Chương 34: Thanh Xuân (2)

26/04/2025 10 8.0
Chương 34: Thanh Xuân (2)

Minh lúc trước cũng không để ý lớp học của mình nhưng sau khi nhìn thấy Bảo Ngậu, Minh cũng không khỏi hứng thú đánh giá các bạn trong lớp nhiều hơn.

10A1 dù sao là lớp khối A, tỷ lệ học sinh nam vẫn nhiều hơn học sinh nữ.

Sĩ số lớp 48 người, 30 nam cùng 18 nữ.

Minh cũng không muốn nhận xét quá nhiều về vẻ ngoài của bạn bè cùng lớp, cái này không cần thiết nhưng trong lớp này đúng là có vài bạn nữ tương đối xinh đẹp.

Thời đại này còn chưa nổ lên cái vụ ‘hot girl’ gì gì đó nhưng thật ra cũng có bình chọn ‘hoa khôi’.

Cấp bậc hoa khôi của trường thì Minh không dám nói nhưng tại A1 năm nay cũng có vài bạn xứng đáng gọi là hoa khôi lớp, trong đó . . . cũng có cô bạn gọi Nguyễn Thị Ngọc Huyền kia.

Ngọc Huyền là một cô bé có phần nhỏ nhắn, cao khoảng trên dưới 1m5, khuôn mặt trái xoan có chút bầu bĩnh, đôi mắt to tròn đen nhánh, mái tóc dài được búi cao gọn gang lộ rõ phần cổ trắng nõn.

Trong mắt Minh, điểm cộng lớn nhất của Huyền là khuôn mặt xinh xắn cùng làn da trắng nõn, trắng hơn hầu hết các bạn nữ khác . . ít nhất một tông màu da.

Ngoài cái này ra, cô bạn học này còn có một đôi răng cửa tương đối bắt mắt.

Không phải cô bé này bị ‘hô’ hay răng thỏ, nói như thế cũng tội người ta ra nhưng đúng là khi Huyền cười lên, đôi răng cửa quả thật lại thành điểm nhấn.

Thời đại này còn chưa chuộng Cosplay chứ để cô bạn Huyền này mặc một bộ đồ thỏ trắng xinh xinh sau đó ‘up’ ảnh lên mạng thì khối anh ‘xin c·hết vì nàng’.

Về phần hai hoa khôi khác trong lớp thì sao ?.

Một cô bạn học ngồi tổ 3 gọi là Nguyễn Hương Lan, đây là một cô bạn tương đối cao, phải cao đến 1m65, so với Cao Thanh Minh cũng không kém bao nhiêu.

Cô bạn này không xinh bằng Huyền nhưng cũng coi như dễ nhìn, quan trọng nhất ở chỗ . . . chiều cao của người ta, cái này Huyền so không được, đôi chân dài kia chỉ cần biết chăm chút, biết tập luyện thì sau này khi mặc thêm bộ váy đồng phục của trường tuyệt đối có thể khiến một đống thiếu niên sôi hết cả máu.

Ngoại trừ Hương Lan cùng Ngọc Huyền ra, trong lớp của Minh còn một hoa khôi khác, cô bạn này gọi Phạm Thu Trang.

Thân hình dong dỏng cao, khoảng trên 1m6, dáng người mảnh khảnh, da thịt cũng trắng nõn, có thể cùng Ngọc Huyền đặt song song.

Khuôn mặt vẫn không sánh được với Ngọc Huyền nhưng mà sống mũi cao, cái cổ cũng cao, cho người ta một loại cảm giác ‘thanh lãnh’ tương đối giống ‘visual Bạch Nguyệt Quang’ trong truyền thuyết, cũng không biết tương lai làm bao nhiêu bạn học thầm thương trộm nhớ ?.

“Cho nên, nhan trị của lớp A1 cũng không tệ lắm”

“Không chỉ học tập giỏi, nhan trị cũng cao, thoả thoả con nhà người ta trong truyền thuyết”.

