Chương 31: 10A1
26/04/2025
10
8.0
Chương 31: 10A1
Sân trường THPT Chu Văn An rất rộng, về độ lớn có thể xếp vào hàng đầu trong các trường cấp 3 của Hà Nội tuy nhiên số lượng học sinh cũng không ít.
Theo Minh tìm hiểu được thì trong trường hiện tại có hơn 2000 học sinh cả 3 khối 10-11-12.
Riêng khối 10 bọn hắn cũng đã có gần 800 học sinh.
Sân trường lúc này có chút nhốn nháo, chủ yếu bởi không có học hè cho nên học sinh lớp 10 mới vào trường cũng không biết đi đâu.
May mắn là trường cũng phái các anh chị khoá trên dưới giúp đỡ các em khoá dưới mới nhập học, cụ thể ở đây là lực lượng sao đỏ.
Muốn tìm sao đỏ cũng rất dễ, nhìn tấm đeo vai của bọn họ là được.
Về phần các anh chị sao đỏ làm sao để tìm được học sinh lớp 10 ? cái này lại càng dễ.
Đầu tiên lớp 10 không có đồng phục, các học sinh được thông báo mặc áo sơ mi trắng cùng quần dài sẫm màu, có thể là quần âu hoặc quần bò.
Tiếp đến là các học sinh khoá trên lúc này cũng sớm lên lớp ngồi với nhau, tạo điều kiện cho các em khoá dưới càng dễ tìm kiếm đội ngũ của mình.
Ví như Minh, hắn là học sinh 10A1, hắn chỉ cần hỏi sao đỏ sau đó sẽ được các anh chị sao đỏ dẫn đi nhận lớp.
9h sáng bắt đầu khai giảng nhưng các học sinh lớp 10 được dặn đến trường từ 7h30 phút sáng để nhận lớp, nhận thầy cô.
Đợi đến giờ khai giảng lại lục tục từ trên lớp đi xuống dưới sân trường xếp hàng, sau đó . . . chỉ cần xem khai giảng là được rồi.
Học sinh lớp 10 cũng không có nhiệm vụ gì tất yếu, đây là thời điểm các anh chị khoá trên chào mừng các em khoá dưới, ví dụ như lên đài tổ chức văn nghệ chẳng hạn, sau đó nhà trường cũng có thể mời ca sĩ, người nổi tiếng hoặc là học trưởng các khoá trước về giao lưu với học sinh khoá dưới, cuối cùng là thầy hiệu trưởng lên phát biểu.
Minh được phân đến lớp 10A1, cái lớp này . . . không tệ.
Trường có tổng cộng 18 khối lớp 10, chia làm hai hệ lớp thường cùng lớp chuyên.
Lớp thường có 12 lớp, lại phân ra khối A cùng khối D, đánh dấu lần lượt từ 10A1 đến 10A6 và tương tự với 10D1 đến 10D6.
Tuy cùng là lớp thường nhưng cũng có phân bậc, phân bậc dựa vào thành tích thi vào cấp 3, lấy A1 cùng D1 dẫn đầu sau đó lần lượt tới các lớp khác.
Như vậy 10A1 tất nhiên là lớp thường có điểm đầu vào cao nhất.
Tiếp đến là lớp chuyên, có tổng cộng 6 lớp chuyên bao gồm Toán – Lý – Hoá – Văn – Anh – Pháp.
Những lớp khác thì không dám nói nhưng Chuyên Pháp của Chu Văn An có thể nói mạnh nhất Hà Nội thậm chí mạnh nhất Việt Nam.
Cũng phải nói thêm, cha của Minh tức ông Cẩm cũng là học sinh chuyên Pháp đi ra.
Để vào lớp chuyên, học sinh cần phải trải qua 2 kỳ thi, đầu tiên vẫn là kỳ thi vào cấp 3 như bao bạn khác, tiếp đó lại đăng ký kỳ thi riêng của nhà trường.
Cao Thanh Minh chỉ thi cấp 3 bình thường, không tiếp nhận đề thi chuyên nhưng cũng không có nghĩa hắn không thể vào lớp chuyên bởi vì còn một cơ hội khác.
Đầu năm trường cũng sẽ có một kỳ thi gọi là ‘chất lượng đầu năm’.
