Chương 239: Quây Lưới
29/04/2025
10
8.4
Chay Tha đối diện với đàn trâu trước mặt cũng vô cùng sợ hãi, nhưng hắn trấn tĩnh rất nhanh, mau chóng đếm được đàn trâu chỉ có hơn 2000 con, trong khi quân Chân Lạp thì có tới gần 9 vạn quân. Chả lẽ 9 vạn đại quân lại có thể thua vài ngàn con súc sinh lẻ tẻ, mà giờ có chạy cũng đã muộn đàn trâu đã tới sát bên cạnh, nếu chạy thì toàn quân vỡ trận sẽ trở thành miếng mồi ngon cho đám quân hổ đói đang đứng ở trên núi kia. Vì vậy Chay Tha lập tức hô lớn: “Quân cánh phải giữ vững đội hình phòng thủ, tập trung đội hình giết chết đàn trâu. Trung quân, quân cánh trái tập trung chú ý đề phòng quân giặc thừa cơ đánh lén.”
Đối với Chay Tha thì đây là phương sách hợp lý nhất để đối phó với tình huống hiện tại, nhưng hắn không thể ngờ được quyết định này của hắn lại dẫn đến kết quả quân đội Chân Lạp rơi vào kết cục càng thảm khốc hơn gấp bội phần.
Rầm rập. Rầm rập.
Đàn trâu gào rống trong cơn điên loạn, hoàn toàn mất đi lý trí chỉ biết cắm đầu về phía trước mà chạy, tạo nên thanh thế kinh nhân, chấn động cả một vùng.
Rầm rập. Rầm rập.
Khi đàn trâu rừng chỉ còn cách vài chục bước chân, những tên lính Chân Lạp ở hàng đầu tiên của cánh phải như cảm thấy đất trời đang rung động. Mặc dù người Chân Lạp có bản tính hung hãn nhưng đứng trước sự cuồng nộ của đàn trâu thì không một ai đủ can đảm đứng vững, kẻ nào kẻ nấy cầm giáo chắn trước mặt mà tay chân đều run rẩy.
Bình. Bình. Bình.
Trây Uông Căng nắm chặt thanh giáo của mình trong tay, đầu thanh giáo chống xuống đất, mũi giáo nghiêng một góc chéo chỉ xéo lên trời. Toàn thân Trây Uông Căng run lẩy bẩy, hắn chợt nhận ra chiến hữu cầm khiên đứng kế bên hắn cũng đang run lên vì sợ giống như hắn. Tai Trây Uông Căng như ù đi, hắn chỉ nghe tiếng bình bình bình, tiếng bước chân của đàn trâu càng lúc càng lớn, đàn trâu càng lúc càng gần, hắn nhìn thấy con trâu có phần quen thuộc, sừng trâu, đầu trâu, mũi trâu, mắt trâu, tất cả đều rất quen thuộc, ở quê nhà Chân Lạp của hắn, hắn vẫn thường thấy trâu hàng ngày, hắn đâu có lạ gì con trâu. Tuy nhiên, giờ đây, hắn thấy con trâu lạ lẫm, điên cuồng, khát máu, mắt trâu đỏ lừ, long sòng sọc. Trây Uông Căng chớp mắt một cái, đã thấy con trâu lao tới trước mặt mình, thanh giáo trong tay chọc thẳng vào thân trâu, chỗ ấy tóe máu, nhưng con trâu vẫn lao tới, rồi cảm giác bụng mình nhói lên, cơ thể mình bị sừng trâu đâm xuyên qua, nhấc bổng tung lên trời, rớt phịch xuống đất, mắt hắn thấy một bàn chân trâu giẫm lên, sau đó chìm vào bóng tối.
Rốt cuộc đàn trâu đã tông thẳng vào đội quân Chân Lạp, húc vào những thanh giáo dài sắc nhọn. Những con trâu đầu tiên, phần chết, phần bị thương nhưng bằng vào tốc độ khủng khiếp đã húc bay đám lính trước mặt chúng, xé toang hàng phòng thủ Chân Lạp, dọn đường cho đám trâu ở sau lưng chúng.
