Chương 209: Nhập tông.

27/04/2025 10 10.0
Chương 209: Nhập tông.

Hạ Như Ảnh trầm mặt, nàng vốn đã có Tông môn, nếu như bây giờ lại gia nhập Thương Nguyên Thần Tông thì có khác gì là phản bội đâu.

"Thương Nguyên Thần Tông hiện tại chỉ còn là cái tên mà thôi, nếu nàng gia nhập chỉ là thêm một cái thân phận mà thôi, không ảnh hưởng đến đại cục!”.

Nhìn ra suy nghĩ của Hạ Như Ảnh, Lý Thiên Vũ liền lên tiếng.

Quả thật là như vậy, Thương Nguyên Thần Tông ở quá khứ tuy là bá chủ mạnh mẽ bậc nào, nhưng đó cũng chỉ là quá khứ, hiện tại nó cũng chỉ là cái tên cũng chỉ là thêm một cái thân phận mà thôi, suy nghĩ kỹ càng Hạ Như Ảnh liền mĩm cười lên tiếng.

“Tốt, như vậy ta đồng ý!”.

Lý Thiên Vũ kinh ngạc, hắn dự định phải tốn thêm ít công phu để thuyết phục nàng, không ngờ nàng lại sản khoái như vậy.

“Sao? Đổi ý rồi à?”.

Hạ Như Ảnh như cười như không nhìn về Lý Thiên Vũ lên tiếng.

"Sao có thể!”.

Lý Thiên Vũ trầm ngâm hồi lâu, rồi đứng sửng yên tại chổ, hai mắt nhắm híp lại njuw là đang làm cái gì đó. Lúc này tâm thần của Lý Thiên Vũ đã chìn vào bên trong vũ kỹ điện của Thương Nguyên Thần Tông như là đang lựa chọn một thứ gì đó.

Một lúc sau, Lý Thiên Vũ mở ra hai mắt, nở một nụ cười nhạt lên tiếng.

“Chào mừng nàng đã gia nhập Thương Nguyên Thần Tông, Tông chủ như ta nếu không có lễ vật trao tặng có phải là quá thất lễ hay không?”.

Nói xong, Lý Thiên Vũ ném về phía Hạ Như Ảnh một cái quyển trục màu đỏ tạo ra một cảm giác thần bí.

Hạ Như Ảnh lúc này bán tính bán nghi, không biết hắn có thể lấy ra là dạng nào bảo vật, với một cái bá chủ như Thương Nguyên Thần Tông hẳn là bảo vật không kém, nàng liền tò mò đưa thần thức chìm vào trong quyển trục xem xét.

Sau khi xem rõ bên trong là vật gì, Hạ Như Ảnh ban đầu là kinh ngạc sau đó là sửng sốt cuối cùng sợ hãi, tim bắt đầu đập nhanh, tay nhanh chóng đóng quyển trục lại hai mắt sáng trực bắt đầu liếc nhìn về quyển trục không rời mắt sau đó mới đưa hai con mắt tròn xoe của mình nhìn về Lý Thiên Vũ, giọng nói rung rẫy, lấp bắp lên tiếng.
“Đây, đây là...?”.

“Haha, đây là vật mà bổn Tông chủ tặng nàng!”.

“Cửu Thiên Huyền Hỏa Quyết, cái này thật sự quá trân quý a!”.

Hạ Như Ảnh như là vẫn còn mộng, ánh mắt si mê nhìn về trong tay quyển trục, như là muốn trả lại cho Lý Thiên Vũ nhưng gai tay không muốn đưa ra vẫn là nắm chặt.

“Dù sau, Thương Nguyên Thần Tông cũng là bá chủ của Thương Giới này, tuy đã xuống dốc nhưng vẫn còn đồ tốt a! Tuy là bảo khố đã di thất nhưng vũ kỹ điện thì vẫn còn! Đồ tốt thì cũng phải có người dùng mới là đồ tốt!”.

Lý Thiên Vũ mĩm cười nói.

Hạ Như Ảnh nghe thấy lời nói của Lý Thiên Vũ hai mắt liền phát sáng, nàng không tự chủ được mà ôm chầm lấy hắn, cảm súc không thể nào tự chủ, bởi vì trong tay nàng chính một môn công pháp hệ hỏa đỉnh cấp Đế giai, dù cho những thánh tử thánh nữ của Lục tông hay là tam đại ma môn muốn có một mốn Đế cấp công pháp tu luyện thật là chuyện người si nói mộng.

Bên trong giới võ đạo, bên trên Thánh cấp vũ kỹ công pháp chính là Đế cấp, những công pháp này khi tu luyện có thể thông Thiên Kiếp nghịch càn khôn trở thành cao cao tại thượng Đế giả Thiên Kiếp Cảnh, các bậc vĩ nhân Đại Đế thời thượng cổ cũng chỉ là như thế mà thôi.

