Chương 118: Thiên Huyền đại lục
27/04/2025
10
9.0
Chương 118: Thiên Huyền đại lục
“Phi Vân tiểu tử, lần này ngươi tới để hỏi việc gì đây?” Tôn trưởng lão vừa hồ hởi cất lời vừa nhanh chóng dọn dẹp trên mặt bàn đồ vật.
Âu Dương Phi Vân vừa đến nơi đã thấy mặt bàn trống trơn, thế là hắn phì cười sau đó theo thói quen lấy ra bầu rượu cùng đồ nhắm.
“Tôn trưởng lão, mấy lần trước điển tịch cùng góp lời làm Phi Vân hiểu ra rất nhiều, lần này tới thỉnh giáo Tôn trưởng lão không biết có một môn nào hợp kích chi pháp giúp cho vợ chồng sức mạnh tương liên, trong chiến đấu sức mạnh tăng vọt hay không?”
Tôn trưởng lão nghe vậy, cầm lên chén rượu Âu Dương Phi Vân vừa rót, sau đó cùng hắn chạm ly đưa lên uống một hơi cạn sạch
“Khà, rượu ngon rượu ngon, ngươi muốn chuẩn bị cho mình cùng nương tử phải chứ?”
“Đúng vậy.”
Tôn trưởng lão khẽ vuốt chòm râu lộ vẻ suy tư, chỉ một lúc sau hắn hỏi:
“Ngươi nương tử cũng sử dụng kiếm đúng chứ?”
“Vâng, nhưng nàng đạo có lẽ sẽ không liên quan tới kiếm đạo.”
“Ồ, vậy thì việc này khá là khó khăn, nếu là vợ chồng hợp kích thì thường là cùng sử dụng một loại v·ũ k·hí hoặc dựa vào trận pháp giúp tạm thời độ tu vi của người này cho người kia.
Ta sẽ giúp ngươi tìm hiểu, nhưng khả năng rất lớn là ngươi sẽ không có đồ dùng sẵn mà chỉ có thể dựa vào những thứ đó mạch suy nghĩ để tìm ra thứ phù hợp nhất cho các ngươi mà thôi.”
Tôn trưởng lão nói.
Thấy thế Âu Dương Phi Vân cũng không cưỡng cầu quá nhiều, sau đó hắn đáp lời tỏ vẻ đã rõ rồi cùng Tôn trưởng lão cùng nhau đối ẩm.
Hai người lại nói chuyện trên trời dưới đất, chuyện cổ kim tại Thiên Huyền đại lục.
“Tôn trưởng lão, ngài nói rằng mỗi một thời đại có Đại Đế xuất thế đều là trải qua gió tanh mưa máu đúng không vậy?”
Tông trưởng lão gật đầu nói:
“Đúng vậy, chỉ ngoại trừ thời đại của Thanh Khư Đại Đế, vị này Đại Đế hết sức kỳ hoa, thời kỳ đó có hai người thiên kiêu áp đảo toàn bộ thời đại đó.
Áp đảo tới mức không một thiên tài nào dám xưng hai chữ thiên tài, bọn hắn kể cả khi đại thế chi tranh tiến tới cũng không có một ai có hi vọng ngoại trừ hai người đó.
Thanh Hư Đại Đế trận phù song tu, một đời thiên kiêu chưa bao giờ lạc bại.
Còn vị kia thiên kiêu một thân kiếm đạo siêu tuyệt, chỉ có vị thiên kiêu kia khắp nơi đối chọi với các thế lực từ một thân phế vật cuối cùng quật khởi không ngừng mà lên lại một thân đan đạo siêu tuyệt.”
Âu Dương Phi Vân ồ lên một tiếng vì hắn nhìn thấy Thanh Hư Đại Đế cùng người đối lập hình ảnh có vẻ giống hắn cùng Diệp Phàm.
Sau đó hắn mời Tôn trưởng lão một ly sau đó hỏi:
“Hai người đó cạnh tranh nhau như vậy, không biết bằng cách nào phân ra thắng bại?”
