Chương 225: Thánh tử.

27/04/2025 10 10.0
Chương 225: Thánh tử.

Phía trên Đan Hà, thân hình Tử Linh Cơ và An Noãn mặc dù vẫn là phiêu phù bất động nhưng cặp mắt của bọn họ lại luôn tập trung vào mặt nước đang bị khuấy động kia, sắc mặt cơ hồ có chút ngưng trọng.

"Tiểu tử này là đang định làm gì?”.

Trước tiên An Noãn không kiềm chế được mà trước tiên lên tiếng.

“Hẳn là hắn đã đột phá Niết bàn cảnh thành công, muốn tiếp tục đột phá!”.

Tử Linh Cơ bên cạnh cũng nhìn thấy dị tượng, nàng cũng nhíu màu trầm ngâm.

"Nhị nguyên Niết bàn!”.

“Người nghĩ hắn sẽ ở dưới bao lâu?”.

An Noãn trên khuôn mặt chấn động, trong giọng nói khó nén được một chút vui mừng và hân hoan.

“Hẳn là mười ba mười bốn ngày gì đó!”.

Tử Linh Cơ cũng cười nhạt, đương nhiên quan trọng nhất là, sau mười ngày kiên trì nàng thấy Lý Thiên Vũ vẫn không có dấu hiệu nào là sẽ phá Đan Hà mà ra, điều này có nghĩa là hắn vẫn có thể tiếp tục kiên trì tiếp nữa!

"Oh, Phong chủ xem trọng hắn như vậy?”.

An Noãn kinh ngạc nhìn về phía Tử Linh Cơ lên tiếng.

“Ta cũng đã khiêm tốn rồi đó, nói không chừng hắn cũng có thể liều mạng với cái tên biến thái La Dật đó!”.

Tử Linh Cơ lộ ra ánh mắt ngưng trọng khi nhắc về cái tên cấm kỵ đó.

“Vị tiền bối đó bên trong kiên trì được mấy ngày?”.
Khi nghe Tử Linh Cơ nhắc về cái tên La Dật, An Noãn liền hết sức hứng thú lên tiếng.

“Mười chín ngày hấp thu toàn bộ!”.

Tử Linh Cơ chậm rãi nói.

An Noãn nhịn không được trợn mắt há mồm.

Phải biết bên dưới Đan Hà năng lượng vốn dĩ rất cuồng bạo, cho dù là một cường giả đạt tới cấp bậc Tạo Hóa cảnh cũng rất khó mà hấp thu hết toàn bộ được. Những đệ tử có tư cách được tiếp nhận Đan Hà Quán Đỉnh của bốn phong vào mỗi năm, cơ hồ không có kẻ nào dám không biết trời cao đất dày mà cho rằng mình có thể hấp thu toàn bộ.

Những gì mà bọn họ suy nghĩ là cố gắng hết sức mình kiên trì thêm một ngày nữa ở dưới đáy sông, hấp thụ nhiều hơn một chút mà thôi. Một kẻ chỉ muốn liều mạng hấp thụ nhiều hơn một chút, cùng với một kẻ dự định hấp thụ hết toàn bộ Niết Bàn Kim Khí, đó là hoàn toàn không cùng một cảnh giới!

“Để ta xem rốt cuộc hắn có thể chịu đựng được bao lâu thời gian?”.

An Noãn lộ ra hứng thú nồng đậm, ánh mắt mong chờ nhìn về phía dưới Đan Hà.

...

Trở thành nơi náo nhiệt nhất của Huyền Cực Tông ngày hôm nay, trên không trung của Đan Hà thỉnh thoảng lại xuất hiện từng đạo thanh âm phá gió cực nhanh, từng đạo thân ảnh đã đứng sừng sững bốn phía chung quanh bình đài, ánh mắt của tất cả bọn họ đều hướng về một nơi duy nhất, đó chính là vòng xoáy màu đen quái dị giữa lòng Đan Hà kia.

Bọn họ bên trên bắt đầu bàn tán lên, hiện trường xung quanh trở nên náo nhiệt, bọn họ bắt đầu đem những tuyệt thế thiên kiêu thế hệ trẻ của Huyền Cực Tông ra so sánh, năm đó đệ nhất nhân của Huyền Tông, Thượng Quan Hạo của Huyền Thiên Phong bây giờ cũng đã là đệ nhất nhân của thập đại đệ tử chân truyền năm đó cũng chỉ là mười ngày mà thôi.

