Chương 219: Ngươi quá yếu.

27/04/2025 10 10.0
Chương 219: Ngươi quá yếu.

Chuyện này cũng phần nào bớt đi sự nhung nhớ gia đình của Lý Thiên Vũ, nơi này cũng như là một gia đình nhỏ, Tử Linh Phong ít người nhưng tình cảm lại là rất thâm tình.

Ở các phong khác làm gì có việc Phong chủ ngồi uống trà ăn thịt nướng nói chuyện phím với đệ tử, vì bọn họ ngại thân phận và địa vị, dù có cũng chỉ lằ cùng những người cùng thân phận hoặc là địa vị rất cao.

Ăn uống no say, rồi Lý Thiên Vũ về sớm nghĩ ngơi, để sáng mai hắn còn việc quan trọng hơn đó chính là Đan Hà Quán Đỉnh.

...

Hôm sau, ngay lúc trời còn bình minh, trên mấy chục ngọn núi bao quanh Huyền Cực Tông, trong không khí tĩnh lặng có một chút náo nhiệt chưa từng xuất hiện bao giờ.

Mà ngọn nguồn của sự náo nhiệt này là từ những tin tức vừa mới được truyền ra, trong số những đệ tử mới gia nhập Huyền Cực Tông, hơn nữa hắn gia nhập chính Tử Linh Phong, phải biết Tử Linh Phong chính là ngọn núi tuyển đệ tử hà khắc nhất, không phải yêu nghiệt hay quái thai không được vào.

Phải biết Tử Linh Phong điều là yêu nghiệt, tất cả chỉ có bảy thành viên luôn cả Tử Linh Cơ và hắn Lý Thiên Vũ, với ba người kia thì đã là huyền thoại, bọn họ điều là Thánh cảnh cường giả, họ điều là chân nhân bất lộ tướng hiện tại không có bao nhiêu người còn nhớ tên bọn họ.

Gần đây nhất là hai vị An Noãn chính là Huyền Cực Tông thập đại đệ tử chân truyền tu vi tuyệt thế, còn một người Cơ Hoành chỉ với tu vi Niết bàn thất trọng mà đã là nội môn thập đại đệ tử. Điều làm các đệ tử Huyền Cực Tông chú ý nhất chính là tên đệ tử mới Lý Thiên Vũ này đã được đặc ân tham gia Đan Hà Quán Đỉnh!

Bình thường, khi nói đến đặc ân Đan Hà Quán Đỉnh này, cũng chỉ có những đệ tử có biểu hiện tốt nhất mới có vinh dự được nhận phần thưởng cực kỳ nồng hậu này, năm nay cũng đã có không ít các đệ tử âm thầm phấn đấu vì phần thưởng đó, nhưng không ai ngờ nó lại bị một tên lính mới c·ướp mất!

Đan Hà Quán Đỉnh số lượng thì có hạn, mà đệ tử Tông môn thì lại quá nhiều bọn họ cũng bỏ qua rất nhiều công sức để tranh giành cơ hội này, Đan Hà bên trong có vô cùng đậm đặc Linh khí và cả Niết bàn khí, thông thường Đan Hà chính là nơi để đệ tử Tông môn trùng kích Niết bàn cảnh, nếu phá cảnh bên trong sẽ dễ dàng phá cảnh hơn, vì vậy danh ngạch tham gia Đan Hà Quán Đỉnh là hết sức trân quý mỗi một Phong cũng chỉ có ba danh ngạch mà thôi.

Nhưng Tử Linh Phong đã lâu rồi không dùng đến danh ngạch tham gia Đan Hà Quán Đỉnh, hôm nay thì lại khác Tử Linh Cơ lại cần đến nó, nhưng Tử Linh Cơ lại chỉ cần một mà thôi. Tử Linh Phong nhiều năm không dùng đến Đan Hà nên chuyện này từ lâu đã mặc định là sẽ bị các Phong khác tranh giành, cũng vì vậy bọn họ cho rằng danh ngạch kia đã là của bọn họ.

Tại phía bắc của Huyền Cực Tông, nơi gần với Đan Hà, có một ngọn núi khổng lồ tọa lạc, trên ngọn núi có một bình đài rộng lớn, vào lúc này, trên bình đài đã có nhiều bóng người, vô cùng náo nhiệt.

Ở phía trước bình đài, có một đám đệ tử đang đứng, tại vị trí trung tâm là một nam tử đang nhìn chằm chằm vào dòng Đan Hà trước mặt, bộ dạng ấy ai cũng có thể nhận ra là trong lòng hắn đang rất phẫn nộ!

