Chương 226: Rời khỏi.

27/04/2025 10 10.0
Chương 226: Rời khỏi.

Bên dưới Đan Hà, khi luồng Niết Bàn Khí cuối cùng tiếng vào bên trong cơ thể Lý Thiên Vũ, bên ngoài dòng Đan Hà vốn là màu kim sắc nhưng bây giờ kim sắc đã biến mắt, có thể dùng mắt thường nhìn xuyên qua từ bên trên tới bên dưới.

Thở ra một hơi, Lý Thiên Vũ liền mở ra hai mắt cảm nhận được bên trong cơ thể một cổ lực lượng cuồn bạo, khóe miệng lại nhếch lên, thân hình khẽ động với tốc độ cực cao như là một viên lưu tinh phóng thẳng lên cao.

Ầm!

Một cột sáng do Niết Bàn Khí ngưng tụ thành từ dưới Đan Hà vọt lên, kèm theo tiếng động kinh người.

Ầm ầm ầm!

Sau khi cột sáng đó vọt lên, như một phản ứng dây chuyền, mặt hồ không ngừng chấn động, từng cột sáng không ngừng vọt lên, từng cỗ Niết Bàn Khí cuồng bạo cũng nhanh chóng lan ra. Thân thể Lý Thiên Vũ mang theo cuồn cuộn chân nguyên quấn quanh thân thể, cùng với đó từ bên trong thân thể hắn phát ra một tiếng trầm đục nổ vang.

Oành!

Tiếng nổ lớn vang vọng không trung, cùng theo đó là một cổ chân nguyên kinh khủng phát ra từ thân thể hắn, luồng chân nguyên chấn động không gian quét sạch bát phương, làm cho những võ giả ở gần đó thừa nhận một cổ áp lực cực lớn, đến cả một số cường giả tứ nguyên Niết bàn cũng phải hít thở không thông, sắc mặt ngưng trọng nhìn về phía Lý Thiên Vũ.

“Huyền Mạnh Tử, ngươi thua!”.

Thanh âm của Tử Linh Cơ nhàn nhạt vang lên.

Bên cạnh Huyền Mạnh Tử hừ lạnh một tiếng, không gian chấn động liền biến mất tại chổ.

Khóe miệng Tử Linh Cơ nhếch lên một cái, cảm nhận được khí tức trên người Lý Thiên Vũ cả hai liền đã biết được kết quả, đối với một người đoạt đan khi mới đột phá trên thân khí tức vô cùng phù phiến cảnh giới bất ổn cho dù là đột phá lên nhị nguyên Niết bàn cảnh.

Nhìn lại Lý Thiên Vũ xem có chút giấu hiệu nào là như vậy hay không? Khí tức thì bao la hạo hãn, mạnh mẽ dị thường còn về cảnh giới thì vững như bàn thạch.

Ở Thánh giả cảnh giới, ngôn xuất pháp tùy, lời đã nói ra nhất định làm được nếu không nhất định sẽ bị tâm ma quấn thân, sau này nửa bước khó đi, nên chuyện Huyền Mạnh Tử nuốt lời là không thể xảy ra, nếu không tâm ma sẽ thôn phệ bọn họ.

Bên trên Thiên khung, Nguyên Đan đã vở chân nguyên cuồng bạo thông qua kỳ kinh bát mạch quét qua toàn thân một lần nửa tẩy luyện lại cơ thể, sau đó Nguyên Đan lại ngưng tụ, nhưng lúc này Nguyên Đan lại xuất hiện hai đạo văn hoàn, điều này cũng chứng tỏ hắn đã là cường giả nhị nguyên Niết bàn cảnh.

“Nhị nguyên Niết bàn cảnh!”.

An Noãn lộ ra ánh mắt hứng thú nhìn về Lý Thiên Vũ lên tiếng.

“Sao ta lại cảm thấy ba động của nhị nguyên Niết bàn này có vẻ hơi mạnh? Không thua kém gì tứ nguyên Niết bàn nhỉ?”.

Cơ Hoành kinh ngạc, lên tiếng.
"Haha, cái tên này có triển vọng, biết đâu hắn còn xuất sắc hơn cái tên quái thai La Dật kia!”.

Tử Linh Cơ cười to, sau đó hư không liền biến mất.

An Noãn và Cơ Hoành cũng cười nhẹ một cái sau đó chân chú về thân ảnh bên trên dần dần hạ xuống về phía hai người bọn họ.

Ở trên bầu trời, kim quang xung quanh người Lý Thiên Vũ cũng dần tan đi, áp lực sắc bén đó cũng dần tiêu tán, sau đó thân hình của hắn dưới sự chú ý của tất cả mọi người, chậm rãi đáp xuống một bình đài ở phía dưới.

Khi thân hình hắn vừa đáp xuống, trước mặt hai người An Noãn, vốn đã đợi từ lâu liền tiến lên, vẻ mặt vô cùng vui mừng.

