Chương 32: Bạn Học Mới.

26/04/2025 10 8.0
Chương 32: Bạn Học Mới.

Minh dừng lại ở cuối hành lang tầng 3, A1 của hắn nằm ở cuối hàng lang.

Nhìn vào lớp học, lúc này thật ra không còn nhiều chỗ trống dù sao Minh không tính là đến sớm lại thêm bà chị Thảo kia kéo đông kéo tây, lên trên lớp còn chỗ mới lạ.

Học sinh lớp 10 cần đến trường vào lúc 7h30 nhưng muộn một chút thì cũng không sao, 8h sáng giáo viên mới vào lớp.

Minh tiến vào lớp cũng gây nên không thiếu bạn học chú ý.

Không phải bởi hắn đẹp trai mà đây chỉ là thường tình, ở đây đều là bạn học mới, thấy có người đi vào nhìn một chút cũng là nên.

Làm Minh tặc lưỡi là . . . hắn cũng không có bao nhiêu vị trí có thể chọn.

Nói sao đây, lớp học chia làm 4 tổ, mỗi tổ có 7 bàn, đều là bàn đôi.

Sĩ số lớp tối đa đại khái là 56 học sinh có điều đầy được sĩ số lớp hay không lại là phạm trù khác.

Bốn tổ, tính từ cửa ra vào đến bàn giáo viên, trong đó tổ gần sát cửa ra vào thật ra là lựa chọn tệ nhất bởi nơi này giám thị thường xuyên đi lại, cho dù A1 nằm ở cuối hàng lang đi chăng nữa.

Có giám thị đi lại, làm việc riêng trong giờ cũng không dễ dàng, lúc làm bài kiểm tra cũng khó quay cóp hơn.

Tiếp đến là vị trí tổ trong cùng, tổ đối mặt với bàn giáo viên, đây là tổ gần tầm mắt giáo viên nhất nhưng thật ra cũng là tổ tốt nhất, chỉ cần đừng ngồi mấy bàn đầu ngay tầm mắt giáo viên là được.

Giáo viên thường thường cũng ít trực tiếp nhìn thẳng xuống dù sao cần cái nhìn bao quát cả lớp.

Cái này cũng có thể hiểu là ‘dưới ánh đèn thì tối’.

Ở tổ này vị trí càng gần cuối càng đẹp, khéo léo một chút thì đều có thể ngủ trong giờ.

Các vị trí khác trong lớp thì sao ?.

Hai tổ ở giữa thì coi như trung bình, không quá tốt cũng không quá kém.

Đối với học sinh chăm học thì ngồi càng gần bảng càng tốt, đối với học sinh ‘lười’ thì càng xa bảng càng tốt.

Quay lại với lớp A1 của Minh hiện tại, đầu tiên thì tất cả bàn đều có người ngồi, có bạn thì ngoan ngoãn ngồi đọc sách, cũng có mấy bạn túm năm tụm ba lại bắt đầu nói chuyện làm thân với nhau nhưng xác thật đã không còn bàn trống, mỗi bàn ít nhất có một người ngồi.

Về phần mấy bàn cuối thì càng không cần nói, sớm bị chiếm sạch, chỉ còn bàn đầu.

Minh nghĩ giây lát, cứ như vậy đi thẳng đến vị trí bàn học đối diện bàn giáo viên, lúc này cũng có một cậu trai đang ngồi.

“Chỗ này có ai chưa, mình ngồi nhé ?”.

Cậu bạn kia nghe Minh nói vậy vội đáp.

“Cậu cứ ngồi đi, bàn này chưa có ai “.

Minh gật gù, để cặp sách xuống, hắn hơi liếc cậu bạn này một chút.

Hình thể nhỏ nhắn, tóc cắt cua, trên mặt đeo một gọng kính tương đối dày hơn nữa trên bàn còn có một quyển sách.
“Từ điển tiếng Anh ?”

“Vừa nhận lớp đã bắt đầu tra từ điển tiếng Anh, tự ôm từ điển mà gặm ? liều mạng như vậy ?”.

