong cơ thể.
Không có dấu hiệu tắc nghẽn, không có cảm giác đau đớn, mà ngược lại. Cậu cảm thấy như đang hòa làm một với thiên địa, linh lực tự do vận chuyển như hít thở tự nhiên
Tâm An hít sâu một hơi, ngay lập tức, cậu có thể nghe thấy cả những tiếng vang nhỏ nhất trong Trấn Ma Cổ Động, từ tiếng gió rít khe khẽ trong những vách đá sâu, đến âm thanh của những luồng linh khí đang xoay chuyển trong không gian.
Mọi thứ trở nên rõ ràng đến kỳ lạ.
Không chỉ cảm nhận được gió chạm vào làn da, mà cậu còn thấy được từng dòng khí đang chuyển động, thấu hiểu nguyên lý vận hành của chúng. Nếu như trước kia, Tâm An chỉ có thể sử dụng linh thức để quan sát những dao động nhỏ bé của thiên địa, thì giờ đây…
Tâm An có thể hiểu rõ từng tia linh khí, từng sự biến hóa trong không gian, như thể thiên địa này chỉ là một phần trong nhận thức của chính mình.
Đúng lúc này, Tâm An vô thức vận chuyển linh lực trong thân thể. Cậu chưa kịp nhận ra điều gì khác thường thì bỗng nhiên…
- OÀNH!
Một luồng khí nóng rực từ đâu bùng phát, không gian vốn u ám của Trấn Ma Cổ Động trong nháy mắt rực sáng như ban ngày. Từ trong hư không, từng đoàn hỏa diễm thần thánh hiện ra, rực rỡ mà uy nghiêm, mỗi một tia lửa bập bùng đều tỏa ra sức mạnh khiến linh hồn người ta run rẩy.
Nhiệt độ xung quanh đột nhiên tăng vọt.
Từng vách đá, từng dòng âm phong vốn lạnh lẽo trong cổ động đều bị khí tức này đẩy lùi, như thể chúng không thể nào dung hòa với ngọn lửa đang bùng lên. Tâm An nhìn ngọn lửa trong tay mình, trong mắt lóe lên vẻ kinh hoàng.
- Đây… chẳng phải là Thánh Hỏa của Linh Lung sao?
Ngọn lửa này, cậu đã tận mắt chứng kiến Linh Lung sử dụng để đối phó với Thú Thần. Ngọn lửa tượng trưng cho quyền uy tuyệt đối của Vu tộc, có khả năng thiêu đốt cả ma khí lẫn thể phách bất diệt. Nhưng… làm sao cậu có thể triệu hồi nó?
Tâm An còn chưa kịp trấn định thì chợt nghe thấy tiếng thở dốc đầy kinh hãi của Hung Linh và Đại Vu Sư. Hai người bọn họ đều thất sắc, ánh mắt tràn đầy chấn động, như thể không thể tin vào những gì mình đang thấy.
- Thánh… Thánh Hỏa?
- Không thể nào! Thánh Hỏa đã biến mất cùng Vu tộc từ mấy ngàn năm trước. Chỉ có Nương Nương mới có thể triệu hoán…
Hung Linh run giọng, trong đôi mắt hắn hiện lên sự kính sợ tột cùng. Đại Vu Sư bên cạnh hắn cũng không khá hơn, ánh mắt lão lóe lên tia phức tạp, vẻ mặt như đang chấn động, vừa sợ hãi, vừa hoài nghi.
- Thánh Hỏa này… vì sao lại xuất hiện trong tay ngươi?
Tâm An nhíu mày, bàn tay khẽ động, từng đoàn hỏa diễm bập bùng cháy lên trong không trung. Nó không làm tổn thương cậu, mà ngược lại, như thể cậu và ngọn lửa này vốn dĩ là một thể. Nó chảy trong máu cậu, khắc sâu trong linh hồn cậu, tự nhiên như hơi thở!
Không chỉ vậy… Trong đầu cậu, vô số ký ức xa lạ bỗng dưng xuất hiện. Những dấu ấn cổ xưa, những câu thần chú kỳ lạ, từng động tác triệu hồi thuật pháp… tất cả đều xuất hiện một cách rõ ràng và quen thuộc, tựa như chúng đã được khắc vào linh hồn từ lâu.
