Chương 48: Hành Động (1)
26/04/2025
10
8.0
Chương 48: Hành Động (1)
Tiếng trống trường vang lên báo hiệu một ngày học kết thúc.
Cũng đã lâu lắm rồi bản thân Minh mới . . . chán ghét tiếng trống tan trường như vậy bởi vì tiết cuối của hôm nay là một trong những tiết học hắn thích nhất – tiết lịch sử.
Cũng giống như văn học, lịch sử Việt Nam ở thế giới này như một trang hoàn toàn mới vậy, một thế giới với bao nhiêu điều để Minh tìm hiểu.
Minh cũng học bài trước thậm chí soạn sẵn bài trước nhưng mà tự mình ngồi nghiên cứu sách giáo khoa cũng khó mà so sánh với nghe giáo viên lên lớp đặc biệt là giáo viên của Minh còn giảng cực hay.
Cô giáo sử của Minh gọi là Tạ Thanh Loan, đây là một người phụ nữ trung niên ngoài 40 tuổi với mái tóc xoăn, thân hình có phần nhỏ nhắn cùng giọng nói nhẹ nhàng ấm áp.
Tiết học đầu tiên là khái quát về lịch sử loài người.
Nội dung tương đối tản mạn, cũng không phải quá mới mẻ gì với Minh dù sao kiến thức này ở thế giới kia vốn không khác mấy nhưng mà cô Loan xác thực dạy hay, hay đến mức Minh có chút thòm thèm không nỡ tan học.
Đương nhiên đến giờ thì vẫn phải tan học, Minh cũng cùng chúng bạn thu gọn sách vở sau đó lại nhanh chóng đi ra ngoài, hắn còn có hẹn với một đám huynh đệ ở vườn hoa Thanh Niên đây này.
Nói một chút về lịch học của Minh, khối 10 A của bọn hắn chỉ học nửa buổi sáng, học từ thứ 2 đến thứ 6 hàng tuần.
Ngoài buổi sáng ra còn có hai tiết vào ban chiều lần lượt là chiều thứ 3 cùng chiều thứ 5.
Thứ 3 học tin học, từ 2h chiều đến 5h chiều.
Thứ 5 học thể dục, từ 2h chiều đến 5h chiều.
Lịch học không tính là nặng, thời đại này cũng không có khái niệm ‘học thêm học nếm’ học sinh tương đối tự do, chủ yếu chỉ học trên trường, đúng nghĩa là ‘chỉ học trong sách giáo khoa’.
Thời đại này vẫn đề cao tính tự túc của học sinh hơn là học bằng cách nhồi nhét, dĩ nhiên dạng học tập này yêu cầu thiên phú cực cao.
Chỉ có thiên phú đủ cao cộng thêm chăm chỉ, tự mình mày mò tìm kiếm thêm tài liệu bên ngoài mới có thể đỗ các trường đại học top đầu cho nên chất lượng sinh viên đại học thời đại này cũng rất cao.
Chất lượng đầu vào đại học cao đương nhiên đồng nghĩa với sau khi tốt nghiệp xin việc làm rất dễ, tấm bằng đại học có giá trị và quyền lực cao hơn nhiều so với mấy chục năm sau.
Quay lại với Minh, hắn một đường đi nhanh ra khỏi cổng trường sau đó hướng thẳng tới vườn hoa Thanh Niên.
Tối qua hắn giao cho Phan Hải không ít việc nhưng mà cũng có trước có sau, tập hợp một đám anh em cấp 2 ngày xưa tất nhiên là việc ‘trước’ các việt khác sắp xếp sau.
Cao Thanh Minh ở THCS Giảng Võ năm đó có một đám tay chân, nếu không thì làm sao lại khi nam phách nữ ? lại có thể làm trùm trường ?.
Cao Thanh Minh cũng không phải loại học sinh bình thường, ánh mắt chọn ‘đệ’ của hắn rất tinh minh.
