Chương 208: Thương Nguyên Thần Tông.

27/04/2025 10 10.0
Chương 208: Thương Nguyên Thần Tông.

Lý Thiên Vũ nhún vai, hắn cũng biết làm sao, năng lực của Song Tử một cái tồn tại gần với Thiên đạo thì làm sau yếu được.

“Được rồi, Song Tử các nàng đã nói cho ngươi biết lý do rồi, bây giờ đến điều kiện thứ hai”.

Lý Thiên Vũ nói.

"Điều kiện thứ hai sao?”.

Hạ Như Ảnh nghĩ nghĩ hồi lâu cũng không biết đưa ra điều kiện gì, chợt nàng lên tiếng.

"Điều kiện thứ hai và thứ ba ta chưa nghĩ ra, khi nào nghĩ ra ta sẽ nói cho ngươi, đến lúc đó ngươi nhất định phải chấp thuận, không được từ chối!”.

Lời nói của Hạ Như Ảnh vừa ra, làm cho sắc mặt Lý Thiên Vũ trầm xuống, thấy vậy nàng liền tiếp tục lời nói:

“Đương nhiên điều kiện đó của ta sẽ là điều kiện ngươi có thể hoàn thành và cũng sẽ không phải là việc g·iết người phóng hỏa hay là việc thương thiên hại lý gì? Đương nhiên cũng không quy phạm quy tắc làm người của ngươi”.

Nói xong, nàng liền thấy sắc mặt của Lý Thiên Vũ hòa hoản trở lại, lúc bày nàng mới thở phào.

"Tốt! Cứ quyết định như vậy đi. Trước hết nàng tham ngộ Chu Tước Thánh Điển cái đã”.

Lý Thiên Vũ nói xong, mi tâm lập tức mở ra, từ bên trong bay ra một tòa tháp, tòa tháp rơi xuống đất.

Hạ Như Ảnh đưa mắt nhìn về phía nó, trong ánh mắt đây là một tòa tháp nhỏ cao chỉ hơn ba thước một chút, toàn thân một màu vàng đồng cổ kính, khí tức cổ kín lan tràng.

“Nàng đừng phản khán!”.
Nói xong, đợi Hạ Như Ảnh gật đầu đồng ý, tâm thần khe động tầng chín của Lăng Không Vô Gian Tháp mở ra một cổ hấp lực lan tràng bao phủ lấy cả hai, lập tức cả hai liền biến mất tại chổ.

Một lần nửa xuất hiện, cả hai đã ở bên trong không gian tầng chín của bảo tháp, nhìn lại nơi này có bốn cây cột lớn chống lên không gian tầng chín, mỗi cây cột có trạm khắc hình bốn thần thú Thanh Long, Chu Tước, Huyền Vũ, Bạch Hổ trong cực kỳ sống động, y như là thực thể.

“Đây là một môn vũ kỹ siêu việt Thánh cấp, tên là Tứ Tượng Chân Kinh, Chu Tước Thánh Điển chính là một trong bốn đại trụ, Chu Tước trụ”.

Lý Thiên Vũ nhìn về Chu Tước trụ lên tiếng, sau đó nhìn về Hạ Như Ảnh tiếp tục lên tiếng:

“Nàng có thể tham ngộ ra bao nhiêu pháp điển là tùy vào cơ duyên và thiên phú của nàng”.

Lý Thiên Vũ nói xong, hai chân tiến nhanh về phía Hạ Như Ảnh cánh tay nâng lên đặc lên tráng nàng rồi nói.

“Đây là toàn bộ những gì ta cảm ngộ được từ Tứ Tượng Chân Kinh, nàng tham ngộ!”.

Lập tức một cổ tin tức khổng lồ lan tràng vào bên trong mi tâm Hạ Như Ảnh, đạo tin tức khổng lồ thông qua mi tâm tiến nhập vào ý thức hải của nàng, hàn loạt cảm ngộ làm nàng say đắm bên trong.

Đó cũng chỉ cảm ngộ mà không phải tâm pháp hay là lộ tuyến vận chuyển, không phải Lý Thiên Vũ định làm khó nàng mà là tâm pháp này không thể truyền vì nó rất đặc thù chỉ có thể hiểu không thể ghi chép ra, dù có ghi chép ra cũng không hiểu được, nên như vậy mới là chí cao bảo điển khó có người tu luyện được.

Sau khi truyền cho nàng cảm ngộ, hắn liền rời đi để cho nàng từ từ cảm ngộ Tứ Tượng Chân Kinh, trước khi hắn đi đã nói cho nàng biết cách để tham ngộ, và quá trình đến hoàn thành thì hắn mới rời đi.

