Chương 106: Đối chiến

27/04/2025 10 8.3

Ánh nắng chiếu rọi, trong khu xóm nhỏ hoang tàn Trần Phán từ trên cao chậm rãi bay xuống nhìn vào đám thuộc hạ đang tiến đến hạ lệnh: “Dọn dẹp đi!”

“Vâng!” Một đám đồng thanh kêu to, bọn họ bắt đầu công việc dọn dẹp hiện trường, khống chế bắt giữ quân địch đã bại trận, đồng thời thống kê tổng thiệt hại phe mình.

Trần Phán khi này đi vào nhà, không biết đã ngủ qua bao lâu mà bụng cứ sôi lên òng ọc biểu tình nên muốn vào trong nấu mấy món ăn tạm, có lẽ phải nấu gói mì ăn trước cho nó nhanh nếu không lại đói ngất mất, không lâu sau trong lúc hắn đang dở bát mì nóng hổi thì một tên thuộc hạ đi vào đứng nghiêm trang lên tiếng báo cáo: “Boss, đã dọn dẹp xong!”

Gắp lên một miếng mì bỏ vào miệng Trần Phán hỏi: “Ta ngủ bao lâu rồi?”

“Hơn ba ngày.”

Nghe thế Trần Phán lắc đầu cười lên tự giễu: “Lâu thế, hèn gì_” Ăn thêm miếng mì ân ủi tâm hồn, hắn hỏi tiếp: “Tra ra kẻ ám toán ta chưa?”

Khi chiến đấu với Khả Như, hắn đã điều khiển tên sát thủ bắn tỉa kia chạy tới đây, đã qua mấy ngày hẳn phải ép cung moi ra được không ít thông tin rồi đi?

“Tên đó thuộc tập đoàn lính đánh thuê Valravn, cũng là bọn họ tấn công chúng ta đó, boss!” Thuộc hạ đứng đó vẫn nghiêm trang chỉ là hai tay siết chặt, mặt mũi thút thít trông vẻ đáng thương lại pha lẫn tức giận.

Trần Phán dừng động tác gắp mì, quay đầu kinh ngạc nhìn về tên thuộc hạ lên tiếng xác nhận lại: “Tập đoàn lính đánh thuê?”

“Đúng vậy đó boss, giờ phải làm sao đây nhiều người của chúng ta bị thương, chuyện này không thể cứ dễ dàng cho qua được đâu, boss à làm lên đi boss, không làm lên đời không nể boss ơi.”

Chẳng màng quan tâm tới tên thuộc hạ đang lải nhải Trần Phán ngồi đó hai hàng lông mày hơi nhíu, cả người ngã ra đằng sau dựa vào lưng ghế nét mặt lộ vẻ trầm tư, nhớ tới lúc trước Phùng Nguyên có nói qua bên chính phủ có nhờ ngũ tộc phối hợp với quân đánh thuê thực hiện kế hoạch thanh trừ, bây giờ hắn lại bị lính đánh thuê tập kích, đây là do ngũ tộc cố tình sắp xếp hay còn có ẩn tình gì khác? Vì sao tập đoàn Valravn cho người qua phá hang ổ của hắn?

Nghĩ một hồi Trần Phán lắc đầu, không cần nghĩ nữa chuyện thành ra thế này nghĩ nhiều vô dụng, ngũ tộc hay tập đoàn, thậm chí là tổ chức bí ẩn đằng sau kia ai mới là chủ mưu đã không còn là vấn đề, đến nước này rồi ai chạm vào thì đánh kẻ đó, nghĩ nhiều làm gì cho mất công.

Đã có quyết định Trần Phán đặt đũa xuống hỏi: “Có tra được căn cứ kẻ địch ở chỗ nào chưa?”

“Chỉ tra được căn cứ tạm thời của bọn họ thôi, boss.”

“Không vấn đề, ngươi ra tập hợp người, ai còn có năng lực chiến đấu thì theo ta qua đó làm một trận.”