Kỳ thi này không ảnh hưởng gì đến bình xét học lực của học sinh nhưng lại có thể để học sinh các lớp thường xin chuyển sang lớp chuyên, dĩ nhiên điểm số phải đủ cao.
Thật lòng thì còn một cách khác ví như ổng Cẩm dẫn Minh đi gặp hiệu trưởng nhà trường, đại khái cũng có thể thành công nhảy lớp nhưng bất kể Minh hay ông Cẩm đều không muốn đi đường này, đến cả việc chuyển lớp Minh cũng không đề cập với gia đình nữa là.
“Một kiếp con người, ta bây giờ cũng không còn nhớ đường lên lớp”.
Minh đi một vòng quanh sân trường sau đó cũng đành chịu c·hết, hắn vốn muốn dựa vào ký ức tìm đường lên lớp nhưng xem ra không nổi thế là hắn đi tìm sao đỏ.
Minh cũng không cần tìm quá lâu, đã có một chị sao đỏ chủ động tiến về phía hắn, mặt mũi tươi cười.
Nhìn bà chị này đi tới, bản thân Minh không khỏi thổn thức.
Không phải người ta xinh đẹp mà là đồng phục của người ta, đồng phục nữ của con gái Chu Văn An từng không biết khiến bao nhiêu thiếu niên mê mẩn.
Áo sơ mi trắng bên trong, áo gile tím khoác bên ngoài, bên dưới là một chiếc váy màu tím dài đến đầu gối lộ ra phần bắp chân thon thả bên dưới.
Muốn có bao nhiêu ‘thơ’ thì có bấy nhiêu ‘thơ’.
“Em có cần chị giúp gì không ?”
“Chị gọi là Thảo, sao đỏ của trường”.
Bà chị này thấp hơn Minh, đại khái chỉ có 1m50, tóc cũng cắt ngắn nhưng không phải dạng tóc tomboy mà là tóc ngắn bồng bềnh hơi xoã ra cho người ta cảm giác nhỏ nhắn xinh xắn, tràn đầy sức sống.
“Em gọi là Minh, em muốn tìm lớp 10A1”.
Minh không nghĩ gì nhiều, hắn thản nhiên trả lời mà chị Thảo sao đỏ nhìn hắn từ trên xuống dưới sau đó tủm tỉm cười.
“A lớp A1 à, lớp A1 ở khu nhà D, để chị dẫn em đi”.
Thảo nói xong, rất vui vẻ ra hiệu cho Minh đi trước còn nàng quay đầu lại, như ra hiệu gì đó với đám bạn phía sau.
Minh thậm chí còn nghe được mấy vị ‘tỷ tỷ’ phía sau cười cười nói nói, thậm chí còn đang reo hò cổ vũ.
Cho dù quay lưng lại với phía mấy ‘tỷ tỷ’ khoé miệng của Minh cũng không nhịn được mà tủm tỉm cười.
Thanh xuân . . . thật tốt.
Rất nhiều năm trước hoặc . . . ở một thời không khác bản thân Minh cũng từng trải qua việc này, ai bảo hắn đẹp trai đây.
“Minh học A1 hả ? giỏi ha”
Thảo rất nhanh đuổi theo bước chân của Minh, nàng chủ động hướng về Minh trò chuyện.
“Nào có ạ, em học cũng bình thường thôi”
“Em cứ khiêm tốn, học A1 là giỏi hơn khối người rồi, ít nhất hồi chị thi vào trường cũng không giỏi bằng Minh đâu, chị học D3, 11D3”
Thảo hơi ngước cổ lên nhìn Minh, cho hắn một nụ cười toả nắng, thêm vào từng sợi tóc đen nhẹ rung động trong gió lại khiến cho bà chị khoá trên này thêm vài phần quyến rũ.
“Minh mới đến trường, trường lại rộng như vậy, có gì không hiểu thì đến D3 hỏi chị nha”
“Đúng rồi, Minh biết khối 11 học ở toà nhà nào không ?”
“Dạ em không ạ”.
Thảo tươi cười, chủ động chỉ hướng cho Minh.
“Lớp 10 của Minh ở nhà E, nằm sau nhà Bác Giác”
“Lớp 11 của bọn chị ở nhà B, khối 12 học ở nhà A, là toà nhà đối diện ngay phòng Hiệu Bộ”.
