Chương 35: Lễ Khai Giảng.

26/04/2025 10 8.0
Chương 35: Lễ Khai Giảng.

Dưới bầu trời thu trong xanh của Hà Nội, những tán xà cừ cổ thụ trong sân trường THPT Chu Văn An khẽ lay động theo từng cơn gió nhẹ, tạo nên một khung cảnh vừa yên bình, vừa hoài niệm.

Ngày khai giảng năm học 2000, sân trường rộng lớn chật kín học sinh trong bộ đồng phục trắng xanh ngay ngắn.

Tiếng loa phát thanh vang vọng những giai điệu rộn ràng chào mừng năm học mới hòa cùng tiếng cười nói râm ran của học sinh, tạo nên một không khí sôi động mà Minh đã từng trải qua vào kiếp trước.

Thú thật, đã quá nhiều năm trôi qua, bảo Minh miêu tả lại hình ảnh về ngày khai giảng năm đó hắn cũng không miêu tả được nhưng có một số thứ cho dù hai kiếp người cũng không thay đổi quá nhiều đấy chính là cảnh sắc của ngôi trường cổ kính gần trăm năm tuổi này.

Giữa cái tiết trời mùa thu, hình ảnh trong mắt Minh nó vừa đẹp, vừa cổ kính cũng chẳng thiếu phần thơ mộng.

Minh ngồi ở cuối hàng ngũ lớp 10A1, hắn lặng lẽ quan sát khung cảnh trước mắt, để bản thân hoà vào cái không khí xung quanh.

Lễ khai giảng bắt đầu, không chỉ có Minh trở nên yên lặng mà đám bạn xung quanh hắn cũng trở nên yên tĩnh hơn.

Đều là học sinh lớp 10, đối với ngày khai giảng thì ai chẳng háo hức, chẳng thổn thức ?.

Ngôi trường này là mộng tưởng, là khát vọng cũng là mục tiêu của rất nhiều học sinh cấp 2, những cậu bạn cô bạn có mặt ở đây ngày hôm nay phần lớn đều phải cố gắng nhiều lắm.

Đây là cả một quá trình học tập ở thời cấp 2 mà lúc này những cậu bạn cô bạn này bắt đầu được gặt hái thành quả của mình, nhìn thấy nỗ lực của mình được báo đáp.

Tại cái thế giới này, ngày khai giảng mới mang ý nghĩa chính xác của nó bởi vì khối 10 không có học hè, cho dù có đỗ vào trường cũng chưa tính là học sinh của trường, chỉ có thời điểm này, thời điểm khai giảng thì những cô cậu bé này mới chân chính trở thành một thành viên của mái trường cấp 3 Chu Văn An.

Trên lễ đài, thầy Hiệu trưởng bước lên.

Minh chưa từng gặp qua thầy hiệu trưởng nhưng hắn biết thầy hiệu trưởng gọi là Tâm, Nguyễn Thành Tâm.

Thông tin này cũng không phải Minh tra trên mạng mà là cha hắn nói với hắn, hiệu trưởng trường THPT Chu Văn An hiện tại là bạn học của ông Cẩm, cả hai vẫn thường xuyên liên lạc.

Minh còn nghe cha hắn nói, thầy Tâm còn du học bên Pháp, ở trong niên khoá của cha hắn bản thân thầy Tâm cũng có thể coi là người giỏi nhất.

Điều đặc biệt nhất của thầy Tâm ở chỗ mái tóc thầy Tâm bạc trắng, Minh cảm giác mang thầy Tâm là hình tượng cho bài ‘Bụi Phấn’ cũng không sai một chút nào.

Ông Cẩm sinh năm 1944, năm nay 56 tuổi còn thầy Tâm nhỏ hơn ông Cẩm 2 tuổi, thầy hiệu trưởng năm nay 54.

Tại cái thời khói lửa kia, học cùng lớp với nhau cũng chưa chắc đã là cùng tuổi, việc này khá bình thường ở thời đại đó.
Giọng nói của thầy Tâm trầm ấm cùng hiền hoà.

Người thầy này bắt đầu nhắc lại truyền thống vẻ vang của trường Chu Văn An, nhắc lại lịch sử hào hùng của trường nơi đã đào tạo bao thế hệ nhân tài cho đất nước.

Dĩ nhiên cũng không thể thiếu những lời chúc mừng, những lời chào đón với thế hệ học sinh mới của trường – đám lớp 10 như Minh.

Những lời căn dặn, những lời động viên với những anh chị học sinh lớp 12.

Bản thân Minh thật ra cũng không xa lạ với những từ ngữ này, những câu chuyện này nhưng hắn nghe rất chăm chú, nghe rất kỹ càng bởi vì lúc này hắn nghe những lời này dưới một tâm thế khác.

Cũng làm Minh bất ngờ là thầy Tâm phát biểu không có dài dòng như nhiều năm sau, thầy chỉ lên lễ đài khoảng 10 phút, sau đó đến tiết mục văn nghệ ngày khai giảng.

