Chương 41: Lên Mạng

26/04/2025 10 8.0
Chương 41: Lên Mạng

Cao Thanh Minh có một quán net quen ở khu vực Phan Đình Phùng này.

Gọi là quán Net quen nhưng thật ra quán Net này có một phần thuộc về nhà họ Cao.

Việc này không liên quan gì tới Cao Thanh Minh mà là Cao Thanh Lâm.

Đây là năm 2000 nhưng từ 2 năm trước tức năm 1998 bản thân Cao Thanh Lâm đã có ‘sự nghiệp’ của mình.

Cao Thanh Lâm cùng một ông bạn thời cấp 3 hùn vốn mở một cửa hàng PS 1, tiếp đó mở rộng thành hàng Net.

Việc này trong Chạy Án cũng không có nhưng thế giới này cũng không đơn thuần là Chạy Án dù sao có thêm Cao Thanh Minh.

Cao Thanh Lâm so với chính hắn trong Chạy Án thì trưởng thành hơn một chút, đã thế nhà có thêm một thằng em thì cũng có một số khác biệt.

Ví như trong Chạy Án, Cao Thanh Minh cũng không có em trai để mà chơi cùng nhưng trong thế giới này, hai anh em thường xuyên chơi game với nhau, một thằng ở trên gác một đứa ở dưới nhà.

Tuy vậy chơi game ở nhà đúng là không so sánh được với hàng Net dù sao ở nhà chơi game kiểu gì cũng bị bà Dung nhắc.

Với bà Dung thì trò chơi điện tử là thứ tai hại, sẽ làm hư con mình, làm ảnh hưởng đến tiến độ học tập của hai đứa con trai.

Ở khoản này, bà Dung cũng giống đại đa số phụ huynh Việt Nam thế hệ này, có ác cảm rất lớn với trò chơi điện tử.

Hai anh em muốn chơi game thoải mái vậy thì tốt nhất kiếm cớ rồi ra Net nhưng mà hàng Net cũng không phải là cách hay.

Đầu tiên thì hàng Net thường xuyên cháy máy, hai anh em muốn chơi phải đợi rất lâu, điều này hiển nhiên Cao Thanh Lâm không thích, công tử Cao gia mà còn phải xếp hàng chờ đến lượt chơi game ?.

Thứ hai là mùi thuốc lá cùng đủ mọi loại mùi khác ở hàng Net.

Cao Thanh Lâm vốn tính sạch sẽ, Cao Thanh Minh cũng chẳng khác gì, làm sao chịu được sự ám mùi ở đại đa số hàng Net thời đại này ? chưa kể cái mùi này rất khó rửa nhất là mùi thuốc lá, về nhà không cẩn thận bị ông Cẩm cùng bà Dung nhận ra ngay.

Thế là sau nhiều lần suy nghĩ, Cao Thanh Lâm chơi lớn.

Cao Thanh Lâm cùng một ông bạn hùn vốn mở nguyên một cửa hàng PS1, sau đó mở rộng ra thành hàng Net.

Tiếp đó Cao Thanh Lâm mở một phòng riêng trên lầu cho hắn cùng em trai, nơi này từ đó về sau trở thành thế giới riêng của anh em họ Cao.

Đến sau này khi Cao Thanh Lâm đi du học thì biến thành thế giới riêng của Minh cùng đám bạn bè của hắn.

Cũng có một điều nữa cần nói đấy chính là chủ cửa hàng Net này.

Ông chủ hàng Net này gọi là Nguyễn Cao Cường, đối phương là bạn của Cao Thanh Lâm nhưng cũng chơi rất đẹp với Minh, cho dù anh trai hắn ra nước ngoài.