Còn về đệ nhất nhân thật sự lại chính là An Noãn của Tử Linh Phong năm đó nàng ta rốt cuộc bên dưới tận mười ba ngày điều này làm chấn động Huyền Cực Tông trong một thời gian dài.

Còn về quỷ tài La Dật hắn đã là cấm kỵ, là một quỷ tài không ai dám so sánh với hắn cả.

Việc Lý Thiên Vũ có thể kiên trì được mười ngày dưới đáy Đan Hà, hiện tại tất cả mọi người bên trong Huyền Cực Tông đều đã biết đến. Thậm chí ngay cả một vài Trưởng lão cũng đều đã nghe thấy, và cũng có chút chú ý đối với chuyện này. Dù sao, trong thế hệ trẻ của Huyền Cực Tông hiện nay, có thể kiên trì tới mức này, cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay mà thôi.

Thời gian bắt đầu chậm rãi trôi qua, ngày thứ mười một nắt đầu có một vài cao thủ vủa nội môn bị kinh động, ngày thứ mười hai đến làm cho nhân vật của thập đại cao thủ cũng đứng ngồi không yên thậm chí còn có cả đệ tử chân truyền cũng cực kỳ hứng thú tiến đến.
Ngày thứ mười ba liền tới, lần này số người bị kinh động không ít, có cả một số bài danh đầu của đệ tử chân truyền cũng đã đến, ngày thứ mười bốn lần này tin tức trở nên oanh động làm cho đáng trưởng lão cũng đứng ngồi không yên, cũng phải kinh ngạc hoảng hốt, bởi vì… trăm năm trước đây, dường như cũng đã từng xuất hiện qua một tình huống như thế này.

Lúc đó, người tạo ra oanh động kịch liệt như vậy, đã một mình đánh cho cả ma vực nghe tên thôi cũng phải kh·iếp sợ người đó không ai khác chính là La Dật cái tên cấm kỵ này!

Một vài trưởng lão bên trong Chủ Phong, cũng hướng mắt về nơi này, trong miệng lầm thầm:

“Không lẽ.... Huyền Cực Tông ta lại xuất hiện thêm một cái La Dật?”.

...

Lốp bốp!

Dưới đáy Đan Hà tối tăm và tĩnh mịch, Niết Bàn Khí tràn ngập, tiếng bong bóng nổ khe khẽ không ngừng lan ra, mơ hồ còn có thể cảm nhận thấy một cỗ ba động kinh người lan tỏa ra.

Đã mười bốn ngày trôi qua kể từ khi Lý Thiên Vũ tiến vào đáy Đan Hà, tuy trong thời gian đó Huyền Cực Tông vì vậy mà trở nên vô cùng náo nhiệt, nhưng dưới đáy Đan Hà thì mọi thứ lại vô cùng tĩnh mịch, chỉ có chút khí tức ba động được Niết Bàn Khí bao bọc khiến nơi này còn có một chút sinh khí mờ nhạt.

Mười bốn ngày, Niết Bàn Khí vốn dĩ bao trùm hàng mấy chục thước thì nay đã chỉ còn rộng mấy thước, nhưng tuy diện tích của nó đã thu hẹp lại, nhưng những Niết Bàn Khí trong phạm vi mấy thước đó lại trở nên vô cùng đậm đặc, thậm chí còn có vẻ ngưng kết lại.

Niết Bàn Khí kia trở nên đậm đặc, áp lực trong đó dưới sự tích tụ trong mười bốn ngày qua cũng trở nên vô cùng khủng kh·iếp, áp lực ở trong đó hiện nay cho dù là một gã cường giả Niết bàn cảnh trung giai thì cũng không thể chịu đựng được trong bao lâu.

Lạch cạch!

Ánh mắt nhìn vào trong đám Niết Bàn Khí lấp lóe ánh sáng chói mắt, ở trong đó có một âm thanh của một thứ chịu phải áp lực rất lớn mới có truyền ra, Niết Bàn Khí lúc ẩn lúc hiện, một đạo thân ảnh đang ngồi xếp bằng cũng ẩn hiện trong đó.