_ _ __ _ _

Cô Mười mang theo lớp trưởng Thiên Vũ rời đi, cả lớp bắt đầu tự quản, thú vị là sau khi cô Mười rời đi, trong lớp cũng không quá nháo nhào.

Chủ yếu vẫn cứ là không ai nhận ra ai, có nói chuyện cũng chỉ là hai người cùng bàn châu đầu ghé tai với nhau.
Minh thì cũng không nói chuyện với Đức Anh, lại tiếp tục ôm sách ngữ văn của mình còn cậu bạn cùng bàn của hắn hiển nhiên lại tiếp tục gặm từ điển.

Được một lúc sau thì cô Mười trở lại nhưng mà cũng không có lớp trưởng Vũ đi theo sau.

“Cô cần vài bạn nam trong lớp đi xuống giúp cô bê ghế cùng xếp ghế cho mọi người, bạn nào xung phong ?”.

Cô Mười ở trên bục giảng, rất nhanh hỏi.

Minh không cần nghĩ cũng biết Bảo Ngậu đưa tay xin đi, tiếp đó Minh cũng dơ tay ra.

Theo Bảo Ngậu cùng Minh xung phong, lục tục cũng có vài cánh tay cưa bạn trai khác đưa lên.

Cô Mười thấy vậy thì hài lòng lắm, chủ động đưa tay điểm mấy bạn, tổng cộng chọn 7 người đi theo cô Mười xuống sân trường.

Cô Mười một đường dẫn đám con trai xuống sân sau đó đi thẳng ra vị trí của Thiên Vũ, lúc này Thiên Vũ đang cầm một chiếc biển có ghi số 10A1, cô nàng đang đứng nguyên một chỗ như cái cọc gỗ vậy.

“Các em, đây là vị trí ngồi của lớp ta, hiện tại 4 bạn nam đi theo cô bê ghế, 3 bạn nam ở lại đợi xếp ghế”

Phân phó một câu xong, cô Mười chọn lấy 4 bạn nam nhìn cao to nhất, hiển nhiên trong đó có Minh cùng Bảo Ngậu, tiếp đó lại dẫn mọi người đến phòng kho.

Vào kho lấy ghế mà thôi, cũng không có gì đáng chú ý, cho dù bê cả chồng ghế thì đối với thiếu niên sức dài vai rộng như Minh cũng không coi là gì.

Mỗi chồng ghế được xếp lên nhau sau đó xuyên một cọc sắt qua, bên trên có một móc khoá chốt lại, mỗi chồng như vậy là 15 ghế.

Ghế bị khoá lại vậy thì chìa khoá đâu ? chìa khoá tất nhiên do giáo viên chủ nhiệm cầm nhưng lúc này cô Mười lại đưa nó cho Bảo Ngậu.

“Bảo này, hồi cấp 2 em là lớp phó thể dục của lớp đúng không, vậy em giúp cô bảo quản chiếc chìa khoá này nhé, chìa khoá này là để mở chồng ghế lớp ta”.

Cô Mười giao nhiệm vụ cho Bảo, cậu bạn này lập tức vỗ ngực mà nói.

“Dạ vâng ạ, cô cứ giao cho em, việc này em nhất định làm tốt”.

Thấy Bảo có tinh thần như vậy, cô Mười cũng vui vẻ, lại dẫn mọi người ra sân, bắt đầu di chuyển về chỗ Thiên Vũ.

Vì đoạn đường này chỉ là đi về chỗ cũ, cô Mười cũng không cần kè kè bên cạnh mấy cậu học sinh cho nên bước đi tương đối nhanh, thoáng cái đã cách mấy cậu nam sinh một đoạn.

Tranh thủ thời gian này, Minh hơi tiến lên bên người Bảo.

“Ây, ông hồi cấp 2 làm lớp phó thể dục, cái chức này là làm cái gì ?”.

Minh chủ động trò chuyện, Bảo nghe vậy cũng vui vẻ đáp.