Có qua có lại, không đáp lễ họ lại cho rằng hắn xem thường bọn họ thì sao? Càng là không đánh lên về sau người đời xem hắn làm thành bột dẻo muốn nhào nặng ra hoa gì thì nhào nặng, khi đó càng phiền phức hơn nữa.

Thuộc hạ báo tin nghe lệnh huyết khí dâng trào dậm bước muốn đi ra kêu người đi đánh nhau nhưng được mấy bước thì bị Trần Phán lên tiếng giữ lại: “Khoan đã!” Như nghĩ tới gì đó hắn hỏi: “Tên Triết kia quay về chưa?”

Nghe hỏi người thuộc hạ lắc đầu: “Triết chưa có về.”

“Ừ ngươi lui đi.” Trần Phán phất tay đuổi người sau nâng đũa tiếp tục ăn.

Tại một vùng hẻo lánh cách xa thành phố, trong một gian phòng rộng lớn, nơi được xem là phòng chỉ huy, ở đây lúc này trên màn hình chính từng mãng hiện lên màu đỏ chói biểu tượng cảnh báo, người người tại đây tấp nập bận rộn liên hệ với chiến binh đã gửi đi tuy nhiên tất cả đều không có hồi âm, không một ai đáp lại, thấy cảnh trước mắt một người không chịu được chỉnh lại mắt kính quay đầu vội vã lên tiếng hỏi người đàn ông trung đứng ở giữa phòng: “Chỉ huy bây giờ chúng ta nên làm gì đây?”

Người hỏi ra câu này chính là người lúc trước đã đánh dấu chéo lên hồ sơ của Trần Phán, bất quá bây giờ gã không còn một vẻ ung dung như trước mà mắt đã hiện lên quầng thâm, dáng vẻ mệt mỏi pha lẫn sự bất lực, ai có thể ngờ được bên trong thành phố lại có thực thể đáng sợ như vậy, càng không ngờ tới hồ sơ đánh giá loại S không lâu trước được phân loại lại thành E có lực lượng tự thân cùng đám thuộc hạ quá đỗi mạnh mẽ, quá khó giải quyết.

Người chỉ huy nghe hỏi lườm mắt qua lên giọng: “Gọi lên tổng bộ xin chỉ_” Lời còn chưa dứt cả căn phòng đột nhiên rung lắc dữ dội, người chỉ huy biết chuyện chẳng lành nên vội liên tiếp hạ lệnh xuống: “Kẻ địch tập kích! Tất cả lực lượng tập hợp, gọi người ở bên ngoài trở về, mở lớp phòng thủ ngăn chặn xâm nhập.” Sau đó đèn báo khẩn đỏ lên, tiếng còi inh ỏi vang vọng khắp mọi nơi trong căn cứ bí mật dưới lòng đất.

Vào vài phút trước ở trên mặt đất, Trần Phán đứng nghiêm sau lưng là năm sáu chục tên thuộc hạ khí thế dâng trào chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, cạnh bên có một người đang cực lực thi triển năng lực bản thân che dấu sự hiện diện của những người ở đây với bên ngoài.

Trần Phán lúc này nhìn về khoảng đất trống vắng ở giữa thung thũng quay đầu qua hỏi một tên thuộc hạ: “Có chắc là ở đây không?”

“Theo thông tin ép cung có được chính là ở chỗ này.” Người thuộc hạ gật đầu khẳng định.

Đã khẳng định như thế Trần Phán cũng tạm tin tưởng theo, hắn cúi người xuống tay chạm vào mặt đất môi khẽ nhếch, lớn giọng hô to: “Lên đi, lũ chuột nhắt!”

Theo cái hô của Trần Phán mặt đất nhấp nhô gợn sóng như mặt biển ngày gió bão, gợn sóng càng lúc càng dự dội, không lâu sau một tòa căn cứ bao bọc bằng thép trắng xóa chậm rãi nhô lên cao.