Tôn trưởng lão khẽ cười, mắt nhìn ly rượu ngỏ ý uống thêm vài ly đã, thế là Âu Dương Phi Vân cùng Tôn trưởng lão lại uống mấy ly rồi mới ngồi nghe:
“Cuối cùng, Thanh Hư Đại Đế dùng trận phù vây khốn vị đó thiên kiêu ngăn cách thiên đạo rồi hai người trong đại trận chiến đấu tới mức đại trận rách nát chỉ còn một người sống sót là Thanh Hư Đại Đế.
Hắn thành công đạt tới Đế Tôn cảnh, chỉ có điều về sau thư tịch có nói một đêm nọ hắn hướng trời cao quát mắng, hướng thiên mà chiến sau đó thân tử đạo tiêu và cũng là vị duy nhất Đại Đế thực sự được ghi chép đ·ã c·hết.”
Âu Dương Phi Vân tỏ vẻ hứng thú, có vẻ như vị kia chính là thiên mệnh chi tử còn Thanh Hư Đại Đế lại có thể dùng Trận đạo cùng Phù đạo ngăn cách thiên đạo để có thể kích sát đối phương.
“Vậy là thiên đạo cũng không có năng lực tước đoạt đi cơ hội thành tựu Đại Đế sao, Tôn Trưởng lão?” Âu Dương Phi Vân dò hỏi.
Tôn Trưởng lão cười nói:
“Tất nhiên rồi, chỉ cần thời cơ mở ra sẽ kéo dài trong mười ngày, trong mười ngày đó thiên đạo không cách nào can thiệp mà chỉ có thể chờ đợi người chiến thắng mà thôi.”
Âu Dương Phi Vân chợt hiểu ra, nhưng hắn vẫn còn thắc mắc bèn hỏi:
“Ngài có nói mỗi lần đại thế chi tranh là có gió tanh mưa máu, không biết trong lịch sử chín lần đại thế chi tranh có những đại nạn nào vậy?”
Tôn trưởng lão suy nghĩ một lúc rồi mới nói:
“Lần thứ nhất Vạn Cổ Đại Đế là ma tộc xâm lấn, lần thứ hai Ngân Hà Đại Đế là ngăn chặn lại yêu tộc cùng nhân tộc diệt thế đại chiến, nhân tộc cùng yêu tộc sau thời đại đó dân số trở nên thưa thớt không thôi, vì thiệt hại thảm trong nên mới sinh ra quỷ tộc cũng sinh ra khiển thi hệ phái.
Sau Ngân Hà Đại Đế là Ngân Quang Đại Đế chống lại khiển thi hệ phái lớn mạnh không thôi, bọn hắn tận dụng thời kỳ trước cường giả t·hi t·hể cùng với cường giả t·hi t·hể trong thời kỳ đại hồi phục rồi phát động đại chiến.
Vị thứ tư đại đế là Chiến Thiên Đại Đế, Ma Thần giáo lớn mạnh trở lại, giáo đồ âm thầm xâm nhập khắp nơi thế lực.
Bọn hắn coi mạng người như cỏ rác, làm đủ mọi loại điều ác độc khiến thế gian như rơi vào luyện ngục, Chiến Thiên Đại Đế xuất thế đánh gục bọn hắn khiến bọn chúng phải trốn về Nam Vực ẩn mình.
Vị thứ năm đại đế là Chân Vũ Đại Đế, thời kỳ đó là n·ội c·hiến, các nơi thế lực quần hùng nổi lên, Nam Vực thì có Thiên Kiếm môn, tam vực còn lại cũng có cầm đầu thế lực, riêng Trung Châu có tới hai thế lực lớn.
Khắp nơi thảo phạt, chiến trận liên miên hòng tìm cơ hội nhất thống Thiên Huyền đại lục.
Sau thời kỳ này là giai đoạn t·hương v·ong thảm trọng không kém thời kỳ của Ngân Hà Đại Đế, từ đó quỷ tộc mới trỗi dậy.