Đám lâu la đi theo Cao Thanh Minh thì nhiều nhưng thực sự được Cao Thanh Minh coi là tay chân thì chỉ có vài đứa, gia cảnh đều giống Bật.
Tài năng có thể không bằng Bật nhưng gia cảnh không khác mấy, đều là con nhà nghèo thậm chí sau khi tốt nghiệp cấp 2 cũng không tính lại lên cấp 3.
Dạng tay chân như thế này mới sẵn sàng vì Cao Thanh Minh đổ máu, dám đánh dám liều dù sao Cao Thanh Minh ra tay cũng rất xa hoa.
Đương nhiên dùng từ ‘đổ máu’ vẫn là quá nặng, đây cũng không phải băng nhóm Hongkong, thời cấp 2 cho dù thỉnh thoảng phát sinh xung đột cùng lắm chỉ là tiểu đánh tiểu nháo.
Quan trọng nhất ở chỗ . . . cả cái đất Hà Nội này mấy ai dám dây vào Cao Thanh Minh ? chú hắn là giám đốc công an thành phố kia kìa.
Đám đại ca xã hội đen chân chính nhìn như đao to búa lớn nhưng . . . lớn được bằng công an hay không ?.
Cao Thanh Minh hồi cấp 2 thích nhất đứng đằng sau ra lệnh, chỉ tay năm ngón.
Khi đám đàn em làm được việc, Cao Thanh Minh hiển nhiên thưởng rất hào phóng, mà nếu có sự tình gì thì Cao Thanh Minh coi bản thân như vô can sau đó . . . trực tiếp gọi công an tới.
Kết quả không nói cũng biết, đám người t·ranh c·hấp với Cao Thanh Minh rất khó không cúi đầu dù sao cũng chỉ là phường ‘đầu trộm đuôi c·ướp’ hoặc ‘mấy nhóm choai choai’ .
Khi Cao Thanh Minh đi đến vườn hoa Thanh Niên, hắn rất nhanh nhìn thấy một đám thanh niên đang quây quần ngồi với nhau dưới bức tượng lớn.
Bức tượng này không phải tượng anh hùng Lý Tự Trọng mà là tượng Lý Thái Tổ.
Có một điểm làm Minh bất ngờ về Hà Nội ở thế giới này là có khá nhiều tượng Lý Thái Tổ, bức tượng ở vườn hoa Thanh Niên cũng là một trong số đó.
Minh nhìn thấy một đám đàn em đang ngồi ở dưới chân tượng Lý Thái Tổ, hắn rất nhanh tiến tới.
“Đại ca tới”
Phan Hải là người đầu tiên lên tiếng, tiếp sau đó mấy thằng còn lại cũng lập tức lên tiếng.
“Đại ca”.
Chỗ này trừ Phan Hải cùng Bật ra thì còn thêm 3 thằng nữa.
Một thằng da ngăm đen gọi là Long, Nguyễn Vũ Long.
Một thằng dong dỏng cao, đầu bổ luống còn đeo kính gọi là Tài, Nguyễn Văn Tài.
Thằng cuối cùng nhìn không có gì đặc biệt, thân hình có phần thấp bé gọi là Hiếu, Trần Anh Hiếu.
Trong nhà họ Cao vốn nhiều sách, Cao Thanh Minh tuy không thích đọc sách cho lắm nhưng cũng bị ảnh hưởng phần nào từ ông nội cùng cha dẫn đến hắn tự gọi mấy đứa này là Ngũ Hổ Tướng.
Đây đương nhiên là dựa theo Tam Quốc Chí, về phần đám choai choai này muốn ví ‘như hổ’ quả thật có phần quá sức.
Trong năm thằng, Phan Hải cùng Bật chiến lực cao nhất, một thằng thì nóng tính một thằng thì lại lạnh lùng, đây chính là Trương Phi – Quan Vũ trong lòng Cao Thanh Minh.
