Chương 227: Cửu Thiên Tinh Hà Kinh.

27/04/2025 10 10.0
Chương 227: Cửu Thiên Tinh Hà Kinh.

"Cửu Thiên Tinh Hà Kinh?”.

Lý Thiên Vũ lại càng thêm mờ mịch, hắn vốn chưa từng nghe nói đến cái này bao giờ.

"Vậy ngươi có biết cái tên quái thai La Dật không?”.

Tử Linh Cơ như là hồi ức về xa sâm lên tiếng.

"La Dật?”.

Lý Thiên Vũ lại càn thêm mờ mịch, hắn thật sự chưa bao giờ nghe nói đến cái tên này.

"Vậy ngươi biết cái tên mà trăm năm trước một mình xong vào ma vực không? Là hắn La Dật, một trận đánh đó làm cho đám ma vực đó đến tận trăm năm sau nghe nói đến còn thấy sợ!”.

Thanh âm của Tử Linh Cơ lại nhàn nhạt vang lên.

"Lợi hại như vậy?”.

Lý Thiên Vũ kinh ngạc.

"Vậy ngươi hắn hắn dựa vào là cái nào lực lượng hay không?”.

“Là Cửu Thiên Tinh Hà Kinh!”.

Tử Linh Cơ với giọng bình thản lên tiếng.

Lý Thiên Vũ chấn kinh đến tột độ, ánh mắt mơ hồ như là vẫn không tin được vậy.

“Uy lực vủa nó phải nói là.... ”.

Tử Linh Cơ nói giữa chừng liền nhướng chân mài, chép miệng một cái tiếp tục nói.

"Bá chấy!”.

“Động tâm sao?”.

Tử Linh Cơ như cười như không tiếp tục nói.

“Ừ, động tâm!”.

Lý Thiên Vũ nuốt một ngụm nước bọt nói.
“Nhưng mà cái này không dễ tu luyện đâu, từ hồi Cửu Thiên Tinh Hà Kinh này xuất hiện số người tu luyện được cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, gần nhất chính là cái tên biến thái La Dật đó”.

Tử Linh Cơ cười nhạt nói.

“Thật sự khó như vậy?”.

Lý Thiên Vũ cảm thấy hứng thú.

“Ừ khó thật! Cũng vì nó mà một số đệ tử của các Phong khác dù có liều mạng đánh đổi tất cả cũng muốn thử sức một lần!”.

Tử Linh Cơ cười nhạt.

Quả thật sự huyền diệu và sự hấp dẫn của Cửu Thiên Tinh Hà Kinh là quá lớn, lại cộng thêm sự mạnh mẽ và bá đạo của nó nên hằng năm cũng ít nhiều cũng sẽ có một số đệ tử kiệt xuất nhất của ba Phong còn lại ai nấy cũng muốn trả một cái giá lớn để tham ngộ dù là bất kỳ cái giá nào bọn chúng cũng bỏ được.

Có lần một vị đệ tử kiệt xuất nhất trăm năm qua của Huyền Thiên Phong thiên tư trắc tuyệt, Đan Hà Quán Đỉnh bên dưới cầm cự được mười hai ngày, một thân tinh thông tam đại kỳ kinh của ba điện còn lại và hắn cũng chính là người được Tông chủ đặt cách khảo nghiệm Thánh tử trước hạn, thiên tư như thế mà lại cố chấp với Cửu Thiên Tinh Hà Kinh.

Hắn dùng thời gian ba tháng chuyên tâm tham ngộ Cửu Thiên Tinh Hà Kinh này, hắn biết chỉ có duy nhất một cơ hội, hắn đánh cược tánh mạng mình, thời gian ba tháng đã hao tổn toàn bộ tinh thần ý niệm, linh hồn dập tắt, tinh thần ý niệm c·hôn v·ùi triệt để c·hết đi.

Thiên tài như vậy còn chấp nhất với Cửu Thiên Tinh Hà Kinh như vậy, cũng đủ hiểu nó mạnh mẽ bậc nào và cả có thể lấy đi tánh mạng con người.

Kể cho Lý Thiên Vũ nghe tất cả, Tử Linh Cơ nhìn thấy sắc mặt nặng nề bên trong có cả sự điên cuồn, nàng liền biết tên gia hỏa này không sợ.

“Đúng là cơ duyên và nguy hiểm cùng tồn tại”.

Lý Thiên Vũ ánh mắt trở nên sáng rực, rồi khẽ lầm bầm.

“Ngươi cũng thử một lần đi?”.

Tử Linh Cơ nói xong, ngón tay chỉ lên phía trên đỉnh ngọn núi, sau đó thân hình biến mất cùng đó Lý Thiên Vũ cũng biến mất theo.