Đàn trâu còn lại lao như bay trong rừng quân rậm rạp, những thanh vũ khí đao, kiếm, giáo, mác gắn trên sừng trâu liên tục tạo thành những sát thương cực lớn đối với quân Chân Lạp, có kẻ bị treo lủng lẳng trên sừng trâu, có kẻ bị vũ khí Ufhqa trên sừng trâu cắt lòi ruột, lòi gan, có kẻ bị trâu dẫm đến nát thây. Hàng ngũ Chân Lạp bắt đầu rối loạn, quân lính Chân Lạp tình nguyện chiến đấu với những con người dù cho chúng có tàn bạo dã man đến cỡ nào đi chăng nữa, nhưng đối mặt với loài động vật vô tri trong cơn điên loạn thì những tên lính này thật không muốn phí tính mạng của mình một chút nào, chúng bắt đầu sợ hãi chùn tay, không dám vây giết những con trâu kia, để mặc cho chúng tung hoành trong hàng vạn quân.
Chay Tha thấy thế quân bắt đầu loạn, liên tục gào thét: “Giết. Quân cánh phải tập trung giết chết mấy con trâu. Kẻ nào trái lệnh, chém.”
Khi nghe lệnh của Đại tướng quân ban ra thì các tướng lĩnh bên dưới liền ra đòn trấn áp, chém chết một số tên lính nhút nhát, lập tức khiến cho những tên lính còn lại dằn nỗi sợ trong lòng xuống, túm vào vây giết những con trâu bị vây trong trận.
Tuy nhiên, tình hình bây giờ thật khó mà thay đổi cục diện, đàn trâu mặc kệ có bao nhiêu tên lính vây xung quanh, bao nhiêu vết thương đang rỉ máu trên cơ thể, chúng chỉ một mực chạy tới, giết chết bất kỳ kẻ nào muốn chặn đướng chúng. Đàn trâu đạp lên vô số quân lính Chân Lạp, băng băng trên đường nhằm hướng trung quân mà tiến, chia cắt toàn bộ đội hình cánh phải, khiến cho đội hình quân Chân Lạp rơi vào trạng thái hỗn loạn. Chẳng mấy chốc, đàn trâu đã chạy tới trung quân phe Chân Lạp, còn phía sau lưng những con trâu đã tạo thành một vết máu dài đỏ đen lẫn lộn với những phần dập nát của cơ thể con người.
Chính lúc này, một biến hóa nghiêng trời lệch đất xảy ra, khiến cho cuộc chiến chuyển sang một chiều hướng khác, hoàn toàn bất lợi đối với quân Chân Lạp.
Bùm.
Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên như tiếng sấm động giữa trời quang, ống sắt trên lưng con trâu đang chạy hùng hục ở trung quân đột nhiên phát nổ, khiến cho những tên lính ở gần con trâu ấy gục chết tại chỗ, thịt nát xương tan. Những tên lính khác quanh đấy cũng khó tranh tai kiếp, bị những mảnh sắt nhỏ li ti, để trong ống sắt, xuyên thấu thân thể, đâm thủng cơ thể lỗ chỗ, chỉ một phát nổ đã giết chết một đám lớn quân lính Chân Lạp, máu chảy lênh láng một khoảng rộng, tạo nên chỗ trống lớn đầy xác người và máu trong đội quân dày đặc người của Chân Lạp, làm những kẻ còn lại chứng kiến thảm trạng cực kỳ khiếp sợ.
Bùm. Bùm. Bùm...
Những ống sắt trên lưng những con trâu còn lại cũng lần lượt phát nổ, giống như những tiếng sấm từ thiên không vọng xuống, đoạt mạng quân lính Chân Lạp, giết vô số quân lính Chân Lạp, biến toàn bộ đội quân Chân Lạp hùng hậu dưới trướng Đại tướng quân Chay Tha thành một đám quân hoàn toàn hỗn loạn.
Rầm rập. Rầm rập.
Không dừng ở đó, ở phía xa xa, một đàn trâu khác lại bị xua lên tấn công quân Chân Lạp, tuy ít hơn đàn trâu ban đầu, chỉ có khoảng 1000 con trâu, thêm một điểm khác biệt nữa là trên lưng đám trâu này không có một ống sắt nào cả. Nhưng thời khắc này, quân lính Chân Lạp đâu thể biết rõ sự khác biệt của đám trâu ấy, không còn tên lính nào tồn tại ý nghĩ chiến đấu với đàn trâu ấy nữa, quân Chân Lạp xem những con trâu như những con quái vật khát máu thực thụ. Quân lính Chân Lạp, mạnh tên nào tên đó chạy, bất chấp tử lệnh đã ban ra hay những cú bổ đao giết chết quân lính của tướng lĩnh, chúng thà bị giết còn hơn đối mặt với những con quái vật biết tự phát nổ giết người hàng loạt ấy.
