Chương 218: Sư huynh, sư tỷ.

27/04/2025 10 10.0
Chương 218: Sư huynh, sư tỷ.

Huyền Cực Tông, Tử Linh Điện nơi này là một nơi vô cùng vắng vẻ, không có một ai lui tới, nơi bày vốn đã là như vậy rồi, ban sơ chỉ có hắn cùng Tử Linh Cơ sinh sống nhưng hôm nay lại vô cùng náo nhiệt.

Vừa về đến Tử Linh Phong hắn liền nhìn thấy ba người đang ngồi đã tọa nơi xa, bên trong tầm mắt là một nam một nữ, đang ngồi với một bình trà bên cạnh Tử Linh Cơ.

Hình ảnh này quả thật không nào xảy ra ở các Phong khác, nhưng ở Tử Linh Phong thì lại có thể, bởi nơi này số người là ít nhất, đi ra đi vô điều chạm mặt nên tình cảm là vô cùng tốt, có thể cùng Phong chủ uống trà thì cũng đủ hiểu thâm tình cở nào?

"Ngươi về rồi à? Xuống đây!”.

Tử Linh Cơ vừa thấy thân ảnh Lý Thiên Vũ trên không liền khẽ vẫy tay, gọi hắn.

Lý Thiên Vũ nghe thấy Tử Linh Cơ gọi, liền tranh thủ đi xuống.

Ở vị trí gần như vậy hắn liền nhìn rõ hai vị thanh niên này như là người bình thường nhưng khí chất lại hơn người, người nữ khí chất thanh lãnh lạnh lùng như là cự người xa ngàn dặm, từ thân thể nàng một cổ áp bức kinh người phát ra.

“Nàng ta không đơn giản a!”.

“Lý Thiên Vũ, nàng ta chính là một trong Huyền Cực Tông thập đại đệ tử chân truyền An Noãn, Tạo Hóa cảnh trung kỳ!”.

Thấy Lý Thiên Vũ trước tiên nhìn về phía An Noãn, Tử Linh Cơ liền nhếch môi lên tiếng.

Bán bộ Tạo Hóa cảnh, Lý Thiên Vũ kinh ngạc, không ngờ nàng ta lại chính là nội môn thập đại đệ tử, mà bài danh lại cao như vậy! Chỉ như vậy mới có thể giải thích rõ ràng vì sao Lý Thiên Vũ cảm nhận được sự áp bức mạnh mẽ đến từ nàng.

"Sư đệ Lý Thiên Vũ, ra mắt An Noãn sư tỷ!”.

Sau khi kinh ngạc, Lý Thiên Vũ cũng không thất lễ liền ôm quyền về phía An Noãn chào hỏi.

“Sư đệ, tại Tử Linh Phong không có nhiều lễ nghĩa như vậy!”.

An Noãn liền nở một nụ cười hiền hòa nhìn về phía Lý Thiên Vũ xua tay nói.

"Người còn lại chính là Cơ Hoành nội môn thập đại đệ tử, tu vi thất nguyên Niết bàn cảnh”.

Lý Thiên Vũ lại thêm một lần kinh ngạc, với tu vi thất nguyên Niết bàn mà có thể lăng lộn một cái nội môn thập đại đệ tử, trong vị sư huynh này một bộ dáng hiền hậu và vô hại, ngoại hình toàn thân không dưới ba trăm cân, đi lại thôi đã thấy khó khăn rồi.

“Thật sự khó lường a!”.

Lý Thiên Vũ thầm nghĩ.
“Chỉ là may mắn tiến vào thập đại đệ tử thôi a! Bài danh còn là thứ 10!”.

Cơ Hoành liền nở một nụ cười ngây ngô, rãi rãi đầu, liên tiếng.

Nhìn bộ dáng hiện tại của vị Cơ sư huynh này hiện tại, quả thật là một bộ dáng vô hại, nếu như không được tận tai nghe Tử Linh Cơ và vị Cơ sư huynh này chính miệng nói ra, thì Lý Thiên Vũ nhất định sẽ không tin.

“Dừng a!”.

Cơ Hoành nhìn thấy Lý Thiên Vũ cử chủ liền biết hắn dự định làm gì, ngoài việc hắn định hành lễ thì làm gì. Cơ Hoành liền xua tay nói.

Lý Thiên Vũ cười khổ một tiếng, không biết làm gì tiếp thì nhìn thấy cử chỉ của An Noãn vẩy vẩy tay về phía hắn sau đó lên tiếng.

“Tiểu sư đệ, lại đây!”.

Lý Thiên Vũ cũng không khách khí, liền trực tiếp đi lại đọa tọa ngồi xuống, sau đó An Noãn lại rót ra một ly trà đưa về phía Lý Thiên Vũ với giọng ân cần lên tiếng.