“Đồng Xuyên sư huynh, huynh cũng đừng vì chuyện này mà bực tức, đâu ai ngờ tới đâu...”.
Những đệ tử khác đứng cạnh Đồng Xuyên không ngừng nói những lời này, nhằm làm nguôi ngoai sự phẫn nộ trong lòng hắn.

Mà trong lúc nói chuyện, bọn họ cũng biết phải làm sao. Người đứng trước mặt bọn họ là một trong những đệ tử thực lực cũng không kém, từ lâu hắn đã đạt đến bán bộ Niết bàn, xuất một năm qua hắn luôn phấn đấu để giành được danh ngạch lần này, sau bao cố gắn hắn cũng thành công.

Nhưng không ai ngờ nửa đường lại xuất hiện một gã đệ tử mới gia nhập, kẻ này lại là người của Tử Linh Phong, lại có thể làm cho Tử Linh Cơ lấy lại một danh ngạch, mà danh kia bị lấy lại chính là của Đồng Xuyên hắn, cũng khó trách trong lòng hắn phẫn nộ như vậy.

"Hừ, cái tên mới gia nhập đó cho dù thiên tư tuyệt thế, nhưng hắn lại chỉ là Thiên Nguyên Cảnh đỉnh phong, lại chưa phải bán bộ Niết bàn có cho hắn dùng cũng uổn phí, hắn nếu muốn hưởng dụng thì ít nhất phải lăn lộn một hai năm”.

Đồng Xuyên lạnh lùng nói.

Những đệ tử khác nghe vậy cũng chỉ biết cười khổ sở mà hưởng ứng, xem ra Đồng Xuyên không có ý định từ bỏ Đan Hà Quán Đỉnh lần này. Nhưng tức giận thì tức giận nhưng biết phải làm sao, dù sao danh ngạch này là của Tử Linh Phong chỉ là bị lấy lại một cái mà thôi, dù sao thì hắn năm nay đã vô vọng với Đan Hà này rồi.

Thời gian gần qua, số người đến nơi này quả thật không ít, đa số là nghe được tin Đồng Xuyên đang tức giận ở đây, bọn họ tiến đến muốn xem xem Đồng Xuyên sẽ làm gì. Ngoài bọn ra thì số đệ tử có được danh ngạch cũng đã lần lượt tiến đến tu vi của họ điều là bán bộ Niết bàn cảnh.

Viu!

Trong lúc các đệ tử đang đứng chờ trên bình đài, bỗng từ xa có tiếng rít gió truyền tới, sau đó có một bóng dáng từ xa bay tới, cuối cùng dừng lại tại bình đài, hắn chính là Lý Thiên Vũ.

Khi Lý Thiên Vũ vừa xuất hiện, sự hoạt náo trên bình đài bỗng trở nên im ắng, mọi ánh mắt đều hội tụ về phía hắn, ánh mắt của mọi người đều có vẻ đang nghiền ngẫm!

Vừa mới đến bình đài, Lý Thiên Vũ cũng cảm nhận được bầu không khí không bình thường này, có điều trên mặt không có chút biểu hiện nào bất thường, đồng thời hắn biết Tử Linh Phong đã lâu không dùng đến danh ngạch này nên bọn họ hiển nhiên cho rằng đó đã là vật trong túi bọn họ, muốn giành lại cũng không đơn giản, ít nhất phải cho họ thấy được tư cách và thực lực.

“Ngươi là Lý Thiên Vũ, đệ tử mới của Tử Linh Phong?”.

Ngay khi Lý Thiên Vũ xuất hiện không lâu, Đồng Xuyên đã không nhẫn nại nổi, bèn bước lên trầm giọng hỏi.

“Có kịch hay xem rồi!”.
Nhìn thấy Đồng Xuyên bước ra, đám đệ tử xung quanh nhất thời hưng phấn cả lên.

“Có chuyện gì sao?”.

Lý Thiên Vũ lên tiếng.

“Lý Thiên Vũ, ngươi mới vào Thiên Cực Tông, ta khuyên ngươi biết lớn nhỏ, có trước có sau, để đở phải chịu noiir đau thể xác!”.

Đồng Xuyên nhàn nhạt lạnh lùng nói.

“Oh, vậy sao?”.

Lý Thiên Vũ cười nhẹ.

Hai mắt Đồng Xuyên nheo lại, chậm rãi nói:

“Ngươi có thể biến!”.

“Ngươi có tư cách gì kêu ta biến?”.