Thấy thế nụ cười trên môi Trần Phán càng thêm đậm hơn, khi tòa căn cứ kẻ thù nhô ra được một nửa hắn thu tay về, mặt đất cũng theo động tác Trần Phán liền trở nên yên ắng lại như ban đầu, chỉ khác là có thêm một nửa tòa kiến trúc lồi ra trông vô cùng gượng gạo.

Trần Phán khi này đứng thẳng người, tay nhẹ phất hạ lệnh tấn công, đám thuộc hạ phía sau nhận lệnh thì hào hứng xông lên, một nhóm người dẫn đầu vác theo súng phóng lựu trên vai trước quỳ một chân xuống nhắm đến tòa căn cứ mà bắn, muốn tạo lên tổn thất cho quân địch từ xa.

Đạn bay tới khi cách tòa căn cứ một khoảng thì bỗng phát nổ giống như nơi đó có một tấm khiên phòng thủ vô hình, Trần Phán thấy cảnh này lông mày hơi nhíu lại, quan sát kỹ hắn phát hiện ở bốn góc tòa tháp tại rìa căn cứ kia có gắn bốn thiết bị đang nhấp nháy hai màu đỏ xanh xen kẽ, xem chừng là thiết bị phòng thủ, nghĩ lại cũng đúng một tập đoàn chuyên săn thực thể tất nhiên phải có thiết bị đặc biệt chuyên dụng để phòng thủ rồi.

Tấn công từ xa không hiệu quả, một người phía hắn chủ động xung phong chạy lên phía trước, chỉ thấy người này hai tay cào vào không khí, tay như xé mở vật gì đó, cứ thế tấm khiên vô hình bên kia bị xé toạc ra một lỗ hổng lớn, dù là thế động tác người thuộc hạ không hề có ý dừng lại, lỗ hổng cứ thế càng thêm mở rộng, bốn thiết bị trên tòa tháp nhấp nháy càng nhanh cuối cùng quá tải nổ tanh bành, màn chắn theo đó biến mắt không còn tăm hơi.

Lúc này đồng đội ở sau đã nạp thêm một đợt pháo mới mà bắn ra, pháo kích lần nữa lao tới thành công đâm mạnh vào tòa căn cứ, tiếng nổ rầm vang khói bụi mịt mù bất quá lại chẳng làm tổn hao được tòa kiến trúc kia quá nhiều.

Tấn công tầm xa không hiệu quả, mọi người tiến bước xông lên muốn đánh giáp lá cà, vừa hay bên kia trên các tòa tháp những đàn quạ đen không biết từ đâu bay tới, cùng lúc này quân địch từ trong căn cứ hiện thân, một số người mang theo súng nhưng không phải súng bình thường, đây là súng trường tuyến tính sử dụng nguồn năng lượng đặc thù sức phá hoại cực mạnh, một số người mang theo vũ khí cận chiến siêu thanh có khả năng cắt xuyên mọi nền vật chất thông thường lẫn dị thường, trên thân tất cả bọn họ đều trang bị giáp phòng hộ chặn sát thương vật lý cùng vô hiệu hóa khả năng quấy nhiễu nhận thức.

Bất quá chừng đó không phải là tất cả, ở trên cao kia những thực thể lơ lửng với móng tay sắc nhọn, khí thế âm u, trên người trang bị vũ khí cận chiến cùng xạ chiến, đáng lưu tâm nhất là những thực thể này được trang bị một thiết bị phản nhận thức, dù tròng mắt Trần Phán ánh lên ngọn lửa lam sắc cũng chỉ nhìn thấy được những bóng mờ ảo, không thể nhìn rõ được tất cả động tác từ đối phương.

Quân địch đi ra hùng hổ liền xông tới, người của hắn cũng không ngần ngại xông lên, hai bên cứ thế không cần trao đổi hay thương lượng, cứ trực tiếp lao vào nhau dùng bạo lực thay cho lời chào hỏi.

Đọc đến đây là hết chương rồi đúng không? He he boiz. Ghé vào làm tô hủ tiếu cho ấm người
8.3
Tiến độ: 100% 118/118 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
27/04/2025