Vị thứ sáu đại đế là Thanh Hư Đại Đế, thời kỳ ngăn chặn quỷ tộc trỗi dậy, xóa bỏ đêm đen.
Tuy nhiên, Thanh Hư Đại Đế chưa làm được nhiều đã chiến thiên mà c·hết.”
Âu Dương Phi Vân ngắt lời Tôn trưởng lão hỏi:
“Vậy Thiên Huyền đại lục vượt qua thời kỳ đó như thế nào?”
Tôn Trưởng lão hồ hởi nói:
“Sau khi Thanh Hư đại đế c·hết đi, nhờ ân trạch của năm vị đại đế trước đó mà chúng ta ngăn cơn sóng dữ từ đó đẩy lùi quỷ tộc về Vô Quang Động tại Đông Vực cũng là một trong những cấm địa của Thiên Huyền Đại Lục.”
Âu DƯơng Phi Vân rót rượu, sau đó mời Tôn trưởng lão tiếp tục:
“Vị thứ bảy đại đế là Dao Quang Đại Đế, một thân nữ tử thực lực lần này tiếp tục là Ma Thần giáo trỗi dậy, bọn hắn thành công mở ra phong ấn khiến ma tộc xâm lấn, Dao Quang Đại Đế một thân quang minh thánh thể ngăn cơn sóng dữ thành tựu đại đế.
Vị thứ tám Đại Đế là Vạn Hỏa đại đế, thời kỳ đó tại Đông Vực quỷ tộc cùng Bắc Vực khiển thi phái bắt tay trỗi dậy hòng chiếm lấy Thiên Huyền đại lục, cuối cùng bị Vạn Hỏa t·hiêu r·ụi và tàn dư chạy trối c·hết cuối cùng mới hợp thành Thi Quỷ tông mai danh ẩn tích tại Nam Vực và quỷ tộc thì lại trốn về Vô Quang Động dưỡng sức.”
Sau đó Tôn Trưởng lão lại uống một ly mới tiếp tục nói:
“Cuối cùng, vị thứ chín đại đế là Thiên Hồ Đại Đế hay còn gọi là Thiên Hồ Yêu Đế, thời kỳ đó yêu tộc bị nhân tộc ép sát, không gian sinh tồn giảm bớt nghiêm trọng thì sinh ra Thiên Hồ Yêu Đế.
Bởi vì Thiên Hồ Yêu Đế trước khi thành đế đã hủy diệt rất nhiều nhân tộc thế lực dẫn tới sau đó thành đế đã bị trừng phạt, thời gian không lâu đã biến mất vô tung vô ảnh nên chúng ta và yêu tộc mới có thể duy trì trạng thái ổn định tới hiện nay.”
Âu Dương Phi Vân trầm ngâm nghĩ ngợi, Tôn trưởng lão cũng không làm phiền hắn nên tự mình châm rượu rồi thưởng thức.
Chỉ là Âu DƯơng Phi Vân cũng chẳng nghĩ ngợi được điều gì ngoài việc hắn biết rằng để có thể tiêu diệt Diệp Phàm hắn có thể tìm kiếm Thanh Hư Đại Đế truyền thừa sau đó dựa vào trận pháp của hắn mà ngăn trở thiên đạo.
“Thiên đạo vào thời khắc mười ngày thời cơ mở ra thế mà suy yếu tới mức để một vị Chuẩn Đế cường giả ngăn trở, chứ nếu không tại sao nó lại có thể diệt sát một vị Đại Đế lại không làm vậy ngay lúc đó để bảo vệ khí vận chi tử cơ chứ?”
Âu Dương Phi Vân trong lòng xác định, tuy nhiên hắn kế hoạch cũng phải thay đổi đôi chút, hắn có chút hối hận khi chưa tìm hiểu kỹ đã kéo Nam Cung Minh Hà vào cuộc, điều này không phù hợp với hắn tính cách.