Đạo thân ảnh như một lão tăng ngồi xếp bằng lặng lẽ ở giữa đám kim quang, trên bề mặt thân thể được bao phủ bởi một lớp lân giáp màu hắc kim, nhưng hắc kim sắc trên lân giáp lúc này cũng đã vô cùng nhợt nhạt, trên bề mặt của lân giáp đã xuất hiện những vết nứt, hiển nhiên là đã đạt tới mức cực hạn.

Ở những nơi lân giáp bị nứt ra có thể nhìn thấy màu đỏ thẫm, nhìn kỹ mới phát hiện ra đó chính là v·ết m·áu đã khô lại, màu đỏ thẫm khiến người ta nhìn mà kh·iếp sợ, có thể thấy trong thời gian chịu đựng này đối với Lý Thiên Vũ cũng là một khoảng thời gian vô cùng cực khổ.

Đan Hà vô cùng kỳ dị, càng xuống sâu áp lực càng tăng, hơn nữa áp lực đó mỗi ngày lại một tăng lên, Niết Bàn Khí tích tụ qua mười bốn ngày, áp lực đó đã đạt tới một mức độ vô cùng khủng kh·iếp, nếu Lý Thiên Vũ không có thân thể mạnh mẽ của chân Long và Chân Long võ hồn thì có lẽ đã sớm bị áp lực đó nghiền nát thành thịt vụn rồi.
Nhưng cho dù như vậy, nếu có thể nhìn xuyên thấu qua lớp lân giáp kia thì có thể nhìn thấy lớp da của Lý Thiên Vũ cũng đã đầy vết rách nứt, dưới đáy của Đan Hà này quả thực vô cùng đáng sợ!

Vậy nhưng cho dù trên người đầy rẫy v·ết t·hương, nhưng hai mắt Lý Thiên Vũ vẫn nhắm chặt lại, từng cỗ lực thôn phệ không ngừng từ trong thân thể hắn lan tràn ra, mạnh mẽ thôn phệ đám Niết Bàn Khí cuồng bạo và đậm đặc kia.

...

Đến ngày thứ mười bốn động tĩnh mà Lý Thiên Vũ tạo ra quả thật là kinh người, liền kinh động đến các lão quái đnag bế quan ở chủ phong, kể cả Tông chủ cũng bị kinh động đến.

Lúc này trên chủ phong có một đạo nhân ảnh đang châm chú đưa ánh mắt nhìn về phái Đan Hà, toàn thân một bộ áo vãi giản dị bên cạnh là một gian nhà bằng tre trong cực kỳ đơn sơ.

Đạo thân ảnh tuổi độ thanh niên, hai mươi ba mươi tuổi, tuổi trẻ anh khí bức người, người này không ai khác chính là Huyền Cực Thánh Hoàng, người này cũng chính là Tông chủ của Huyền Cực Tông, xưng hào Huyền Cực Thánh Hoàng chính là xưng hào truyền lại từ các đời Tông chủ.

Lúc này vị Thánh Hoàng này đang châm chú về phía Lý Thiên Vũ, ánh mắt như là có thể xuyên thấu tất cả, sắc mặt vô cùng bình tỉnh, như là trên đời này khó có việc này làm cho vị này phải biến sắc.

“Có vẽ tiểu gia hỏa này đã hấp thụ hết Niết bàn khí ở bên dưới rồi!”.

Lúc này đột nhiên bên tay Tử Linh Cơ vang lên một thanh âm nhẹ nhàn nhưng lại cực uy nghiêm, nàng liền cười nhạt lên tiếng.

“Khó lường sao?”.

Thanh âm của nàng tuy không lớn nhưng có thể truyền xa đến vạn dặm, thủ đoạn của Thánh giả quả thật khó lường.

“Tên này ta có thể đặc cách để hắn trực tiếp tiến vào hàng ngũ đệ tử chân truyền!”.

Thanh âm kia lại vang lên bên tai.

“Không cần, viên ngọc quý cần phải mài dũa thật kỹ!”.

Tử Linh Cơ nhếch môi nói.

“Tốt! Vậy để hắn tiếp nhận khảo hạch thánh tử đi!”.

Thanh âm kia yên lặng một thời rồi lại vang lên.

"Được, cái này thì có thể!".
10.0
Tiến độ: 100% 237/237 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
27/04/2025