Theo những gì Minh hiểu, đầu tiên thầy hiệu trưởng sẽ lên đài phát biểu sau đó là tiết mục văn nghệ, cuối cùng thì thầy hiệu trưởng sẽ lên đài đánh trống khai giảng.

Tiếng trống này cũng sẽ chính thức kết thúc buổi lễ khai giảng đồng thời báo hiệu một học kỳ mới chính thức bắt đầu.

Minh sau khi nhìn thấy thầy hiệu trưởng đi xuống, hắn cũng không còn tập trung nữa thậm chí trong lòng cũng không có bao nhiêu hứng thú.

Nhìn thấy đám con trai xung quanh háo hức đợi các tiết mục văn nghệ khiến Minh không khỏi thở dài dù sao hắn cũng không xa lạ gì văn nghệ của thời đại này.

Văn nghệ ở thời đại này thiên hẳn về ca hát, thường thường là song ca hoặc đoàn ca.

Ngoài ca hát ra còn có gì ? đại khái sẽ có múa cùng ảo thuật.

Múa ở đây là ca múa nghệ thuật, ở thời đại này Hiphop còn chưa du nhập vào văn hoá Việt Nam.

Còn ảo thuật thì đây là nhà trường mời các diễn viên xiếc từ đoàn xiếc trung ương đến giúp vui cho trường.

Không phải THPT Chu Văn An không có tiền để làm tốt hơn nhưng khai giảng của thời đại này đều là như thế, cũng khó mà nặn ra càng nhiều tiết mục.

Ở năm 2000 khi mà các hoạt động giải trí còn quá thiếu thốn thì rất nhiều bạn học sẽ cảm thấy tiết mục chào cờ không tệ lắm nhưng với Minh người đã nhìn thấy quá nhiều tiết mục nghệ thuật ở tương lai thì khung cảnh trước mặt chỉ mang tính hoài niệm là chính.

Bởi lẽ đó, Minh bắt đầu nhìn ngang ngó dọc.

Hắn thật sự cũng không có mục đích gì, chỉ đơn giản là không tập trung thôi nhưng Minh cũng không nghĩ rằng theo ánh mắt hắn nhìn ngang ngó dọc, hắn nhìn thấy bà chị sao đỏ tên Thảo.
Bà chị này thấy Minh nhìn ra mình, đôi mắt cũng nháy nháy với Minh, còn tặng hắn một nụ cười ngọt ngào.

Sao đỏ ở năm 2000 hay sao đỏ ở nhiều năm sau cũng có rất nhiều quyền lực.

Các buổi khai giảng hoặc chào cờ đầu tuần thì sao đỏ đều sẽ có nhiệm vụ đi ‘giá·m s·át’ đi kiểm tra hàng ngũ các lớp, xem có lớp nào không thẳng hàng không, có lớp nào nhốn nháo không thậm chí kiểm tra sĩ số của lớp xem lớp có học sinh nào đi muộn không.

Tất cả mấy cái này đều tính vào điểm thi đua cho nên thân là sao đỏ việc chị Thảo xuất hiện ở 10A1 cũng là bình thường.

Dĩ nhiên Minh cũng không đoán ra, bà chị này chạy đến đây là muốn ngắm ‘trai đẹp’ bản thân đổi vị trí với bạn học khác.

Minh vốn không nghĩ gì nhiều nhưng khi nhìn thấy chị Thảo, linh quang hắn loé lên.

Tiếp đó chỉ thấy Minh chậm rãi đứng lên, người hắn hơi cúi xuống để không che tầm mắt của các bạn học khác sau đó cứ như vậy một đường đi ra khỏi hàng ngũ của lớp 10A1.

Bảo ngồi gần Minh, thấy hắn ngồi dậy cũng không nghĩ nhiều, chỉ coi Minh đi vệ sinh mà thôi, ánh mắt của cậu bạn này rất nhanh bị tiết mục văn nghệ, bị mấy chị khoá trên mặc áo dài nhảy múa mê cho mất hết cả hồn.

Về phần Minh, hắn sau khi rời khỏi hàng ngũ cứ như vậy đi tìm chị Thảo.

“Chị Thảo, trùng hợp quá không ngờ em lại thấy chị ở đây”.

Minh gặp đối phương, hắn cười rạng rỡ.

Nụ cười của Minh khiến ánh mắt chị Thảo đăm đăm nhìn hắn.

“Đúng là trùng hợp, chị hôm nay vậy mà cũng được giao nhiệm vụ đi kiểm tra lớp A1 của em em có cần chị giúp gì không ?”.

Thảo cũng tươi cười với Minh, đối với trai đẹp thì Thảo vẫn luôn rất nhiệt tình.

Cái vẻ đẹp trai của Cao Thanh Minh quả thật có phần khác biệt với đại đa số cậu trai trẻ vào thời đại này, ngoại trừ khuôn mặt là trời sinh ra thì còn có khí chất, còn có cả cách ăn mặc cùng đầu tóc, những thứ này Cao Thanh Minh đều có phần hơn các cậu bạn cùng tuổi.