Chị Thảo vừa đi vừa bắt đầu giới thiệu từng toà kiến trúc trong trường cho Minh, cũng không biết là Minh cảm giác sai hay là bà chị này cố gắng bước chậm nữa.
Dĩ nhiên, bước chậm hơn nữa thì cũng phải đến nơi, rất nhanh Minh thấy lớp E của mình, hắn học ở trên tầng 3.
Thú thật, trường THPT Chu Văn An này so với trong ký ức của Minh thì có chút khác biệt nhưng mà một chút thay đổi này không quan trọng lắm dù sao đây là hai thế giới khác nhau, cũng không thể trăm phàn trăm dán lên nhau.
Khi đi đến khu nhà E, Minh tươi cười hướng về chị Thảo.
“Em cảm ơn chị ạ, nếu có thời gian em đến lớp D3 của chị chơi”.
Thảo nghe vậy, khuôn mặt dễ thương không khỏi sáng lên, sau đó nói.
“Minh . . . có Yahoo không ? có Yahoo thì bọn mình dễ liên hệ hơn, Minh có gì không hiểu ở trường có thể hỏi chị”.
Nghe được câu này từ Thảo, Minh hơi bất ngờ.
Thời đại này thật ra rất khó liên lạc từ xa với nhau, không phải ai cũng có điện thoại, có máy tính để mà liên lạc.
Muốn gặp nhau ? vậy thì đến thẳng nhà nhau.
Vừa gặp mặt đã xin địa chỉ Yahoo cũng không nhiều, đương nhiên cũng có thể bởi thế giới khác biệt.
Kinh tế của Việt Nam trong thế giới này mạnh hơn, Internet cũng phổ cập đến với nhiều hộ gia đình hơn.
Minh nhớ phải đến năm 2004-2005 gì đó mọi người mới thường xuyên liên hệ bằng Yahoo nhưng hiện tại xem ra cũng đã bắt đầu có ‘dấu hiệu’.
“Yahoo . .. cái này em cũng không có”
Thảo nghe vậy, đôi mắt hơi cụp lại, rõ ràng có phần mất hứng, nàng phải rất quyết tâm mới nói ra ‘trao đổi Yahoo’có điều rất nhanh Thảo lại mở miệng.
“Vậy a, vậy thì tiếc quá, nhà chị có máy tính, cũng có kết nối mạng, hay là hôm nào chị dẫn Minh qua nhà chị chơi Yahoo, thế kỷ 21 rồi học sinh chúng ta phải cấp tiếp một chút, cũng phải có cái hòm thư điện tử chứ”.
Minh nghe Thảo hỏi vậy trong đầu đầy dấu ‘?’.
Nữ sinh thời nay bạo như vậy ?.
Nhưng mà ngẫm lại thật ra cũng không phải quá vô lý, nữ sinh thời đại này cũng phải tuỳ người.
Có người cực kỳ bảo thủ, cực kỳ truyền thống nhưng cũng không ít thiếu nữ ‘bạo lá gan’.
Trở thành ‘sao đỏ’ vậy đa số đều là học sinh hướng ngoại, có chút ‘bạo’ cũng là bình thường.
“Dạ thôi ạ, đợi bao giờ em có thời gian em ra hàng Net tạo một cái địa chỉ Yahoo sau đó em liên hệ chị ạ”.
Minh dĩ nhiên không thể hùa theo đối phương, hắn vừa vào cấp 3 cũng sẽ không hái hoa bắt bướm nhất là khi . . . Minh có người trong mộng.
Thấy bộ dạng của Minh như vậy, Thảo rốt cuộc cũng không lại tiến công nhưng mà nhất quyết bắt Minh lấy quyển vở nhỏ ra ghi lại nick Yahoo của nàng sau đó mới thả cho Minh đi.
Nhìn Minh có phần chạy chối c·hết không dám quay đầu lại nhìn mình, Thảo mới phì cười.
“Hừ hừ, Minh đúng không, 10A1 đúng không”
Tự nói ra câu này, Thảo mới đi xuống cầu thang gỗ, ngày hôm nay nàng cũng không thiếu việc để làm, sao đỏ vào ngày khai giảng luôn luôn rất bận.
_ _ _ _ _
P/s : Đã lâu không về thăm trường, một số cái thực sự không nhớ ra, nếu có sai lầm gì thì cứ coi như khác biệt thế giới nhé.