"Haha, sư đệ tốt lắm không hề làm mất đi uy danh của Tử Linh Phong”.

Nghe thấy lời chúc mừng của bọn họ, Lâm Động cũng khẽ mỉm cười, sau đó bắt đầu cảm nhận kỹ càng bản thân, hắn liền giật mình phát hiện ra nhục thân hắn hiện tại vô cùng mạnh mẽ, toàn thân khí lực tràng trề, hẳn là nhục thân đã có thể so với Niết bàn cảnh.

Cảm nhận được như vậy, hắn liền nở ra một nụ cười trong mắt Cơ Hoành và cả An Noãn liền cho là hắn đang vui vẻ vì tu vi tăng cao.

Cơ Hoành, cười ha hả sau đó bước lên một bước ánh mắt như là xem kịch vui nhìn về Lý Thiên Vũ, vổ vai bên tay thanh âm quanh quẩn.

“Sư đệ, bên trong Huyền Cực Tông này không bình yên như vậy đâu, đệ làm cho Đồng Xuyên mất mặt như vậy nhất định sữ có người không để yên cho đệ như vậy!”.

Lý Thiên Vũ nhún vai, vừa định nói cái gì đó thì đột nhiên cảm nhận thấy ánh mắt có chút âm lãnh đang hướng vào phía hắn, hắn liền không chút sợ hãi, đưa mắt nhìn lại, ánh mắt nhìn về phía người đang nhìn hắn.

Lý Thiên Vũ liền nhìn thấy một nam tử, bên trên đỉnh núi hai tay ôm ngực, sắc mặt lạnh lùng, tuy không nói gì nhưng lại có một cỗ áp lực cường đại tỏa ra.

"Hắn sao? Hắn là Bạch Chỉ nội môn cao thủ bài danh thứ bảy, tính tình cổ quái rất thích bao che khuyết điểm, Đồng Xuyên là người của hắn!”.

“Đệ yên tâm, hắn không dám làm gì đệ, dù sao sư huynh cũng không ăn chay!”.

Cơ Hoành hơi nhếch môi nói.

Lý Thiên Vũ khẽ gật đầu, hắn hiểu rõ bất kỳ nơi nào cũng có tranh đấu, Huyền Cực Tông cũng không ngoại lệ, cũng phân chia phe phái, tranh đấu càng gây gắt thì tông môn càng mạnh mẻ, tranh đấu cùng nhau, cùng nhau tạo ra áp lực, cùng nhau phát triển.

Lý Thiên Vũ thầm cảm nhận được cái tên Bạch Chỉ kia tu vi chí ít cũng Bát Nguyên Niết bàn cảnh, thực lực như vậy bên trong đám nội môn cũng xem là đã đủ cường hoành rồi. Dù sao cũng có Cơ Hoành chóng lưng đám nội môn kia nhất định sẽ không ra tay với hắn, còn về đám ngoại môn.

“Bọn họ không đáng lo ngại!”.
Lý Thiên Vũ liền cười nhạt một tiếng.

"Haha, sư đệ cứ yên tâm buông tay mà làm, đám nội môn có bàn tử lo liệu, còn về đám đệ tử chân truyền để sư tỷ lo còn phía trên nửa sư tỷ tin chắc phong chủ cũng không ngồi yên đâu?”.

An Noãn hơi nhếch môi.

“Ha ha, Lý Thiên Vũ không tệ a!”.

Nơi xa, Thập trưởng lão khoát tay ra hiệu cho đám đệ tử rời đi, sau đó ánh mắt nhìn về phía Lý Thiên Vũ, khuôn mặt già nua tràn ngập niềm vui, hiển nhiên là vô cùng hài lòng với thành tích lần này của hắn.

“Trưởng lão quá khen, chẳng qua may mắn mà thôi!”.

Lý Thiên Vũ nghe thấy vậy liền gãy gãy đầu, cũng vội khiêm tốn nói.

Thập trưởng lão mỉm cười nhìn Lý Thiên Vũ, ánh mắt vô cùng vui mừng, nghiền ngẩm khẽ nói:

“May mắn mà làm được như vậy, ta cũng muốn thử một lần”.

“Haha, tiểu tử ngươi chỉ mới nhập Tông không lâu thời gian còn rất nhiều, ta rất muốn xem rốt cuộc ngươi biến thái đến mức nào? Đừng làm ta thất vọng!”.

Lời nói vừa dứt, thân hình thập trưởng lão liền hư không tiêu thất, để lại nơi bày một lời nói vang vọng, chứng tỏ vị thập trưởng lão vừa rồi đang tại đây.

“Thập trưởng lão đi rồi, chúng ta cũng nên rời đi thôi!”.

Vừa nói dứt lời, An Noãn thân hình phóng lên cao kình phong quét qua liền kéo theo Lý Thiên Vũ và cả Cơ Hoành lên cao, trước khi thân ảnh ba người biến mất một thanh âm lạnh lùng vang lại.