Tiền lời từ hàng Net cũng đều chia phần rõ ràng gửi vào tài khoản ngân hàng của Cao Thanh Lâm.
Về phần Cao Thanh Minh, sau khi anh trai rời đi thì ông anh tên Cường kia cũng cho hắn quyền lực đặc thù không khác gì anh trai, căn phòng kia cũng chỉ thuộc về hắn, đến cả nhân viên quét dọn cũng không được vào, chìa khoá thì Minh giữ 1 cái, ông anh Cường giữ một cái.

_ _ _ _ _ _ _ _

Quán Net ở đường Phan Đình Phùng nằm trong một con ngõ, thuộc dạng ít người để ý.

Tất nhiên ít người ở đây là ít phụ huynh để ý chứ đám trẻ con hay thanh thiếu niên muốn đi Net thì quán này nổi tiếng nhất.

Để có thể chơi với Cao Thanh Lâm, ông anh tên Cường kia cũng là con nhà giàu, gia đình ông anh này làm đại lý của Honda tại Việt Nam, chỉ tính riêng ở khu vực miền Bắc cũng có 3 chi nhánh.

Đến cả quán Net này cũng không cần thuê nhà, căn nhà trong ngõ nhỏ này thuộc về ‘một trong’ những căn nhà của anh Cường.

Đây là một căn nhà có diện tích sử dụng mỗi tầng khoảng 40m2 cùng 10m2 sân ngoài cho khách để xe.

Tầng 1 được chia làm 2 gian, 1 gian ngoài để 4 máy PS1, gian bên trong có khoảng 20 bộ máy tính.

Tầng 2 cũng chia làm 2 gian, gian ngoài có khoảng 30 bộ máy tính, gian trong được giữ làm phòng khô.

Tầng 3 thì là phòng Vip dành riêng cho Cao Thanh Lâm, ngoài ra còn có phòng ngủ của anh Cường nếu ông anh này nổi hứng ở lại.

“Mang nguyên cả căn nhà đi làm phòng Net, cũng không biết là gia đình quá có tiền hay nhà hiện tại ở Hà Nội quá rẻ”.

Từ khi đến thế giới này, đây là lần đầu tiên Minh tới nơi đây, hàng Net được Cao Thanh Lâm cùng Nguyễn Cao Cường lấy tên, tên của nó là . . . Tào Tháo.

Đúng ra trước đây hàng Net này gọi là Net Cao Cao, lấy họ của Cao Thanh Lâm cùng tên đêm của Cao Cường nhưng rất nhanh đổi luôn thành Tào Tháo bởi tựa game Distany Warrior ra mắt năm 97.

Cũng không biết có được ‘Tào Tháo’ dưới kia ‘phù hộ’ hay không mà từ hồi đổi tên xong, hàng Net này càng ngày càng đông khách, gần như không có máy trống bao giờ.

Đáng nói nhất giá tiền ở hàng Net này không rẻ.

Ngồi máy tính đã 3 ngàn / 1 tiếng, chơi Ps1 thì 5 ngàn hơn nữa phòng Net này cũng không lắp mạng, chỉ có mạng Lan.

Khi Minh dẫn Huyền vào quán Net, quán Net lúc này đã đông nghịt.

Tầng 1 chỉ có 20 máy nhưng phải đến 5 chục người đang ở đây, thời này mỗi máy chơi game trung bình phải có ‘2 khán giả’ cổ vũ.

“Minh ơi, đông như thế hay bọn mình về đi ?”.

Huyền chưa bao giờ vào Net nhưng cũng bị cảnh tượng này doạ phát sợ, hàng Net còn đông hơn nhiều hàng Café nhà nàng.

Đã thế, hàng Net còn có một cái mùi rất . .. hàng Net, cái mùi mà thiếu nữ như Huyền khó mà nhịn được.

Mùi này là sự hoà hợp của mùi thuốc lá, mùi mồ hôi cơ thể, mùi hơi thở của cả một đám người xen lẫn mùi của mì tôm nóng hổi, nói chung . . . rất khó tả.

