Chương 240: Bắt Sống Chay Tha
29/04/2025
10
8.4
Lý Hạo dẫn đầu quân đoàn Long Hổ, cưỡi trên lưng ngựa Lý Bạch cực kỳ uy vũ, nghiêm giọng quát: “Chay Tha, thế của ngươi đã cùng, nhanh cúi đầu chịu trói, trẫm sẽ tha cho ngươi được sống.”
Chay Tha giận dữ mắng: “Con bà nó.” Quay đầu sang cất tiếng hỏi: “Sài Hoằng, ta hết cách rồi, đành trông cậy vào ngươi thôi.”
Chợt Chay Tha ngẩn người khi thấy Sài Hoằng, quân sư tâm phúc của hắn, không biết đã không còn ở bên cạnh hắn, có lẽ Sài Hoằng đã bị mất tích ở trong đám loạn quân mất rồi. Chay Tha ngoái đầu nhìn về phía sau, toàn quân Chân Lạp đang lâm vào hỗn chiến với toàn bộ các cánh quân của liên quân, hay có thể nói là đang bị liên quân đồ sát, liên quân tràn từ trên núi tràn xuống, xông từ trong rừng xông ra trợ chiến với đội quân đang tung hoành ngang dọc phía sau đàn trâu điên. Phàm khi quân Chân Lạp sung sức, tinh thần dâng cao thì lực chiến đấu của họ IIGatH rất lớn nhưng giờ thì họ đều bị đàn trâu dọa cho kinh hồn táng đởm, nên không còn ai ham chiến, chỉ lo tìm đường chạy giữ mạng, thuần túy là bị liên quân lao vào chém giết mà không hề có lực phản đòn.
Chay Tha đảo tròng mắt, gằn giọng: “Toàn quân nghe lệnh, giết về phía trước, chỉ có thể tử chiến, mở được một đường máu mới có hy vọng thoát thân. Giết.”
Hơn 1 vạn quân thiện chiến của Chân Lạp giương cao vũ khí, đồng thanh rống vang: “Giết.”
Không hổ là đội thân binh bách chiến hùng sư của Chay Tha, dầu gì đây cũng là đội quân từng theo chân Chay Tha trải qua bao trận chiến rong duổi khắp một dải chiến trường rộng lớn, nên chiến ý của chúng luôn luôn sôi trào trong bất kỳ nghịch cảnh nào. Đội thân binh của Chay Tha hùng hùng hổ hổ lao về phía quân đoàn Long Hổ quyết một trận tử chiến với địch thủ.
Lý Hạo trông thấy khí thế của quân Chân Lạp thay đổi nhanh chóng, ngầm bội phục tài lãnh đạo của Chay Tha, đoạn nhếch nửa bên mép mỉm cười, thoáng hiện vẻ tiếc nuối, lạnh lùng phân phó: “Mười xe nỏ liên châu chuẩn bị.”
Những chiếc xe nỏ lầm lũi tiến lên trước mặt quân đoàn, quân lính trên xe nỏ thao tác nhanh chóng lắp tên rất thành thạo và linh hoạt, khi các xe đã chuẩn bị tươm tất, viên quan chỉ huy lập tức phất cờ ra hiệu sẵn sàng chờ lệnh. Lý Hạo liền vung đao, quát: “Bắn tên.”
Vút. Vút. Vút.
Hàng ngàn mũi tên xé gió, lao vun vút giữa không trung, cực kỳ uy mãnh. Tại chiến lũy Châu Ô, quân lính Chân Lạp ở trong thế thủ, ẩn trong các chiến lũy, lại mang khiên gỗ lớn che đỡ nên có thể cản được tên bắn từ xe nỏ liên châu, nhưng lúc này thì tình thế đã khác, quân Chân Lạp đang thua liểng xiểng giữa đồng không mông quạnh, các tấm khiên vừa to vừa nặng đã bị quân Chân Lạp vứt lại trại để tăng tính cơ động cho việc truy đuổi, chỉ mang theo khiên nhỏ và nhẹ, không đủ để che đỡ bản thân, bị mũi tên xuyên phá khiên, đâm vào cơ thể, đả thương hoặc giết chết đám lính Chân Lạp giữa đương trường. Qua vài lượt tên, số lượng đội thân binh Chân Lạp liền giảm đi đáng kể. Lúc ấy, quân Chân Lạp cũng đã tiến sát quân đoàn Long Hổ, Lý Hạo truyền lệnh: “Ngừng bắn. Quân đoàn Long Hổ nghe lệnh, tấn công.”