Bên ngoài, Lý Thiên Vũ cũng không ở lại lâu, hắn vô cùng cẩn thận không ở lại ngay tại chổ mà là rời đi tìm nơi khác an toàn rồi hắn ẩn giấu đi Hỗn Nguyên Châu rồi hắn cũng tiến vào Hỗn Nguyên Châu bắt đầu luyện hóa Linh Tâm Thạch Nhũ đee tăng cao mức độ tinh thần lực.

Cầm trong tay hai nhánh Linh Tâm Thạch Nhũ một cổ hơi lạnh truyền tới, hắn mĩm cười sau đó trực tiếp nuốt nó vào trong bụng, lập tức cảm nhận được một cổ năng lượng mạnh mẻ quét qua toàn bộ thân thể sau đó tứ chi bách hải sau cùng là đến kỳ kinh bát mạch.

Sóng năng lượng trôi qua, Lý Thiên Vũ cảm nhận được từ cổ năng lượng đó tiết ra một cổ tinh thần lực vô cùng khủng bố lan tràng ra khắp tứ chi bách hải, Lý Thiên Vũ cẩn thận thôi động Đại Thôn Thiên Thuật đến tận cùng, bên trong cơ thể hiện ra hơn mười vạn cái vòng xoáy nhỏ, hấp lực khủng bố bắt đầu chậm rãi luyện hóa nó.
...

Nơi của Lý Thiên Vũ vừa rời khỏi, đột có một thanh niên đi đến, sắc mặt của hắn lúc này cực kỳ âm trầm, hắn liền tiện tay tung ra một quyền vào bên cạnh làm cây đại thụ đang xừng sửng ở đó lập tức b·ị đ·ánh nát.

“Không đúng, dựa theo truy tung tại sao đến đây nàng ta liền mất dấu, chỉ có một lý do duy nhất chính là nàng ta đang ở trong một không gian độc lập mà nơi tiến vào lại là ở đây không thể trốn nơi khác”.

Nhưng rồi hắn liền bình tỉnh trở lại, hắn liền thầm nghĩ nếu thật là như vậy thì nàng nhất định là đang ở phụ cận, ta sẽ ở đây đợi nàng xuất hiện.

Nếu như Hạ Như Ảnh ở nơi này liền phát hiện gã thanh niên này chính là sư huynh của nàng Mạc Lăng, cũng là người đã t·ruy s·át đến tận đây.

Hắn và Hạ Như Ảnh vốn là sư huynh đệ đồng môn cùng nhau ra bên ngoài làm nhiệm vụ, nhưng khi cả hai rời đi một khoảng thời gian, khi hắn nhận định là rời quá xa tông môn thì hắn bắt đầu lộ ra nguyên hình một con cầm thú đội lớp người, hắn thầm mến Hạ Như Ảnh từ lúc nhập môn, hắn đã nhiều lần thổ lộ tâm tư, nhưng là nàng luôn luôn từ chối hắn, nhưng hắn lại lộ ra vẻ mặt chính trực tuyên bố sẽ công khai theo đuổi nàng, nên nàng vì giữ cho hắn mặt mũi nên cũng không khước từ.

Hôm nay hắn biết nàng chuẩn bị đi ra ngoài làm nhiệm vụ nên xin đi theo bảo vệ nàng, nhưng không ngờ hắn lại dự vào tu vi Niết bàn cảnh mà bức ép nàng làm song tu đạo lữ cho hắn, vì kiên dè tu vi Niết bàn cảnh của hắn nên nàng cũng đành ổn định hắn lại, nhưng hắn lại cứ bức ép muốn song tu ngay bây giờ, vì giữ lại sự trong trắng nên nàng kịch liệt phản khán, cuối cùng dùng ra một số ác chủ bài cuối cùng trốn thoát thành công.

Nhưng nàng lại không ngờ hắn lại có cách truy tung nàng đến tận đây, vì hắn biết nếu như nàng quay lại tông môn thì nàng nhất định sẽ bẩm báo tông môn số phận của hắn sữ rơi vào cục diện vạn kiếp bất phục.

Nếu như lần này hắn thành công, hắn sẽ giam cầm nàng lại ở bên trong không gian bảo vật của hắn, khi về cứ bẩm báo là nàng bị yêu thú hạ sát còn hắn thì thụ trọng thương bỏ trốn, với tu vi của hắn mà còn trọng thương thì địch nhân của hắn là bậc nào.

