Chương 210: Phiền phức đến!

27/04/2025 10 10.0
Chương 210: Phiền phức đến!

Hạ Như Ảnh đang ngốn nghiến thịt nướng, bổng nhiên bên tay vang lên một cái thanh âm, khi nghe thấy thanh âm này sắc mặt nàng liền trắng bệch, nàng biết phiền phức vủa nàng đã đến.

"Lý Thiên Vũ, huynh mau đi đi!”.

Hạ Như Ảnh biết hôm nay chính nàng khó thoát tay kiếp, dù sau cái phiền phức cũng là do nàng mà ra nên nàng cũng không muốn liên lụy đến Lý Thiên Vũ.

Khi nghe thấy lời nói hùng hồn kia, Lý Thiên Vũ liền đã phát ra Thiên La Đồng dò xét xung quanh, cuối cùng hắn liền khóa chặt một thanh niên đang lẳng lặng huyền phù bên trên không trung.

“Đã trể rồi, hắn không đi được!”.

Gả thiếu niên ra liền mĩm cười thân hình liền hạ xuống ngọn cổ thụ dưới chân, một nụ cười hài hòa như là đang nói chuyện với bằng hủ.

“Hắn là ai? Hắn cùng muội có ân oán?”.

Lý Thiên Vũ cảm nhận được khí tức mạnh mẻ phát ra từ thân thể thiếu niên kia, ánh mắt hắn không rời sau đó liền nhíu mài lên tiếng hỏi.

“Hắn là sư huynh của muội Mạc Lăng, cũng là người đã t·ruy s·át muội lúc trước!”.

“Hạ Như Ảnh, con tiện nhân nhà ngươi tưởng thánh khiết cở nào thì ra lại ở đây cùng nam nhân tằng tịu, đúng là không biết liêm sỉ”.

Sắc mặt của Mạc Lăng lúc này vô cùng âm trầm và dử tợn, hàn khí thẩm thấu ra bên ngoài, ánh mắt sắc bén nhìn về Lý Thiên Vũ sát khí bạo lộ.

“Nói bậy, ta và hắn chỉ là bằng hữu thông thường!”.

Hạ Như Ảnh lên tiếng.

Nangg càng lên tiếng giải thích, Mạc Lăng càng thêm nổi giận, sắc mặt hắn lúc này vô cùng khó coi, ánh mắt sâu thâm thẩm sát khí tuông trào.

“Lý Thiên Vũ huynh mau đi, ta ở đây ngăn hắn lại, với tốc độ của huynh nhất định có thể trốn thoát, nếu sau này còn nhớ đến tình nghĩa nhất định g·iết hắn trả thù cho ta”.

Hạ Như Ảnh đột nhiên quay sang nhìn về Lý Thiên Vũ nhẹ giọng lên tiếng, sau đó nàng liền đẩy hắn rời đi.
“Khó khăn lắm mới tìm ra cung chủ, làm sao lại có thể dễ dàng buông tha như vậy?”.

Lý Thiên Vũ cười nhạt, lên tiếng.

Nhìn thấy cử chỉ thân mật của bọn họ, Mạc Lăng lúc này như là tức điên, ánh mắt đỏ ngầu, hắn vốn đã theo đuổi Hạ Như Ảnh từ lâu từ lúc ở Thiên Hỏa Đế Triều đến tận bây giờ, hắn cũng chưa từng thấy nàng ta thân mật với ai bao giờ, huống gì là động tay động chân.

“Một đôi cẩu nam nữ, sắp c·hết đến nơi còn tình chàng ý th·iếp!”.

Mạc Lăng sắc mặt âm trầm, sát khi chợt tuông, hàn khí đậm đặc đến nổi làm cho không gian cũng phải lạnh theo, nghiến răng nghiến lợi lên tiếng.

“Hạ Như Ảnh hắn có gì hơn ta, thiên tư ta cũng cao hơn hắn, tu vi thì không cần phải bàn cải, nhan sắc ta thua hắn sao?”.

Hạ Như Ảnh cười nhạt, tuy Mạc Lăng tu vi cao hơn Lý Thiên Vũ nhưng chẳng qua là sống lâu hơn mà thôi, nếu như cùng lứa hắn xách dép cho Lý Thiên Vũ cũng không được. Nghĩ đến đây Hạ Như Ảnh tiến tới ôm lấy cánh tay của Lý Thiên Vũ rồi sau đó lên tiếng.

“Hắn là nam nhân của ta, ngươi từ bỏ ý định đi. Mạc Lăng nếu như hôm nay ngươi buông tay ta nhất định sẽ không nói chuyện ngươi đã làm cho Tông môn, và quan hệ của ta và ngươi sẽ vẫn là như cũ không thay đổi!”.

“Ta là nam nhân của muội?”.