- Đây là… Vu Thuật?
Tâm An kinh ngạc phát hiện ra, cậu có thể sử dụng Vu Thuật mặc dù cậu chưa từng học chúng. Tựa như Quỷ Đạo truyền thừa vậy, nhưng vu thuật khác biệt hoàn toàn, không giống với quỷ đạo phải tập luyện từ từ để quen thuộc.
Hàng loạt pháp thuật kỳ dị hiện lên trong tâm trí Tâm An: Bát Hung Huyền Hỏa Trận chính là trận pháp mà Linh Lung sử dụng để trấn áp Thú Thần. Ngũ Hành Hóa Sinh Thuật vận dụng năm loại nguyên tố Kim - Mộc - Thuỷ - Hoả - Thổ, sáng tạo càn khôn...
Tất cả những pháp thuật này, chúng đã trở thành một phần của Tâm An, như thể cậu sinh ra đã biết. Tâm An đứng yên một chỗ, ánh mắt lóe lên tia suy tư.
- ẦM!
Một luồng dao động kỳ dị từ đầu ngón tay cậu lan ra, kích động linh khí trong không gian. Ngay lập tức, năm loại nguyên tố Kim – Mộc – Thủy – Hỏa – Thổ xuất hiện trong hư không.
Từng tia kim quang ngưng tụ lại, hóa thành lưỡi đao sắc bén, phát ra âm thanh rung động kim loại.
Những dây leo xanh biếc bỗng dưng mọc ra từ khoảng không, vặn vẹo như linh xà.
Một cột nước lớn phóng lên trời.
Đất đá rung chuyển, từng tảng nham thạch tự động hình thành trong không khí.
Một ngọn lửa rực cháy, không giống Thánh Hỏa trước đó, mà mang theo sức nóng hủy diệt của thiên nhiên.
Hung Linh và Đại Vu Sư trợn tròn mắt nhìn Tâm An kết ấn thi triển từng loại thuật pháp như nhìn quái vật.
Tâm An tiếp tục vận chuyển pháp quyết, ngón tay biến đổi thủ ấn.
Từng luồng nguyên tố trong không trung bắt đầu biến hóa theo ý niệm của cậu.
Kim sinh Thủy.
Lưỡi đao kim loại tan chảy thành một dòng nước xanh biếc.
Thủy sinh Mộc.
Dòng nước rơi xuống, lập tức mọc lên một cây đại thụ sum suê.
Mộc sinh Hỏa.
Thân cây b·ốc c·háy, ngọn lửa rực rỡ thiêu đốt mọi thứ.
Hỏa sinh Thổ.
Ngọn l·ửa b·ùng l·ên, hóa thành dung nham ngưng tụ thành một khối nham thạch vững chắc.
Thổ sinh Kim.
Tảng đá vỡ vụn, biến thành một thanh trường kiếm màu bạc lơ lửng giữa không trung.
Hung Linh há hốc mồm, ngay cả Đại Vu Sư cũng không thể giữ nổi vẻ bình tĩnh, ánh mắt tràn đầy chấn kinh. Chính bản thân Tâm An cũng vô cùng kinh ngạc. Thuật pháp này không chỉ đơn thuần triệu hoán nguyên tố, mà còn cho phép cậu điều khiển quy tắc vận hành của chúng.
Tâm An có thể khiến lửa biến thành đất, đất hóa thành kim loại, thậm chí là đảo ngược quy luật tự nhiên. Cảm nhận uy lực khủng kh·iếp của Ngũ Hành Hóa Sinh Thuật, đôi mắt Tâm An bùng lên một ngọn lửa cuồng nhiệt.
Cậu có thể cảm nhận được sức mạnh này không đơn thuần chỉ là pháp thuật, mà là một loại quy tắc vận hành của thiên địa, có thể thay đổi bản chất của vạn vật.
Vậy còn Bát Hung Huyền Hỏa Trận thì sao? Đây chính là đại trận vô thượng mà Linh Lung từng thi triển để trấn áp Thú Thần. Một trận pháp có thể hủy diệt thế gian.
