Chương 40: CHƯƠNG 40

27/04/2025 10 9.4

Jade khẽ hừ, giả vờ tức giận:

_ Có phải chọc bọn tớ thì cậu mới vui đúng không?

George tỏ ra ngây thơ:

_ Thực sự thì bây giờ tớ mới nhận ra chứ không phải nói xạo.

Mua sắm xong, ba đứa cũng chẳng thiết tha đi uống bia bơ ăn mừng gì cả, về thẳng Hogwarts luôn.

_ Oa! May quá, các anh chị về rồi! _ Ron reo hò _ Có mang bánh kẹo gì cho em không thế?

_ Có có, đương nhiên có rồi. _ George cười hì hì _ Nhưng mà trước tiên chúng ta thảo luận về chuyện tụi này thấy đã.

Nói rồi cậu bắt đầu miêu tả những thứ thấy ở làng Hogsmeade.

_ Giờ tụi này tò mò, kẻ đó rốt cuộc muốn cái gì. _ Fred tổng kết.

_ Harry, em muốn nói gì sao?_ Jade từ lúc Fred kể, thì phát hiện ra Harry định nói gì đó nhưng ngập ngừng.

_ Em.. em không biết chuyện này quan trọng hay không..._ Harry chậm rãi nói _ Em cũng không biết chuyện này có tác dụng gì cho anh chị.

_ Không sao cả, cứ nói đi _ Jade cổ vũ

Harry gật đầu:

_ Có nhiều lần, mỗi lần cùng người đó đứng gần, thì em lại thấy vết sẹo mình đau.

_ Vết sẹo? Đau? _ Cả bọn đồng thanh

_ Đúng vậy. Trước kia chỉ khi nằm mơ thấy ác mộng thì mới có xíu đau đơn thôi, còn giờ...

_ Xin lỗi nhưng lúc đó em mơ thấy gì thế Harry?_ Jade cẩn thận hỏi

_ Voldermort... Tia chớp xanh và voldermort

Nghe đáp án này, ai nấy đều trợn tròn mắt. Fred và George nhìn nhau, Jade theo bản năm kéo cánh tay Fred. Còn Ron thì run rẩy.

_ Chính là dáng vẻ đó. _ Harry đăm chiêu _ Em.. không biết vì sao, nhưng em đảm bảo.

Jade cảm thấy mình lạnh toát, ôm lấy cánh tay:

_ Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy chẳng phải đã chết rồi sao?

Fred bỗng run lập cập, nhìn mọi người:

_ Chúng ta còn xem lại nào. Chúng ta biết người kia dùng mùi tỏi nồng nặc để che đi mùi của thứ nào đó. Mà chúng ta tìm ra mùi hôi đó, nếu không lầm thì là giống với một lời nguyền, một linh hồn bị nguyền rủa vì con Bạch Kỳ Mã khu Rừng Cấm bị chết....

_ Và giờ kẻ này muốn tìm kiếm thứ được đồn thổi là làm cho người ta trường sinh bất lão, đá phù thủy..

_ Hắn ta muốn chữa khỏi linh hồn! _ Ron ré lên

_ Nếu thế thì thật đáng sợ _ Jade căng thẳng _ Tớ không tưởng tượng nổi, nếu Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy thật sự ... thật sự không chết, thì thế giới phép thuật sẽ ra sao?

_ Chúng ta cần tìm Dumbledore ngay thôi._ Harry khẩn trương _ Dầu gì ông ấy cũng sẽ cho chúng ta kiến nghị, hoặc tạo mấy thứ cản trở người kia.

Nói xong cậu chạy vọt đi.

_ Đợi đã Harry! _ Jade kêu lên _ Bây giờ hắn ta chưa chuẩn bị sẵn sàng. Hắn mới từ chỗ Hagrid biết cách đi qua con Fluffy ba đầu như thế nào thôi, chúng ta phải có biện pháp. Hơn nữa, người đó còn là giáo sư.

_ Giáo sư khỉ khô thì có_ Harry tức giận gào lên

_ Jade nói đúng đấy._ Fred kéo Harry lại _ Bọn anh biết em rất căm hận Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai đấy, bọn anh cũng vậy. Nhưng mà Harry, giờ là lễ Giáng Sinh, Dumbledore không có ở Hogwarts, hơn nữa... chúng ta làm sao cho ổng tin đây. Không có bằng chứng.