Hắn đã suy tính kỹ càng, nhưng không may Hạ Như Ảnh nàng lại có thể trốn thoát, Mạc Lăng hắn đành phải vạn dặm t·ruy s·át nàng.

...

Bên trong Hỗn Nguyên Châu đã trôi qua hơn ba tháng thời gian, tương đương bên ngoài là gần mười ngày thời gian rốt cuộc Lý Thiên Vũ liền đã hoàn toàn luyện hóa thành công hai nhánh Linh Tâm Thạch Nhũ, không ngoài mong đợi tu vi không những đạt đến cấp 45 đỉnh phong mà còn bước một chân vào cấp 46.

Cái cấp bậc này Lý Thiên Vũ gọi là nữa cấp 45 chính là đã bước một chân vào cấp 46 rồi nhưng vẫn chưa là cấp 46 nên mới gọi là vậy nửa cấp 45.
Lý Thiên Vũ liền nhẹ mĩm cười, tu vi thăng tiến dù là tinh thần lực hay là võ đạo cũng điều sản khoái như nhau, chỉ có điều cấp 46 và Niết bàn cảnh điều khó đột phá như nhau.

Sau khi Lý Thiên Vũ hoàn tất tu luyện, liền cảm nhận được bên trong Vô Gian Tháp, Hạ Như Ảnh cũng đã hoàn tất tham ngộ Tứ Tượng Chân Kinh, hắn liền do dự cấp tốc tiến vào Vô Gian Tháp.

“Kết quả thế nào? Ổn chứ?”.

Lý Thiên Vũ nhìn về Hạ Như Ảnh mĩm cười nói.

Hạ Như Ảnh cười khì khì, lấy ra hai vật thoạt nhìn là một cái vương miện màu vàng kim đội trên đầu nàng trong như một vị nữ hoàng cao quý thoát tục, bên cạnh là một thanh kiếm màu trắng bên trên có hình một con bạch hổ trong rất uy nghiêm thần thánh như là một bậc quân vương thế gian.

“Tư chất ngu dốt, chỉ có thể tham ngộ ra hai môn Chu Tước và Bạch Hổ Thánh Điển mà thôi!”.

Hạ Như Ảnh thở dài, tạo ra một bộ dáng ảo não phiền muộn lên tiếng.

Lý Thiên Vũ nhẹ gật đầu, cho là vậy tư chất quả thật rất là không được.

Nếu như Thiên Tước Tử ở nơi này nhất định sẽ ra tay đánh hai tiểu gia hỏa này, nếu như để cho đám đệ tử ở Phiêu Miễu Thần Cung biết được nhất định sẽ bị tức đến thổ huyết.

Bên trong Thần Cung tuy thiên tài rất nhiều nhưng không phải ai cũng có thể tham ngộ thành công có người còn thể học được dù là một cái thánh điển, nếu như Hạ Như Ảnh như vậy mà là ngu dốt thì bọn họ là cái gì, phế vật chăn. Vậy mà Lý Thiên Vũ còn đồng tình với nàng cho rằng nàng tu chất kém, cũng không trách Lý Thiên Vũ được so với hắn một lần liền tham ngộ ra toàn bộ Tứ Tượng Chân Kinh mà nói thì thật không dáng nhìn thẳng.

Như là nghĩ tới cái gì đó, Lý Thiên Vũ liền nhìn chầm chầm vào Hạ Như Ảnh, làm nàng vô cùng ngại ngùng, nhưng mà nàng cũng đã quen với ánh mắt này của Lý Thiên Vũ nên nàng cũng hắn nhất định muốn nói cái gì đó? Không ngoài dự liệu của nàng một lúc sao hắn liền lên tiếng.

“Nàng biết Thương Nguyên Thần Tông hay không?”.

“Là cái tông môn bá chủ Thương Nguyên năm đó?”.

Hạ Như Ảnh kinh ngạc, không hiểu tại sao lúc này Lý Thiên Vũ lại nhắc đến cái tông môn đã bị hủy diệt này!

“Không giấu gì nàng, ta đã nhận được truyền thừa của Thương Nguyên Thần Tông, được sự ủy thác của Tông chủ đời trước để ta phục hưng lại Tông môn, nàng có hứng thú gia nhập hay không?”.

Lý Thiên Vũ trầm ngâm, sau đó lạnh giọng nói với giọng nói cực kỳ nghiêm túc.
10.0
Tiến độ: 100% 237/237 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
27/04/2025