Ý niệm vừa khởi động, hai tay Tâm An nhanh chóng kết ấn, trong đầu cậu hiện lên đồ hình của trận pháp.
ẦM!
Khoảnh khắc cậu vận hành linh lực...
ẦM! ẦM! ẦM!
Tám luồng hỏa diễm bùng lên, mỗi ngọn lửa đều mang theo khí tức đáng sợ, như muốn thiêu đốt cả thiên địa.
Nhưng ngay lúc đó, cơ thể Tâm An lập tức đông cứng, từng dòng linh lực trong kinh mạch giống như dòng n·ước l·ũ bị rút khô, nhanh chóng biến mất với tốc độ kinh hoàng. Chỉ trong nháy mắt, linh lực của cậu đã toàn bộ cạn kiệt.
PHỤT!
Một ngụm máu tươi phun ra từ miệng Tâm An. Cậu lảo đảo, sắc mặt trắng bệch, cảm giác như linh hồn sắp rời khỏi thân thể.
- Làm sao có thể…?
Tâm An hoảng hốt, rõ ràng còn chưa kịp kích hoạt trận pháp, vậy mà đã gặp phản phệ kinh khủng như vậy.
BỊCH!
Cơ thể Tâm An không thể chống đỡ nổi, mất đi toàn bộ sức lực, chuẩn bị ngã quỵ xuống đất.
- Hồ đồ.
Ngay lúc đó, một bàn tay mạnh mẽ đỡ lấy cậu. Là Đại Vu Sư. Ánh mắt ông ta hiện lên vẻ nghiêm nghị, một tay đỡ Tâm An, tay kia nhanh chóng lấy ra một viên đan dược màu tím đậm, nhét thẳng vào miệng cậu.
- Mau nuốt xuống.
Tâm An theo bản năng nuốt viên đan, lập tức một dòng khí ấm áp tràn vào cơ thể, giúp cậu ngăn chặn tình trạng linh lực cạn kiệt. Đồng thời, bàn tay Đại Vu Sư đặt lên lưng cậu, một dòng linh lực tinh thuần truyền vào, ôn dưỡng kinh mạch, giúp Tâm An ổn định lại trạng thái.
Hung Linh đứng bên cạnh, sắc mặt phức tạp, lạnh lùng nói:
- Ngươi muốn c·hết sao?
- Bát Hung Huyền Hỏa Trận là đại trận vô thượng, ngay cả Nương Nương cũng phải dùng toàn bộ linh lực để thi triển. Một tên nhãi con như ngươi mà dám cưỡng ép sử dụng.
Tâm An hít thở khó khăn, mồ hôi lạnh túa ra khắp người. Cậu đã quá tự tin vào sức mạnh mình vừa nhận được mà không lường trước hậu quả. Trận pháp này không phải bây giờ cậu có thể khống chế.
Tâm An đứng giữa Trấn Ma Cổ Động, trong không gian lạnh lẽo ngập tràn hàn ý, nhưng thân thể cậu lại như có một luồng nhiệt lưu chảy khắp, nhẹ nhàng mà hùng hậu, mạnh mẽ mà tinh thuần.
Hung Linh nhìn cậu chằm chằm, ánh mắt thâm trầm tựa như xuyên thấu mọi bí mật. Hắn chậm rãi cất giọng, thanh âm vang vọng giữa không gian tịch mịch:
- Ngươi có cảm giác gì khác lạ không?
Tâm An khẽ giật mình, thần thức vừa rời khỏi Vô Cực Tâm, cậu còn chưa kịp kiểm tra sự thay đổi của bản thân. Bất giác, cậu vận chuyển linh lực. Chỉ một khắc này, Tâm An cảm giác toàn bộ thế giới đã thay đổi.
Nếu như trước kia, mỗi lần vận chuyển linh lực, cậu cần tập trung ý niệm, cần dẫn dắt nó lưu chuyển qua kinh mạch, thì giờ đây… linh lực trong cơ thể cậu lại như một dòng sông chảy tự nhiên, thông suốt vô ngại.
Tâm An giật mình mở mắt, trong đôi đồng tử phản chiếu từng luồng linh khí trong thiên địa.
