Chương 87: Khả Như chân thực lực
27/04/2025
10
8.3
Trần Phán đột nhiên dùng ý thức tấn công làm cho Linh Duật không tài nào hiểu nổi, bất quá suy nghĩ một chút hắn liền biết Trần Phán đang muốn tìm cớ để đánh lên, bây giờ muốn tránh chiến đấu chỉ có một cách đó là không cho hắn ta có cái cớ để động thủ.
Linh Duật mắt hiện tinh minh, đưa tay ra hiệu cho người của mình không nên manh động trước hãy ngồi xuống rồi nhìn Trần Phán nói: “Không phải là không nói được, có điều chuyện này là bí mật của Linh gia nói với người ngoài thì không hay lắm, không bằng_” Linh Duật nói đến đây thì ngừng, vẻ mặt suy tư lại như đang phân vân không biết nên nói tiếp hay không.
Trần Phán có phần thất vọng tuy nhiên khi hắn thấy vẻ mặt khó xử của Linh Duật liền vui hẳn lên, Trần Phán nhận ra người trước mặt đang có ý đồ xấu, đây là dấu hiệu tốt, hắn chỉ sợ không có ai dám có ý với mình mà thôi, có ý xấu là điều Trần Phán đang mong muốn nên hắn phối hợp theo tỏ ra vẻ nghi hoặc, lưỡng lự lên tiếng hỏi nhỏ: “Không bằng gì?”
“Không bằng ngươi trở thành người của Linh gia thì mọi chuyện sẽ dễ giải quyết hơn.” Linh Duật thản nhiên trả lời.
Trần Phán nghe vậy cười lạnh, khinh bỉ lên giọng: “Linh gia của ông xứng để ta gia nhập sao?”
Trần Phán một mặt thanh nhàn, ung dung, không hề ái ngại việc bản thân đang ở trong lồng địch mà lên tiếng, so với hắn Linh Duật bên này sắc mặt có chút đỏ vì tức giận, bất quá ông ấy không hành động gì nông nổi mà từ tốn chỉ tay về phía Khả Như nói lại: “Ta không nói ngươi, thứ ta đang nói là cô gái ở phía ngươi kìa.”
Khả Như bị gọi tên sắc mặt liền tái xanh, ngơ ngác không hiểu gì lấy ngón tay chỉ chỉ về mình xin một cái các nhận, Linh Duật cười cười gật đầu cho Khả Như một câu trả lời: "Ta là đang nói đến cô đó."
Ngơ ngác thêm pha phần rụt rè Khả Như sắc mặt bây giờ rất khó coi, Trần Phán thì cũng chẳng khá hơn hai hàng lông mày hắn khẽ cau lại: “Ông cho rằng ta sẽ đồng ý với yêu cầu vớ vẩn đó?"
Dứt lời hai mắt Trần Phán hiện lam sắc, hắn lần nữa tức giận muốn đánh, Linh Duật thấy thế vội giơ tay nói: “Khoan đã, nếu vậy không bằng chúng ta cược một ván đi.”
“Cược gì?” Trần Phán hiếu kì hỏi, hắn thấy hành động từ nãy đến giờ của Linh Duật rất không đúng nên muốn xem trong hồ lô đối phương đang chứa cái gì.
“Cược một đấu một, nếu bên ngươi thắng ta sẽ nói rõ mọi chuyện.”
“Ông chắc không?” Trần Phán khinh thường cùng nghi hoặc hiện rõ ra mặt, hắn không nghĩ Linh Duật lại đưa ra cái yêu cầu ngớ ngẩn như thế này, đấu với hắn đây có khác nào giơ tay đầu hàng vô điều kiện.
“Tất nhiên không phải là đấu với ngươi, mà là đấu với cô ta.” Linh Duật lần nữa chỉ về Khả Như lên tiếng đính chính.
“Nếu như ta nói không thì sao?”
“Cách gì ngươi cũng không chịu, vậy lão già như ta thật không còn cách nào khác ngoài việc tiễn khách rồi.”
Trần Phán nghe Linh Duật nói vậy coi như đã hiểu, vòng vo một hồi ông ta vẫn là không muốn nói, đồng thời không muốn gây hấn nên mới giở trò, không từ chối thẳng khiến bản thân hắn không có lý do đánh lên, tiện thể vẽ ra một con đường cụt trước mặt, hắn dù có muốn đi trên con đường đó hay không cũng đều không được.
