Chương 41: CHƯƠNG 41 THÔNG BÁO VÀ NGUY CƠ
Khi hai người về tới tháp Gryffindor thì bữa tiệc ăn mừng đã bắt đầu.
Gryffindor mà ăn mừng thì gắn liền với hai chữ “điên cuồng”: “điên cuồng” ầm ĩ, “điên cuồng” cười đùa, “điên cuồng” nhảy nhót... Mọi người đều buông thả với chiến thắng không dễ gì có được.
_ Hi! Fred, vết thương cậu thế nào?_ Jordan hét toáng lên dù cách nhau tận 5 người.
_ Chả có gì to tát, bà Pomfrey xử lý xong. _ Fred cười bưng ly bia bơ lên uống ừng ực. _ Đảm bảo còn đánh được cho mấy đứa kia té ra quần.
_ Khà khà đương nhiên. _ Jordan cười. _ Nhưng mà tớ nghĩ cậu nên quay đầu lại coi.
_ Hả, gì? _ Chung quanh ồn ào làm Fred nghe không ra. Chưa đợi hiểu được thì bên tai đã vang lên tiếng nói.
_ Tớ nhớ rõ bà Pomfrey đã nói trước khi vết thương trên eo cậu hoàn toàn bình phục thì tốt nhất không được đụng vào đồ uống kỳ lạ. Fred!_ Jade trừng Fred, rồi giật lấy ly bia trong tay giao cho George. _ Tớ cá là em cậu đồng ý thay cậu nếm xong ly bia này rồi kể hương vị nó cho cậu.
Fred cười xấu hồ, nháy mắt với George kế bên:
_ Haha ok. George, hương vị thế nào? Có phải trộn lẫn cái gì đó ~
_ Gì là gì? _ George hoang mang, nhưng ngay lập tức bắt được sóng anh mình, cười lớn.
_ Haha đúng vậy. Nhưng em hi vọng nó không khiến cho ai đó bùng nổ haha…
Jade bực nhìn họ, quay đầu đi một mạch. Thật là… Uổng công lo cho họ mà còn lấy cái này ra giỡn.
Nhìn lấy Jade bỏ đi, George nhấp nhụm bia rồi vỗ vai Fred:
_ Này anh em, lần này rắc rối to rồi. Nhìn Jade lần này giận lắm đó.
Fred hơi mím môi, liếc nhìn George cười trên nỗi đau người khác:
_ Àaa, đúng là anh quá mức thật, nhưng mà…
_ Không có nhưng gì cả_ George cười. _ Anh mau nghĩ cách dỗ Jade đi.
Nói rồi cậu chạy nhanh như ai đuổi, hòa chung nhóm đáng ăn mừng.
Fred lắc đầu, đi đến bên cạnh Jade. Fred ngàn lần thầm cảm ơn phòng công cộng Gryffindor đông đúc chen nhau khiến Jade không chạy về phòng ngủ được.
_ Tớ sai rồi. Tớ biết tớ sai rồi. Tớ thật lòng xin lỗi cậu. Cậu biết mà Jade, chỉ có cậu là luôn lo lắng cho tớ mỗi lúc thôi mà. Tớ cứ lo lắng thì chẳng còn là Double Trouble nữa..
Jade liếc nhìn, khẽ thở hừ, chẳng thèm đáp lại.
Fred xấu hổ nhìn, trong lòng bồn chồn. Chẳng lẽ chuyện nghiêm trọng đến vậy? Nhưng mà Jade rộng lượng quảng đại sẽ tha thứ cho một Weasley đáng yêu mắt lánh làm nũng người lớn đừng đánh, đúng không?
Fred cố gắng thể hiện mình đáng thương biết lỗi:
_ Jade, tớ không muốn làm cậu lo lắng màaa, nhưng …
Đúng lúc này, Fred bỗng phát hiện chung quanh yên tĩnh quá, quay đầu nhìn thấy một, hai, ba, bốn… một đám dựng lỗ tai nghe lén. Tuy vậy mà anh chàng vẫn bình tĩnh mà “hối lỗi” với Jade:
_ Nhưng mà Jade cậu biết đấy, giờ mấy con sư tử Gryffindor giống như học được chiêu con thỏ rồi, giờ tai dài dựng đứng cả nên…. Ái ui! Jordan! Cậu đánh tớ làm gì! Angelina! Tớ muốn mách cậu bắt nạt người bệnh..