“Bạch Chỉ, chuyện ân oán của ngươi và Lý Thiên Vũ nếu để cho nội môn nhúng tay vào ta nhất định sẽ tìm từng người tính sổ, kể cả ngươi!”.

Lời nói vang vọng, như là đánh thẳng nào mặt Bạch Chỉ hắn.

Lúc này Bạch Chỉ sắc mặt tối sầm lại, bên trong lòng hắn nộ hỏa như là đang nhen nhóm sắp bạo phát ra tới, sắc mặt lúc đen lúc trắng, hai tay siết chặc, nhưng lại hắn bình tỉnh trở lại khóe miệng lại nhếch lên.

“Bàn tử, nếu ngươi không muốn nội môn nhúng tay thì hãy để đám ngoại môn chơi với nhau đi. Chỉ một cái ngoại môn mà thôi cũng đủ hắn khó sống rồi!”.

...

Sự chấn động do Đan Hà Quán Đỉnh đem lại sau sự xuất hiện của Lý Thiên Vũ thì cũng dần tan đi. Xung quanh Đan Hà, đám đệ tử với bao tâm trạng khác nhau lần lượt rời đi, bọn họ đều hiểu rất rõ, từ nay về sau, e rằng tất cả mọi đệ tử của Huyền Cực Tông đều sẽ biết rằng, Tử Linh Cơ đã xuất hiện một đệ tử kỳ tài mới tên là Lý Thiên Vũ!

Có thể ở dưới đáy Đan Hà trong mười bốn ngày, thành tích khủng kh·iếp ấy cũng đã đủ để vượt qua tất cả đám đệ tử trẻ tuổi cùng lứa hiện tại!
Sự chấn động này qua đi, khi tất cả điều quy về bình tỉnh thì Lý Thiên Vũ lại nhận được một nhiệm vụ bất khả kháng, mà nhiệm vụ này không phải hắn chọn mà là do Tử Linh Cơ đưa ra, cái này cũng không phải là Tử Linh Cơ chèm ép hắn mà là do quy định của Huyền Cực Tông.

Nhiệm vụ này Lý Thiên Vũ tuy khó sử nhưng hắn cũng không từ chối, hiện tại thực lực của hắn cũng không phải không hoàn thành chỉ là có chút miễn cưỡng mà thôi.

Nhiệm vụ khảo hạch tiến nhập nội môn, tổng cộng có ba cái nhiệm vụ, thứ nhất chính là thu thập một bộ não hoàn chỉnh của Hắc Minh Giao Kình, thứ hai là trở thành ngoại môn đệ nhất nhân, thứ ba chính là g·iết c·hết một tên nội môn đệ tử của tam đại Ma môn tại Bắc vực này, thời hạn hoàn thành là ba tháng kể từ ngày hôm nay.

Sau khi xem xong ba cái nhiệm vụ, hắn liền thở ra một hơi, nhiệm vụ này nói khó cũng không khó mà dễ cũng không dễ, ba tháng hẳn là đủ rồi.

"Lý Thiên Vũ, lên đây gặp ta!”.

Trong lúc suy nghĩ miên man, đột nhiên bên tay lại vang lên giọng nói của Tử Linh Cơ.

Thân hình khẽ động, Lý Thiên Vũ cách không bay lên hướng về nơi ở của Tử Linh Cơ mà bay đi.

“Phong chủ tìm ta có việc sao!”.

Lý Thiên Vũ nhìn thấy Tử Linh Cơ, hai mắt hiếu kỳ lên tiếng.

Qua nhiều lần tiếp xúc, Lý Thiên Vũ cũng biết Tử Linh Cơ tuy là phong chủ nhưng lại không thích những lễ nghĩa rắc rối kia, mỗi lần hắn hành lễ nhất định sẽ bị nàng chỉnh một trận, dần dần Lý Thiên Vũ cũng quen, ngữ khí cả hai cũng trở nên tùy tiện hơn.

“Thương thế của ngươi đã ổn hơn chưa?”.

Tử Linh Cơ thanh âm vang lên.

“Không phải người tìm ta chỉ hỏi cái này thôi a?”.

Lý Thiên Vũ nghi hoặc lên tiếng.

“Tốt, vậy ta cũng trực tiếp luôn đở tốn thời gian! Ngươi có biết tại sao Tử Linh Phong tuy ít người như vậy mà vẫn còn tồn tại hay không?”.

Tử Linh Cơ ngữ khí trở nên nghiêm túc lên tiếng.

Lý Thiên Vũ sắc mặt trở nên mê muội, suy nghĩ hồi lâu cũng không biết nói gì, sau đó hắn liền lắc đầu, lên tiếng.

“Vì sao a?”.

Tử Linh Cơ quả thật cũng biết được kết quả, khi Lý Thiên Vũ vừa dứt lời nàng liền lên tiếng.

“Cửu Thiên Tinh Hà Kinh!”.
10.0
Tiến độ: 100% 237/237 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
27/04/2025