Một trận mê muội ngắn ngủi sảy ra, sau đó trong mắt Lý Thiên Vũ liền sáng tỏa, hắn nhìn thấy phía trước là một cái quyển trục vô cùng to lớn, khí tức cổ xưa lan tỏa, một cổ áp lực nhàng nhạt đè ép làm hắn cũng phải kinh thán một phen.

“Đại Thiên Tạo Hóa Kinh!”.

Bổng lúc Lý Thiên Vũ đang bị choáng ngộp với tấm quyển trục này thì giọng nói của Song Tử từ bên trong thức hải vang vọng ra, đánh thức Lý Thiên Vũ, làm hắn hoang mang lên tiếng.

“Sao các muội nói gì?”.

“Đây là Vạn Giới Đồ, chính là dị tượng khi tu luyện Đại Thiên Tạo Hóa Kinh mà tạo nên!”.
Hai tiểu nha đầu bắt đầu đồng thanh.

“Phong chủ đây là?”.

Tử Linh Cơ cũng như Lý Thiên Vũ đang thất thần và choáng ngộp trước quyển trục to lớn này, bổng nhiên nghe thấy lời nói của hắn nàng liền lấy lại tinh thần tỷ mỹ lên tiếng.

"Vạn năm trước, Tông chủ đời thứ nhất của Huyền Cực Tông đến nơi này sáng lập nên Tông môn, đến khi ngài ấy gần hết thọ nguyên đã sáng lập nên Tử Linh Phong và lấy Cửu Giới Đồ này đặt ở nơi này, công pháp và tâm pháp ngài ấy không biết làm cách mào để lưu lại, cũng không biết nói thế nào chỉ có thể chờ người hữu duyên”.

“Suốt vạn năm qua tổng cộng chỉ có bảy người tu luyện thành công môn tuyệt học này, và kết quả chính là xưng bá Thương Nguyên Giới, trấn áp một thời đại”.

“Cách di nhất tham ngộ Cửu Thiên Tinh Hà Kinh này chính là đi vào bên trong nội không gian của Cửu Giới Đồ tham ngộ, nên nhớ không cần quá sức không được thì thôi nếu cố quá thì sẽ quá cố đó!”.

Song Tử các nàng cũng rành rõ lời nói của Tử Linh Cơ, liền trầm ngâm.

“Hẳn là cái Cửu Thiên Tinh Hà Kinh này một là tuyệt học bản khuyết hoặc là vị nhận truyền thừa này thiên phú chỉ đến Cửu Thiên mà thôi”.

“Năm đó bọn muội đã từng gặp chủ nhân thật sự của Cửu Thiên Tinh Hà Kinh, môn này tên thật chính là Đại Thiên Tạo Hóa Kinh hắn tu luyện ra hơn vạn cái thế giới bên trong vạn giới đồ thực lực chính là đệ nhất nhân lúc đó trấn áp một thời đại người đời gọi nàng là Lăng Thiên Nữ Đế, nếu như tiểu tử Lý Phạt Thiên kia còn sống có thể sống đánh với nàng ta một trận?”.

“Vị Nữ Đế này quả thật kinh tài tuyệt diễm a!”.

Lý Thiên Vũ tán thán.

“Đại ca ca, nếu như huynh học được Đại Thiên Tạo Hóa Kinh của nha đầu Lăng Thiên này lại cộng thêm có được truyền thừa của tiểu tử Lý Phạt Thiên kia nếu huynh không thể trấn áp một thời đại quả thật là do huynh đó... !”.

Song Tử hai tiểu nha đầu cười khúc khích nói.

Nghe thấy nàng trêu đùa, Lý Thiên Vũ lại không hề tức giận mà lại càng thêm mong chờ về Đại Thiên Tạo Hóa Kinh này, nếu thật sự như lời Song Tử nói, Lý Thiên Vũ hắn thân tập hợp hai đại truyền thừa của hai vị đệ nhất cường giả của hai thời khác nhau, nếu hắn không trấn áp được thời đại này... thật sự phải nghi ngờ nhân sinh rồi.

"Làm sao, ngươi sợ rồi à?”.

Tử Linh Cơ nhìn thấy sắc mặt lúc nhíu, lúc nhăn rồi lại trở nên bình thường, nàng liền lên tiếng đùa cợt.

“Làm sao có thể, không thử thì làm sao biết không được?”.

Lý Thiên Vũ nhếch môi.

“Được, vậy thì làm đi?”.

“Nhớ là đừng quá miễn cưỡng, tuy Cửu Thiên Tinh Hà Kinh cường hãn, nhưng quan trọng nhất vẫn là bản thân mình!”.

Tử Linh Cơ ngữ khí trở nên trầm trọng lên tiếng, sau đó vẫy tay về phía Cửu Giới Đồ.