“Tấn công.”
Toàn quân gầm vang, không nói lời thừa, theo bén gót vị đế vương hùng dũng lao thẳng vào binh đoàn Chân Lạp khát máu.
Lý Hạo nhằm hướng Chay Tha mà xông tới, múa trường đao liên tục chém chết những tướng sĩ cản đường. 3000 kỵ binh Thanh Long nhanh chóng tách khỏi đội hình mà bám theo vua, đánh cho quân Chân Lạp tan nát dưới gót sắt của ngựa chiến Đại Việt. Thoáng chốc, Lý Hạo đã đánh bay đám quân Chân Lạp, chỉ mũi đao vào Chay Tha quát lớn: “Chay Tha, đầu hàng hay chịu chết?”
Chay Tha múa giáo phẫn nộ mắng: “Oắt con, đi chết đi, có chết ta cũng kéo theo ngươi.”
Đoạn Chay Tha bất chấp tất cả, giục ngựa phi tới trước mặt Lý Hạo, đâm liền ba chiêu liên hoàn. Mũi giáo của Chay Tha có vài phần huyền ảo, tựa có tựa không, tuy chỉ ba chiêu, nhưng mỗi chiêu lại biến hóa ra hàng chục mũi giáo đâm vào các bộ vị yếu hại trên cơ thể Lý Hạo, toàn là độc chiêu đổi mạng, hiển nhiên Chay Tha đã ôm lòng tử chiến, quyết giết chết Lý Hạo cho hả mối nhục bị Lý Hạo dụ hắn rơi vào bẫy.
Lý Hạo ưỡn thẳng lưng, vung đao múa lên, ánh đao màu đen tuyền phủ kín cơ thể, đánh bật các chiêu thức hiểm ác của Chay Tha, nghiêng người phản đòn, thọc đao vào sườn Chay Tha hòng giành lại thế trận.
Lúc Lý Hạo phản công Chay Tha thì bốn tên tướng lĩnh thân tín của Chay Tha đồng loạt xông tới đánh lén, dồn toàn lực tấn công vào Lý Hạo, cả bốn tên đều xuất những chiêu thức chỉ công không thủ, có lẽ bọn chúng đã được lệnh của Chay Tha phải hy sinh tất cả để giết chết vua Đại Việt.
Lê Việt Công và Lý Hùng, hai kẻ luôn bám sát Lý Hạo không rời, lập tức xuất chiêu, người múa thương kẻ múa kích, đánh bạt những đòn đánh lén của đám tướng lĩnh Chân Lạp, đồng thời giục ngựa xông thẳng vào chúng xuất đòn như mưa như gió, đẩy lui toàn bộ quân tướng Chân Lạp ra xa vòng chiến của Lý Hạo và Chay Tha.
Chay Tha thấy mưu kế dùng thân mình làm mồi nhử, rồi để quân tướng sử dụng phương thức xa luân chiến giết chết vua Đại Việt của mình bị phá giải nhanh chóng, sầm mặt thét lên một tiếng, cử thương đánh bật cú thọc sườn của Lý Hạo.
Keng.