---
“Phi Vân tiểu tử, lần này ngươi tới để hỏi việc gì đây?” Tôn trưởng lão vừa hồ hởi cất lời vừa nhanh chóng dọn dẹp trên mặt bàn đồ vật.
Âu Dương Phi Vân vừa đến nơi đã thấy mặt bàn trống trơn, thế là hắn phì cười sau đó theo thói quen lấy ra bầu rượu cùng đồ nhắm.
“Tôn trưởng lão, mấy lần trước điển tịch cùng góp lời làm Phi Vân hiểu ra rất nhiều, lần này tới thỉnh giáo Tôn trưởng lão không biết có một môn nào hợp kích chi pháp giúp cho vợ chồng sức mạnh tương liên, trong chiến đấu sức mạnh tăng vọt hay không?”
Tôn trưởng lão nghe vậy, cầm lên chén rượu Âu Dương Phi Vân vừa rót, sau đó cùng hắn chạm ly đưa lên uống một hơi cạn sạch
“Khà, rượu ngon rượu ngon, ngươi muốn chuẩn bị cho mình cùng nương tử phải chứ?”
“Đúng vậy.”
Tôn trưởng lão khẽ vuốt chòm râu lộ vẻ suy tư, chỉ một lúc sau hắn hỏi:
“Ngươi nương tử cũng sử dụng kiếm đúng chứ?”
“Vâng, nhưng nàng đạo có lẽ sẽ không liên quan tới kiếm đạo.”
“Ồ, vậy thì việc này khá là khó khăn, nếu là vợ chồng hợp kích thì thường là cùng sử dụng một loại v·ũ k·hí hoặc dựa vào trận pháp giúp tạm thời độ tu vi của người này cho người kia.
Ta sẽ giúp ngươi tìm hiểu, nhưng khả năng rất lớn là ngươi sẽ không có đồ dùng sẵn mà chỉ có thể dựa vào những thứ đó mạch suy nghĩ để tìm ra thứ phù hợp nhất cho các ngươi mà thôi.”
Tôn trưởng lão nói.
Thấy thế Âu Dương Phi Vân cũng không cưỡng cầu quá nhiều, sau đó hắn đáp lời tỏ vẻ đã rõ rồi cùng Tôn trưởng lão cùng nhau đối ẩm.
Hai người lại nói chuyện trên trời dưới đất, chuyện cổ kim tại Thiên Huyền đại lục.
“Tôn trưởng lão, ngài nói rằng mỗi một thời đại có Đại Đế xuất thế đều là trải qua gió tanh mưa máu đúng không vậy?”
Tông trưởng lão gật đầu nói:
“Đúng vậy, chỉ ngoại trừ thời đại của Thanh Khư Đại Đế, vị này Đại Đế hết sức kỳ hoa, thời kỳ đó có hai người thiên kiêu áp đảo toàn bộ thời đại đó.
Áp đảo tới mức không một thiên tài nào dám xưng hai chữ thiên tài, bọn hắn kể cả khi đại thế chi tranh tiến tới cũng không có một ai có hi vọng ngoại trừ hai người đó.
Thanh Hư Đại Đế trận phù song tu, một đời thiên kiêu chưa bao giờ lạc bại.
Còn vị kia thiên kiêu một thân kiếm đạo siêu tuyệt, chỉ có vị thiên kiêu kia khắp nơi đối chọi với các thế lực từ một thân phế vật cuối cùng quật khởi không ngừng mà lên lại một thân đan đạo siêu tuyệt.”
Âu Dương Phi Vân ồ lên một tiếng vì hắn nhìn thấy Thanh Hư Đại Đế cùng người đối lập hình ảnh có vẻ giống hắn cùng Diệp Phàm.
Sau đó hắn mời Tôn trưởng lão một ly sau đó hỏi:
“Hai người đó cạnh tranh nhau như vậy, không biết bằng cách nào phân ra thắng bại?”