Trong đám đông đang quơ tay múa chân, Fred chật vật chạy trốn, kéo theo cả Jade chạy khỏi phòng nghỉ chung ra ngoài, chạy mãi đến ngoài lâu đài.
_ Fred, dừng lại! _ Jade thở hổn hển _ Sao chạy ra đây vậy, ngoài này đâu có ấm gì đâu. _ Jade nhìn lâu đài phía sau, chỗ đó ấm hơn ngoài này nhiều.
Fred cười, kéo tay Jade cùng ngồi xuống bãi cỏ. Dưới tác dụng phép thuật mà dù thời tiết lạnh này cỏ vẫn xanh tốt.
_ Còn tức giận sao?
Jade do dự nhìn Fred, cùng ngồi xuống bên cạnh.
_ Tạm ổn.
Jade cũng nhận thấy Fred luôn thích ồn ào náo nhiệt, không thể nào bó buộc mình ủ rũ nhăn nhó mềm xèo dù cậu ta có đau đến cỡ nào.
_ Xin lỗi mà. Tớ không cố ý như vậy đâu. _ Fred khẽ thở dài. _ Tớ không thích cậu như thế.
Jade ngơ ngác:
_ Như thế?
_ Mặt mày ủ rũ._ Fred nhìn Jade. _ Tớ thích lúc cậu cười lên, như chẳng có gì phiền lòng ấy.
Thích? Từ này nói ở cái tuổi nam thanh nữ tú giờ giống như chẳng đơn thuần như ngày xưa nữa… Mặt Jade hơi phiếm hồng, giương mắt nhìn bầu trời sao, chẳng mở miệng đáp lại.
_ Là rất thích. _ Fred cổ vũ chính mình. Cậu nhảy dựng lên, hướng về phía mặt hồ, dồn hết sức Gryffindor mà hét lên:
_ Tớ, Fred Weasley, thích Jade.
Jade may mắn họ đang ở ngoài lâu đài nên trong kia chẳng ai nghe thấy tiếng la của Fred, nếu không thì….. Jade đỏ mặt nhanh chóng đứng lên, tính chạy một mạch về phía lâu đài. Nhưng Fred nhanh chân đuổi theo hỏi:
_ Từ từ đã, Jade. Cậu nói cho tớ đáp án được chứ?
_ Đáp.. đáp án gì? _ Jade cúi đầu lắp bắp hỏi lại.
Fred nhìn cô gái đang cúi đầu trước mắt, càng lúc gục xuống như con đà điểu chạy trốn. Cậu nhẹ nhàng kéo cô lại, dùng giọng chưa từng nghiêm túc như vậy từ trước nay hỏi:
_ Cậu có đồng ý làm bạn gái tớ không?
Jade từ lúc Fred bất thình lình thông báo thì đã bớt hoảng sợ. Cô chậm rãi ngẩng đầu, nhìn Fred. Đôi mắt kia trước giờ toàn nghịch ngợm và tươi cười, giờ đây ngập tràn sự chân thành. Jade biết Fred không phải là người nghịch ngợm chỉ thích đùa cợt. Cậu ấy khiến Jade cảm nhận được sự ấm áp đặc biệt.
Im lặng hồi lâu, Fred hơi hoảng hốt thì Jade chậm rãi cười xán lạn. Cô từ từ rút tay mình khỏi bàn tay cậu, dưới ánh mắt kinh hoảng của cậu mà chậm rãi nhún mình hành lễ, nhẹ nhàng nói:
_ Tớ, Jade Zeller, rất vui lòng trở thành bạn gái cậu.
Có lẽ cậu ta bị cách Jade làm cho dọa sợ, hoặc tin tức này làm cho người ta sung sướng. Nên Fred ngây ra đó, mãi tới lúc Jade giơ tay gỡ nút tóc rối của cậu thì mới nhận ra. Hai đứa trẻ lần đầu tiên cảm nhận được tình yêu thường sẽ quấn lấy nhau liền, nhưng cả hai đã dành 3 năm cùng chơi với nhau nên không quá nhiều khác biệt.