Thần lực của Chay Tha quả không tầm thường, để xuất chiêu ấy Lý Hạo đã dùng bảy phần công lực nhưng vẫn bị Chay Tha cản phá, Lý Hạo cảm thấy trường đao Bão Tố rung lên lanh lảnh. Danh tướng rốt cuộc vẫn là danh tướng, muốn đánh bại Chay Tha không phải chuyện một sớm một chiều, Lý Hạo quyết đoán chuyển sang chiến thuật khác, do Lý Hạo có lòng ái tài, định hàng phục Chay Tha nên cũng không có bụng xuất sát chiêu, chỉ muốn bắt sống hắn, nên có phần bó tay bó chân, Lý Hạo bèn xuất hàng loạt chiêu thức ảo diệu của các võ phái Đại Việt hòng tìm ra sơ hở của Chay Tha. Võ công của Chay Tha tựa như bản tính và chiến lược bày binh bố trận của hắn, chú trọng tính ổn định, vừa chiết chiêu vừa tìm cách phản đòn tùy thời tùy lúc đâm vào các yếu điểm trên cơ thể Lý Hạo.
Đang múa đao như cuồng phong bão táp, chứng kiến vài lượt phòng thủ của Chay Tha, trong đầu Lý Hạo xẹt qua một ý nghĩ, hắn nghiêng người đâm tới ngực Chay Tha một đao, tuy đao thức đơn giản nhưng biến hóa vô cùng, xuất ra hàng loạt vô chiêu.
Chay Tha vẫn bình tĩnh đâm giáo đỡ đòn, chợt hắn phát hiện ra một sơ hở nhỏ nhoi trong ngàn trùng đao ảnh, sơ hở ấy nằm tại vị trí vai phải Lý Hạo, Chay Tha mừng như điên, không suy nghĩ nhiều trước cơ hội ngàn năm có một như thế, vờ xuất giáo đỡ đòn, nhưng mũi giáo đi được nửa đường thì biến chiêu thọc vào điểm sơ hở chết người nơi vai phải.
Lý Hạo luýnh quýnh trở đao đỡ nhưng không kịp, chỉ còn cách ngửa người ra sau để tránh chiêu đâm hung hiểm ấy.
Chay Tha chỉ chờ có thế tiếp tục chuyển hướng đâm vào bụng dưới Lý Hạo, chiêu thức ác độc vô cùng. Mũi giáo đâm tới sát na cơ thể Lý Hạo thì bất thình lình cơ thể Lý Hạo dịch sang một bên một cách thần kỳ, cơ thể Lý Hạo nằm ngang với thân ngựa, một tay Lý Hạo nắm lấy mũi giáo rút mạnh ra sau.
Hoàn toàn bất ngờ trước chiêu thức của Lý Hạo, Chay Tha bị Lý Hạo giật mất vũ khí, chúi người tới, rớt xuống đất. Lý Hạo vừa định chuyển người, tiếp tục tấn công Chay Tha thì biến cố khác liền phát sinh. Một gã tướng quân Chân Lạp thấy chủ tướng gặp nguy bèn giục ngựa phi như bay tới, nhún chân, phóng mình về phía Lý Hạo, hai tay nắm chặt thanh giáo đâm tới Lý Hạo, với mục đích không chết không thôi, gào lớn: “Đại tướng, chạy mau.”
Cơ trí Lý Hạo xoay chuyển thật nhanh, nhác thấy Chay Tha đã nhổm người dậy định bỏ chạy, nếu như đỡ đòn hoặc né tránh gã tướng kia thì Chay Tha sẽ lợi dụng cơ hội chạy đi, lỡ mất thời cơ tốt để bắt hắn. Hai tay Lý Hạo cầm hai thanh vũ khí nặng nề, phóng vút người lên cao như pháo thăng thiên, gã tướng Chân Lạp đâm hụt vào không khí, Lý Hạo không chần chờ, thọc mũi giáo xuống dưới, đâm xuyên cơ thể gã tướng, vận lực hất gã ra xa, cơ thể Lý Hạo xoay một vòng, rớt xuống mặt đất, trở ngược sống đao đập vào gáy Chay Tha, khiến hắn bất tỉnh nhân sự.