Minh đối với cậu bạn học này không khỏi tấm tắc đồng thời cũng đưa mắt nhìn xung quanh một chút.

Hai bàn bên dưới hắn đều là bạn gái, có 4 bạn gái hơn nữa còn có một cô bạn thoạt nhìn . . . tương đối xinh đẹp, cũng không biết tên là gì ?.

Bốn cô bạn này chẳng biết có quen nhau từ trước không, đã bắt đầu túm lại trò chuyện.

Về phần bàn bên cạnh hắn cũng tức là bàn đầu của tổ khác cũng là hai bạn nữ.

Thú vị là hai bạn nữ này hiện tại đang quay đầu xuống với bàn bên dưới, bắt đầu . . . đánh bài.

Không rõ là ai rủ nhưng đánh bài quả thật là ‘thần khí kết giao’ của đám học sinh cấp 3, chỉ cần một bộ bài đảm bảo có thể tụ lại cùng nhau.

Thế cho nên Minh cùng cậu bạn cùng bàn lại lộ ra chút cô độc.

“Mẹ, biết thế cùng chị Thảo đi thăm nhà Bát Giác một phen còn có ý tứ hơn”.

Trong lòng thầm than một tiếng nhưng mặt ngoài Minh cũng không tỏ ra cái gì, ngược lại hứng thú mà nhìn quyển từ điển trong tay bạn cùng bàn.

“Ê, tôi gọi là Minh, Cao Thanh Minh, ông gọi là gì ?”.

Minh chủ động hướng về bạn cùng bàn giới thiệu.

Cậu bạn kia nghe vậy vội ngẩng đầu lên nhìn Minh sau đó nói.

“Tôi gọi Hoàng Đức Anh”.

Minh gật gù, chỉ chỉ quyển từ điển trong tay đối phương.

“Ông tính thi chuyên Anh à ?”.

Trong cái lớp học này cũng không chỉ có Hoàng Đức Anh đang ôm sách học, cũng có vài bạn học làm điều tương tự chẳng qua không đến mức ‘gặm’ từ điển thôi.

Hoàng Đức Anh nghe vậy, lại theo ánh mắt của Minh nhìn xuống quyển từ điển của hắn, sau đó cũng thành thật đáp.

“Không phải, tôi cũng không tính chuyển lớp, A1 đã rất tốt . . . chẳng qua không có việc gì làm thôi”.

“Tiếng Anh của tôi hồi cấp 2 không tốt, sang đến cấp 3 phải tranh thủ học thêm từ vựng “.

Nghe đối phương nói vậy, Minh không khỏi đưa ngón tay cái lên tán thưởng đối phương.

Vừa vào lớp 10, cũng không phải ai đều có thể liều như vậy.

“Cũng không biết, cậu bạn này có thể kiên trì bao lâu hơn nữa . . . sự kiên trì của cậu ta có thể thu được kết quả không ?”.

Minh từng biết rất nhiều người bỏ thời gian cùng công sức ra học ngoại ngữ, so với người khác cố gắng hơn nhiều lắm nhưng kết quả . . cũng không sánh được với cái giá mà họ bỏ ra.
Học ngoại ngữ rất ăn thiên phú.

Làm người khác ghen tỵ là Minh kiếp trước cực kỳ có thiên phú trong lĩnh vực này.

Kiếp trước, hồi còn học cấp 2 bản thân Minh cũng không để ý, hắn chỉ cảm thấy học tiếng Anh không quá khó thôi.

Xác thực, tiếng Anh cấp 2 thì có gì khó ?.

Sau khi gia đình hắn xảy ra biến cố, toàn bộ thế giới quan của Minh đều sụp đổ dẫn đến hắn nhìn nhận thế giới này khác đi, cũng sinh ra sở thích mới, ở đây là văn học.

Văn học Việt Nam không đủ, Minh bắt đầu tìm đến văn học nước ngoài mà lúc này năng lực của Minh mới hiện ra.