“Cũng không có gì, công việc rất nhẹ nhàng, tôi hồi cấp 2 cũng cầm chìa khoá lớp chuyên lấy dụng cụ thể dục cùng giữ chồng ghế cho lớp, tiết thể dục thay vì lớp trưởng điểm danh cùng báo cáo thì thay thành tôi đi báo cáo cho thầy cô”.
Bảo vừa nói, vừa có phần tự hào.

“Ông cầm chìa khoá, vậy nếu hôm nào ông ốm ông nghỉ thì sao ?”.

Bảo nghe vậy, hơi hơi nhún vai cười nói.

“Cả thời cấp 2 tôi còn chưa ốm lần nào, sức khoẻ tôi rất tốt”

“Mà nếu thật sự ốm, các ông chạy đi nói với bảo vệ là được, bác bảo vệ kiểu gì cũng có chìa khoá”.

Cả thời cấp 2 chưa từng ốm đau ? sức khoẻ của Bảo Ngậu cũng thực sự tốt, chẳng trách sau này có thể làm công an chìm, trở thành tinh anh của lực lượng cảnh sát h·ình s·ự.

“Sức khoẻ của ông tốt như vậy ? chưa từng ốm lần nào ? chẳng nhẽ ông đi học võ, tôi nghe nói dân học võ có thể tăng sức khoẻ cùng sức đề kháng”.

Minh ở một bên, mặt mũi đầy tò mò lại hỏi Bảo Ngậu.

Đối phương nghe Minh nhắc đến ‘võ’ thì hứng thú càng lớn, ánh mắt thậm chí còn có phần toả sáng.

“Ông đừng nói với ai nhé, tôi có 3 năm học Vovinam, bây giờ vẫn học này”

“Tôi thấy ông cũng cao to, ông có hứng thú học võ không, tôi dẫn ông đi học ?”.

Bảo Ngậu đánh giá Minh từ trên xuống dưới sau đó không khỏi đưa ra lời mời.

Bảo Ngậu cao khoảng 1m63-1m64, Cao Thanh Minh thì cao khoảng 1m65, hai người không chênh nhau là mấy nhưng Cao Thanh Minh lại có phần ‘béo tốt’ hơn Bảo Ngậu.

“Cái này chỉ sợ không được, vào cấp 3 bố mẹ tôi yêu cầu tôi tập trung học tập, xin đi học võ khó lắm”.

Câu trả lời của Minh khiến Bảo Ngậu có phần tiếc nhưng hắn vẫn gật gù, Bảo Ngậu biết không phải gia đình nào cũng cho con em mình học võ.

Tiếp đó hai người lại có phần trậm mặc mà đi về phía trước.

Bảo Ngậu cũng không nghĩ gì nhiều nhưng Minh lúc này thật ra đang nhìn kỹ Bảo Ngậu một chút.

Hắn lúc trước không hiểu Vovinam, cho dù kiếp trước của hắn thì hắn cũng không hiểu môn võ này.

Vovinam là võ thuật đối kháng của Việt Nam, kiếp trước Minh cũng nghe nhiều nhưng mà hắn không có hứng thú đi tìm hiểu, kiếp này hắn vốn cũng nghĩ giống vậy nhưng mấy ngày nay hắn mới biết là hắn sai.

Thằng em Phan Hải của Minh cũng thật sự nghe lời hắn mà đăng ký một khoá Vovinam sau đó thông qua Yahoo mà kể với Minh đủ thứ, sau đó hắn mới biết Vovinam tại thế giới này khác với Vovinam mà Minh biết.

Theo những gì Minh biết, Vovinam là môn võ thiên hướng ‘tốc độ’ nhắm đến nhanh chóng ‘đánh gục đối phương’ với các đòn tay, đòn chỏ, đòn chân và đặc biệt là các đòn song phi.

Ở thế giới này thì không giống, Vovinam ở thế giới này lại thiên hướng các đòn vật cùng bẻ khớp.
Cũng không phải Vovinam trong ký ức của Minh không có các đòn vật nhưng lại không thiên hẳn về vật, thiên về ‘quyền cước’ nhiều hơn.