Lý Thiên Vũ kinh ngạc, hắn từ lúc nào đã là nam nhân của nàng rồi, ánh mắt nghi hoặc nhìn về Hạ Như Ảnh nói nhỏ.

“Phối hợp một chút đi!”.

Hạ Như Ảnh nhéo Lý Thiên Vũ một cái, mắt liếc xéo, nghiến răng nói nhỏ bên tay Lý Thiên Vũ.

Lý Thiên Vũ cảm nhận được một cổ hơi lạnh, sóng lưng lạnh toát hắn rùng mình một cái, thầm nghĩ cảm giác này sao lại giống với Tĩnh Chi vậy? Lý Thiên Vũ ánh mắt hờ hửng nhìn về phía trên Mạc Lăng lạnh giọng:

“Nàng có nguyện cùng ta chiến với Niết bàn cảnh?”.

Không đợi Hạ Như Ảnh mở miệng trả lời, Mạc Lăng liền lạnh lùng lên tiếng.

“Các ngươi nếu đã muốn c·hết ta thành toàn! Hẳn là các ngươi còn không biết được Niết bàn cảnh khủng bố bao nhiêu?”.

Nhìn về cả hai tình chàng ý th·iếp, hai mắt Mạc Lăng đỏ ngầu, sát khí đại phóng, lúc này hắn đã không còn lý trí, hiện tại điều hắn muốn chính là g·iết c·hết con sâu kiến bên dưới mới giúp hắn xả cơn giận, còn về Hạ Như Ảnh sau khi g·iết c·hết Lý Thiên Vũ bắt làm song tu đỉnh lô h·ành h·ạ cho đến c·hết.
“Để ta xem một lát nửa các ngươi còn mạnh miệng được như vậy hay không?”.

Một thanh âm cười khẽ âm lãnh từ trong miệng Mạc Lăng truyền ra, một loại sát ý âm lãnh khiến cho người ta phải phát lãnh, lặng yên lan tràn ra bốn phía xung quanh.

Phốc!

Nhưng mà, ngay khi thanh âm Mạc Lăng vừa dứt, trên khuôn mặt hắn đột nhiên hiện lên vẻ mặt dữ tợn hung sát, từng bước một bước ra, thân hình trực tiếp quỷ dị biến mất.

“Cẩn thận!”.

Trong nháy mắt khi thân thể Mạc Lăng biến mất, Hạ Như Ảnh cũng cảm nhận được, lập tức sắc mặt khẽ thay đổi, vội vàng lên tiếng nhắc nhở.

Bên dưới Thiên La Đồng khếch tán ra bên ngoài bao phủ phạm vi ngàn trượng xung quanh, sau đó đồng tử trong mắt ngưng tụ lại, thân thể dời sang trái nửa tấc.

Xuy!

Một bàn tay mang theo huyết khí đỏ rực, giống như một thanh chưởng đao cực kỳ sắc bén nhanh như tia chớp từ bả vai Lý Thiên Vũ lao v·út xuống, chưởng phong lươt qua nháy mắt đã cắt đứt một lọn tóc của Lý Thiên Vũ.

Hừ!

Một chưởng thất bại, thân thể Mạc Lăng cũng dần xuất hiện trở lại, cười lạnh một tiếng! Biến chém xuống thành chém ngang, bàn tay như đao cắt qua cổ họng Lý Thiên Vũ!

Ầm!

Lúc chưởng đao của hắn gần cắt vào yết hầu, bàn tay của Lý Thiên Vũ cũng cực nhanh đưa ra, một tầng vảy màu hắc kim nhanh chóng xuất hiện ngay tại yết hầu, sau đó cánh tay đưa ra Long lân bao phủ, hai ngón tay kẹp lấy một chiếc vảy màu hắc kim bén nhọn, cánh tay nhẹ vun chiếc vảy trong tay bắn ra bên ngoài nhằm thẳng vào yết hầu của Mạc Lăng đánh tới, cùng lúc bàn tay đưa ra hung hăng bắt lấy bàn tay của Mạc Lăng.

Soạt soạt!

Kình khí bén nhọn điên cuồng mạnh mẽ ăn mòn vào bàn tay của Lý Thiên Vũ, nhưng mà ngay khi tiếp xúc với tầng vảy dày đặc đó lại bùng nổ ra những tia hỏa hoa chói mắt.
Cùng lúc, chiếc vảy màu hắc kim sắc bay đến làm cho Mạc Lăng luống cuống tay chân, hắn liền không kịp phòng ngự chân nhẹ lướt sang một bên, chiếc vảy liền xẹt qua mặt để lại trên gì má một vệt máu đỏ.