Ba đứa còn lại hiển nhiên không so được nhưng tại quanh khu vực trường Giảng Võ cũng có chút danh tiếng.
Long cũng là một thằng dám đánh dám liều, bàn về chiến lực chỉ dưới Phan Hải cùng Bật.
Tài cũng có phần khoẻ khoắn nhưng đáng nói nhất là thằng này biết lái xe máy hơn nữa còn là thằng lái xe tốt nhất trong 5 người.
Đừng nhìn thằng Tài nhìn có phần học thức nhưng thực tế thằng này có máu dân tổ chính hiệu, lạng lách đánh võng, đá lửa các thứ là thường xuyên.
Tiếc nuối là nhà thằng này quá nghèo, cũng không có xe cho nó.
Cuối cùng là thằng Hiếu, thấp bé nhất trong 5 thằng nhưng lại có tài lẻ riêng, tài lẻ của thằng này là t·rộm c·ắp.
Thằng Hiếu từ 6-7 tuổi đã bị cha nó bắt học t·rộm c·ắp sau đó theo cha nó hành nghề ở các bến xe cùng cửa bệnh viện khắp Hà Nội.
Dĩ nhiên t·rộm c·ắp . . . cũng không có kết cục tốt, cha thằng Hiếu bị người một đại ca xã hội đen nào đó chặt hai ngón tay.
Mất hai ngón tay, cha thằng Hiếu tuy sợ nhưng vẫn không nhịn được đi đường xưa, kết quả trong một lần hai cha con tác nghiệp bị phát hiện, không chỉ thằng cha b·ị đ·ánh mà thằng con cũng b·ị đ·ánh, không có công an đến thì có khi thằng cha còn bị đ·ánh c·hết.
Kết quả thằng cha bị phán 3 năm tù, mẹ thằng Hiếu cũng bỏ nhà ra đi, ném nó cho ông bà nội, cũng nhờ thế mà thằng Hiếu coi như học hết cấp 2.
“Chúng mày đến lâu chưa ?”.
Minh hướng về mấy thằng đệ hỏi, hắn cũng thản nhiên ngồi xuống thềm đá dưới tượng Lý Thái Tổ.
“Bọn em đến được khoảng 15 phút, đại ca bảo em tập hợp mọi người đến không biết có chuyện gì ?”.
Trong nhóm chỉ có Phan Hải lên tiếng, đây cũng là ‘quy củ’ bình thường Phan Hải cũng có thể coi là ‘nhị ca’ Phan Hải luôn là người chủ động giao tiếp với Minh.
Không hổ danh là con của Phan Quân, là ‘thiếu chủ’ của Đông Anh Hội, bản thân Cao Thanh Minh chưa từng quá quan trọng quy củ nhưng Phan Hải lại vì cái nhóm này lập xuống quy củ.
Một lần nữa nhìn lướt qua đám đàn em, Minh lạnh giọng.
“Chúng mày hiện tại làm gì ?”.
Sau khi tốt nghiệp cấp 2, Cao Thanh Minh cũng lười quản đám đàn em, hắn còn không thèm giữ phương thức liên lạc của bọn nó.
May ra có thằng Bật là Cao Thanh Minh vẫn coi như hợp mắt, vẫn còn giữ lại phương thức liên lạc.
Đối với Cao Thanh Minh, hồi cấp 2 chỉ là chơi đùa thôi, đã là trò chơi không cần qua đầu nhập.
Mục tiêu của Cao Thanh Minh ở cấp 3 là . .. học tập cho tốt sau đó giống anh trai hắn, đi Mỹ du học.
Giang hồ xã hội đen ? trong mắt Cao Thanh Minh đây chẳng là cái thá gì.
Trời sinh đã ngậm thìa vàng như Cao Thanh Minh coi thường giang hồ cũng là dễ hiểu.
Nghe Minh hỏi, ba thằng em nhìn nhau sau đó thằng Tài lên nói trước.
