Chương 245: Tường Thành Sụp Đổ

29/04/2025 10 8.4
Đám lính Chân Lạp lần đầu thấy những viên sắt kia bay tới cũng thử giương cung tên lên bắn, lấy lao ra phóng để thử chống lại, nhưng sau một lúc thấy tên bắn hoặc phóng lao đều hoàn toàn vô dụng thì lính Chân Lạp cũng bỏ cuộc mà chửi mắng hoặc kêu khóc tìm nơi lẩn trốn.

“Cái đồ vật đó có sức công phá mạnh quá, tại sao nó lại mạnh như thế?”

“Chúng đang tấn công vào tường thành bên này, tường thành đang nứt ra, tường thành đang nứt ra.”

“Ơi thần linh của ta ơi, thần linh đang rống giận ư?”

“Khủng khiếp quá, cứu tôi với.”

“Trốn, trốn đi, mau tìm chỗ mà ẩn nấp.”

Những tên lính Chân Lạp chạy loanh quanh trên tường thành, không biết làm gì để chống lại những viên sắt tròn cứ thi nhau oanh tạc lên tường thành. Nhóm lính Chân Lạp đang túm năm tụm ba một chỗ thì một viên đạn sắt bay thẳng tới đập nát đầu một tên lính trong nhóm, mấy tên lính còn lại thấy cảnh tượng hãi hùng đó liền bỏ chạy tứ tán. Những tên lính khác đang đứng bên cạnh lỗ châu ELqXE mai ẩn nấp, tưởng có thể dùng cách này để né tránh thì mấy viên đạn sắt ngẫu nhiên bắn trúng vào chỗ tường thành dưới chân, chỗ tường thành bể một mảng, đám lính đó bị chới với ngã từ trên tường thành xuống đất.

“A… a… a…”

“Đau chết ta, đau chết ta mất.”

Tên lính Chân Lạp bị đạn thần công bắn cụt tay, được bạn bè băng bó cho, một gã xốc nách kè hắn đi xuống từng bậc thang của tường thành.

Ầm. Ầm. Ầm.

Mỗi một lần bước chân xuống một bậc, là cả tường thành rung lên bần bật, khiến cho chỗ cánh tay bị đứt càng thêm đau đớn, máu lại trào ra thêm, mặt hắn xanh như tàu lá chuối.

“Cố lên, cố lên, để ta đưa ngươi đến chỗ thầy lang trong quân, sắp đến rồi.”

“Ta biết, ta biết, nhưng ta đau quá… a… a…”

“Gắng nhịn đau, chúng ta sẽ sống, chúng…”

Ầm.

Á...

Gã lính cụt tay thấy bạn mình nói được một nửa thì im bặt, từ từ buông hắn ra, hắn quay sang nhìn bạn thì chỉ còn thấy một cái xác không đầu, hắn hét lên một tiếng, ngã ngồi trên mặt đất, trân trân nhìn về phía trước, như vô hồn.

Hai tên cung thủ Chân Lạp trốn dưới lỗ châu mai, chỉ biết ôm đầu sợ hãi. Từng đợt, từng đợt súng thần công bắn liên tiếp, dội vào tường thành, tựa như đập liên hồi vào ngực của chúng. Một gã cung thủ râu xồm tựa hồ phát điên, cứ hét lên: “Giết, giết, giết, giết hết giặc Chiêm, giết hết giặc Việt. Ta là thần tiễn Chân Lạp, ta bắn tên bách phát bách trúng, ta sẽ bắn tên giết sạch bọn giặc Việt - Chiêm.”

Gã cung thủ mắt lé bên cạnh đập đập vào vai tên kia: “Ngươi có bị làm sao không hả? Có tên giặc nào đâu mà giết hả?”

Mắt gã cung thủ râu xồm vằn vện những tơ máu đỏ lừ, gào tiếp: “Không có ai, không có ai, không có lấy một tên giặc, không có ai thì làm sao mà bắn chúng.”