Nói thì chậm, nhưng diễn biến thì nhanh, mỗi động tác, chiêu thức của Lý Hạo liền lạc như áo trời, chiêu này nối chiêu kia, động tác này tiếp động tác kia, nhanh như cắt, qua vài nhịp thở là chỉ trông thấy Lý Hạo đứng ngạo nghễ trên cơ thể nằm sấp bất động của Chay Tha.
Lý Hạo xốc Chay Tha lên ngựa, hô lớn: “Chay Tha đã bị bắt sống, quân Chân Lạp hãy buông vũ khí đầu hàng.”
Quân tướng liên quân nghe vậy đồng loạt hò theo, kêu gọi quân Chân Lạp đầu hàng khỏi chết, chiến tranh thời cổ đại thì chủ tướng có ý nghĩa rất lớn, họ chính là chỗ dựa tình thần của binh sĩ, một khi chủ tướng bị bắt hoặc bị giết chết đồng nghĩa với chiến bại, mà ở đây Chay Tha lại là vị tướng có ảnh hưởng sâu sắc tới toàn quân Chân Lạp nên binh tướng Chân Lạp dần dần vứt vũ khí đầu hàng, một số kẻ cố gắng kháng cự đều bị đàn áp giết chết, không kẻ nào chạy thoát.
Trận chiến này, liên quân đã chiến thắng cực kỳ đẹp mắt, dùng số lượng quân ít hơn đã đánh cho quân Chân Lạp đại bại, giết chết gần 6 vạn quân, bắt sống hơn 3 vạn quân Chân Lạp, trong khi đó liên quân chỉ tử trận và trọng thương hơn 1 vạn quân, đa phần là quân lính Chiêm Thành. Bởi vì đội quân Chân Lạp bị đánh tan này là đội quân tinh nhuệ nhất của Chân Lạp đang trú đóng tại Chiêm Thành cho nên chiều hướng cuộc chiến ở Chiêm Thành đã nghiêng hẳn về phe liên quân, khi quân Chân Lạp đồn trú tại chiến lũy châu Ô hay tin quân Chay Tha thất trận, liền vứt bỏ chiến lũy chạy về thành Indrapura cố thủ.
Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.
Chay Tha giận dữ mắng: “Con bà nó.” Quay đầu sang cất tiếng hỏi: “Sài Hoằng, ta hết cách rồi, đành trông cậy vào ngươi thôi.”
Chợt Chay Tha ngẩn người khi thấy Sài Hoằng, quân sư tâm phúc của hắn, không biết đã không còn ở bên cạnh hắn, có lẽ Sài Hoằng đã bị mất tích ở trong đám loạn quân mất rồi. Chay Tha ngoái đầu nhìn về phía sau, toàn quân Chân Lạp đang lâm vào hỗn chiến với toàn bộ các cánh quân của liên quân, hay có thể nói là đang bị liên quân đồ sát, liên quân tràn từ trên núi tràn xuống, xông từ trong rừng xông ra trợ chiến với đội quân đang tung hoành ngang dọc phía sau đàn trâu điên. Phàm khi quân Chân Lạp sung sức, tinh thần dâng cao thì lực chiến đấu của họ IIGatH rất lớn nhưng giờ thì họ đều bị đàn trâu dọa cho kinh hồn táng đởm, nên không còn ai ham chiến, chỉ lo tìm đường chạy giữ mạng, thuần túy là bị liên quân lao vào chém giết mà không hề có lực phản đòn.
Chay Tha đảo tròng mắt, gằn giọng: “Toàn quân nghe lệnh, giết về phía trước, chỉ có thể tử chiến, mở được một đường máu mới có hy vọng thoát thân. Giết.”
Hơn 1 vạn quân thiện chiến của Chân Lạp giương cao vũ khí, đồng thanh rống vang: “Giết.”