“Quên giới thiệu với các ngươi, hắn là Lý Thiên Vũ, tu vi Thiên Nguyên Cảnh đỉnh phong, lần đó nếu không qua chiêu với Quỷ Thánh thì có lẽ hắn đã là quán quân của hành trình Cổ La rồi!”.

Tử Linh Cơ bên cạnh mân mê cốc trà, thanh âm nhàng nhạt vang lên.

“Cái gì?”.

Lời của làm cho hai An Noãn bà Cơ Hoành giật mình, kinh hãi, ánh mắt như là nhìn quỷ nhìn về phía Lý Thiên Vũ, người kích động nhất chính là An Noãn, thanh âm cao v·út của nang đột ngột vang lên.

An Noãn tu vi đã bán bộ Tạo Hóa cảnh, nàng cũng đã từng giao thủ qua với Tạo hóa cảnh thậm chí là g·iết c·hết, nhưng với Thánh cảnh thì nàng lại không có một chút ưu thế nào, dù là tùy ý một chiêu cũng khó mà tiếp nhận được, thâm chí kể cả dũng khí ra tay cũng không có. Nhưng Lý Thiên Vũ không những dám ra tay còn lại thành công đối chiêu, dù chỉ là nửa chiêu cũng đủ để Lý Thiên Vũ ngạo thị thiên hạ, chấn động Thương Nguyên Giới rồi.

“Phong chủ, chuyện này là thật?”.

Cơ Hoành cũng vô cùng kinh ngạc, hắn liền không do dự lên tiếng hỏi lại.

“Chân xác vạn xác!”.

Tử Linh Cơ nhẹ gật đầu.

Cả hai người Cơ Hoành và An Noãn hai mắt nhìn nhau, rồi không hẹn lại nhìn về phía Lý Thiên Vũ lại ra vẻ kiên dè mảnh liệt. Họ đã quên Lý Thiên Vũ chỉ là Thiên Nguyên Cảnh đỉnh phong, mà xem hắn như là một vị Thánh nhân trẻ tuổi.

“Đệ thật sự chỉ là Thiên Nguyên Cảnh đỉnh phong!”.
An Noãn trước hết bình tỉnh trở lại, nhớ lại lời nói của Tử Linh Cơ, nàng liền châm chú vào Lý Thiên Vũ như là châm chú một sinh vật lạ, lên tiếng hỏi dò. Bên cạnh Cơ Hoành cũng bắt đầu nhớ ra, sau đó ánh mắt giống hệt An Noãn nhìn về phía Lý Thiên Vũ.

Lý Thiên Vũ bị nhìn đến khó chịu, hắn bị một nam một nữ nhìn chầm chầm, việc này bất bình thường a!

“Không có khoa trương như vậy đâu sư huynh, sư tỷ. Chỉ là may mắn thôi!”.

Lý Thiên Vũ gãi đầu, lên tiếng.

“May mắn mà lại có thể hai chiêu, cũng khá lắm đó!”.

Mỗi lần Tử Linh Cơ lên tiếng, nếu không để người khác giật mình điếng người thì thề không bỏ qua.

Bọn người An Noãn chỉ nghĩ là khi Phong chủ của bọn họ chiến đấu với Quỷ thánh dư ba đánh ra nữa chiêu hướng về Lý Thiên Vũ, vào thủ đoạn đặt biệt liền có thể đối chiêu. Nhưng Lý Thiên Vũ lại trực tiếp chống đở được hai chiêu, dù là tùy ý một chiêu của Thánh giả, việc này nếu để lộ ra bên ngoài thì cũng đủ để cái tên Lý Thiên Vũ chấn động cả Thương Nguyên Giới rồi.

Từ kinh hỷ này đến kinh hỷ khác cũng đủ làm hai người An Noãn chấn kinh đến tột độ rồi.

Lý Thiên Vũ lúc này lặn người, không biết nói cái gì nửa, khi hắn bế tắc không biết làm sao thì giọng nói vủa Tử Linh Cơ như là cộng rơm cứu mạng vang lên.

“Thôi được rồi, việc này các con không được để lộ ra bên ngoài. Chuyện này đến đây là chấm dứt”.

Tử Linh Cơ dừng lại một chút, rồi nhìn về Lý Thiên Vũ, trầm ngâm rồi nàng liền biến mất taih chổ, khi nàng rời đi, đột nhiên giọng nói của nàng liền vang vọng:

“Đợi ta, ta sẽ quay lại sớm!”.