Tôn trưởng lão khẽ cười, mắt nhìn ly rượu ngỏ ý uống thêm vài ly đã, thế là Âu Dương Phi Vân cùng Tôn trưởng lão lại uống mấy ly rồi mới ngồi nghe:
“Cuối cùng, Thanh Hư Đại Đế dùng trận phù vây khốn vị đó thiên kiêu ngăn cách thiên đạo rồi hai người trong đại trận chiến đấu tới mức đại trận rách nát chỉ còn một người sống sót là Thanh Hư Đại Đế.
Hắn thành công đạt tới Đế Tôn cảnh, chỉ có điều về sau thư tịch có nói một đêm nọ hắn hướng trời cao quát mắng, hướng thiên mà chiến sau đó thân tử đạo tiêu và cũng là vị duy nhất Đại Đế thực sự được ghi chép đ·ã c·hết.”
Âu Dương Phi Vân tỏ vẻ hứng thú, có vẻ như vị kia chính là thiên mệnh chi tử còn Thanh Hư Đại Đế lại có thể dùng Trận đạo cùng Phù đạo ngăn cách thiên đạo để có thể kích sát đối phương.
“Vậy là thiên đạo cũng không có năng lực tước đoạt đi cơ hội thành tựu Đại Đế sao, Tôn Trưởng lão?” Âu Dương Phi Vân dò hỏi.
Tôn Trưởng lão cười nói:
“Tất nhiên rồi, chỉ cần thời cơ mở ra sẽ kéo dài trong mười ngày, trong mười ngày đó thiên đạo không cách nào can thiệp mà chỉ có thể chờ đợi người chiến thắng mà thôi.”
Âu Dương Phi Vân chợt hiểu ra, nhưng hắn vẫn còn thắc mắc bèn hỏi:
“Ngài có nói mỗi lần đại thế chi tranh là có gió tanh mưa máu, không biết trong lịch sử chín lần đại thế chi tranh có những đại nạn nào vậy?”
Tôn trưởng lão suy nghĩ một lúc rồi mới nói:
“Lần thứ nhất Vạn Cổ Đại Đế là ma tộc xâm lấn, lần thứ hai Ngân Hà Đại Đế là ngăn chặn lại yêu tộc cùng nhân tộc diệt thế đại chiến, nhân tộc cùng yêu tộc sau thời đại đó dân số trở nên thưa thớt không thôi, vì thiệt hại thảm trong nên mới sinh ra quỷ tộc cũng sinh ra khiển thi hệ phái.
Sau Ngân Hà Đại Đế là Ngân Quang Đại Đế chống lại khiển thi hệ phái lớn mạnh không thôi, bọn hắn tận dụng thời kỳ trước cường giả t·hi t·hể cùng với cường giả t·hi t·hể trong thời kỳ đại hồi phục rồi phát động đại chiến.
Vị thứ tư đại đế là Chiến Thiên Đại Đế, Ma Thần giáo lớn mạnh trở lại, giáo đồ âm thầm xâm nhập khắp nơi thế lực.
Bọn hắn coi mạng người như cỏ rác, làm đủ mọi loại điều ác độc khiến thế gian như rơi vào luyện ngục, Chiến Thiên Đại Đế xuất thế đánh gục bọn hắn khiến bọn chúng phải trốn về Nam Vực ẩn mình.
Vị thứ năm đại đế là Chân Vũ Đại Đế, thời kỳ đó là n·ội c·hiến, các nơi thế lực quần hùng nổi lên, Nam Vực thì có Thiên Kiếm môn, tam vực còn lại cũng có cầm đầu thế lực, riêng Trung Châu có tới hai thế lực lớn.
Khắp nơi thảo phạt, chiến trận liên miên hòng tìm cơ hội nhất thống Thiên Huyền đại lục.
Sau thời kỳ này là giai đoạn t·hương v·ong thảm trọng không kém thời kỳ của Ngân Hà Đại Đế, từ đó quỷ tộc mới trỗi dậy.