Không hổ là đội thân binh bách chiến hùng sư của Chay Tha, dầu gì đây cũng là đội quân từng theo chân Chay Tha trải qua bao trận chiến rong duổi khắp một dải chiến trường rộng lớn, nên chiến ý của chúng luôn luôn sôi trào trong bất kỳ nghịch cảnh nào. Đội thân binh của Chay Tha hùng hùng hổ hổ lao về phía quân đoàn Long Hổ quyết một trận tử chiến với địch thủ.
Lý Hạo trông thấy khí thế của quân Chân Lạp thay đổi nhanh chóng, ngầm bội phục tài lãnh đạo của Chay Tha, đoạn nhếch nửa bên mép mỉm cười, thoáng hiện vẻ tiếc nuối, lạnh lùng phân phó: “Mười xe nỏ liên châu chuẩn bị.”
Những chiếc xe nỏ lầm lũi tiến lên trước mặt quân đoàn, quân lính trên xe nỏ thao tác nhanh chóng lắp tên rất thành thạo và linh hoạt, khi các xe đã chuẩn bị tươm tất, viên quan chỉ huy lập tức phất cờ ra hiệu sẵn sàng chờ lệnh. Lý Hạo liền vung đao, quát: “Bắn tên.”
Vút. Vút. Vút.
Hàng ngàn mũi tên xé gió, lao vun vút giữa không trung, cực kỳ uy mãnh. Tại chiến lũy Châu Ô, quân lính Chân Lạp ở trong thế thủ, ẩn trong các chiến lũy, lại mang khiên gỗ lớn che đỡ nên có thể cản được tên bắn từ xe nỏ liên châu, nhưng lúc này thì tình thế đã khác, quân Chân Lạp đang thua liểng xiểng giữa đồng không mông quạnh, các tấm khiên vừa to vừa nặng đã bị quân Chân Lạp vứt lại trại để tăng tính cơ động cho việc truy đuổi, chỉ mang theo khiên nhỏ và nhẹ, không đủ để che đỡ bản thân, bị mũi tên xuyên phá khiên, đâm vào cơ thể, đả thương hoặc giết chết đám lính Chân Lạp giữa đương trường. Qua vài lượt tên, số lượng đội thân binh Chân Lạp liền giảm đi đáng kể. Lúc ấy, quân Chân Lạp cũng đã tiến sát quân đoàn Long Hổ, Lý Hạo truyền lệnh: “Ngừng bắn. Quân đoàn Long Hổ nghe lệnh, tấn công.”
“Tấn công.”
Toàn quân gầm vang, không nói lời thừa, theo bén gót vị đế vương hùng dũng lao thẳng vào binh đoàn Chân Lạp khát máu.
Lý Hạo nhằm hướng Chay Tha mà xông tới, múa trường đao liên tục chém chết những tướng sĩ cản đường. 3000 kỵ binh Thanh Long nhanh chóng tách khỏi đội hình mà bám theo vua, đánh cho quân Chân Lạp tan nát dưới gót sắt của ngựa chiến Đại Việt. Thoáng chốc, Lý Hạo đã đánh bay đám quân Chân Lạp, chỉ mũi đao vào Chay Tha quát lớn: “Chay Tha, đầu hàng hay chịu chết?”
Chay Tha múa giáo phẫn nộ mắng: “Oắt con, đi chết đi, có chết ta cũng kéo theo ngươi.”
Đoạn Chay Tha bất chấp tất cả, giục ngựa phi tới trước mặt Lý Hạo, đâm liền ba chiêu liên hoàn. Mũi giáo của Chay Tha có vài phần huyền ảo, tựa có tựa không, tuy chỉ ba chiêu, nhưng mỗi chiêu lại biến hóa ra hàng chục mũi giáo đâm vào các bộ vị yếu hại trên cơ thể Lý Hạo, toàn là độc chiêu đổi mạng, hiển nhiên Chay Tha đã ôm lòng tử chiến, quyết giết chết Lý Hạo cho hả mối nhục bị Lý Hạo dụ hắn rơi vào bẫy.