Vỡ trận, quân Chân Lạp thực sự vỡ trận.
Đàn trâu không hề gặp phải sự phản kháng nào, chỉ việc lao tới húc vào lưng, dẫm đạp lên người đám lính Chân Lạp đang bỏ chạy. Bấy giờ, liên quân lại phái ra 2 vạn quân theo đuôi đàn trâu, vừa đốt lửa nóng xua trâu, vừa chém giết quân Chân Lạp, gặp tên nào là chém tên đấy, thế như chẻ tre.
Quân Chân Lạp ở phía sau đùn đẩy quân lính phía trước, một đám quân chạy về hướng đỉnh núi thì tiếp đón chúng là những cơn mưa tên được bắn ra bởi xe nỏ, tay bắn cung của liên quân ở trên núi. Một đám quân khác chạy vào rừng, những tưởng có thể trốn được đàn trâu thì Chang Da Mật dẫn quân xuất hiện ở bìa rừng, cười lớn: “Ha ha ha, lũ giặc xâm lăng các ngươi còn muốn chạy tới đây sao? Hôm nay là ngày chúng bây đền mạng cho nhân dân Chiêm Thành. Bắn tên.”
Từng tốp liên quân ẩn thân trong rừng cũng dần dần tiến ra ngoài, bắn tên ào ạt vào quân Chân Lạp. Quân Chân Lạp bị giáp công ba mặt, liên quân tấn công cực kỳ hung hãn đánh cho thất điên bát đảo, không đường chống đỡ. Chay Tha thấy thế nguy bèn hô vang: “Toàn quân nghe lệnh, toàn bộ lui quân. Lui về hướng đông nam.”
Chay Tha dẫn đầu đội thân binh đã rút dần về hướng đông nam, chỉ còn hướng này là chưa bị liên quân bao vây. Trong hàng vạn quân hỗn loạn mà Chay Tha có thể điều binh khiển tướng để giúp cho một phần quân đội dần dần ổn định mà rút quân là vô cùng tài giỏi, nhưng khi tốp quân của Chay Tha tách ra dần đám loạn quân thì cũng là lúc quân đoàn Long Hổ với những lá cờ đỏ sao vàng đặc trưng xuất hiện, chặn đứng đường lui cuối cùng của quân Chân Lạp.
Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.
Đối với Chay Tha thì đây là phương sách hợp lý nhất để đối phó với tình huống hiện tại, nhưng hắn không thể ngờ được quyết định này của hắn lại dẫn đến kết quả quân đội Chân Lạp rơi vào kết cục càng thảm khốc hơn gấp bội phần.
Rầm rập. Rầm rập.
Đàn trâu gào rống trong cơn điên loạn, hoàn toàn mất đi lý trí chỉ biết cắm đầu về phía trước mà chạy, tạo nên thanh thế kinh nhân, chấn động cả một vùng.
Rầm rập. Rầm rập.
Khi đàn trâu rừng chỉ còn cách vài chục bước chân, những tên lính Chân Lạp ở hàng đầu tiên của cánh phải như cảm thấy đất trời đang rung động. Mặc dù người Chân Lạp có bản tính hung hãn nhưng đứng trước sự cuồng nộ của đàn trâu thì không một ai đủ can đảm đứng vững, kẻ nào kẻ nấy cầm giáo chắn trước mặt mà tay chân đều run rẩy.
Bình. Bình. Bình.