May là Net Tào Tháo còn tính tương đối sạch sẽ nếu không Huyền với lần đầu tiên đi tới quán Net sẽ còn có ấn tượng tệ hơn nhiều.
“Không sao, bọn mình lên tầng”.

Minh quay lại khẽ cười với Huyền sau đó chủ động cầm cổ tay của Huyền, dắt nàng lên cầu thang.

Không phải Minh cố tình muốn nắm tay con gái người ta nhưng ở chỗ này không nắm tay Huyền kéo đi có khi nàng lạc thật hơn nữa hàng Net giai đoạn này . . . thượng vàng hạ cám nhiều lắm.

Lên đến tầng 2 thật sự cũng không vắng hơn bao nhiêu thậm chí còn có phần chật hẹp hơn, cũng may Minh hướng tới tầng 3.

“Minh, lâu lắm mới thấy mày tới chơi”.

Ở tầng 2, Minh bất ngờ gặp người quen, cũng không phải anh Cường mà là một thanh niên tên Tuấn.

Tuấn an vị ngồi ngay góc cầu thang, Minh đi lên đối phương không thấy mới lạ.

“Vâng, mấy hôm nay em bận, anh Cường hôm nay có ở quán không ?”.

Tuấn lúc này một thân để trần lộ ra phần ngực . . . toàn xương, bên dưới cũng chỉ có mỗi cái quần đùi, hắn cười phất phất tay.

“Không đến, trời nóng như này ông chủ ít đến lắm”.

Liếc nhìn Tuấn, Minh nhẹ gật đầu sau đó cũng hơi để ý trên bàn đối phương, trong lòng cũng có lưu ý.

Thời đại này quản lý hàng Net toàn bộ bằng ‘cơm’ mỗi người đến chơi máy đều nói trước là chơi bao lâu, tiếp đó được cấp một bìa giấy ghi lại giờ chơi, đến giờ thì sẽ có nhân viên quán ‘đuổi về’.

Cách thức quản lý này đã là tối ưu nhất rồi nhưng chung quy vẫn rất khó quản lý, không thiếu được tình trạng trộm chơi thêm giờ hoặc nhân viên thất trách khiến khách có thể ngồi càng lâu.

Ví như tại Net Tào Tháo, ông anh tên Cường kia phải thuê đến 4 người trông Net, mỗi tháng cũng tốn 3 triệu tiền lương nhân viên.

Không nói nhiều với Tuấn nữa, Minh lấy chìa khoá ra mở cửa thông lên lầu 3.

Đây cũng là điểm đáng nói ở hàng Net Tào Tháo, cầu thang lầu 2 cùng lầu 3 bị ngăn cách bởi một cánh cửa lưới sắt để đảm bảo không có ai ‘tự nhiên’ đi lên tầng này, cho đám người ‘phòng Vip’ sự an tĩnh tối đa.

Mở cửa lưới xong, Minh cũng thuật tay một lần nữa khoá cửa lại sau đó dẫn anh em lên phòng.

Đối với Phan Hải cùng Bật thì đã sớm quen cảnh này nhưng với Ngọc Huyền mà nói thì đây là một trải nghiệm hoàn toàn mới.

Ngọc Huyền cứ như vậy đi theo Minh, đến khi thấy ‘phòng Vip’ mở ra, cô nàng trợn tròn cả mắt.

Nơi này có tổng cộng 6 máy tính được xếp thành hình chữ U.

Nơi góc phòng có một tủ lạnh lớn cùng một tủ gỗ nhỏ, ở giữa phòng là một bộ ghế Sofa nhìn cực kỳ sang trọng cùng một chiếc bàn kính bày TV.
Ghế Sofa cùng TV đương nhiên là để chơi PS.

Ngoài ra phòng này còn có điều hoà cùng với một cánh cửa nhỏ dẫn tới nhà vệ sinh.

Nơi này từng là thiên đường của Cao Thanh Lâm cùng Cao Thanh Minh, hai anh em có thể ở đây cả ngày trời, chỉ cần đi tới nơi này gần như không muốn đi ra ngoài nữa.

