Chương 193: Trở Lại Hồng Hoang.

27/04/2025 10 8.3
Chương 39 : Trở Lại Hồng Hoang.

Vừa nghe lệnh triệu tập, đám yêu thần chả mấy chốc kéo tới đủ mặt.

Khâm Nguyên ngồi chễm chệ trên thủ tọa ở giữa, tay cầm khăn che mặt kín mít, chỉ chừa lại hai con mắt đảo tới đảo lui.

"Khụ khụ! Chuyện ta vừa nói sơ qua rồi đấy, các ngươi tính sao?"

"..."

Một khoảng lặng kéo dài giữa mọi người, hiển nhiên không ai bàn bạc chính sự, tất cả yêu thần đồng loạt nhìn chằm chằm vào Khâm Nguyên.

Cửu Anh nheo mắt đầy khó hiểu. "Làm gì trùm khăn che mặt nói chuyện ú ớ?"

Phi Liêm khoanh tay trước ngực. "Bản mặt ngươi bọn ta nhìn tới mòn con mắt rồi, còn bày đặt giấu giấu giếm giếm."

Phi Đản chậc chậc. "Hay là luyện tà công thất bại, mặt biến dạng rồi?"

Khâm Nguyên bấu chặt khăn, thở phì phò, giọng vẫn ú ớ. "Không liên quan! Mau bàn chính sự đi!"

Thương Dương yêu thần nhíu mài, còn Kế Mông bên cạnh ngoáy mũi, hừ một tiếng khinh thường.

"Làm như khôi ngô, tuấn tú lắm không bằng. Có phải Đông Hoàng đâu mà đòi giấu mặt?"

"..."

Khâm Nguyên tay run lên, suýt nữa thì giật khăn xuống phản pháo. Nhưng mà mặt mũi gã bị nương tử Quỷ Xa đánh phù lên như cái bánh bao hấp làm sao dám giở ra cho thiên hạ nhìn.
Bạch Trạch khẽ phe phẩy cây quạt lông vũ, khóe môi nhếch lên. "Khâm Nguyên không muốn cho xem thì thôi đi."

"Ồ?" – Cửu Anh liếc y đầy nghi hoặc. "Bộ hôm nay mặt trời mọc từ hướng tây hay sao, Bạch Trạch mà cũng biết nói đỡ cho Khâm Nguyên à?"

Khâm Nguyên đập bàn, giọng cáu kỉnh : "Trật tự! Cứ soi cái mặt ta là sao hả?!"

Mấy yêu thần liếc nhìn nhau cười thầm.

Khâm Nguyên làm như không thấy, quay sang Anh Chiêu hỏi y có cao kiến gì không.

Anh Chiêu : "Theo ta thấy, Thường Hi nương nương chắc chắn đang ở chỗ Thiên Đạo để chịu phạt rồi. Mà dính tới Thiên Đạo… không bằng chúng ta đi nhờ Tiêu Thánh Nhân. Ngài ấy đối với nương nương si tình như thế, chắc chắn sẽ không làm ngơ."

Khâm Nguyên trách y nói lung tung, ai cũng biết Đông Hoàng Thái Nhất với Thường Hi là một đôi. mấy lời lẽ như thế mà cũng nói ra được.

Bạch Trạch nheo mắt, trong lòng lại có suy tính riêng.

Tiêu thánh nhân mà bọn họ đang nói đến là Tiêu Phàm. Thời gian qua, yêu tộc được gã nâng đỡ không ít, nhưng… Xuất thân của đối phương vốn là nhân tộc.

Không chỉ một lần, mà hết lần này đến lần khác. Nhân tộc giúp đỡ yêu tộc? Chuyện này nghe là thấy có vấn đề!

Bạch Trạch mãi một lúc sau mới lên tiếng. "Đến nhờ Tiêu thánh nhân rồi y hỏi lý do gì nương nương xâm nhập nhân giới, các ngươi định trả lời thế nào?"

Thương Dương vung tay: "Thì bịa đại cái lý do nào đấy!"

Bạch Trạch nhìn hắn chẳng có chút tin tưởng nào : "Ngươi nghĩ Tiêu Phàm là loại đầu bò như ngươi? Ai nói gì cũng tin à?"

Bạch Trạch phe phẩy quạt, chậm rãi nói tiếp: "Chỉ cần hắn nhắm mắt một cái, đã có thể nhìn thấu ruột gan phèo phổi ngươi có mấy ngăn. Đến lúc đó, ngươi định giấu bằng cách nào?"
Khâm Nguyên : "Vậy chuyện Đông Hoàng chẳng phải sẽ bại lộ sao?"

Bạch Trạch hừ nhẹ. "Lộ là chuyện sớm muộn. Nhưng trước mắt, một ngày ở hồng hoang cũng bằng mấy chục năm ở Thương Uyên đại lục rồi. Tranh thủ giấu được bao lâu thì giấu."

Anh Chiêu gật gù, rồi lại hỏi : "Vậy chuyện của Thường Hi nương nương phải nhờ ai?"