_ Em.. Em sẽ nghĩ cách tìm ra bằng chứng._ Harry kiên định đáp

Kỳ nghỉ lễ Giáng Sinh nhanh chóng kết thúc, Hermione và Angelina về tới Hogwarts. Một tháng không gặp, ba cô gái có nhiều chuyện để nói. Jade thành thật kể mọi chuyện cho hai cô bạn cùng nghe. Nghe đến đây, hai nữ sinh nhìn nhau, im lặn hồi lâu rồi bảo chờ kỳ thi xong thì bàn tiếp.

Nộp bài tập nghỉ lễ, thi giữa kỳ xong thì cũng là lúc đến trận đấu thứ hai, đấu với nhà Hufflepuff.

Harry đã có kinh nghiệm một lần thi đấu, nên biểu hiện tốt lên không ít, ít nhất thì không bị khẩn trương. Nhưng vốn trọng tài thay người nên Harry cũng không vui vẻ lắm. Làm sao mà vui được khi phải đối diện với giáo sư mà bản thân ghét nhất, Snape, hơn nữa ổng còn nắm trong tay mọi quyết định của trận đấu.

Jade và Hermione cùng ngồi trên khán đài, nhìn bạn thân của mình bay tới bay lui. Còn Ron thì bị kéo đi làm nhiệm vụ rót nước.

Hermione tuy biết Quidditch, nhưng cô nàng tới đây chỉ để cổ vũ bạn , cổ vũ cho đội nhà. Chứ giống như Jade, chẳng yêu thích trò này được bao nhiêu. Hai người đó sẽ thấy bạn bè gặp nguy thì lo lắng, thấy họ chơi hay thì vui vẻ..

_ Trước khi biết tới thế giới pháp thuật, em còn cho rằng chẳng có môn nào trên thế giới dã man hơn Bóng Bầu Dục cả. _ Hermione cau mày nhìn Angelina bị bóng va trúng người, thảm không dám nhìn.

_ Giờ thì em biết rồi đó. _ Jade nhún vai.

Bỗng cô phát hiên Fred bị hai người bên đối phương tấn công, suýt ngã từ trên chổi xuống, liền hét to:

_ Quá đê tiện!

Jade phát hiện Tầm thủ Hufflepuff, Cedric di chuyển, nhưng Harry lại chẳng phản ứng gì, hoang mang hỏi:

_ Chổi hôm nay của Harry không sao chứ?

Cô nàng liếc nhìn về phía khán đài giáo viên, phát hiện ra hôm nay Quirrell cũng không xuất hiện. Là vì biết Snape làm trọng tài sao?

Đang lúc hoang mang thì tình hình trên sân bắt đầu gay cấn. Hai Tầm thủ bắt đầu tranh giành, nghĩa là trận đấu sắp kết thúc rồi. Jade sờ lò sưởi trong lòng, thầm nghĩ. Thời tiết này đánh với đấu, thi đấu gì nữa chứ. Nhanh chóng kết thúc đi chứ nhìn mọi người ở đây chẳng khả quan mấy.

May mắn ông trời còn tốt bụng. Harry nhanh hơn Cedric nửa cánh tay, bắt được trái Snitch. Toàn bộ Gryffindor đều reo hồ. Jade cười tủm tỉm đứng lên. Thật là tốt, không uổng công cô nàng ở dưới cái thời tiết rét lạnh này mà ngồi lâu như vậy. Cô nàng kéo Hermione cùng chạy về phòng nghỉ của cầu thủ. Đặc quyền của cố vấn kỹ thuật của đội bóng ấy mà.

_ Mèn ơi! George, em nhẹ chút được không! _ Jade chưa đi vào đã nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của Fred.

George rầu rĩ đáp:

_ Xin lỗi người anh em! Anh biết là em không giỏi mấy cái này mà

_ Hừmmmm~ _ Angelina buồn cười, trêu hai anh em _ Có phải nếu Jade ở đây thì cậu sẽ như một anh hùng, không hé lấy một tiếng đúng không.

_ Angelina! _ Vì Fred đang nằm sấp nên chẳng ai nhìn thấy khuôn mặt hồng hồng của cậu ta. Nhưng cảm giác ngượng ngùng khi bị nói trúng tim đen, mọi người đều nghe giọng cậu ta mà nhận ra, thế là bắt đầu cười ầm lên.

Jade làm bộ không có chuyện gì cả, bước vào hỏi:

_ Có chuyện gì thế mọi người? Fred?