Vị thứ sáu đại đế là Thanh Hư Đại Đế, thời kỳ ngăn chặn quỷ tộc trỗi dậy, xóa bỏ đêm đen.
Tuy nhiên, Thanh Hư Đại Đế chưa làm được nhiều đã chiến thiên mà c·hết.”
Âu Dương Phi Vân ngắt lời Tôn trưởng lão hỏi:
“Vậy Thiên Huyền đại lục vượt qua thời kỳ đó như thế nào?”
Tôn Trưởng lão hồ hởi nói:
“Sau khi Thanh Hư đại đế c·hết đi, nhờ ân trạch của năm vị đại đế trước đó mà chúng ta ngăn cơn sóng dữ từ đó đẩy lùi quỷ tộc về Vô Quang Động tại Đông Vực cũng là một trong những cấm địa của Thiên Huyền Đại Lục.”
Âu DƯơng Phi Vân rót rượu, sau đó mời Tôn trưởng lão tiếp tục:
“Vị thứ bảy đại đế là Dao Quang Đại Đế, một thân nữ tử thực lực lần này tiếp tục là Ma Thần giáo trỗi dậy, bọn hắn thành công mở ra phong ấn khiến ma tộc xâm lấn, Dao Quang Đại Đế một thân quang minh thánh thể ngăn cơn sóng dữ thành tựu đại đế.
Vị thứ tám Đại Đế là Vạn Hỏa đại đế, thời kỳ đó tại Đông Vực quỷ tộc cùng Bắc Vực khiển thi phái bắt tay trỗi dậy hòng chiếm lấy Thiên Huyền đại lục, cuối cùng bị Vạn Hỏa t·hiêu r·ụi và tàn dư chạy trối c·hết cuối cùng mới hợp thành Thi Quỷ tông mai danh ẩn tích tại Nam Vực và quỷ tộc thì lại trốn về Vô Quang Động dưỡng sức.”
Sau đó Tôn Trưởng lão lại uống một ly mới tiếp tục nói:
“Cuối cùng, vị thứ chín đại đế là Thiên Hồ Đại Đế hay còn gọi là Thiên Hồ Yêu Đế, thời kỳ đó yêu tộc bị nhân tộc ép sát, không gian sinh tồn giảm bớt nghiêm trọng thì sinh ra Thiên Hồ Yêu Đế.
Bởi vì Thiên Hồ Yêu Đế trước khi thành đế đã hủy diệt rất nhiều nhân tộc thế lực dẫn tới sau đó thành đế đã bị trừng phạt, thời gian không lâu đã biến mất vô tung vô ảnh nên chúng ta và yêu tộc mới có thể duy trì trạng thái ổn định tới hiện nay.”
Âu Dương Phi Vân trầm ngâm nghĩ ngợi, Tôn trưởng lão cũng không làm phiền hắn nên tự mình châm rượu rồi thưởng thức.
Chỉ là Âu DƯơng Phi Vân cũng chẳng nghĩ ngợi được điều gì ngoài việc hắn biết rằng để có thể tiêu diệt Diệp Phàm hắn có thể tìm kiếm Thanh Hư Đại Đế truyền thừa sau đó dựa vào trận pháp của hắn mà ngăn trở thiên đạo.
“Thiên đạo vào thời khắc mười ngày thời cơ mở ra thế mà suy yếu tới mức để một vị Chuẩn Đế cường giả ngăn trở, chứ nếu không tại sao nó lại có thể diệt sát một vị Đại Đế lại không làm vậy ngay lúc đó để bảo vệ khí vận chi tử cơ chứ?”
Âu Dương Phi Vân trong lòng xác định, tuy nhiên hắn kế hoạch cũng phải thay đổi đôi chút, hắn có chút hối hận khi chưa tìm hiểu kỹ đã kéo Nam Cung Minh Hà vào cuộc, điều này không phù hợp với hắn tính cách.
---
Tiến độ: 100%
124/124 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
27/04/2025
Thể loại
Tag liên quan