Biết là biết, bất quá Trần Phán không lập tức lên tiếng từ chối hay phản ứng gì thái quá, hắn đứng ở đó nghĩ ngợi một chút, rồi hỏi: “Nếu thua thì sao?”
“Lão già như ta cũng không muốn gì nhiều chỉ cần chiếc mắt kính ngươi đang đeo là được.”
“Thật biết tính toán!” Trần Phán cảm thán một câu sau quay đầu nháy mắt với Khả Như: “Nhưng đấu kiểu gì đây? Thi thố thì phải công bằng mới được, ông xem người bên cạnh tôi nhỏ yếu không chịu được áp lực lớn đâu.”
Khả Như nhìn thấy Trần Phán nháy mắt với mình lại nghe hắn nói liền hiểu ý, cô nàng đang đứng bỗng trở nên vô lực khuỵu người xuống, tỏ ra vẻ mặt khổ sở nhưng vẫn kiên cường chống tay đỡ người dậy, người vừa đứng lên chân lần nữa mềm nhũn, lần này cô nàng ngã ra mặt sàn không dậy nổi, cả người yếu ớt nằm đó bất động, mặt mày ủy khuất như vừa mới bị người lăng nhục, chà đạp qua.
Trần Phán thấy Khả Như diễn quá lố không chút chân thật, bất quá nó không ảnh hưởng nhiều, vẫn một mặt bình tĩnh Trần Phán chỉ chỉ vào người Khả Như nói: “Ông thấy đấy, cô gái yếu ớt như thế đánh đấm không thích hợp.”
Linh Duật mặt mày xám tro, người ta diễn đến trình độ không biết xấu xổ kiểu này ông coi như được nhận thức, có điều Linh Duật không dự định nói huỵch toẹt ra, vẫn là cần giữ một tầng mỏng ý tứ.
Ngẫm nghĩ một chút Linh Duật lên tiếng: “Để cho công bằng, bên lão già này sẽ dùng thực thể loại S, hơn nữa sẽ do ngươi đích thân lựa chọn, như vậy đã được chưa?"
Nghe Linh Duật nhượng bộ đưa qua quy tắc, Trần Phán nghe vậy liền sảnh khoái đáp ứng: “ Được!”
Cái gọi thực thể loại S chính là thực thể có thực lực thấp hoặc không quá có ác ý đối với nhân loại, không quá mức hung hăng, theo kiểu phân loại của Trần Phán đây là thực thể thuộc màu trắng hoặc cam, tất nhiên Linh Duật sẽ dùng thực thể màu cam để ra chiến.
Sở dĩ đối phương đưa ra quyết định này hẳn là do nhìn thấy Khả Như là màu cam, chỉ cần trông khâu chọn lựa đem ra thực thể có thuộc tính ẩn, khi lên chiến đấu ngầm kích phát thuộc tính đó khả năng có thể nắm chắc phần thắng sẽ rất lớn.
Có điều Khả Như là ai? Cô nàng từng là màu đỏ, hiện tại thực lực không bằng xưa nhưng đấu với thực thể màu đỏ thực lực không mạnh vẫn cầm chắc được phần thắng nói chi đến mấy con màu cam không ra gì, đây là lý do hắn nhanh đáp ứng mà không hề nghĩ ngợi, trong mắt hắn Linh Duật không khác gì đang muốn tìm đường chết nên không có lý do gì không thành toàn cho đối phương.
Linh Duật thấy Trần Phán nhanh đồng ý trong lòng lập tức nổi lên bất an ông có một dự cảm chẳng lành, bất quá Linh Duật không dự định đổi ý, trái lại còn thúc tiến quá trình chuẩn bị nhanh hơn.
Gọi người đi ra chuẩn bị, rất nhanh sau đó sân bãi cho trận chiến đã được chuẩn bị xong, đối tượng ứng tuyển để giao đấu cũng được chọn.