Hắn học ngoại ngữ rất nhanh, nhanh hơn tốc độ trung bình của người khác nhiều lắm.

Mấy năm học cấp 3, tiếng Anh của Minh chưa từng dưới 9.5.

Hồi hắn học còn chưa rộ lên phong trào thi Ielts nhưng sau sau này tự mình bỏ tiền ra đi thi Ielts, điểm Ielts của Minh là 7.5.

Nếu là mấy chục năm sau thì điểm số này khó mà đi khoe nhưng với thế hệ 8x bọn hắn thì 7.5 Ielts đã rất cao.

Ngoại trừ tiếng Anh, Minh còn tự học tiếng Trung cùng tiếng Nhật, tiến độ đều cực nhanh.

Hắn học tiếng Trung chỉ cần 1 năm là có chứng chỉ HSK6, tiếng Nhật cũng trong thời gian tương tự.

Sau này tuy Minh không còn quá nhiều thời gian đầu nhập vào ngoại ngữ bởi vì hắn trở thành bếp chính nhưng trình độ ngoại ngữ của hắn vẫn tăng đều đều.

Trừ tiếng Anh, tiếng Trung, tiếng Nhật ra thì Minh còn có thể nói được tiếng Pháp, tiếng Nga cùng tiếng Hàn.

Ba ngôn ngữ sau không bằng ba ngôn ngữ trước nhưng giao tiếp với người bản địa vô tư.

Đối với Minh, học ngoại ngữ rất dễ cho nên . . . hắn có phần không hiểu được cảm giác của Hoàng Đức Anh nhưng hắn vẫn sẽ tán thưởng đối phương dù sao có cố gắng vĩnh viễn hơn không làm gì.

Nghĩ đến đây, Minh cũng quyết định học theo cậu bạn cùng bàn, hắn lấy sách ngữ văn ra, lại đọc ngấu nghiến.

Thế giới này có rất nhiều thứ giống với Việt Nam nhưng cũng có nhiều thứ khác biệt, ví như văn học.

Với một người thích văn học như Minh, đây tất nhiên là tài liệu quý, hắn có thể ngồi hàng giờ chỉ để ‘hưởng thụ’ quyển sách ngữ văn lớp 10 này.

Còn về phần Minh vì sao không mở rộng quan hệ, không đi xem bạn bè mới ? cái này Minh cũng cảm thấy không cần thiết.

Hắn dù sao cũng muốn chuyển lớp, thân thiết với bạn bè mới làm gì đâu ? thời gian đấy chẳng thà ngồi học văn.

_ _ _ _ _ _ __

Có sách trong tay, thời gian đi qua rất nhanh, Minh chăm chú đến mức khi giáo viên chủ nhiệm bước vào lớp, khi cô giáo chủ động chào hỏi, Minh mới hơi ngẩng đầu lên.

“Chào các em, cô là Đỗ Thị Mười, là giáo viên dạy toán, cũng là giáo viên chủ nhiệm của các em”

Cô Mười bước tới, chủ động hướng về học sinh bên dưới giới thiệu bản thân.
Đây là một người phụ nữ khoảng gần 50 tuổi, mặc một bộ áo dài màu hồng phấn.

Ngày khai giảng mà, các giáo viên đều mặc áo dài, đây là truyền thống.

Ngoài ra cô chủ nhiệm của A1 còn có chút thời thượng, tóc còn uốn xoăn, dĩ nhiên cái này cũng bình thường, không coi là gì.

Tại trường Chu Văn An, giáo viên của các lớp A1 – A2 – A3 thường là giáo viên toán – lý – hoá, từ A4 trở đi lại do các giáo viên môn phụ chủ nhiệm.

Ngoài ra theo như Minh biết, giáo viên toán của A1 đại khái cũng là trưởng bộ môn của trường.

Còn giáo viên toán của lớp chuyên toán thì sao ? đây lại là đặc thù riêng, cái này Minh nghe từ ông Cẩm giảng giải.