Lúc này, cậu mới nhận ra, từ khi tiến vào Vô Cực Tâm trò chuyện với Vương Nhi, thân thể mình đã xảy ra biến hóa kinh thiên động địa!
Sáu luồng ánh sáng lao vào trán cậu khi ấy không chỉ dung nhập vào Vô Cực Tâm, mà còn đồng thời cải tạo căn cốt, kinh mạch, huyết nhục của cậu từ trong ra ngoài.
Mỗi tấc da thịt, mỗi đoạn kinh mạch đều như được tẩy rửa một lần nữa, như lột xác trong biển linh lực tinh thuần nhất, mạnh mẽ nhất.
Tâm An khẽ siết chặt nắm tay. Một cỗ lực lượng khổng lồ không thể diễn tả đang luân chuyển trong thân thể. Nếu như trước đây, cậu chỉ có thể vận chuyển linh lực trong kinh mạch vốn có, thì bây giờ… kinh mạch của cậu đã mở rộng gấp mười lần.
Không chỉ mở rộng, mà độ bền, độ dẻo dai cũng tăng lên đến mức đáng sợ. Từng dòng linh lực cuồn cuộn như trăm ngàn con sông hợp lại, mạnh mẽ đến mức khiến cậu kinh hãi, đang không ngừng vận chuyển trong cơ thể.
Không có dấu hiệu tắc nghẽn, không có cảm giác đau đớn, mà ngược lại. Cậu cảm thấy như đang hòa làm một với thiên địa, linh lực tự do vận chuyển như hít thở tự nhiên
Tâm An hít sâu một hơi, ngay lập tức, cậu có thể nghe thấy cả những tiếng vang nhỏ nhất trong Trấn Ma Cổ Động, từ tiếng gió rít khe khẽ trong những vách đá sâu, đến âm thanh của những luồng linh khí đang xoay chuyển trong không gian.
Mọi thứ trở nên rõ ràng đến kỳ lạ.
Không chỉ cảm nhận được gió chạm vào làn da, mà cậu còn thấy được từng dòng khí đang chuyển động, thấu hiểu nguyên lý vận hành của chúng. Nếu như trước kia, Tâm An chỉ có thể sử dụng linh thức để quan sát những dao động nhỏ bé của thiên địa, thì giờ đây…
Tâm An có thể hiểu rõ từng tia linh khí, từng sự biến hóa trong không gian, như thể thiên địa này chỉ là một phần trong nhận thức của chính mình.
Đúng lúc này, Tâm An vô thức vận chuyển linh lực trong thân thể. Cậu chưa kịp nhận ra điều gì khác thường thì bỗng nhiên…
- OÀNH!
Một luồng khí nóng rực từ đâu bùng phát, không gian vốn u ám của Trấn Ma Cổ Động trong nháy mắt rực sáng như ban ngày. Từ trong hư không, từng đoàn hỏa diễm thần thánh hiện ra, rực rỡ mà uy nghiêm, mỗi một tia lửa bập bùng đều tỏa ra sức mạnh khiến linh hồn người ta run rẩy.
Nhiệt độ xung quanh đột nhiên tăng vọt.
Từng vách đá, từng dòng âm phong vốn lạnh lẽo trong cổ động đều bị khí tức này đẩy lùi, như thể chúng không thể nào dung hòa với ngọn lửa đang bùng lên. Tâm An nhìn ngọn lửa trong tay mình, trong mắt lóe lên vẻ kinh hoàng.
- Đây… chẳng phải là Thánh Hỏa của Linh Lung sao?
Ngọn lửa này, cậu đã tận mắt chứng kiến Linh Lung sử dụng để đối phó với Thú Thần. Ngọn lửa tượng trưng cho quyền uy tuyệt đối của Vu tộc, có khả năng thiêu đốt cả ma khí lẫn thể phách bất diệt. Nhưng… làm sao cậu có thể triệu hồi nó?
Tâm An còn chưa kịp trấn định thì chợt nghe thấy tiếng thở dốc đầy kinh hãi của Hung Linh và Đại Vu Sư. Hai người bọn họ đều thất sắc, ánh mắt tràn đầy chấn động, như thể không thể tin vào những gì mình đang thấy.