“Nàng buông ra được chưa!”.

Lý Thiên Vũ khi bị nàng ôm chặt như vậy liền như là bị điện giựt, trong lòng ngực một thứ gì đó vô cùng ôn hương, mềm mại tới xương áp sát, làm hắn không thể nào bình tỉnh, Chân Long vốn là giống loài hảo sinh sản, bên trong cơ thể phương cương dương khí vô cùng đậm, nếu cứ tư thế này hắn thật sự không thể khống chế bản thân được.

Hạ Như Ảnh khi biết mình vô cùng thất thố, vậy mà lại chủ động ôm lấy Lý Thiên Vũ, nàng liền vô cùng thẹn thùng buông hắn ra hai gò má bắt đầu ửng đỏ.

“Nàng có hứng thú với luyện khí hay không?”.

Lý Thiên Vũ để giảm bớt không khí xấu hổ này liền chuyển chủ đề, hỏi về chuyện khác để nàng bớt đi xấu hổ cùng e thẹn.

“Luyện khí sao? Lý Thiên Vũ ta không nói cho huynh biết ta không chỉ là thiên tài võ đạo mà còn là một cái chân chính Địa cấp luyện khí sư đâu!”.

Hạ Như Ảnh nghênh mặt, lên tiếng nhưng nàng lại không hề hay biết khoảng cách của nàng cùng hắn đã rút ngắn khoảng cách lại rồi, không còn xa lạ như trước, đến cả Lý Thiên Vũ cũng không hề nhận ra sự biến đổi này.

“Oh, nàng đã là Luyện khí sư? Vậy thì truyền thừa của Phần Thiên Đại Đế cũng giao lại cho nàng luôn, nó theo nàng như là minh châu phát sáng, theo ta chỉ là phủ bụi mà thôi!”.
Nói xong, Lý Thiên Vũ liền ném về phía nàng một cái ngọc giản và một cái lệnh baig màu đỏ, hắn liền mĩm cười nói tiếp:

“Đây là toàn bộ truyền thừa về Luyện Khí của Phần Thiên Đại Đế, ngoài ấy cũng là một vị Đế cấp Luyện khí sư hàng thật giá thật!”.

"Luyện khí sư đại đế!”.

Hạ Như Ảnh kinh ngạc, thứ truyền thừa này vậy mà Lý Thiên Vũ nói lấy ra là lấy ra, không hề do dự hay là một cái nháy mắt, điều này cũng làm cho nàng nhìn về Lý Thiên Vũ bằng một con mắt khác.

“Phải, ngài ấy cũng là Hỏa Phần Cung, cung chủ, từ nay ta giao Hỏa Phần Cung lại cho nàng luôn, Hạ cung chủ”.

Lý Thiên Vũ mĩm cười, tay chỉ về cái lệnh bài trong tay nàng lên tiếng.

Hạ Như Ảnh lúc này vô cùng êm lặng, cái tên hành động không như lẻ thường, quyết đoán và vô cùng dứt khoát không hề do dự một chút nào, chỉ của một cung vậy mà liền tùy tiện như vậy trao đi, mà không hề có một chút lễ nghi hay là nghi thức nào.

“Hì hì, vậy Tông chủ, thuộc hạ có thể mời Hân Vy nhập Tông hay không?”.

Hạ Như Ảnh mĩm cười trêu ghẹo lên tiếng.

Lý Thiên Vũ cười to, nghĩ về nha đầu Hạ Hân Vy kia, nha đầu này không tệ, thiên phú cũng được thể chất đặc thù có thể chiêu mộ, nếu được cũng có thể nàng nắm giữ một cung cũng không phải không được, nghĩ đến đây Lý Thiên Vũ liền cười to lên tiếng:

“Nàng đã là cung chủ nàng có thể tùy ý tuyển nhận đệ tử!”.

Nói xong hắn liền nhẹ cười, lời nói xoay chuyển:

“Nàng có thể điều chỉnh bản thân trạng thái tốt nhất, rồi đến lúc đó huynh lấy Chu Tước chi huyết cũng không muộn!”.

Nói xong, thân hình Lý Thiên Vũ nhẹ chuyển cả hai liền biến mất tại chổ.
Phía Đông, nơi tiếp giáp với Yến Ly Hoàng Triều có một nơi tên là Phong Linh Sơn Mạch, tại một nơi rừng núi rậm rạp tại một gốc cây đại thụ che trời, nếu không ai để ý thì sẽ không thể nào nhìn thấy một tòa tháp nhỏ. Vô Gian tháp nhẹ rung từ tầng chín một cái vòng xoáy hiện ra từ bên trong hai thân hình hiển lộ, đó là hai người Lý Thiên Vũ và Hạ Như Ảnh.