Angelina buồn cười nhìn Jade, vỗ cánh tay cô nàng
_ Đúng thế, đúng thế. Anh hùng vĩ đại của chúng ta Fred, lúc xuống chổi đã bất hạnh mà vặn eo mình bị thương ... hahaha

Jade liếc nhìn cô nàng, đi đến bên Fred bảo:

_ Tớ nghĩ cậu cần đến phòng y tế xem sao.

Fred nằm dài trên ghế, rầu rĩ đáp:

_ Tớ định vậy đó, nhưng mà George nói nó có thể giúp tớ, nên là .. Aiiizz, giờ nó chỉ được cái mạnh miệng thôi.

_ Rồi rồi em sai, giờ em muốn bảo anh đi phòng y tế nhá.

Nói rồi cậu vỗ tay Jade:

_ Jade, cậu hỗ trợ đem Fred đi phòng y tế nhá, được không? Tớ cần phụ mọi người chuẩn bị tiệc mừng.

_ Không thành vấn đề.

Nghe thấy Jade đáp, mọi người trong đội Gryffindor cười hí hí bí hiểm rồi nối đuôi nhau rời khỏi phòng nghỉ.

_ Tớ nói này, cậu ẩu quá đi đấy. _ Jade buồn cười bộ dạng thảm của anh chàng.

_ Nếu không phải George, Aiss, không nói cái kia thì tớ đã tới phòng y tế rồi, chứ đâu phải trễ tiệc mừng tối nay chứ. _ Fred cố gắng nhúc nhích _ Giúp một tí được không?

Jade chớp mắt, vung đũa phép:

_ Accio!

Từ đâu xuất hiện một cái cáng dùng cho cứu hộ.

Fred nhìn món đồ đó, hốt hoảng hỏi:

_ Hỏng lẽ cậu tính để tớ nằm trên đó, xong kéo tớ đến phòng y tế hả?

_ Đúng thế, tớ nghĩ cậu sẽ thấy thoải mái hơn một chút.

_ Ưm, hay là chúng ta dùng cách bình thường hơn chút được không? _ Fred lí nhí._ Ví dụ như cậu đỡ tớ qua đó hoặc là... ừm ý là, đừng chọn cách khiến người ta khiếp sợ thế chứ.

Jade nhướn mày, vung đũa phép lên, đem cáng thả lại góc tường:

_ Được rồi. Theo ý cậu. .. Nhưng mà Fred này, tớ muốn nói... cậu cần phải giảm béo! Nặng quá rồi đấy!

Fred cực kỳ vô tội nhìn Jade. Đúng là nếu so chiều cao của hai người thì cậu nghiêng về phía Jade khiến cô nàng bị đè khá nhiều đấy. Nhưng mà cậu có cố ý đâu, thôi được rồi nếu cao hơn một chút là sai lầm.

Đi được vài bước, Jade đã thở hổn hển, lại lấy đũa phép ra:

_ Tớ thấy mình cần sự trợ giúp.

Nói rồi cô nàng vung bùa Wingardium Leviosa:

_ Giờ khá hơn nhiều.

Hai người vừa đi vừa nói về trận đấu hôm nay. Fred nói thực lực đội Hufflepuff tăng lên không ít, đặc biệt là Tầm thủ Cedric không thua kém gì Harry. Thật là kinh ngạc. Nghĩ đến đội nhà đã thắng hai trận liên tiếp, cậu càng hưng phấn:

_ Chỉ cần thắng thêm trận nữa, hoặc chỉ cần Ravenclaw thua trận thì chúng ta sẽ là quán quân năm nay.

_ Rồi Rồi, quán quân tương lai ạ. Cậu có thể chú ý chút không, chúng ta đang ở cầu thang đấy.

Lúc hai người tới nơi, Jade cảm thấy mình rệu ra, như mới chạy việt dã mấy chục cây. Cô nàng không khỏi trừng Fred. Tự nhiên lớn như vậy làm chi không biết!

Y tá Pomfrey kiên nhẫn cho Fred mấy cái bùa chú, còn giúp cậu ta bôi thuốc mỡ, dặn dò:

_ Rồi chàng trai. Ta biết cháu thắng được rất vui vẻ, nhưng mà cần chú ý đấy nhé. Ngày mai đên đây bôi thuốc là không sao rồi, chú ý nghỉ ngơi tử tế.

Fred vâng vâng dạ dạ, rồi kéo Jade chạy một mạch. Cậu không thích nơi như phòng y tế tí nào.

9.4
Tiến độ: 100% 46/46 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
27/04/2025