Sân trường THPT Chu Văn An rất rộng, về độ lớn có thể xếp vào hàng đầu trong các trường cấp 3 của Hà Nội tuy nhiên số lượng học sinh cũng không ít.
Theo Minh tìm hiểu được thì trong trường hiện tại có hơn 2000 học sinh cả 3 khối 10-11-12.
Riêng khối 10 bọn hắn cũng đã có gần 800 học sinh.
Sân trường lúc này có chút nhốn nháo, chủ yếu bởi không có học hè cho nên học sinh lớp 10 mới vào trường cũng không biết đi đâu.
May mắn là trường cũng phái các anh chị khoá trên dưới giúp đỡ các em khoá dưới mới nhập học, cụ thể ở đây là lực lượng sao đỏ.
Muốn tìm sao đỏ cũng rất dễ, nhìn tấm đeo vai của bọn họ là được.
Về phần các anh chị sao đỏ làm sao để tìm được học sinh lớp 10 ? cái này lại càng dễ.
Đầu tiên lớp 10 không có đồng phục, các học sinh được thông báo mặc áo sơ mi trắng cùng quần dài sẫm màu, có thể là quần âu hoặc quần bò.
Tiếp đến là các học sinh khoá trên lúc này cũng sớm lên lớp ngồi với nhau, tạo điều kiện cho các em khoá dưới càng dễ tìm kiếm đội ngũ của mình.
Ví như Minh, hắn là học sinh 10A1, hắn chỉ cần hỏi sao đỏ sau đó sẽ được các anh chị sao đỏ dẫn đi nhận lớp.
9h sáng bắt đầu khai giảng nhưng các học sinh lớp 10 được dặn đến trường từ 7h30 phút sáng để nhận lớp, nhận thầy cô.
Đợi đến giờ khai giảng lại lục tục từ trên lớp đi xuống dưới sân trường xếp hàng, sau đó . . . chỉ cần xem khai giảng là được rồi.
Học sinh lớp 10 cũng không có nhiệm vụ gì tất yếu, đây là thời điểm các anh chị khoá trên chào mừng các em khoá dưới, ví dụ như lên đài tổ chức văn nghệ chẳng hạn, sau đó nhà trường cũng có thể mời ca sĩ, người nổi tiếng hoặc là học trưởng các khoá trước về giao lưu với học sinh khoá dưới, cuối cùng là thầy hiệu trưởng lên phát biểu.
Minh được phân đến lớp 10A1, cái lớp này . . . không tệ.
Trường có tổng cộng 18 khối lớp 10, chia làm hai hệ lớp thường cùng lớp chuyên.
Lớp thường có 12 lớp, lại phân ra khối A cùng khối D, đánh dấu lần lượt từ 10A1 đến 10A6 và tương tự với 10D1 đến 10D6.
Tuy cùng là lớp thường nhưng cũng có phân bậc, phân bậc dựa vào thành tích thi vào cấp 3, lấy A1 cùng D1 dẫn đầu sau đó lần lượt tới các lớp khác.
Như vậy 10A1 tất nhiên là lớp thường có điểm đầu vào cao nhất.
Tiếp đến là lớp chuyên, có tổng cộng 6 lớp chuyên bao gồm Toán – Lý – Hoá – Văn – Anh – Pháp.
Những lớp khác thì không dám nói nhưng Chuyên Pháp của Chu Văn An có thể nói mạnh nhất Hà Nội thậm chí mạnh nhất Việt Nam.
Cũng phải nói thêm, cha của Minh tức ông Cẩm cũng là học sinh chuyên Pháp đi ra.
Để vào lớp chuyên, học sinh cần phải trải qua 2 kỳ thi, đầu tiên vẫn là kỳ thi vào cấp 3 như bao bạn khác, tiếp đó lại đăng ký kỳ thi riêng của nhà trường.
Cao Thanh Minh chỉ thi cấp 3 bình thường, không tiếp nhận đề thi chuyên nhưng cũng không có nghĩa hắn không thể vào lớp chuyên bởi vì còn một cơ hội khác.
Đầu năm trường cũng sẽ có một kỳ thi gọi là ‘chất lượng đầu năm’.
Kỳ thi này không ảnh hưởng gì đến bình xét học lực của học sinh nhưng lại có thể để học sinh các lớp thường xin chuyển sang lớp chuyên, dĩ nhiên điểm số phải đủ cao.