Trây Uông Căng nắm chặt thanh giáo của mình trong tay, đầu thanh giáo chống xuống đất, mũi giáo nghiêng một góc chéo chỉ xéo lên trời. Toàn thân Trây Uông Căng run lẩy bẩy, hắn chợt nhận ra chiến hữu cầm khiên đứng kế bên hắn cũng đang run lên vì sợ giống như hắn. Tai Trây Uông Căng như ù đi, hắn chỉ nghe tiếng bình bình bình, tiếng bước chân của đàn trâu càng lúc càng lớn, đàn trâu càng lúc càng gần, hắn nhìn thấy con trâu có phần quen thuộc, sừng trâu, đầu trâu, mũi trâu, mắt trâu, tất cả đều rất quen thuộc, ở quê nhà Chân Lạp của hắn, hắn vẫn thường thấy trâu hàng ngày, hắn đâu có lạ gì con trâu. Tuy nhiên, giờ đây, hắn thấy con trâu lạ lẫm, điên cuồng, khát máu, mắt trâu đỏ lừ, long sòng sọc. Trây Uông Căng chớp mắt một cái, đã thấy con trâu lao tới trước mặt mình, thanh giáo trong tay chọc thẳng vào thân trâu, chỗ ấy tóe máu, nhưng con trâu vẫn lao tới, rồi cảm giác bụng mình nhói lên, cơ thể mình bị sừng trâu đâm xuyên qua, nhấc bổng tung lên trời, rớt phịch xuống đất, mắt hắn thấy một bàn chân trâu giẫm lên, sau đó chìm vào bóng tối.
Rốt cuộc đàn trâu đã tông thẳng vào đội quân Chân Lạp, húc vào những thanh giáo dài sắc nhọn. Những con trâu đầu tiên, phần chết, phần bị thương nhưng bằng vào tốc độ khủng khiếp đã húc bay đám lính trước mặt chúng, xé toang hàng phòng thủ Chân Lạp, dọn đường cho đám trâu ở sau lưng chúng.
Đàn trâu còn lại lao như bay trong rừng quân rậm rạp, những thanh vũ khí đao, kiếm, giáo, mác gắn trên sừng trâu liên tục tạo thành những sát thương cực lớn đối với quân Chân Lạp, có kẻ bị treo lủng lẳng trên sừng trâu, có kẻ bị vũ khí Ufhqa trên sừng trâu cắt lòi ruột, lòi gan, có kẻ bị trâu dẫm đến nát thây. Hàng ngũ Chân Lạp bắt đầu rối loạn, quân lính Chân Lạp tình nguyện chiến đấu với những con người dù cho chúng có tàn bạo dã man đến cỡ nào đi chăng nữa, nhưng đối mặt với loài động vật vô tri trong cơn điên loạn thì những tên lính này thật không muốn phí tính mạng của mình một chút nào, chúng bắt đầu sợ hãi chùn tay, không dám vây giết những con trâu kia, để mặc cho chúng tung hoành trong hàng vạn quân.
Chay Tha thấy thế quân bắt đầu loạn, liên tục gào thét: “Giết. Quân cánh phải tập trung giết chết mấy con trâu. Kẻ nào trái lệnh, chém.”
Khi nghe lệnh của Đại tướng quân ban ra thì các tướng lĩnh bên dưới liền ra đòn trấn áp, chém chết một số tên lính nhút nhát, lập tức khiến cho những tên lính còn lại dằn nỗi sợ trong lòng xuống, túm vào vây giết những con trâu bị vây trong trận.
Tuy nhiên, tình hình bây giờ thật khó mà thay đổi cục diện, đàn trâu mặc kệ có bao nhiêu tên lính vây xung quanh, bao nhiêu vết thương đang rỉ máu trên cơ thể, chúng chỉ một mực chạy tới, giết chết bất kỳ kẻ nào muốn chặn đướng chúng. Đàn trâu đạp lên vô số quân lính Chân Lạp, băng băng trên đường nhằm hướng trung quân mà tiến, chia cắt toàn bộ đội hình cánh phải, khiến cho đội hình quân Chân Lạp rơi vào trạng thái hỗn loạn. Chẳng mấy chốc, đàn trâu đã chạy tới trung quân phe Chân Lạp, còn phía sau lưng những con trâu đã tạo thành một vết máu dài đỏ đen lẫn lộn với những phần dập nát của cơ thể con người.
Chính lúc này, một biến hóa nghiêng trời lệch đất xảy ra, khiến cho cuộc chiến chuyển sang một chiều hướng khác, hoàn toàn bất lợi đối với quân Chân Lạp.
Bùm.
Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên như tiếng sấm động giữa trời quang, ống sắt trên lưng con trâu đang chạy hùng hục ở trung quân đột nhiên phát nổ, khiến cho những tên lính ở gần con trâu ấy gục chết tại chỗ, thịt nát xương tan. Những tên lính khác quanh đấy cũng khó tranh tai kiếp, bị những mảnh sắt nhỏ li ti, để trong ống sắt, xuyên thấu thân thể, đâm thủng cơ thể lỗ chỗ, chỉ một phát nổ đã giết chết một đám lớn quân lính Chân Lạp, máu chảy lênh láng một khoảng rộng, tạo nên chỗ trống lớn đầy xác người và máu trong đội quân dày đặc người của Chân Lạp, làm những kẻ còn lại chứng kiến thảm trạng cực kỳ khiếp sợ.
Bùm. Bùm. Bùm...
Những ống sắt trên lưng những con trâu còn lại cũng lần lượt phát nổ, giống như những tiếng sấm từ thiên không vọng xuống, đoạt mạng quân lính Chân Lạp, giết vô số quân lính Chân Lạp, biến toàn bộ đội quân Chân Lạp hùng hậu dưới trướng Đại tướng quân Chay Tha thành một đám quân hoàn toàn hỗn loạn.
Rầm rập. Rầm rập.
Không dừng ở đó, ở phía xa xa, một đàn trâu khác lại bị xua lên tấn công quân Chân Lạp, tuy ít hơn đàn trâu ban đầu, chỉ có khoảng 1000 con trâu, thêm một điểm khác biệt nữa là trên lưng đám trâu này không có một ống sắt nào cả. Nhưng thời khắc này, quân lính Chân Lạp đâu thể biết rõ sự khác biệt của đám trâu ấy, không còn tên lính nào tồn tại ý nghĩ chiến đấu với đàn trâu ấy nữa, quân Chân Lạp xem những con trâu như những con quái vật khát máu thực thụ. Quân lính Chân Lạp, mạnh tên nào tên đó chạy, bất chấp tử lệnh đã ban ra hay những cú bổ đao giết chết quân lính của tướng lĩnh, chúng thà bị giết còn hơn đối mặt với những con quái vật biết tự phát nổ giết người hàng loạt ấy.
Vỡ trận, quân Chân Lạp thực sự vỡ trận.
Đàn trâu không hề gặp phải sự phản kháng nào, chỉ việc lao tới húc vào lưng, dẫm đạp lên người đám lính Chân Lạp đang bỏ chạy. Bấy giờ, liên quân lại phái ra 2 vạn quân theo đuôi đàn trâu, vừa đốt lửa nóng xua trâu, vừa chém giết quân Chân Lạp, gặp tên nào là chém tên đấy, thế như chẻ tre.
Quân Chân Lạp ở phía sau đùn đẩy quân lính phía trước, một đám quân chạy về hướng đỉnh núi thì tiếp đón chúng là những cơn mưa tên được bắn ra bởi xe nỏ, tay bắn cung của liên quân ở trên núi. Một đám quân khác chạy vào rừng, những tưởng có thể trốn được đàn trâu thì Chang Da Mật dẫn quân xuất hiện ở bìa rừng, cười lớn: “Ha ha ha, lũ giặc xâm lăng các ngươi còn muốn chạy tới đây sao? Hôm nay là ngày chúng bây đền mạng cho nhân dân Chiêm Thành. Bắn tên.”
Từng tốp liên quân ẩn thân trong rừng cũng dần dần tiến ra ngoài, bắn tên ào ạt vào quân Chân Lạp. Quân Chân Lạp bị giáp công ba mặt, liên quân tấn công cực kỳ hung hãn đánh cho thất điên bát đảo, không đường chống đỡ. Chay Tha thấy thế nguy bèn hô vang: “Toàn quân nghe lệnh, toàn bộ lui quân. Lui về hướng đông nam.”
Chay Tha dẫn đầu đội thân binh đã rút dần về hướng đông nam, chỉ còn hướng này là chưa bị liên quân bao vây. Trong hàng vạn quân hỗn loạn mà Chay Tha có thể điều binh khiển tướng để giúp cho một phần quân đội dần dần ổn định mà rút quân là vô cùng tài giỏi, nhưng khi tốp quân của Chay Tha tách ra dần đám loạn quân thì cũng là lúc quân đoàn Long Hổ với những lá cờ đỏ sao vàng đặc trưng xuất hiện, chặn đứng đường lui cuối cùng của quân Chân Lạp.
Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.
Tiến độ: 100%
250/250 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
29/04/2025
Thể loại
Tag liên quan