“Được, đệ tử đã biết!”.
Lý Thiên Vũ gật đầu cười, sau đó quay đầu nhìn Cửu Giới Đồ, hít sâu một hơi để kìm nén sự kích động trong lòng. Thông qua lời mà Tử Linh Cơ và Song Tử nói tuy cả hai khác nhau, nhưng bên trong lời nói liền xác định được một việc, đó là môn tuyệt học bày rất mạnh rất phi phàm có thể để một người thực lực tăng lên rất nhiều.

Lý Thiên Vũ nhìn chăm chăm về Cửu Giới Đồ, thân hình chậm rãi đi tới, rồi dừng lại cách nói không xa. Đứng ở nơi rất gần Cửu Giới Đồ, Lý Thiên Vũ có thể dễ dàng cảm nhận được được uy áp từ nó phát ra, dưới áp lực này hắn thấy được sự mênh mông và thần bí của nó.

Vù, vù!

Khi Lý Thiên Vũ đang chìm đắm trong sự mênh mang ấy, thì bổng nhiên bên trong cơ thể Hỗn Nguyên Châu đột nhiên kịch liệt rung động, mà bên ngoài Cửu Giới Đồ cũng như vậy cũng nhẹ chấn động một cái, chỉ là thoáng qua Tử Linh Cơ lại không thể cảm nhận được chỉ có Lý Thiên Vũ nhờ vào Thiên La Đồng mới có thể thoáng cảm nhận được mà thôi.

“Kỳ lạ sao Hỗn Nguyên Châu và Cửu Giới Đồ lại cộng hưởng với nhau?”.

Lý Thiên Vũ nghi hoặc.

“Không cần nghi hoặc như vậy đâu đại ca ca, bọn muội nghe nói quan hệ giữa hai vị cường giả này không tầm thường, thứ họ để lại cộng hưởng với nhau là hết sức bình thường!”.

Song Tử cười nói.

"Oh, là như vậy!”.

Lý Thiên Vũ nói.

“Không chừng bức Cửu Giới Đồ này có thể có chút liên hệ với Vạm Giới Đồ của nha đầu Lăng Thiên kia!”.

“Lý Thiên Vũ, ngươi còn đang chần chừ điều gì?”.

Nghe thấy Tử Linh Cơ gọi, Lý Thiên Vũ vẫn chầm chầm nhìn về bức Cửu Giới Đồ một lúc rồi hắn liền khoanh chân ngồi xuống.

Từ thể nội hắn phát ra một cổ mênh mông tinh thần lực, rồi sau đó vô cùng vô tận tia tinh thần ý niệm thẩm thấu ra rồi bay vào bên trong Cửu Giới Đồ.

Uỳnh uỳnh!

Cửu Giới Đồ bên trên rung lên một trận kịch liệt, rồi lại êm tỉnh trở lại, tất cả điều quy về tịch mịch, chỉ còn thân ảnh Lý Thiên Vũ bất động ngồi đó hai mắt nhắm nghiền.

Tử Linh Cơ nhìn về thân ảnh đó, xem ra cuộc tham ngộ Cửu Thiên Tinh Hà Kinh đã bắt đầu.

Hai mắt nàng lại trở nên mê ly và mơ hồ, nàng liền hồi ức lại năm đó tại một nơi rất xa cũng rất lâu rồi nơi đó là một vùng đất xa lạ tuyết rơi đầy trời có một tiểu nha đầu chỉ mới năm sáu tuổi thân ảnh gầy gò rung rẫy giữa cơn bão tuyết, giữa trời đông giá rét mày trên thân cũng chỉ là một bộ áo vãi mỏng manh, trời lạnh, nàng biết hôm nay nàng sẽ không sống sót được, trời lạnh, lạnh rất lạnh, bụng đói, hai mắt mê ly.

Nhưng khi nàng cho là hôm nay nhất định khó qua khỏi, trước khi ý thức biến mất nàng liền cảm nhận được một bàn tay đặt lên lưng nàng, làm cho nàng cảm nhận được một hơi ấm từ từ thẩm thấu vào bên trong cơ thể xoa diệu đi cái đói, cái lạnh, một cảm giác an toàn được che chở đã rất lâu rất lâu rồi không xuất hiện.

Lần gần nhất nàng ta cảm nhận được chính là phụ mẫu của nàng mang đến, nhưng sau khi cha mẹ nàng mất đi, nàng đã không bao giờ cảm nhận được nó.

“Tiểu gia hỏa, cha mẹ con đâu?”.

Khi nàng nghe thấy lời nói ấm áp lời, hai mắt không tự chủ được mà rơi lệ, cảm xúc của trẻ con nhất là không kiềm chế được, nàng khóc rất to.
10.0
Tiến độ: 100% 237/237 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
27/04/2025