Thật lòng thì còn một cách khác ví như ổng Cẩm dẫn Minh đi gặp hiệu trưởng nhà trường, đại khái cũng có thể thành công nhảy lớp nhưng bất kể Minh hay ông Cẩm đều không muốn đi đường này, đến cả việc chuyển lớp Minh cũng không đề cập với gia đình nữa là.
“Một kiếp con người, ta bây giờ cũng không còn nhớ đường lên lớp”.
Minh đi một vòng quanh sân trường sau đó cũng đành chịu c·hết, hắn vốn muốn dựa vào ký ức tìm đường lên lớp nhưng xem ra không nổi thế là hắn đi tìm sao đỏ.
Minh cũng không cần tìm quá lâu, đã có một chị sao đỏ chủ động tiến về phía hắn, mặt mũi tươi cười.
Nhìn bà chị này đi tới, bản thân Minh không khỏi thổn thức.
Không phải người ta xinh đẹp mà là đồng phục của người ta, đồng phục nữ của con gái Chu Văn An từng không biết khiến bao nhiêu thiếu niên mê mẩn.
Áo sơ mi trắng bên trong, áo gile tím khoác bên ngoài, bên dưới là một chiếc váy màu tím dài đến đầu gối lộ ra phần bắp chân thon thả bên dưới.
Muốn có bao nhiêu ‘thơ’ thì có bấy nhiêu ‘thơ’.
“Em có cần chị giúp gì không ?”
“Chị gọi là Thảo, sao đỏ của trường”.
Bà chị này thấp hơn Minh, đại khái chỉ có 1m50, tóc cũng cắt ngắn nhưng không phải dạng tóc tomboy mà là tóc ngắn bồng bềnh hơi xoã ra cho người ta cảm giác nhỏ nhắn xinh xắn, tràn đầy sức sống.
“Em gọi là Minh, em muốn tìm lớp 10A1”.
Minh không nghĩ gì nhiều, hắn thản nhiên trả lời mà chị Thảo sao đỏ nhìn hắn từ trên xuống dưới sau đó tủm tỉm cười.
“A lớp A1 à, lớp A1 ở khu nhà D, để chị dẫn em đi”.
Thảo nói xong, rất vui vẻ ra hiệu cho Minh đi trước còn nàng quay đầu lại, như ra hiệu gì đó với đám bạn phía sau.
Minh thậm chí còn nghe được mấy vị ‘tỷ tỷ’ phía sau cười cười nói nói, thậm chí còn đang reo hò cổ vũ.
Cho dù quay lưng lại với phía mấy ‘tỷ tỷ’ khoé miệng của Minh cũng không nhịn được mà tủm tỉm cười.
Thanh xuân . . . thật tốt.
Rất nhiều năm trước hoặc . . . ở một thời không khác bản thân Minh cũng từng trải qua việc này, ai bảo hắn đẹp trai đây.
“Minh học A1 hả ? giỏi ha”
Thảo rất nhanh đuổi theo bước chân của Minh, nàng chủ động hướng về Minh trò chuyện.
“Nào có ạ, em học cũng bình thường thôi”
“Em cứ khiêm tốn, học A1 là giỏi hơn khối người rồi, ít nhất hồi chị thi vào trường cũng không giỏi bằng Minh đâu, chị học D3, 11D3”
Thảo hơi ngước cổ lên nhìn Minh, cho hắn một nụ cười toả nắng, thêm vào từng sợi tóc đen nhẹ rung động trong gió lại khiến cho bà chị khoá trên này thêm vài phần quyến rũ.
“Minh mới đến trường, trường lại rộng như vậy, có gì không hiểu thì đến D3 hỏi chị nha”
“Đúng rồi, Minh biết khối 11 học ở toà nhà nào không ?”
“Dạ em không ạ”.
Thảo tươi cười, chủ động chỉ hướng cho Minh.
“Lớp 10 của Minh ở nhà E, nằm sau nhà Bác Giác”
“Lớp 11 của bọn chị ở nhà B, khối 12 học ở nhà A, là toà nhà đối diện ngay phòng Hiệu Bộ”.
Chị Thảo vừa đi vừa bắt đầu giới thiệu từng toà kiến trúc trong trường cho Minh, cũng không biết là Minh cảm giác sai hay là bà chị này cố gắng bước chậm nữa.