“Dạ đại ca, em học giáo dục thường xuyên Ba Đình”
Thằng Long nghe thằng Tài nói xong thì cũng tiếp lời.
“Dạ đại ca, em đi học nghề mộc”
Đến phiên thằng Hiếu, thằng này ngập ngừng một chút rồi mới nói.
“Dạ đại ca, em cũng không đi học tiếp, em đi theo anh Hải”.
Hiếu hơn Hải một tuổi nhưng vẫn gọi Hải là anh, trong nhóm trừ Minh ra thì cũng chỉ có Bật cùng vai cùng vế với Phan Hải.
“Bố thằng Hiếu sắp ra tù, nó cũng không muốn ở lại nhà, không muốn học lên cao hơn cho nên em ném nó đi theo ông bô nhà em, em cũng nào có thời gian quản nó”.
Phan Hải ở một bên giải thích mà nghe thằng Hải giải thích xong, Minh không khỏi nhìn nhiều thằng Hiếu một chút.
Đến khi thực sự xác nhận thằng Hiếu không giống diễn viên nào trong Chạy Án thì Minh mới thu hồi lại ánh mắt.
“Bọn mày kể xem mấy tháng qua chúng mày thế nào”.
Minh mở miệng, ba thằng đàn em lại nhìn nhau sau đó bắt đầu kể mấy tháng này chúng nó ra sao.
Cuối tháng 5 cả đám tốt nghiệp cấp 2, tháng 6 Cao Thanh Minh tiến hành thi cấp 3, đến tháng 7 báo điểm.
Tính ra từ đầu tháng 6 đến nay cũng có 3 tháng hơn, Cao Thanh Minh trong khoảng thời gian này cũng bỏ mặc bọn đàn em.
Rất nhanh, Minh cũng nghe được cuộc sống của bọn đàn em sau này.
Thằng Long không khác thằng Bật mấy, tháng 7 vào trường dạy nghề mộc, học nghề rất mệt cũng rất khổ hơn nữa còn lâu mới tiêu diêu tự tại như hồi học cấp 2, rất gò bó.
Nhà thằng Long cũng nghèo, không còn đi theo Minh ‘ăn chơi’ dẫn đến cuộc sống ngày càng khó khăn, cộng thêm môi trường dạy nghề thời đại này cũng không mấy tốt lành, dẫn đến tâm lý Long có phần nóng nảy, thằng Long tại lớp dạy nghề cũng xảy ra xích mích với vài thằng khác, đương nhiên là . . . thằng Long b·ị đ·ánh dù sao nó ‘thân cô thế cô’.
Giáo viên cũng sẽ không quản cái này thậm chí phải nói là cái gì cũng không quan tâm bao quát .. . dạy học.
Như thằng Bật nói, thằng Long rất nản, nản bởi nó học không được gì, môi trường xung quanh cũng không hữu hảo.
Thằng Tài thì có phần an nhàn hơn, thằng này tháng 8 nhập học, cũng rất nhanh tìm được đội ngũ, cũng đi đánh nhau vài lần.
Tuy trong trường thằng này vẫn chỉ là chân đàn em tép riu nhưng lẫn vào đã không tệ chẳng qua cũng không sánh bằng lúc đi theo Cao Thanh Minh.
Thằng cuối cùng là thằng Hiếu, thằng này . . . là an bình nhất.
Nó được phái đến bến xe Giáp Bát làm phụ xe, cũng chỉ cần vì Đông Anh Hội thu thập tình báo xung quanh khu vực này, nghe ngóng chút tin tức, còn lại cũng không có nhiệm vụ.
Ba thằng đàn em nói xong, ánh mắt đều mong đợi nhìn Cao Thanh Minh.
Cho dù hoàn cảnh mỗi đứa có phần khác nhau nhưng đúng là đều mong ngóng lại theo thiếu gia nhà họ Cao đi làm việc.