Lý Hạo ưỡn thẳng lưng, vung đao múa lên, ánh đao màu đen tuyền phủ kín cơ thể, đánh bật các chiêu thức hiểm ác của Chay Tha, nghiêng người phản đòn, thọc đao vào sườn Chay Tha hòng giành lại thế trận.
Lúc Lý Hạo phản công Chay Tha thì bốn tên tướng lĩnh thân tín của Chay Tha đồng loạt xông tới đánh lén, dồn toàn lực tấn công vào Lý Hạo, cả bốn tên đều xuất những chiêu thức chỉ công không thủ, có lẽ bọn chúng đã được lệnh của Chay Tha phải hy sinh tất cả để giết chết vua Đại Việt.
Lê Việt Công và Lý Hùng, hai kẻ luôn bám sát Lý Hạo không rời, lập tức xuất chiêu, người múa thương kẻ múa kích, đánh bạt những đòn đánh lén của đám tướng lĩnh Chân Lạp, đồng thời giục ngựa xông thẳng vào chúng xuất đòn như mưa như gió, đẩy lui toàn bộ quân tướng Chân Lạp ra xa vòng chiến của Lý Hạo và Chay Tha.
Chay Tha thấy mưu kế dùng thân mình làm mồi nhử, rồi để quân tướng sử dụng phương thức xa luân chiến giết chết vua Đại Việt của mình bị phá giải nhanh chóng, sầm mặt thét lên một tiếng, cử thương đánh bật cú thọc sườn của Lý Hạo.
Keng.
Thần lực của Chay Tha quả không tầm thường, để xuất chiêu ấy Lý Hạo đã dùng bảy phần công lực nhưng vẫn bị Chay Tha cản phá, Lý Hạo cảm thấy trường đao Bão Tố rung lên lanh lảnh. Danh tướng rốt cuộc vẫn là danh tướng, muốn đánh bại Chay Tha không phải chuyện một sớm một chiều, Lý Hạo quyết đoán chuyển sang chiến thuật khác, do Lý Hạo có lòng ái tài, định hàng phục Chay Tha nên cũng không có bụng xuất sát chiêu, chỉ muốn bắt sống hắn, nên có phần bó tay bó chân, Lý Hạo bèn xuất hàng loạt chiêu thức ảo diệu của các võ phái Đại Việt hòng tìm ra sơ hở của Chay Tha. Võ công của Chay Tha tựa như bản tính và chiến lược bày binh bố trận của hắn, chú trọng tính ổn định, vừa chiết chiêu vừa tìm cách phản đòn tùy thời tùy lúc đâm vào các yếu điểm trên cơ thể Lý Hạo.
Đang múa đao như cuồng phong bão táp, chứng kiến vài lượt phòng thủ của Chay Tha, trong đầu Lý Hạo xẹt qua một ý nghĩ, hắn nghiêng người đâm tới ngực Chay Tha một đao, tuy đao thức đơn giản nhưng biến hóa vô cùng, xuất ra hàng loạt vô chiêu.
Chay Tha vẫn bình tĩnh đâm giáo đỡ đòn, chợt hắn phát hiện ra một sơ hở nhỏ nhoi trong ngàn trùng đao ảnh, sơ hở ấy nằm tại vị trí vai phải Lý Hạo, Chay Tha mừng như điên, không suy nghĩ nhiều trước cơ hội ngàn năm có một như thế, vờ xuất giáo đỡ đòn, nhưng mũi giáo đi được nửa đường thì biến chiêu thọc vào điểm sơ hở chết người nơi vai phải.
Lý Hạo luýnh quýnh trở đao đỡ nhưng không kịp, chỉ còn cách ngửa người ra sau để tránh chiêu đâm hung hiểm ấy.
Chay Tha chỉ chờ có thế tiếp tục chuyển hướng đâm vào bụng dưới Lý Hạo, chiêu thức ác độc vô cùng. Mũi giáo đâm tới sát na cơ thể Lý Hạo thì bất thình lình cơ thể Lý Hạo dịch sang một bên một cách thần kỳ, cơ thể Lý Hạo nằm ngang với thân ngựa, một tay Lý Hạo nắm lấy mũi giáo rút mạnh ra sau.