Các lớp chuyên của Chu Văn An đều tương đối đặc thù, đặc thù ở chỗ các thầy cô này cũng không đơn giản chỉ là giáo viên cấp 3 mà đều có thể coi là giảng viên đại học.

Không phải trường mời giảng viên đại học về dạy mà là các thầy cô lớp chuyên của trường đều có bằng thạc sĩ thậm chí tiến sĩ cũng có, bọn họ vừa giảng dạy ở trường cấp 3 đồng thời thỉnh thoảng cũng đến các trường đại học đứng lớp.

Khi biết được tin này, Minh còn chấn động thật lâu bởi vì hắn xem ra . . . THPT Chu Văn An ở thế giới này so với mái trường cũ mà hắn biết trâu bò hơn nhiều.

Cũng phải thôi, ngôi trường này xuất hiện từ thời chống Pháp, mà Việt Nam ở thế giới này so với Việt Nam mà Minh biết cũng bắt đầu thay đổi lớn nhất vào thời chống Pháp.

Cô Mười bắt đầu giới thiệu bản thân mình với cả lớp, tiếp đó lại nói.

“Vì thời gian eo hẹp, chúng ta vào việc chính luôn nhé các em”

“Cô điểm danh các bạn, cô đọc đến tên ai thì bạn ấy đứng lên, giới thiệu qua bản thân cho cả lớp nghe nhé”.

Cô Mười bắt đầu cầm danh sách lớp điểm danh.

Minh ban đầu cũng không chú ý lắm, chỉ cần nghe các bạn trong lớp giới thiệu sau đó học theo là được nhưng mà rất nhanh Minh hơi ngẩn ra.

“Thưa cô và các bạn, em gọi Lê Công Bảo, cấp 2 học trường Nguyễn Trãi, sở thích bóng đá cùng bóng rổ, môn học yêu thích toán cùng thể dục, xin mọi người chiếu cố nhiều hơn”.

Giọng nam có phần oang oang khiến rất nhiều người không thể không chú ý bạn nam kia.

Đây là một cậu thiếu niên cao khoảng 1m65, so với Cao Thanh Minh cũng không chênh nhiều, vẻ mặt có phần đẹp trai cùng phong trần, cơ thể tương đối khoẻ khoắn.

Dĩ nhiên đây không phải là thứ làm Minh chú ý đối phương, làm Minh chú ý là . . . hắn nhận ra người ta.

Cho dù đấy là việc của rất nhiều năm sau nhưng cậu bạn tên Lê Công Bảo này không phải Bảo Ngậu sao ?.

“Trùng hợp như vậy, đi học bình thường mà thôi cũng thấy Bảo Ngậu ?”.

“Bảo Ngậu ở trong phim không rõ tuổi tác, chỉ biết có phần lớn tuổi hơn Phan Hải, hoá ra cũng chỉ hơn Phan Hải 1 tuổi, cùng tuổi với ta ?”.

“Nhưng mà . . liên quan gì đâu, dù sao đối phương còn chưa trở thành công an, chỉ là một cậu học sinh cấp 3 rất bình thường tên Lê Công Bảo thôi”.

Minh nghĩ đến đây, rất nhanh không tiếp tục chú ý đối phương dù sao .. . hiện tại chưa phải lúc.

Cũng theo rất nhiều bạn bè đứng lên giới thiệu, cuối cùng cũng đến Cao Thanh Minh.

So với ‘Bảo Ngậu’ giọng của Minh nhỏ hơn nhiều nhưng tần suất quay đầu của mấy bạn nữ trong lớp lại cao hơn.

Bản thân ‘Bảo Ngậu’ tính là đẹp trai nhưng so với cậu ấm nhà họ Cao . . . xác thật không bằng.

“Thưa cô và các bạn, em gọi Cao Thanh Minh, cấp 2 học Giảng Võ, sở thích là văn học cùng máy tính, xin mọi người chiếu cố nhiều hơn”.
8.0
Tiến độ: 100% 51/51 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
26/04/2025