Tiếng trống trường vang lên báo hiệu một ngày học kết thúc.
Cũng đã lâu lắm rồi bản thân Minh mới . . . chán ghét tiếng trống tan trường như vậy bởi vì tiết cuối của hôm nay là một trong những tiết học hắn thích nhất – tiết lịch sử.
Cũng giống như văn học, lịch sử Việt Nam ở thế giới này như một trang hoàn toàn mới vậy, một thế giới với bao nhiêu điều để Minh tìm hiểu.
Minh cũng học bài trước thậm chí soạn sẵn bài trước nhưng mà tự mình ngồi nghiên cứu sách giáo khoa cũng khó mà so sánh với nghe giáo viên lên lớp đặc biệt là giáo viên của Minh còn giảng cực hay.
Cô giáo sử của Minh gọi là Tạ Thanh Loan, đây là một người phụ nữ trung niên ngoài 40 tuổi với mái tóc xoăn, thân hình có phần nhỏ nhắn cùng giọng nói nhẹ nhàng ấm áp.
Tiết học đầu tiên là khái quát về lịch sử loài người.
Nội dung tương đối tản mạn, cũng không phải quá mới mẻ gì với Minh dù sao kiến thức này ở thế giới kia vốn không khác mấy nhưng mà cô Loan xác thực dạy hay, hay đến mức Minh có chút thòm thèm không nỡ tan học.
Đương nhiên đến giờ thì vẫn phải tan học, Minh cũng cùng chúng bạn thu gọn sách vở sau đó lại nhanh chóng đi ra ngoài, hắn còn có hẹn với một đám huynh đệ ở vườn hoa Thanh Niên đây này.
Nói một chút về lịch học của Minh, khối 10 A của bọn hắn chỉ học nửa buổi sáng, học từ thứ 2 đến thứ 6 hàng tuần.
Ngoài buổi sáng ra còn có hai tiết vào ban chiều lần lượt là chiều thứ 3 cùng chiều thứ 5.
Thứ 3 học tin học, từ 2h chiều đến 5h chiều.
Thứ 5 học thể dục, từ 2h chiều đến 5h chiều.
Lịch học không tính là nặng, thời đại này cũng không có khái niệm ‘học thêm học nếm’ học sinh tương đối tự do, chủ yếu chỉ học trên trường, đúng nghĩa là ‘chỉ học trong sách giáo khoa’.
Thời đại này vẫn đề cao tính tự túc của học sinh hơn là học bằng cách nhồi nhét, dĩ nhiên dạng học tập này yêu cầu thiên phú cực cao.
Chỉ có thiên phú đủ cao cộng thêm chăm chỉ, tự mình mày mò tìm kiếm thêm tài liệu bên ngoài mới có thể đỗ các trường đại học top đầu cho nên chất lượng sinh viên đại học thời đại này cũng rất cao.
Chất lượng đầu vào đại học cao đương nhiên đồng nghĩa với sau khi tốt nghiệp xin việc làm rất dễ, tấm bằng đại học có giá trị và quyền lực cao hơn nhiều so với mấy chục năm sau.
Quay lại với Minh, hắn một đường đi nhanh ra khỏi cổng trường sau đó hướng thẳng tới vườn hoa Thanh Niên.
Tối qua hắn giao cho Phan Hải không ít việc nhưng mà cũng có trước có sau, tập hợp một đám anh em cấp 2 ngày xưa tất nhiên là việc ‘trước’ các việt khác sắp xếp sau.
Cao Thanh Minh ở THCS Giảng Võ năm đó có một đám tay chân, nếu không thì làm sao lại khi nam phách nữ ? lại có thể làm trùm trường ?.
Cao Thanh Minh cũng không phải loại học sinh bình thường, ánh mắt chọn ‘đệ’ của hắn rất tinh minh.