Lời nói vừa dứt, thời gian không tới mười hơi thở đột nhiên một vết nứt không gian mở ra từ bên trong bay ra một con yêu Lang to lớn trên cơ thể lại lộ ra một cổ hung uy dám sợ. Nhưng lại may mắn là nó đ·ã c·hết, khi thấy con Lang yêu này làm ba người Lý Thiên Vũ kinh hãi một phen.

“Tiểu tử, theo ta biết được ngươi nướng thịt rất ngon!”.

Nói xong, tay nàng chỉ chỉ về phía con Lang yêu này, chân mài khẻ nhướng lên.

“Nướng nó đi!”.

Lý Thiên Vũ nghe thấy lời nói của Tử Linh Cơ, khóe mắt giật giật:

“Bà cô nãi nãi này, vừa rồi đi ra ngoài chính là g·iết một con Yêu Hoàng a! Đúng là thánh giả ăn uống, ăn là Tạo Hóa cảnh yêu Hoàng, khoa trương như vậy sao không trực tiếp bắt yêu Thánh luôn a!”.

Nhìn thấy biểu lộ của Lý Thiên Vũ, Tử Linh Cơ liền cười nhạt, lên tiếng:
“Không phải ta không muốn bắt Yêu thánh mà ta sợ thân thể các ngươi không chịu nổi năng lượng nửa nó!”.

“Tiểu tử ngươi chắc hẳn là lần đầu ăn thịt yêu Hoàng a. Dù là yêu Hoàng, năng lượng của nó đối với ngươi cũng không dễ chiun đâu! Không chừng ngươi sẽ lại động dục đó?”.

Tử Linh Cơ nhếch môi, chăm chọc.

Khụ, khụ!

“Được rồi, Phong chủ ta nướng liền đây!”.

Lý Thiên Vũ ho khan, không để Tử Linh Cơ tiếp tục lên tiếng.

Nhưng lời nói của Tử Linh Cơ quả thật không sai, hắn kiếp trước thịt yêu Thánh ăn cũng không ít nhưng ở kiếp này cấp bậc yêu thú hắn bỏ vào miệng cũng chỉ là cấp thấp Niết bàn cảnh yêu Vương mà thôi. Quả thật thịt của yêu Hoàng năng lượng khủng bố thật sự, bên trong thịt lượng bổ dưỡng là rất lớn có thẻ phương cương dương khí, tráng dương bổ thận, không khéo hắn lại đi tìm nữ nhân a!.

“Yêu đan của nó, cho ngươi đó! Để tới đó ngươi không nói ta lớn ăn h·iếp trẻ em!”.

Lý Thiên Vũ khóe miệng giật giật, hắn dự định lên tiếng mắng chửi, nhưng sợ bà cô nãi nãi này đổ ý lấy lại yêu đan của yêu Hoàng, nên hắn phải nhịn.

“Không biết ai lớn tuổi hơn ai, ai là người lớn ai là trẻ em! đợi đó ta nhất định để ngươi biết thế nào lễ độ”.

Lý Thiên Vũ kinh bỉ, thầm nói, xong liền cười ha hả, sau đó tiến về phía yêu Lang mang nó đi làm sạch.

“Ngươi cười cái gì?”.

Tử Linh Cơ lên tiếng hỏi.

“Không gì đâu!”.

Lý Thiên Vũ lại cười to.

Tử Linh Cơ liền không để ý đến hắn, cho là hắn bị điên vậy.

Sau khi làm sạch, đốt lên một đống lửa, bắt đầu để thịt lên nướng, đống lửa cao v·út rất nhanh thịt sói liền vàng au, hương thơm lan tỏa khắp Tử Linh Phong.

Cả ba người kể cả Tử Linh Cơ cũng không ngoại lệ, ánh mắt dáng chặt vào xiên thịt nướng trên đóng lửa, nước bọt dường như muốn chảy ra tới.

Thèm nhỏ dãi là có thật a!

Lý Thiên Vũ nhìn thấy thế cũng nở ra một nụ cười, thân thủ cũng trở nên nhanh hơn, đối với người hảo ăn như hắn, các gia vị niêm nếm điều là đầy đủ không thiếu một thứ gì.

Rất nhanh thịt nướng hương thơm càng thêm lan tỏa và rõ ràng, những tiếng xèo xèo của mở rơi xuống, thịt sói càng lúc càng vàng, cái này cũng báo hiệu thịt Sói đã có thể ăn được.

Bả ba ngươi điều say xưa ăn uống, cả bốn người vừa ăn vừa tán gẫu, tất cả như là người thân cùng nhau kể chuyện nói chuyện phím, mà không cần phải cố kỵ chuyện gì kể cả thân phận và địa vị.
10.0
Tiến độ: 100% 237/237 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
27/04/2025