Rồi gã cung thủ râu xồm đứng lên, bắn loạn tên về phía trước, hét: “Ta giết sạch hết các ngươi, đến đây, ta giết tất cả bọn giặc các ngươi.”

“Ngồi xuống, ngươi điên rồi.” Gã cung thủ mắt lé muốn kéo tên kia xuống.

Uỳnh.

Mảnh đá văng tung tóe.

Gã cung thủ Chân Lạp mắt lé ôm đầu, há hốc mồm nhìn gã cung thủ râu xồm bị đẩy bắn lên giữa không trung, rớt phịch xuống dưới chân tường thành.

* * * * * * * * * *
Đô đốc thủy quân Chân Lạp Sun Sat Thia đứng trên tường thành, bàn tay nắm chặt vào thành như muốn bóp nát viên đá tường, nghiến răng, mắt tràn ngập lửa giận: “Lại là thứ này, lại là thứ vũ khí chết tiệt này, khốn kiếp, quân Đại Việt lại có thể mang thứ này lên đất liền để tấn công chúng ta. Cái con bà nó, gì kia… mau tránh.”

Sun Sat Thia đang nói thì bất ngờ thấy một viên đạn thần công lao vun vút tới chỗ mình, hắn vận toàn thân công lực nhảy sang một bên tránh thoát, hắn sở hữu võ công cao cường có thể may mắn né được, nhưng tên lính phía sau thì lại không được may mắn như thế, bị viên đạn bắn vào người tan thây.

Uỳnh.

Một viên đạn thần công từ đâu bay tới vẽ một đường vòng cung, rơi xuống chỗ Sun Sat Thia đang đứng, giết chết lính hầu cận của hắn, tạo một lỗ lớn trên tường thành.

Lão tướng quân Lộc Lăm Vông đi lại gần, không màng cảnh máu me chỗ đó, sờ lên viên đạn sắt, cảm thấy nó nóng bỏng nên lùi lại, nhíu mày nhìn Sun Sat Thia cất tiếng hỏi: “Đô đốc Sun Sat Thia, thủy quân Đại Việt đã dùng vũ khí bắn thứ sắt tròn này để hủy diệt đội thủy quân thiện chiến của chúng ta đó ư?”

Gân xanh trên trán Sun Sat Thia nổi hằn lên, nhìn chằm chằm vào viên đạn sắt đang bốc khói hầm hập, gật đầu đáp: “Thưa tướng quân Lộc Lăm Vông, đúng là như vậy, thủy quân Đại Việt đã bắn ra những viên sắt tròn đó làm thủng tàu thuyền của Chân Lạp ta vô số kể.”

Lộc Lăm Vông gật gù: “Phải tìm cách phá hủy những vũ khí đó đi mới được, nếu không thì tường thành không thể trụ nổi. Truyền lệnh của ta, máy bắn đá lập tức tập trung bắn về phía những cỗ vũ khí kia, phải hủy diệt cho bằng được chúng.”

“Tuân mệnh tướng quân Lộc Lăm Vông.” Một gã tướng quân ứng tiếng, nhanh chóng đi chỉ huy máy bắn đá ở trong thành Indrapura.

Gương mặt chủ thành Châu Sam Pot vàng như nghệ, run run nói: “Ta… ta thấy ở đây quá nguy hiểm, hay là chúng ta về dinh thự trong thành cho an toàn, các vị nghĩ sao?”

Lão tướng quân Lộc Lăm Vông tán thành: “Chỗ này nằm trong tầm bắn của thứ vũ khí kia, quả thực nguy hiểm, chúng ta vào trong thành thôi.”

* * * * * * * * * *
Uỳnh. Uỳnh. Uỳnh.

Súng thần công gầm thét không ngừng.

Vù. Ầm. Vù. Ầm.

“Nạp đạn, bắn.”

“Nạp đạn, bắn.”