Yêu thần Bạch Trạch thong thả đứng dậy :"Trước mắt, đi Hồng Hoang cầu yêu sư Côn Bằng đã."

Thương Dương khoanh tay trước ngực. "Vậy ai đi đây? Hồng Hoang bây giờ không còn là nơi mà chúng ta thể tùy tiện lui tới. Hai phe Xiển Giáo và Triệt Giáo đang đấu đá quyết liệt để đưa môn đồ vào Thiên Đình làm thần tiên. Cái đám người Tam Thanh này vốn không dễ chọc, ta không muốn vướng vào, ta không đi."

Cả đại điện im lặng, ai nấy đều chau mày.

Anh Chiêu, Cửu Anh, Phi Liêm, Phi Đản và những yêu thần khác tu vi của bọn họ không còn như xưa. Lại nói đến việc yêu thần đột nhiên xuất hiện ở Hồng Hoang có thể khiến Tam Giới dậy sóng, cho rằng yêu tộc có ý đồ phục hưng.

Bọn họ chắc chắn sẽ bị tru diệt trước khi có cơ hội giải thích.

Cửu Anh trầm giọng: "Hay để Ly Anh đi." - Ly Anh là con trai của Cửu Anh với nữ tử nhân tộc năm đó.

Kế Mông e ngại, chuyện mấy lão quái vật bọn họ không dám làm, lại gửi một hậu bối đi làm thay, chẳng phải đang đưa nó vào miệng hổ sao?

Cửu Anh nhếch mép, vẻ mặt đầy bất lực. "Ngươi lo cái gì? Nó đi hồng hoang còn nhiều hơn số lần ngươi ăn cơm nữa!"

Nói tới đây, yêu thần Cửu Anh thở dài, con trai gã chính là loại tiểu tử bán trời không mời thiên lôi, cái gì cũng dám làm, cái gì cũng dám chọc.
Thử Thiết : "Đi lịch luyện?"

Cửu Anh bực tức mà nói : "Lịch luyện thì chả nói, rảnh rỗi là chạy tới long tộc ve vãn Vạn Thánh công chúa! Ta nói mãi không nghe, lần nào về trên người cũng dính đầy vảy rồng, mùi tanh đến phát kh·iếp!"

Khâm Nguyên gật đầu. "Đã thế thì việc này giao cho hắn, tranh thủ lên đường càng sớm càng tốt. Hôm nay chỉ có thế thôi, giải tán."

Về tới phủ đệ, Cửu Anh mang việc này nói lại cho con trai bảo bối của gã.

Ly Anh vừa nghe tới hai chữ hồng hoang liền giật nảy người, suýt nữa làm rơi miếng rong biển trên tay.

Hắn lười biếng gác tay lên thành ghế, đôi mắt đảo một vòng rồi lắp bắp. "Hồng Hoang? Ta… Ta đâu có biết đường, đã sống hơn mấy vạn năm ở yêu giới, lối đi quên sạch rồi!”

Vừa nói xong thì trong lòng liền hoài nghi chẳng lẽ lão cha phát hiện chuyện hắn qua lại với Vạn Thánh công chúa của long tộc rồi.

Cửu Anh khoanh tay trước ngực, khóe môi nhếch lên nụ cười lạnh như băng: "Đừng có mà giả điên! Mỗi lần đi Hồng Hoang người đều lấy cái tên "Cửu Đầu Trùng" để ve vãn con gái nhà người ta, ngươi nghĩ ta không biết sao?”

Ly Anh suýt sặc miếng rong biển, vội vàng bưng chén trà lên uống một hơi để trôi xuống, trợn mắt phản bác:

"Ai nói? Là tên nào dám đồn nhảm?"

Cửu Anh hít sâu một hơi, đè nén cơn giận. "Đừng lải nhải nữa! Lần này đi Thùy Hoằng tiên đảo tìm yêu sư Côn Bằng, việc này rất quan trọng, không được trì hoãn!”

Ly Anh lập tức phản bác. "Không đúng! Chuyện nghiêm trọng như vậy sao cha không tự mình đi?"

Cửu Anh : "Ngươi quen đường."

Ly Anh : "Nhưng hài nhi đâu có quen yêu sư! Người ta bây giờ đã thành thánh nhân rồi, biết có còn quan tâm chuyện thế tục nữa không? Hơn nữa, Thùy Hoằng Tiên Đảo là thánh địa… Không! C·hết cũng không đi!"

Cửu Anh : "Ta nghe nói Côn Bằng và La Sát công chúa trăm năm trước sinh được một tiểu nha đầu quốc sắc thiên hương, có huyết mạch Tu La tộc…"

Ly Anh nhướng mài, nữ nhân Atula đẹp đến mức nào thì không cần bàn cãi.

Hắn lập tức vỗ bàn đứng dậy, vạt áo tung bay, khí thế hừng hực như lửa b·ốc c·háy. "Cha đã nói vậy thì người làm con không thể không nể mặt. Được rồi! Giao cho ta!"
8.3
Tiến độ: 100% 194/194 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
27/04/2025