“Như Ảnh, muội ở nơi này điều chỉnh trạng thái đi một ngày sau ta sẽ ra tay”.

Lý Thiên Vũ chợt nói.

Hạ Như Ảnh lộ ra ánh mắt giảo hoạt nhìn về Lý Thiên Vũ, như là muốn ăn tươi nuốt sống hắn, cuối cùng nàng liền để lộ ra đuôi cáo của mình, cười khì khì lên tiếng:

“Lý Thiên Vũ, huynh nướng thịt đi!”.

Lý Thiên Vũ cười khổ, hắn biết tay nghề nấu nướng của mình khó mà có ai cưỡng lại, hắn cũng giấu diếm liền lập tức trổ tài nấu nướng.

Ban đầu với thịt Thất Sắc Thanh Hương Lộc Hạ Như Ảnh nàng ăn rất ngon miệng, một lần có thể tiêu diệt hơn hai mươi cân thậm chí ba mươi cân, nhưng dần dần nàng liền ăn ít lại đến tận bây giờ nàng chỉ dùng có năm sáu cân dù là tay nghề nấu nướng của hắn vẫn như vậy, thấy vậy hắn liền biết nàng đã ngán thịt này rồi, hắn thì sao lại không. Nên lần này nhất định phải thay đổi thịt mới được.

“Được, để ta đi săn cái đã!”.

Nói xong, thân hình khẻ động hắn liền biến mất tại chổ. Hạ Như Ảnh thấy vậy liền nhẹ mĩm cười, nàng biết dự định của hắn là gì, chẳng phải sẳn đổi thịt yêu thú khác hay sao, nàng lại nở ra một nụ cười nhạt rồi ngồi xuống tỉnh tâm điều chỉnh trạng thái.

Một lúc sau, Lý Thiên Vũ trở về trong tay còn mang theo một yêu Hùng có tu vi Thiên cấp trung kỳ, yêu Hùng này hình thể to lớn tuy đã bị làm sạch nhưng hiện tại nó không dưới năm ngàn cân trọng lượng, với nhiêu đây hẳn là đủ cho hắn Hạ Như Ảnh, Tiểu Hắc, Kim Mao và hai nha đầu Song Tử ăn một trận no nê.

Bếp lửa được đốt lên, xiên thịt cũng đã bắt lên bếp, rất nhanh xiên thịt đã ngã vàng mùi hương lan tỏa khắp không gian.

Bên ngoài, khi Hạ Như Ảnh vừa ra khỏi Vô Gian Tháp ở nơi xa về phía Tây Nam ba trăm dặm lúc này Mạc Lăng đang ngồi tỉnh tọa bổng hai mắt mở ra, trên miệng nở một nụ cười nhạt.

“Cuối cùng cũng chịu xuất hiện rồi sao?”.

Trên thân sát khí khởi động trong mắt toàn bộ điều là ánh dâm tà quang mang, tim đập mạnh sau đó hắn liền nở một nụ cười quỷ dị, thân hình phóng lên cao hướng về nơi xa bay đi.

Hạ Như Ảnh hiện tại vẫn đang ngồi tỉnh tọa, không hề biết được nguy hiểm đang đến gần, nàng vẫn còn đang chờ đợi thịt nướng từ Lý Thiên Vũ, vừa tỉnh tọa trong lòng vừa chờ mong thịt nướng, ánh mắt khép hờ nhìn về phía xiên thịt nướng của Lý Thiên Vũ.

Trên đóng lửa, hương thơm lan tỏa, khiến cho Hạ Như Ảnh không thể nào chuyên tâm tu luyện, nàng liền mở ra hai mắt liền thấy thịt đã ngã vàng mùi hương thật sự làm cho người khác như si như say, nhìn về xiên thịt như là sắp nhỏ dãi ra tới.

Thấy vậy Lý Thiên Vũ liền mĩm cười, xé ngay một cái miếng đuồi gấu có hơn trăm cân lớn nhỏ đưa cho nàng, hắn cũng tiện tay lấy đi một phần đưa cho Song Tử hai nha đầu này và hắn cũng một miếng nhỏ còn lại là chia cho hai gia hỏa Tiểu Hắc và Kim Mao.

Trong lúc cả hai đang say xưa ăn ngốn nghiến, thì đột nhiên một cái thanh âm hùng hồn vang lên.

“Sư muội, đã lâu không gặp”.
10.0
Tiến độ: 100% 237/237 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
27/04/2025