“Huyền ngồi đi, chỗ này là của ông anh nhà Minh mở, không tốn tiền, cũng không cần chen chật chội như ở dưới”

Huyền ngồi xuống, cô nàng vẫn ngơ ngác nhìn xung quanh, ánh mắt tràn ngập tò mò.

Căn phòng này thật sự lật đổ suy nghĩ của Huyền về hàng Net, nó còn . . . đẹp hơn cả phòng của Huyền ở nhà nữa.

Trong lúc Phan Hải cùng Bật ngồi vào máy, Minh tương đối ga-lăng mà đi ra tủ lạnh, mở tủ lạnh ra lấy cho Huyền một chai Cola, từ tủ gỗ bên cạnh lấy sẵn một cái cốc cùng vài gói bim bim sau đó tiến ra chỗ Huyền.

“Huyền không ngồi máy thì ngồi tạm ở đây xem TV nhé, TV bật được đấy, Minh bận một chút, đến khoảng 1h30 thì Minh đèo Huyền về trường”.

Đặt đồ ăn và nước uống xuống trước mặt Huyền, để luôn điều khiển TV cho Huyền, Minh mới chậm rãi chọn một cái máy tính ở chính giữa rồi ngồi xuống.

Khác với máy tính ở dưới nhà, máy tính trên nhà là có lắp mạng, không phải ADSL mà là mạng Dial-Up.

Thứ này cực kỳ đắt thậm chí với anh em nhà họ Cao.

Lên mạng một tiếng mất bao lâu ? ở thời đại này có giá 30 ngàn / giờ sử dụng Internet, càng dùng nhiều càng tốn.

Nếu không phải có việc thật sự cần, Cao Thanh Minh bình thường cũng rất ít khi lên Internet.

Cho dù là Minh đi chăng nữa, hắn đến thời đại này cũng ít lên Net, mỗi ngày lên mạng không quá 30 phút, đốt tiền như vậy ai chịu được ?.

Đốt tiền như vậy thì vì sao Minh lại quyết định thành lập VnExpress ?.

Cái này cũng không có gì, thứ nhất là Minh cảm thấy FPT từng làm vì sao hắn không thể làm ?.

Thứ hai là Minh tin tưởng Việt Nam ở thế giới này.

Ở thế giới cũ của hắn, Việt Nam phải đến năm 2003-2004 mới lắp mạng ADSL nhưng ở thế giới này không giống.

Với tiềm lực của Việt Nam, hiện tại cũng đã phong phanh nghe đến mạng ‘ADSL’ rồi, cùng lắm năm 2001 mạng này sẽ được phổ biến ở Việt Nam, muộn nhất năm 2002 sẽ là thời kỳ bủng nổ Internet ở Việt Nam.

Cho nên Minh không thể nước đến chân mới nhẩy, hắn cần chuẩn bị sớm.

Quay lại với hiện tại, Minh ra Net là có việc hệ trọng.

Hắn nhanh chóng bật máy, trong lúc hai thằng đệ đang ngồi bắn CS với nhau thì Minh bật IE, lên Google tìm kiếm một chút thông tin.

Hơn nửa tháng nay, Minh cố gắng hiểu thêm về Việt Nam mà lúc này Minh cố gắng hiểu thêm về Hàn Quốc.

Ở thế giới này, Hàn Quốc mới là quốc gia thay đổi nhiều nhất.

Triều Tiên cùng Hàn Quốc hợp nhất, trở thành một quốc gia thống nhất gọi là Đại Hàn Dân Quốc, viết tắt là Hàn Quốc.

Tên thì như vậy nhưng Hàn Quốc ở thế giới này lại theo thể chế của Triều Tiên cho nên cũng có thể nói thế giới này đã không có Hàn Quốc trong suy nghĩ của Minh.
8.0
Tiến độ: 100% 51/51 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
26/04/2025