Dĩ nhiên, bước chậm hơn nữa thì cũng phải đến nơi, rất nhanh Minh thấy lớp E của mình, hắn học ở trên tầng 3.
Thú thật, trường THPT Chu Văn An này so với trong ký ức của Minh thì có chút khác biệt nhưng mà một chút thay đổi này không quan trọng lắm dù sao đây là hai thế giới khác nhau, cũng không thể trăm phàn trăm dán lên nhau.
Khi đi đến khu nhà E, Minh tươi cười hướng về chị Thảo.
“Em cảm ơn chị ạ, nếu có thời gian em đến lớp D3 của chị chơi”.
Thảo nghe vậy, khuôn mặt dễ thương không khỏi sáng lên, sau đó nói.
“Minh . . . có Yahoo không ? có Yahoo thì bọn mình dễ liên hệ hơn, Minh có gì không hiểu ở trường có thể hỏi chị”.
Nghe được câu này từ Thảo, Minh hơi bất ngờ.
Thời đại này thật ra rất khó liên lạc từ xa với nhau, không phải ai cũng có điện thoại, có máy tính để mà liên lạc.
Muốn gặp nhau ? vậy thì đến thẳng nhà nhau.
Vừa gặp mặt đã xin địa chỉ Yahoo cũng không nhiều, đương nhiên cũng có thể bởi thế giới khác biệt.
Kinh tế của Việt Nam trong thế giới này mạnh hơn, Internet cũng phổ cập đến với nhiều hộ gia đình hơn.
Minh nhớ phải đến năm 2004-2005 gì đó mọi người mới thường xuyên liên hệ bằng Yahoo nhưng hiện tại xem ra cũng đã bắt đầu có ‘dấu hiệu’.
“Yahoo . .. cái này em cũng không có”
Thảo nghe vậy, đôi mắt hơi cụp lại, rõ ràng có phần mất hứng, nàng phải rất quyết tâm mới nói ra ‘trao đổi Yahoo’có điều rất nhanh Thảo lại mở miệng.
“Vậy a, vậy thì tiếc quá, nhà chị có máy tính, cũng có kết nối mạng, hay là hôm nào chị dẫn Minh qua nhà chị chơi Yahoo, thế kỷ 21 rồi học sinh chúng ta phải cấp tiếp một chút, cũng phải có cái hòm thư điện tử chứ”.
Minh nghe Thảo hỏi vậy trong đầu đầy dấu ‘?’.
Nữ sinh thời nay bạo như vậy ?.
Nhưng mà ngẫm lại thật ra cũng không phải quá vô lý, nữ sinh thời đại này cũng phải tuỳ người.
Có người cực kỳ bảo thủ, cực kỳ truyền thống nhưng cũng không ít thiếu nữ ‘bạo lá gan’.
Trở thành ‘sao đỏ’ vậy đa số đều là học sinh hướng ngoại, có chút ‘bạo’ cũng là bình thường.
“Dạ thôi ạ, đợi bao giờ em có thời gian em ra hàng Net tạo một cái địa chỉ Yahoo sau đó em liên hệ chị ạ”.
Minh dĩ nhiên không thể hùa theo đối phương, hắn vừa vào cấp 3 cũng sẽ không hái hoa bắt bướm nhất là khi . . . Minh có người trong mộng.
Thấy bộ dạng của Minh như vậy, Thảo rốt cuộc cũng không lại tiến công nhưng mà nhất quyết bắt Minh lấy quyển vở nhỏ ra ghi lại nick Yahoo của nàng sau đó mới thả cho Minh đi.
Nhìn Minh có phần chạy chối c·hết không dám quay đầu lại nhìn mình, Thảo mới phì cười.
“Hừ hừ, Minh đúng không, 10A1 đúng không”
Tự nói ra câu này, Thảo mới đi xuống cầu thang gỗ, ngày hôm nay nàng cũng không thiếu việc để làm, sao đỏ vào ngày khai giảng luôn luôn rất bận.
_ _ _ _ _
P/s : Đã lâu không về thăm trường, một số cái thực sự không nhớ ra, nếu có sai lầm gì thì cứ coi như khác biệt thế giới nhé.
Tiến độ: 100%
51/51 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
26/04/2025
Thể loại
Tag liên quan