Trần Phán kéo Khả Như đang nằm trên sàn đi ra sân bãi, nhìn về mười thực thể ứng tuyển ở trước mặt lòng hắn thầm cười lạnh, nhìn tới nhìn lui Trần Phán chọn một thực thể có hình đám lửa trông khá yếu đuối đang bay lơ lửng giữa không trung đi ra làm đối thủ đấu với Khả Như.
Thực thể đã đi ra giữa sân bãi biểu hiện sẵn sàng chiến đấu, nhưng Khả Như lại không chịu đi, cô nàng bộ dáng sợ sệt quanh quẩn bên người Trần Phán miệng lẩm nhẩm: “Không đi đâu chủ nhân, Khả Như sợ lắm.”
Trần Phán sắc mặt trầm xuống, hắn chỉ cần Khả Như diễn một chút cho có lệ thôi cần gì phải diễn sâu đến vậy, dùng giọng lạnh nhạt hắn nhìn Khả Như nói: “Bớt diễn đi, không thắng được trận này ta tịch thu điện thoại của ngươi.”
Nghe Trần Phán nói thế Khả Như xì xì một tiếng đầy bất mãn, dáng vẻ sợ sệt, ủy khuất ngay lập tức biến mất thay vào đó là một mặt tự tin lên giọng kiêu ngạo nói: “Chủ nhân yên tâm, chuyện vặt vãnh thôi Khả Như chỉ cần một giây là giải quyết xong.”
Vừa mới dứt lời Khả Như đã nhanh bay ra, mặt đối mặt với kẻ địch, khi này cô nàng chống nạnh, tay chỉ vào đối thủ, lông mày vểnh lên khí chất đầy ngạo mạn hô hào: “Ngươi ngay bây giờ đầu hàng đi còn kịp, đợt đến khi chị đại ta ra tay ngươi coi như tới số.”
Khả Như vênh váo bất quá ngọn lửa chẳng thèm quan tâm, nó không nói không rằng bùng lên mạnh mẽ trong chốc lát đã cao tận sáu mét hơn, hơi nóng tỏa ra phải trên ba con số, nhiệt lượng phá hoại nung đỏ mọi vật xung quanh, ngọn lửa cao lớn xoay một vòng rồi hướng về Khả Như bay tới.
Bị tấn công Khả Như vội lùi về sau, miệng không ngừng gào thét: “Cứu mạng, chủ nhân cứu mạng"
Thấy cảnh này Linh Duật đáng lẽ nên vui mừng lại hơi nhíu mày tâm tình có phần thấp thỏm, mà Trần Phán người nên lo lắng lại nhếch môi tự tin mười phần.
Trần Phán tự tin là có nguyên do của hắn, Khả Như thực lực không tồi, hơn nữa sở trường của Khả Như là hóa khói trói buộc, khống chế đối tượng, hơn hết cô nàng còn sở hữu khả năng kiểm soát, sản sinh nhiệt độ cực mạnh.
Tại lúc toàn thịnh Khả Như có thể chuyển hóa một vùng đất rộng lớn thành dung nham, đồng thời đóng băng một vùng không gian tương xứng để tạo sự đối lập nhiệt độ, sức mạnh tạo ra cực kì khủng khiếp đủ sức phá vỡ khoảng không thực tại, tiêu hủy toàn bộ dạng sống cũng như những quy tắc nằm trong phạm vi cô nàng tấn công.
Cho dù Khả Như giờ không còn mạnh như xưa nhưng khả năng khống chế nhiệt lượng vẫn còn đó, đây là lý do chính yếu hắn chọn ngọn lửa làm đối thủ cho cô nàng, trong trận chiến này cô nàng cơ bản là chiếm lợi thế tuyệt đối, không có khả năng sẽ bị thua.
Giống như Trần Phán nghĩ, Khả Như một vòng lại một vòng bị ép tới, cuối cùng bị dồn vào chân tường không thể chạy được nữa, lúc này ngọn lửa mạnh bạo ép đến sát muốn dùng nhiệt lượng khủng khiếp của bản thân phá tan đi ý thức tồn động của Khả Như, bất quá càng lại gần nhiệt độ ngọn lửa càng giảm, đến khi chạm vào được người của Khả Như thì chỉ còn lại là đốm lửa hắt hiu trông như muốn tắt bất cứ lúc nào.
Tiến độ: 100%
118/118 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
27/04/2025
Thể loại
Tag liên quan