Cao Thanh Minh là công tử nhà họ Cao, cả đời cũng chưa từng làm việc nặng gì, là công tử nhà giàu hàng thật giá thật khiến cho làn da của hắn trắng nõn nà, so với làn da của nhiều bạn nữ thậm chí còn trắng hơn.

Đã thế Cao Thanh Minh cũng không giống ‘trắng bệnh’ mà là một vẻ đẹp khoẻ khoắn dù sao tố chất thân thể của Cao Thanh Minh bày ra đó.

Cuối cùng, Cao Thanh Minh còn có một thứ không giống ai, hắn còn có chút ‘tà mị’ hai chữ ‘tà mị’ này rất khó giải thích tường tận nhưng ai bảo Cao Thanh Minh ở trước mặt người lớn thường xuyên đóng giả học sinh ngoan hiền, con ngoan trò giỏi nhưng ở ngoài trường hắn cũng không khác gì ‘đại ca giang hồ’ là mấy, ở trường Giảng Võ bản thân Cao Thanh Minh còn một đống đàn em đây này.
Chỉ tiếc đàn em của Cao Thanh Minh đa số cũng là một đám lông bông, đánh nhau hô người thì còn được chứ học tập chẳng ra sao, cũng không thể theo hắn học Chu Văn An.

Đẹp trai không đáng sợ, có khí chất không đáng sợ, đáng sợ là biết mình đẹp trai cùng có khí chất sau đó vận dụng điều này, Cao Thanh Minh là một con người như thế.

Không phải ngẫu nhiên, Cao Thanh Minh hồi học cấp 2 đã cực ‘sát gái’ thậm chí hắn còn quen mấy bà chị cấp 3.

Mấy cái này tất nhiên cũng không phải Cao Thanh Minh tự mình thành tài, là ông anh Cao Thanh Lâm dạy hắn, Cao Thanh Minh cũng áp dụng rất tốt thậm chí còn làm tốt hơn Cao Thanh Lâm nữa dù sao Cao Thanh Lâm tương đối ‘thẳng tuột’ Cao Thanh Lâm không biết diễn, với Cao Thanh Lâm thì yêu là yêu mà ghét là ghét.

Cao Thanh Minh . . . lươn lẹo và có phần khôn lỏi hơn ông anh của hắn nhiều.

Nếu không phải Minh đi đến thế giới này, không phải hắn thay thế Cao Thanh Minh thì Cao Thanh Minh đời này chắc chắn trở thành nhân vật phản diện thậm chí còn làm ra nhiều điều quá đáng hơn Cao Thanh Lâm.

Quay lại với vấn đề chính, lúc này Minh hướng về chị Thảo cười nói.

“Chị Thảo, em có cái này muốn nhờ chị nhưng mà ở đây đông người”.

Minh hơi tiến sát về phía Thảo, Thảo thậm chí ngửi được một mùi hương nhẹ dịu trên cơ thể Minh, mùi hương khiến cô gái lớp 11 này cảm thấy tim mình đập nhanh hơn.

Dĩ nhiên Thảo không biết, trên người Cao Thanh Minh là mùi nước hoa cao cấp, so với các bạn nam cùng tuổi, Cao Thanh Minh biết chăm sóc bản thân hơn nhiều.

Thảo cứ như vậy đờ đẫn đi theo Cao Thanh Minh, hai người di chuyển đến một góc khuất, sau một cây cổ thụ lớn.

Vì Thảo là sao đỏ, thật ra cũng không ai để ý việc một sao đỏ dẫn học sinh nào đó đi cho nên cũng không ai để ý.

“Chị Thảo, tình hình là em nửa muốn thi vào lớp chuyên của trường, nửa muốn ở lại A1, em cũng không biết thế nào”

“Em tính thi vào chuyên văn, nhưng không rõ bạn bè trong lớp thế nào, hay chị Thảo cho em mượn cái băng sao đỏ rồi chị Thảo xem có thể dẫn em đi nhìn một chút được không, em muốn xem qua lớp chuyên văn”.

Minh cũng không nói gạt Thảo, hắn quả thật muốn nhìn qua lớp chuyên văn của trường năm nay.

Ở A1 hắn đã gặp Bảo Ngậu, biết đâu tại lớp chuyên văn hắn gặp một nhân vật khác thì sao ?.

Thảo nghe Minh nói vậy cũng không nghĩ nhiều, vậy mà thật sự làm ra động tác ‘Ok’.

“Việc này cứ tính trên người chị, em đợi ở đây một lát, chị đi kiếm cho em một tấm băng sao đỏ sau đó chị dẫn em xem lớp chuyên văn khối 10 năm nay”.

Thảo nói xong cũng nhanh chóng rời đi.

Nhìn theo bóng lưng của Thảo, Minh không khỏi cười vui vẻ.

“Đẹp trai . . . cũng thật dễ dùng”.
8.0
Tiến độ: 100% 51/51 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
26/04/2025