Đám lâu la đi theo Cao Thanh Minh thì nhiều nhưng thực sự được Cao Thanh Minh coi là tay chân thì chỉ có vài đứa, gia cảnh đều giống Bật.
Tài năng có thể không bằng Bật nhưng gia cảnh không khác mấy, đều là con nhà nghèo thậm chí sau khi tốt nghiệp cấp 2 cũng không tính lại lên cấp 3.
Dạng tay chân như thế này mới sẵn sàng vì Cao Thanh Minh đổ máu, dám đánh dám liều dù sao Cao Thanh Minh ra tay cũng rất xa hoa.
Đương nhiên dùng từ ‘đổ máu’ vẫn là quá nặng, đây cũng không phải băng nhóm Hongkong, thời cấp 2 cho dù thỉnh thoảng phát sinh xung đột cùng lắm chỉ là tiểu đánh tiểu nháo.
Quan trọng nhất ở chỗ . . . cả cái đất Hà Nội này mấy ai dám dây vào Cao Thanh Minh ? chú hắn là giám đốc công an thành phố kia kìa.
Đám đại ca xã hội đen chân chính nhìn như đao to búa lớn nhưng . . . lớn được bằng công an hay không ?.
Cao Thanh Minh hồi cấp 2 thích nhất đứng đằng sau ra lệnh, chỉ tay năm ngón.
Khi đám đàn em làm được việc, Cao Thanh Minh hiển nhiên thưởng rất hào phóng, mà nếu có sự tình gì thì Cao Thanh Minh coi bản thân như vô can sau đó . . . trực tiếp gọi công an tới.
Kết quả không nói cũng biết, đám người t·ranh c·hấp với Cao Thanh Minh rất khó không cúi đầu dù sao cũng chỉ là phường ‘đầu trộm đuôi c·ướp’ hoặc ‘mấy nhóm choai choai’ .
Khi Cao Thanh Minh đi đến vườn hoa Thanh Niên, hắn rất nhanh nhìn thấy một đám thanh niên đang quây quần ngồi với nhau dưới bức tượng lớn.
Bức tượng này không phải tượng anh hùng Lý Tự Trọng mà là tượng Lý Thái Tổ.
Có một điểm làm Minh bất ngờ về Hà Nội ở thế giới này là có khá nhiều tượng Lý Thái Tổ, bức tượng ở vườn hoa Thanh Niên cũng là một trong số đó.
Minh nhìn thấy một đám đàn em đang ngồi ở dưới chân tượng Lý Thái Tổ, hắn rất nhanh tiến tới.
“Đại ca tới”
Phan Hải là người đầu tiên lên tiếng, tiếp sau đó mấy thằng còn lại cũng lập tức lên tiếng.
“Đại ca”.
Chỗ này trừ Phan Hải cùng Bật ra thì còn thêm 3 thằng nữa.
Một thằng da ngăm đen gọi là Long, Nguyễn Vũ Long.
Một thằng dong dỏng cao, đầu bổ luống còn đeo kính gọi là Tài, Nguyễn Văn Tài.
Thằng cuối cùng nhìn không có gì đặc biệt, thân hình có phần thấp bé gọi là Hiếu, Trần Anh Hiếu.
Trong nhà họ Cao vốn nhiều sách, Cao Thanh Minh tuy không thích đọc sách cho lắm nhưng cũng bị ảnh hưởng phần nào từ ông nội cùng cha dẫn đến hắn tự gọi mấy đứa này là Ngũ Hổ Tướng.
Đây đương nhiên là dựa theo Tam Quốc Chí, về phần đám choai choai này muốn ví ‘như hổ’ quả thật có phần quá sức.
Trong năm thằng, Phan Hải cùng Bật chiến lực cao nhất, một thằng thì nóng tính một thằng thì lại lạnh lùng, đây chính là Trương Phi – Quan Vũ trong lòng Cao Thanh Minh.
Ba đứa còn lại hiển nhiên không so được nhưng tại quanh khu vực trường Giảng Võ cũng có chút danh tiếng.