Lý Thiên Vũ hai mắt nheo lại, thanh âm lạnh lùng, với một người không tôn trọng hắn, hắn cũng không cần khách khí.

“Một con sâu kiến Thiên Nguyên Cảnh đỉnh phong không có tư cách tham gia Đan Hà Quán Đỉnh”.

Đồng Xuyên thanh âm lạnh lùng vang lên, lộ rõ sự kinh thường trên khuôn mặt.

"Được!”.
Lý Thiên Vũ nhẹ nhàng gật đầu, dưới sự chăm chú của các đệ tử Huyền Cực Tông, hắn chậm rãi bước ra, sau đó dưới sự ngạc nhiên của mọi người, hắn ngang nhiên đứng trước mặt Đồng Xuyên lên tiếng:

“Vậy đánh đi!”.

Chuyện đứng ra lập uy, không chỉ mỗi mình Đồng Xuyên nghĩ đến, mà bản thân Lý Thiên Vũ cũng như vậy rất rõ về điều này là cở nào quan trọng, mà trước mắt dường như là một cơ hội tốt để làm việc này.

Khi Lý Thiên Vũ nói ra lời này, trên bình đài lập tức có những tiếng xì xào, không ít đệ tử thấy ngạc nhiên, sự dứt khoát của Lý Thiên Vũ nằm ngoài dự đoán của bọn họ.

“Quả thật cũng là một tên gia hỏa rất có quyết đoán!”.

Một số đệ tử chân truyền ngạc nhiên nhìn một màn này, trong mắt cũng xẹt qua chút ý tán thưởng. Sự việc ngày hôm nay rõ ràng là Đồng Xuyên không thể nuốt trôi, mà muốn giải quyết rõ ràng chuyện này, cách thức cũng không quá phức tạp, chính là tỷ thí một trận.

Thực lực chính là giấy thông hành vạn năng trong bất cứ trường hợp nào, ở Huyền Cực Tông này cũng không ngoại lệ!

Thật ra Đồng Xuyên cũng biết rất rõ ràng, ngày hôm nay hắn ra tay giáo huấn Lý Thiên Vũ, chỉ sợ cũng không thể thay đổi sự thật Đan Hà Quán Đỉnh lần này đã không thuộc về hắn. Điều này sữ không thay đổi, dù sao đây là việc hiển nhiên, danh ngạch này là của người ta mà.

Khi hắn còn chưa nói rõ ý đồ, thì đã bị Lý Thiên Vũ đảo ngược tình thế, từ bị động trở thành chủ động, thế mà Đồng Xuyên đã bị Lý Thiên Vũ khiêu chiến!

Bởi vì vậy, không cần biết kết quả cuối cùng ra sao, ít nhất cái dũng khí này cũng khiến không ít người phải thay đổi cái nhìn về hắn. Còn nếu như là nói mất mặt, thì cái này cũng không sao, dù sao Lý Thiên Vũ cũng chỉ là người mới gia nhập Huyền Cực Tông, b·ị đ·ánh bại bởi Đồng Xuyên, một đệ tử lâu năm của Huyền Thiên Phong cũng không phải là chuyện gì mất mặt cho lắm.

“Tốt! Ta đánh với ngươi một trận”.

Đồng Xuyên nhìn chằm chằm vào gã thanh niên gầy gò đứng trước mặt, thẹn quá hóa giận, hắn cười to, hai mắt bắt đầu nheo lại bên trong có chút phẫn nộ. Nghĩ đến lần này cũng là lần đầu tiên hắn bị một gã đệ tử mới đối đãi cuồng ngạo đến như vậy.

Lúc này hắn cũng không khách khí, bước lên một bước, chân nguyên mạnh mẽ nổi lên như cuồng phong, cơn sóng này, so ra còn mạnh hơn cả so với Lục Bàn một bậc, nếu so với Đế Nhất thì thua quá xa.

“Ngươi quá yếu! Trong ba chiêu nếu như ngươi không bại, ta sẽ nhường lại danh ngạch cho ngươi!”.

Lý Thiên Vũ nói với giọng trầm thấp đầy sự kinh bỉ, dưới sự quán nhập của chân nguyên mạnh mẽ, giống như sấm chớp rền vang xung quanh bình đài.

Xung quanh, nghe thấy lời nói của Lý Thiên Vũ liền kinh ngạc, bọn họ không ngờ lời nói cuồng vọng như vậy lại phát ra từ miệng Lý Thiên Vũ mà không phải là Đồng Xuyên.
10.0
Tiến độ: 100% 237/237 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
27/04/2025