Hoàn toàn bất ngờ trước chiêu thức của Lý Hạo, Chay Tha bị Lý Hạo giật mất vũ khí, chúi người tới, rớt xuống đất. Lý Hạo vừa định chuyển người, tiếp tục tấn công Chay Tha thì biến cố khác liền phát sinh. Một gã tướng quân Chân Lạp thấy chủ tướng gặp nguy bèn giục ngựa phi như bay tới, nhún chân, phóng mình về phía Lý Hạo, hai tay nắm chặt thanh giáo đâm tới Lý Hạo, với mục đích không chết không thôi, gào lớn: “Đại tướng, chạy mau.”
Cơ trí Lý Hạo xoay chuyển thật nhanh, nhác thấy Chay Tha đã nhổm người dậy định bỏ chạy, nếu như đỡ đòn hoặc né tránh gã tướng kia thì Chay Tha sẽ lợi dụng cơ hội chạy đi, lỡ mất thời cơ tốt để bắt hắn. Hai tay Lý Hạo cầm hai thanh vũ khí nặng nề, phóng vút người lên cao như pháo thăng thiên, gã tướng Chân Lạp đâm hụt vào không khí, Lý Hạo không chần chờ, thọc mũi giáo xuống dưới, đâm xuyên cơ thể gã tướng, vận lực hất gã ra xa, cơ thể Lý Hạo xoay một vòng, rớt xuống mặt đất, trở ngược sống đao đập vào gáy Chay Tha, khiến hắn bất tỉnh nhân sự.
Nói thì chậm, nhưng diễn biến thì nhanh, mỗi động tác, chiêu thức của Lý Hạo liền lạc như áo trời, chiêu này nối chiêu kia, động tác này tiếp động tác kia, nhanh như cắt, qua vài nhịp thở là chỉ trông thấy Lý Hạo đứng ngạo nghễ trên cơ thể nằm sấp bất động của Chay Tha.
Lý Hạo xốc Chay Tha lên ngựa, hô lớn: “Chay Tha đã bị bắt sống, quân Chân Lạp hãy buông vũ khí đầu hàng.”
Quân tướng liên quân nghe vậy đồng loạt hò theo, kêu gọi quân Chân Lạp đầu hàng khỏi chết, chiến tranh thời cổ đại thì chủ tướng có ý nghĩa rất lớn, họ chính là chỗ dựa tình thần của binh sĩ, một khi chủ tướng bị bắt hoặc bị giết chết đồng nghĩa với chiến bại, mà ở đây Chay Tha lại là vị tướng có ảnh hưởng sâu sắc tới toàn quân Chân Lạp nên binh tướng Chân Lạp dần dần vứt vũ khí đầu hàng, một số kẻ cố gắng kháng cự đều bị đàn áp giết chết, không kẻ nào chạy thoát.
Trận chiến này, liên quân đã chiến thắng cực kỳ đẹp mắt, dùng số lượng quân ít hơn đã đánh cho quân Chân Lạp đại bại, giết chết gần 6 vạn quân, bắt sống hơn 3 vạn quân Chân Lạp, trong khi đó liên quân chỉ tử trận và trọng thương hơn 1 vạn quân, đa phần là quân lính Chiêm Thành. Bởi vì đội quân Chân Lạp bị đánh tan này là đội quân tinh nhuệ nhất của Chân Lạp đang trú đóng tại Chiêm Thành cho nên chiều hướng cuộc chiến ở Chiêm Thành đã nghiêng hẳn về phe liên quân, khi quân Chân Lạp đồn trú tại chiến lũy châu Ô hay tin quân Chay Tha thất trận, liền vứt bỏ chiến lũy chạy về thành Indrapura cố thủ.
Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.
Tiến độ: 100%
250/250 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
29/04/2025
Thể loại
Tag liên quan