Long cũng là một thằng dám đánh dám liều, bàn về chiến lực chỉ dưới Phan Hải cùng Bật.
Tài cũng có phần khoẻ khoắn nhưng đáng nói nhất là thằng này biết lái xe máy hơn nữa còn là thằng lái xe tốt nhất trong 5 người.
Đừng nhìn thằng Tài nhìn có phần học thức nhưng thực tế thằng này có máu dân tổ chính hiệu, lạng lách đánh võng, đá lửa các thứ là thường xuyên.
Tiếc nuối là nhà thằng này quá nghèo, cũng không có xe cho nó.
Cuối cùng là thằng Hiếu, thấp bé nhất trong 5 thằng nhưng lại có tài lẻ riêng, tài lẻ của thằng này là t·rộm c·ắp.
Thằng Hiếu từ 6-7 tuổi đã bị cha nó bắt học t·rộm c·ắp sau đó theo cha nó hành nghề ở các bến xe cùng cửa bệnh viện khắp Hà Nội.
Dĩ nhiên t·rộm c·ắp . . . cũng không có kết cục tốt, cha thằng Hiếu bị người một đại ca xã hội đen nào đó chặt hai ngón tay.
Mất hai ngón tay, cha thằng Hiếu tuy sợ nhưng vẫn không nhịn được đi đường xưa, kết quả trong một lần hai cha con tác nghiệp bị phát hiện, không chỉ thằng cha b·ị đ·ánh mà thằng con cũng b·ị đ·ánh, không có công an đến thì có khi thằng cha còn bị đ·ánh c·hết.
Kết quả thằng cha bị phán 3 năm tù, mẹ thằng Hiếu cũng bỏ nhà ra đi, ném nó cho ông bà nội, cũng nhờ thế mà thằng Hiếu coi như học hết cấp 2.
“Chúng mày đến lâu chưa ?”.
Minh hướng về mấy thằng đệ hỏi, hắn cũng thản nhiên ngồi xuống thềm đá dưới tượng Lý Thái Tổ.
“Bọn em đến được khoảng 15 phút, đại ca bảo em tập hợp mọi người đến không biết có chuyện gì ?”.
Trong nhóm chỉ có Phan Hải lên tiếng, đây cũng là ‘quy củ’ bình thường Phan Hải cũng có thể coi là ‘nhị ca’ Phan Hải luôn là người chủ động giao tiếp với Minh.
Không hổ danh là con của Phan Quân, là ‘thiếu chủ’ của Đông Anh Hội, bản thân Cao Thanh Minh chưa từng quá quan trọng quy củ nhưng Phan Hải lại vì cái nhóm này lập xuống quy củ.
Một lần nữa nhìn lướt qua đám đàn em, Minh lạnh giọng.
“Chúng mày hiện tại làm gì ?”.
Sau khi tốt nghiệp cấp 2, Cao Thanh Minh cũng lười quản đám đàn em, hắn còn không thèm giữ phương thức liên lạc của bọn nó.
May ra có thằng Bật là Cao Thanh Minh vẫn coi như hợp mắt, vẫn còn giữ lại phương thức liên lạc.
Đối với Cao Thanh Minh, hồi cấp 2 chỉ là chơi đùa thôi, đã là trò chơi không cần qua đầu nhập.
Mục tiêu của Cao Thanh Minh ở cấp 3 là . .. học tập cho tốt sau đó giống anh trai hắn, đi Mỹ du học.
Giang hồ xã hội đen ? trong mắt Cao Thanh Minh đây chẳng là cái thá gì.
Trời sinh đã ngậm thìa vàng như Cao Thanh Minh coi thường giang hồ cũng là dễ hiểu.
Nghe Minh hỏi, ba thằng em nhìn nhau sau đó thằng Tài lên nói trước.