- Thánh… Thánh Hỏa?
- Không thể nào! Thánh Hỏa đã biến mất cùng Vu tộc từ mấy ngàn năm trước. Chỉ có Nương Nương mới có thể triệu hoán…
Hung Linh run giọng, trong đôi mắt hắn hiện lên sự kính sợ tột cùng. Đại Vu Sư bên cạnh hắn cũng không khá hơn, ánh mắt lão lóe lên tia phức tạp, vẻ mặt như đang chấn động, vừa sợ hãi, vừa hoài nghi.
- Thánh Hỏa này… vì sao lại xuất hiện trong tay ngươi?
Tâm An nhíu mày, bàn tay khẽ động, từng đoàn hỏa diễm bập bùng cháy lên trong không trung. Nó không làm tổn thương cậu, mà ngược lại, như thể cậu và ngọn lửa này vốn dĩ là một thể. Nó chảy trong máu cậu, khắc sâu trong linh hồn cậu, tự nhiên như hơi thở!
Không chỉ vậy… Trong đầu cậu, vô số ký ức xa lạ bỗng dưng xuất hiện. Những dấu ấn cổ xưa, những câu thần chú kỳ lạ, từng động tác triệu hồi thuật pháp… tất cả đều xuất hiện một cách rõ ràng và quen thuộc, tựa như chúng đã được khắc vào linh hồn từ lâu.
- Đây là… Vu Thuật?
Tâm An kinh ngạc phát hiện ra, cậu có thể sử dụng Vu Thuật mặc dù cậu chưa từng học chúng. Tựa như Quỷ Đạo truyền thừa vậy, nhưng vu thuật khác biệt hoàn toàn, không giống với quỷ đạo phải tập luyện từ từ để quen thuộc.
Hàng loạt pháp thuật kỳ dị hiện lên trong tâm trí Tâm An: Bát Hung Huyền Hỏa Trận chính là trận pháp mà Linh Lung sử dụng để trấn áp Thú Thần. Ngũ Hành Hóa Sinh Thuật vận dụng năm loại nguyên tố Kim - Mộc - Thuỷ - Hoả - Thổ, sáng tạo càn khôn...
Tất cả những pháp thuật này, chúng đã trở thành một phần của Tâm An, như thể cậu sinh ra đã biết. Tâm An đứng yên một chỗ, ánh mắt lóe lên tia suy tư.
- ẦM!
Một luồng dao động kỳ dị từ đầu ngón tay cậu lan ra, kích động linh khí trong không gian. Ngay lập tức, năm loại nguyên tố Kim – Mộc – Thủy – Hỏa – Thổ xuất hiện trong hư không.
Từng tia kim quang ngưng tụ lại, hóa thành lưỡi đao sắc bén, phát ra âm thanh rung động kim loại.
Những dây leo xanh biếc bỗng dưng mọc ra từ khoảng không, vặn vẹo như linh xà.
Một cột nước lớn phóng lên trời.
Đất đá rung chuyển, từng tảng nham thạch tự động hình thành trong không khí.
Một ngọn lửa rực cháy, không giống Thánh Hỏa trước đó, mà mang theo sức nóng hủy diệt của thiên nhiên.
Hung Linh và Đại Vu Sư trợn tròn mắt nhìn Tâm An kết ấn thi triển từng loại thuật pháp như nhìn quái vật.
Tâm An tiếp tục vận chuyển pháp quyết, ngón tay biến đổi thủ ấn.
Từng luồng nguyên tố trong không trung bắt đầu biến hóa theo ý niệm của cậu.
Kim sinh Thủy.
Lưỡi đao kim loại tan chảy thành một dòng nước xanh biếc.
Thủy sinh Mộc.
Dòng nước rơi xuống, lập tức mọc lên một cây đại thụ sum suê.
Mộc sinh Hỏa.
Thân cây b·ốc c·háy, ngọn lửa rực rỡ thiêu đốt mọi thứ.
Hỏa sinh Thổ.
Ngọn l·ửa b·ùng l·ên, hóa thành dung nham ngưng tụ thành một khối nham thạch vững chắc.
Thổ sinh Kim.