Lính Đại Việt không ngừng hô hào nhau mặc kệ những viên đá tảng to đùng bay vù vù trên đầu, rơi bên cạnh hoặc thậm chí rớt trước mặt của mình.

Máy bắn đá từ trong thành Indrapura bắn ra tới tấp, nhưng xem ra tác dụng không lớn, độ chính xác của máy bắn đá rất kém, những tảng đá thường là bay vượt qua đầu lính Đại Việt nhưng bắn không tới vị trí đặt súng thần công, những khẩu súng thần công có tầm bắn xa hơn máy bắn đá cả một khoảng cách. Trận địa súng thần công được đặt cách xa nhau, chứ không đặt gần sát nên tỷ lệ bị bắn trúng hầu như là không có.

Chế Ma La kinh ngạc quá đỗi trước sức công phá khủng khiếp của súng thần công, hắn bèn dụng tâm chăm chú quan sát những quân lính Đại Việt đang thao tác quanh súng thần công đó, trong một lần tình cờ hắn nghe nói những người lính này được gọi là lính công binh. Chế Ma La thấy có khoảng bốn năm người lính công binh vận hành súng thần công. Tiếng truyền đạt mệnh lệnh, tiếng la hét, khẩu lệnh liên tiếp vang lên từ những người lính công binh.

“Chuẩn bị nạp đạn.”

“Thông nòng.”

“Mồi lửa.”

“Chuẩn bị, bắn.”

“Bắn.”

Lính công binh đã được rèn luyện và tập luyện thành thạo, ai cũng thực hiện đúng nhiệm vụ của mình. Lính công binh thứ nhất lấy một cái thanh sắt giống như cái chìa khóa nhưng to và dài hơn thọc vào một cái lỗ nhỏ thông trên súng thần công, rồi lấy ngón tay cái đeo găng tay đè lên cái lỗ nhỏ. Lính công binh thứ hai cầm một cây gậy, ở đầu có gắn thanh sắt xoắn ốc thọc vào đầu ống súng thần công, nhằm loại bỏ các mảnh vụn ở bên trong. Lính công binh thứ ba lấy một cây gậy có quấn vải dày, nhúng lên nước, vắt nước đi sau đó thọc vào trong ống súng để lau chùi. Lính công binh thứ tư lấy cây gậy có quấn vải khác nhưng không nhúng nước mà để lau khô bên trong nòng súng. Lính công binh thứ năm ôm viên đạn sắt tròn tới đưa cho lính công binh thứ tư bỏ đạn vào trong nòng súng. Lính công binh thứ ba dùng xoay đầu cán của cây gậy thọc vào trong nòng súng, đè cho viên đạn sắt xuống đáy nòng. Những người người lính công binh quỳ xuống, ôm đầu bịt tai. Trong lúc đó, lính công binh thứ nhất xoay chỉnh lên xuống nòng súng cho chuẩn, sau đó nhét dây dẫn hỏa diêm vào trên lỗ nhỏ, bắt đầu đốt cho dây cháy, khói bốc mù mịt và bùm, viên đạn sắt bị đẩy ra khỏi nòng súng với tốc độ khủng khiếp tấn công mục tiêu, độ chính xác thì vượt trội hơn nhiều so với máy bắn đá.

Uỳnh. Uỳnh. Uỳnh.

Chế Ma La nhìn những khẩu súng thần công đang biểu hiện ra sức mạnh vô bờ bến thì ánh mắt xoay chuyển tìm cách sở hữu được những thứ vũ khí này. Trong lúc hắn đang miên man suy nghĩ thì bức tường thành đã dần dần sụp đổ.

Rắc. Rắc. Rắc.

Huỵch.

Ầm.

Tường thành Indrapura không tài nào trụ nổi trước những đợt pháo kích liên tiếp tụ vào một chỗ mãnh liệt như thế, từ từ nứt ra từng mảng, sau đó đổ sầm xuống.

Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc
8.4
Tiến độ: 100% 250/250 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
29/04/2025