Sắc mặt Lý Thiên Vũ đồng dạng có chút lạnh lùng, không để Mạc Lăng có chút thở dóc, chỗ mi tâm phát sáng, lúc này chỉ thấy ở giữa mi tâm hắn lại xuất hiện một khe nứt màu xám, sau đó khe nứt kia khẽ nứt ra, một cái con mắt tràn đầy vẻ hung thần ác sát kia, cũng từ từ hiện ra!

Soạt!

Mi tâm con mắt thứ ba vừa xuất hiện, một chùm tia sáng màu tím xung quanh bao phủ đầy rẫy lôi điện liền bắn thẳng về hướng Mạc Lăng.

- Thần Lôi Tru Ma Nhãn.

Chùm tia sáng màu xám lao v·út đến, vẻ dữ tợn trên khuôn mặt của Mạc Lăng cũng ngưng trọng lại một chút, chợt trong mắt hắn xẹt qua một tia kinh hãi, hiển nhiên là hắn có thể cảm nhận được từ đó một loại uy h·iếp mạnh mẽ!

“Hảo, thì ra ngươi cũng có một chút bản lĩnh!”.

Sắc mặt Mạc Lăng ngưng đọng, có chút tức giận, nhìn thì chậm nhưng thân thủ lại lại vô cùng nhanh, khi hắn phát hiện ra một cổ nguy hiểm khí tức thì hắn đã lui nhanh về phía sau.

Mạc Lăng chợt cười lạnh một tiếng, tâm thần khẽ động, chân nguyên dồi dào mà cuồng bạo từ thân thể hắn điên cuồng gào thét lan tràn ra, sau đó huyết khí trên cánh tay tuôn ra bên ngoài, sau đó lòng bàn tay nắm chặt lại, huyết khí trực tiếp ngưng tụ thành một cây đại đao to lớn xuất hiện, tay cầm cây đại đao, chợt từ giữa yết hầu đột nhiên truyền ra một tiếng gầm cực lớn một đao phẫn nộ cực mạnh bổ xuống.

Hưu!

Một đạo đao mang huyết khí khổng lồ chừng mười trượng mang theo khí tức huyết tinh nồng nặc từ thanh đại đao trong tay Mạc Lăng bạo phát mà ra, sau đó hung hăng bổ xuống trên chùm tia sáng màu tím đó.

Trong khoảnh khắc v·a c·hạm, năng lượng ba động cuồng mãnh điên cuồng thổi quét ra bên ngoài, làm cho Hạ Như Ảnh vô cùng kinh ngạc, đến giờ phút này nàng mới nhận ra sự khủng bố của Lý Thiên Vũ.

“Bị ngăn cản rồi sao?”.

Lý Thiên Vũ nhìn thanh đại đao đang nằm trong tay Mạc Lăng, hai mắt khẽ nheo lại. Đây là lần đầu tiên hắn thi triển Thần Lôi Tru Ma Nhãn công kích mà bị kẻ khác chặn lại, xem ra thực lực giữa hắn và đối phương chênh lệch thật không nhỏ!

Hắn vốn đã từng Niết bàn cảnh nên hắn biết được thực lực của Niết bàn cảnh là khủng bố đến đâu, nhưng với cổ thân thể này thực lực tổng hợp cuối cùng mạnh đến đâu hắn cũng không rõ, nên rất muốn thử sức với Niết bàn cảnh cường giả xem rốt cuộc hắn hiện tại có thể đối kháng với Niết bàn cảnh hay không?

Mạc Lăng để lộ ra một nụ cười lạnh lùng, sau đó đại đao vun lên hung hăng bổ một đao về phía đỉnh đầu Lý Thiên Vũ. Cái tên này ra tay cực kỳ tàn nhẫn, hơn nữa trong tay còn ẩn chứa huyết khí mãnh liệt! Khí thế mạnh mẽ như vậy, hiển nhiên là người có kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú.

Ánh mắt Lý Thiên Vũ lạnh như băng. Hắn biết rõ ràng, nếu so sánh trình độ cường hoành của chân nguyên, hắn tự nhiên không bì kịp Mạc Lăng với thực lực Niết bàn cảnh, hắn cũng không có ý định liều mạng với Mạc Lăng.

Trên thân hắc kim quang mang lưu động, từng chiếc vảy màu hắc kim liên tục bay ra hợp lại thành một lớp vảy màu đen trong như một cái khiên kiên cố, v·a c·hạm với đại đao.

Leng keng leng keng!

Vô số tia lửa điên cuồng bắn ra tung tóe. Lực lượng trên thân cây đại đao kia hiển nhiên cực kỳ hùng hồn, tầng vảy màu hắc kim rất nhanh đều b·ị c·hém đứt cả, nhưng mà nhờ vào chút ngăn cản này, thân thể Lý Thiên Vũ rất nhanh bay lùi về sau, thoát khỏi phạm vi công kích của thanh đại đao đó.
10.0
Tiến độ: 100% 237/237 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
27/04/2025