Tảng đá vỡ vụn, biến thành một thanh trường kiếm màu bạc lơ lửng giữa không trung.
Hung Linh há hốc mồm, ngay cả Đại Vu Sư cũng không thể giữ nổi vẻ bình tĩnh, ánh mắt tràn đầy chấn kinh. Chính bản thân Tâm An cũng vô cùng kinh ngạc. Thuật pháp này không chỉ đơn thuần triệu hoán nguyên tố, mà còn cho phép cậu điều khiển quy tắc vận hành của chúng.
Tâm An có thể khiến lửa biến thành đất, đất hóa thành kim loại, thậm chí là đảo ngược quy luật tự nhiên. Cảm nhận uy lực khủng kh·iếp của Ngũ Hành Hóa Sinh Thuật, đôi mắt Tâm An bùng lên một ngọn lửa cuồng nhiệt.
Cậu có thể cảm nhận được sức mạnh này không đơn thuần chỉ là pháp thuật, mà là một loại quy tắc vận hành của thiên địa, có thể thay đổi bản chất của vạn vật.
Vậy còn Bát Hung Huyền Hỏa Trận thì sao? Đây chính là đại trận vô thượng mà Linh Lung từng thi triển để trấn áp Thú Thần. Một trận pháp có thể hủy diệt thế gian.
Ý niệm vừa khởi động, hai tay Tâm An nhanh chóng kết ấn, trong đầu cậu hiện lên đồ hình của trận pháp.
ẦM!
Khoảnh khắc cậu vận hành linh lực...
ẦM! ẦM! ẦM!
Tám luồng hỏa diễm bùng lên, mỗi ngọn lửa đều mang theo khí tức đáng sợ, như muốn thiêu đốt cả thiên địa.
Nhưng ngay lúc đó, cơ thể Tâm An lập tức đông cứng, từng dòng linh lực trong kinh mạch giống như dòng n·ước l·ũ bị rút khô, nhanh chóng biến mất với tốc độ kinh hoàng. Chỉ trong nháy mắt, linh lực của cậu đã toàn bộ cạn kiệt.
PHỤT!
Một ngụm máu tươi phun ra từ miệng Tâm An. Cậu lảo đảo, sắc mặt trắng bệch, cảm giác như linh hồn sắp rời khỏi thân thể.
- Làm sao có thể…?
Tâm An hoảng hốt, rõ ràng còn chưa kịp kích hoạt trận pháp, vậy mà đã gặp phản phệ kinh khủng như vậy.
BỊCH!
Cơ thể Tâm An không thể chống đỡ nổi, mất đi toàn bộ sức lực, chuẩn bị ngã quỵ xuống đất.
- Hồ đồ.
Ngay lúc đó, một bàn tay mạnh mẽ đỡ lấy cậu. Là Đại Vu Sư. Ánh mắt ông ta hiện lên vẻ nghiêm nghị, một tay đỡ Tâm An, tay kia nhanh chóng lấy ra một viên đan dược màu tím đậm, nhét thẳng vào miệng cậu.
- Mau nuốt xuống.
Tâm An theo bản năng nuốt viên đan, lập tức một dòng khí ấm áp tràn vào cơ thể, giúp cậu ngăn chặn tình trạng linh lực cạn kiệt. Đồng thời, bàn tay Đại Vu Sư đặt lên lưng cậu, một dòng linh lực tinh thuần truyền vào, ôn dưỡng kinh mạch, giúp Tâm An ổn định lại trạng thái.
Hung Linh đứng bên cạnh, sắc mặt phức tạp, lạnh lùng nói:
- Ngươi muốn c·hết sao?
- Bát Hung Huyền Hỏa Trận là đại trận vô thượng, ngay cả Nương Nương cũng phải dùng toàn bộ linh lực để thi triển. Một tên nhãi con như ngươi mà dám cưỡng ép sử dụng.
Tâm An hít thở khó khăn, mồ hôi lạnh túa ra khắp người. Cậu đã quá tự tin vào sức mạnh mình vừa nhận được mà không lường trước hậu quả. Trận pháp này không phải bây giờ cậu có thể khống chế.
Tiến độ: 100%
80/80 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
26/04/2025
Thể loại
Tag liên quan