Thông báo thành công, Fred kéo Jade ngồi xuống lại. Hai người sóng vai ngồi cạnh nha, khác là lúc này Fred có thể hưởng thụ chỗ tốt của việc làm bạn trai rồi. Cậu ôm lấy vai Jade, Jade thấp bé lập tức lọt thỏm vào lồng ngực của nam sinh bên cạnh.
_ Ừm, cảm giác thế nào? _ Fred cúi đầu nhìn Jade
_ Không tệ. _ Jade nghịch ngợm cười. _ Mà không có khác biệt gì lớn.
_ Vậy là tớ thể hiện chưa rõ hả?_ Fred sờ cằm, sau đó mang ý đồ xấu ghé sát mặt Jade, nhẹ nhàng thổi bên tai.
_ Vậy thì một nụ hôn đính ước thì sao ~
Jade đỏ mặt rụt cổ, tránh né Fred trêu đùa. Cô vẫn ra vẻ dũng cảm, cố gáng đáp trả:
_ Nụ hôn đính ước? Tới liền, ai sợ ai..
Cô còn chưa nói xong. Môi Fred đã chạm vào khóe môi cô nàng. Lòng can đảm lập tức héo, Jade quay đầu chạy một mạch về tháp.
Chạy về phòng nghỉ Gryffindor, Jade vốn tính vọt vào phòng ngủ thì bị bộ ba bất lương Angelina, Jordan và George vây quanh và hỏi dồn
_ Jade, cậu đỏ mặt rồi bỏ lại Fred là có phải cậu ta nói gì đó với cậu không? _ Angelina cười ái muội.
Jade hít hơi sâu, bình tĩnh lại. Cô vốn là người thông minh, với tính cảm không quá ngốc nghếch. Fred và George trong lòng cô nàng khác nhau cô biết rõ. Chẳng qua vì cả ba luôn đi cùng nhau nên cô nàng chẳng lưu ý gì. Hôm nay Fred mở lời, hoàn toàn lôi con đà điểu Jade ra ngoài, khiến cô nghiêm túc nhìn vào cảm tình này.
Tình cảm này không làm Jade cảm thấy bối rối, nên cô nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng cùng Fred cười nói mà chẳng ngượng ngùng gì. Từ đáy lòng, Jade cho rằng tình yêu nên nhẹ nhàng và tự tại. Nhưng đứng trước nụ hôn, Jade lần đầu tiếp xúc có hơi bối rối. Tất nhiên đối mặt với Fred rồi. Còn với mấy tên này hả? Hừ hừ, còn khuya! Muốn trêu đằng này thì còn lâu nhá!
Jade mặt không đỏ hơi không vấp cười với Angelina:
_ Gì chứ? À, tớ muốn chính thức tuyên bố. Fred Weasley hiện tại là bạn trai tớ. Nên Angelina, cậu không cần mơ ước cậu ấy đâu. Mà chẳng sao, cậu còn lựa chọn thứ 2 mà…
Nói rồi cô chỉ về phía George.
_ Nhìn y chang luôn? Hả? Sao, cậu nói là cậu rất thích? George, còn chờ gì nữa, không mau cho Angelina lời tỏ tình nồng choáy nào.
Lúc Jade nói xong, hai người vốn tính chọc cô nàng là Angelina và George cùng im lạn, sắc mặt nín nhịn lại gì đó. Jordan la toáng lên khi thấy Fred trở về.
_ Ah! Bạn trai Jade kìa!
Jordan hét lên hấp dẫn mọi người trong phòng nghỉ công cộng ngưng động tác. Mà họ chú ý là đáp án của Fred.
Có điều mọi người quên mất về độ mặt dày của anh chàng và tinh thần cưng chiều sự độc chiếm của bạn gái (thêm cả lòng chiếm hữu). Fred đương nhiên không bỏ qua cơ hội, liền ôm bả vai Jade nháy mắt nhìn Jordan.
_ Tớ thích cái xưng hô mới cậu gọi tớ đấy.