Vovinam ở thế giới này không giống, nó thiên về các đòn quật ngã, bẻ khớp, triền đấu trên mặt đất với đối phương, không nhắm về nhanh chóng hạ gục đối thủ mà thiên hẳn sang áp chế cùng khống chế, cực mạnh khi đấu 1 vs 1.

Tại thế giới này, Vovinam cũng không phải do võ sư Nguyễn Lộc sáng tạo mà là được cách điệu cùng cải tiến từ vật cổ truyền dân tộc.

Càng đáng nói là . . . Vovinam thuộc về môn học bắt buộc của ngành công an Việt Nam.

Học Vovinam chưa chắc đã là công an nhưng phàm là công an học qua đào tạo ở học viện chính quy nhất định phải học Vovinam.

“Cho nên, ông trời thật sự đang hướng Bảo Ngậu làm cảnh sát h·ình s·ự ?”

“Hoặc là . .. trong nhà hắn có người làm trong ngành ?”.

_ _ _ _ _ _

Đám con trai bắt đầu phụ nhau xếp ghế, chỉnh hàng, tiếp đó cô Mười lại lên lớp gọi tất cả bạn học xuống.

Bạn nào cao thì xuống phía dưới, bạn nào thấp thì lên trên ngồi.

Theo đội hình lớp 10A1 dần dần thành hàng thành lối, sân trường cũng càng ngày càng nhiều các khối lớp 10 ngồi vào vị trí thậm chí các anh chị khối 11- 12 lục tục đi xuống.

Đương nhiên có một điểm mà Minh nhất định phải phê bình đấy chính là . . . lề mề.

Lễ khải giảng quả thật có phần lề mề, theo lịch thì 9h sáng bắt đầu nhưng mãi đến 9h20 phút sáng mới chính thức bắt đầu, để đám học sinh bọn Minh phải ngồi đợi hơn 20 phút.

May mắn tiết trời vào thu, cũng không nóng lắm.

Cũng vì ngồi thêm 20 phút dưới sân, Minh cũng quen thêm vài người bạn mới, đều là con trai.

Vì sao lại là con trai ? là bởi đám con trai chui hết xuống dưới ngồi, đám con gái thì chạy lên trên.

Cô Mười nói ‘ngồi theo cao thấp’ nhưng cũng không có bao nhiêu học sinh thật sự tuân thủ, thời đại này càng thích phân chia theo ‘giới tính’.

Mấy thằng con trai túm năm tụm ba trò chuyện với nhau, chủ đề trò chuyện là gì ?.

Đáp án là bóng đá, bóng đá có thể kéo đại đa số nam sinh ngồi lại với nhau nhất là khi tháng 7 vừa qua mới kết thúc Euro 2000.

Trong miệng nào là Zidane, nào là Henry, nào là Figo, Beckham rồi đến Dennis Bergkamp.

Cũng chẳng biết thằng nào từ Beckham cùng Dennis Bergkamp lại bắt đầu so sánh ai giỏi hơn, ai tạt dẻo hơn rồi lại đá sang việc của MU cùng Arsenal.

Không giống nhiều năm sau khi cả Mu cùng Arsenal thường xuyên bị mang ra ‘troll’ thì giai đoạn này đây chính là anh cả cùng anh hai của bóng đá Anh, mang hai câu lạc bộ này ra so sánh thì quả thật có thể so sánh đến mai.

Cho dù là Minh cũng không nhịn được mà tham dự, tuy rằng kiếp trước hắn là fan Chelsea, thời đại này nhắc đến Chelsea thì người ta còn cười cho nhưng thỉnh thoảng chọc ngoáy vào mấy câu kích đểu fan Ars cùng fan Mu cãi nhau cũng là thú vị.

Thời đại này không có Smartphone, không có chuyện học sinh ai nấy đều cúi đầu ôm khư khư cái máy điện thoại nhưng mà cũng chưa từng thiếu cách g·iết thời gian.

Trò chuyện một hồi không phải rất nhanh cũng đợi đến lễ khai giảng sao ?
8.0
Tiến độ: 100% 51/51 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
26/04/2025