“Dạ đại ca, em học giáo dục thường xuyên Ba Đình”
Thằng Long nghe thằng Tài nói xong thì cũng tiếp lời.
“Dạ đại ca, em đi học nghề mộc”
Đến phiên thằng Hiếu, thằng này ngập ngừng một chút rồi mới nói.
“Dạ đại ca, em cũng không đi học tiếp, em đi theo anh Hải”.
Hiếu hơn Hải một tuổi nhưng vẫn gọi Hải là anh, trong nhóm trừ Minh ra thì cũng chỉ có Bật cùng vai cùng vế với Phan Hải.
“Bố thằng Hiếu sắp ra tù, nó cũng không muốn ở lại nhà, không muốn học lên cao hơn cho nên em ném nó đi theo ông bô nhà em, em cũng nào có thời gian quản nó”.
Phan Hải ở một bên giải thích mà nghe thằng Hải giải thích xong, Minh không khỏi nhìn nhiều thằng Hiếu một chút.
Đến khi thực sự xác nhận thằng Hiếu không giống diễn viên nào trong Chạy Án thì Minh mới thu hồi lại ánh mắt.
“Bọn mày kể xem mấy tháng qua chúng mày thế nào”.
Minh mở miệng, ba thằng đàn em lại nhìn nhau sau đó bắt đầu kể mấy tháng này chúng nó ra sao.
Cuối tháng 5 cả đám tốt nghiệp cấp 2, tháng 6 Cao Thanh Minh tiến hành thi cấp 3, đến tháng 7 báo điểm.
Tính ra từ đầu tháng 6 đến nay cũng có 3 tháng hơn, Cao Thanh Minh trong khoảng thời gian này cũng bỏ mặc bọn đàn em.
Rất nhanh, Minh cũng nghe được cuộc sống của bọn đàn em sau này.
Thằng Long không khác thằng Bật mấy, tháng 7 vào trường dạy nghề mộc, học nghề rất mệt cũng rất khổ hơn nữa còn lâu mới tiêu diêu tự tại như hồi học cấp 2, rất gò bó.
Nhà thằng Long cũng nghèo, không còn đi theo Minh ‘ăn chơi’ dẫn đến cuộc sống ngày càng khó khăn, cộng thêm môi trường dạy nghề thời đại này cũng không mấy tốt lành, dẫn đến tâm lý Long có phần nóng nảy, thằng Long tại lớp dạy nghề cũng xảy ra xích mích với vài thằng khác, đương nhiên là . . . thằng Long b·ị đ·ánh dù sao nó ‘thân cô thế cô’.
Giáo viên cũng sẽ không quản cái này thậm chí phải nói là cái gì cũng không quan tâm bao quát .. . dạy học.
Như thằng Bật nói, thằng Long rất nản, nản bởi nó học không được gì, môi trường xung quanh cũng không hữu hảo.
Thằng Tài thì có phần an nhàn hơn, thằng này tháng 8 nhập học, cũng rất nhanh tìm được đội ngũ, cũng đi đánh nhau vài lần.
Tuy trong trường thằng này vẫn chỉ là chân đàn em tép riu nhưng lẫn vào đã không tệ chẳng qua cũng không sánh bằng lúc đi theo Cao Thanh Minh.
Thằng cuối cùng là thằng Hiếu, thằng này . . . là an bình nhất.
Nó được phái đến bến xe Giáp Bát làm phụ xe, cũng chỉ cần vì Đông Anh Hội thu thập tình báo xung quanh khu vực này, nghe ngóng chút tin tức, còn lại cũng không có nhiệm vụ.
Ba thằng đàn em nói xong, ánh mắt đều mong đợi nhìn Cao Thanh Minh.
Cho dù hoàn cảnh mỗi đứa có phần khác nhau nhưng đúng là đều mong ngóng lại theo thiếu gia nhà họ Cao đi làm việc.
Tiến độ: 100%
51/51 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
26/04/2025
Thể loại
Tag liên quan