Chương 29: Bà Dung Nên Làm Gì ?.

26/04/2025 10 8.0
Chương 29: Bà Dung Nên Làm Gì ?.

Minh dự đoán đúng, ngày 2/9 năm 2000 tên miền VnExpress.Vn chính thức được duyệt.

Tên miền được duyệt đồng nghĩa với VnExpress trên lý thuyết đã được thành lập nhưng từ đây đến lúc đưa vào hoạt động còn một số vấn đề khác cần giải quyết.

Đầu tiên là thiết kế web, bản thân Cao Thanh Minh có thể viết code, có thể thiết kế web nhưng tính thẩm mỹ không cao, Cao Thanh Lâm không dạy hắn mấy thứ này.

Làm một trang VnExpress có phần nham nhở không phải khó nhưng Minh không thích, thân là một đầu bếp tính cầu toàn của Minh tương đối cao.

Minh vẫn có ý định tìm kiến nhân viên chuyên nghiệp đi làm việc chuyên nghiệp.

Việc thứ hai cần phải giải quyết là Phan Hương.

Phan Hải là huynh đệ của Cao Thanh Minh cho nên Minh nguyện ý kéo Phan Hải, nguyện ý tài bồi hắn nhưng Phan Hương không giống.

Ở trong Người Phán Xử, nhiệm vụ của Phan Hương mang tính ‘tấu hài’ là chính, đây là một nhân vật tương đối nhạt nhoà của Phan thị.

Tất nhiên đây không phải là lý do chính khiến Minh phải suy nghĩ về Phan Hương, chủ yếu bởi hắn không muốn Phan thị tiến vào VnExpress.

Hắn không muốn có những rắc rối không cần thiết trong này nhưng việc này thật ra không phải hoàn toàn xấu.

Bản thân Phan Quân thông qua việc cử Thế đến gặp Minh đã thể hiện thiện chí rất lớn, như vậy Minh có lẽ cũng không cần quá mức xa cách đối phương.

Một trang báo mạng mà thôi ? có cần quan trọng thế không ?.

Đấy là chưa kể . . . VnExpress có thể kiếm tiền từ Phan Quân cùng Đông Anh Hội hơn nữa còn là tiền sạch.

Minh lúc này không có bất cứ công cụ kiếm tiền gì, hắn muốn kiếm tiền cũng chỉ có thể xin mẹ cùng anh trai, hắn không thể một mực xin tiền chứ ?.

VnExpress trước mắt cũng không thể kiếm tiền, ngươi thật sự hy vọng một trang báo mạng có thể kiếm tiền ngay lập tức sao ?.

Mỗi tháng chỉ tính phí duy trì tên miền thôi Minh đã mất hơn 300 ngàn, trả cho nhân viên cũng phải bỏ ra trả cho nhân viên cũng phải gần chục triệu, nếu tính tất cả các khoản tiền điện, tiền nước, tiền Internet, tiền ăn của nhân viên thì còn cao thế nào ? mỗi tháng có khi tốn của Minh đến 15 triệu.

VnExpress làm sao có thể bù nổi chi phí này cho Minh ? thời đại này lượt đọc hay lượt truy cập không tính tiền.

Cách kiếm tiền duy nhất của báo mạng chỉ là . . . quảng cáo nhưng ai lại đăng quảng cáo trên báo mạng, một hình thức báo chí mới toanh ?.

Ở trong Chạy Án, rất nhiều tờ báo ăn tiền quảng cáo, lấy bắt chẹt quảng cáo của doanh nghiệp làm kế sinh nhai, mỗi doanh nghiệp có khi phải bỏ ra cả chục triệu mua một đầu đề quảng cáo để tìm kiếm sự bình yên.

Minh cũng không phải người cao thượng gì, bảo hắn học đám báo giấy kia hắn cũng rất vui vẻ ‘học’ nhưng hầu hết các doanh nghiệp ở thời đại này sẽ không quan tâm một tờ báo mạng, muốn ‘nhét chữ t·ống t·iền’ người ta đều không quan tâm.

Cho nên Phan thị đột nhiên biến thành một lựa chọn tối ưu của Minh, ví dụ như Phan thị bỏ ra mấy chục triệu mua quảng cáo trên VnExpress chẳng hạn.

Theo kinh nghiệm của Minh, số tiền này chắc chắn được hệ thống thừa nhận, cũng thuận lợi cho Minh ‘tăng cấp’.
Nghĩ một hồi, Minh rốt cuộc vẫn quyết định nhận Phan Hương, coi như đây là cầu nối của hắn với Phan thị tại VnExpress.

_ _ _ _ _ _

Thời điểm VNNIC gửi thư về nhà Minh, trong nhà chỉ có một mình Minh.

Bố hắn như mọi năm đều đi gặp mặt bộ ba chiến hữu của mình.

Ông nội cũng hẹn gặp mặt hội cựu chiến binh.

Về phần bà Dung, Minh chỉ biết là bà Dung bận bịu, không rõ là bận gì.

Nếu đây là thời điểm cốt truyện Chạy Án bắt đầu, Minh lập tức sẽ nghĩ bà Dung đi tòm tem cùng ông Trần Đức nhưng hiện tại rõ ràng không phải.

Minh chỉ nghe loáng thoáng, bà mẹ của hắn đang tính nghỉ hưu non nhưng việc bà Dung xin nghỉ hưu với việc bà Dung bận bịu có liên quan hay không bản thân Minh cũng không biết.

“Bà Dung trong Chạy Án vốn đã sớm nghỉ hưu, hiện tại xem ra còn là muộn nhưng nếu xét tuổi thì bà Dung đúng là nghỉ hưu non”

“Bà Dung sinh năm 1955, năm nay mới 45 tuổi, vẫn còn khả năng phấn đấu lên chức mới đúng”.

Đối với quyết định của mẹ mình, Minh cũng lười đánh giá thậm chí còn coi đây là may mắn.

May cho cái nước Việt Nam này rằng bà Dung chỉ là trưởng phòng cục xuất nhập khẩu thành phố Hà Nội, nếu bà này làm đến mấy cái chức vụ như ‘Cục Trưởng’ thì không chỉ Hà Nội đâu mà cả cái Việt Nam này khổ với bà Dung.

“Vấn đề là bà Dung sau khi nghỉ hưu lại làm gì ?”

“Thời gian này bà Du·ng t·hường xuyên ở nhà nhưng đồng thời mở rộng giao thiệp đối với đủ loại doanh nghiệp ở đất Hà Nội, cũng bắt đầu ăn càng ngày càng dày”

“Cho nên cũng không thể để bà Dung quá mức rảnh rỗi, phải kiếm việc cho bà Dung làm”

“Kiếm việc cho bà Dung làm . . .”.

Minh khẽ gấp quyển sách ngữ văn trước mắt lại, hắn hơi hiện lên vẻ suy tư.

Muốn kiếm việc cho bà Dung làm thì đây nhất định phải là một ngành nghề bạo lợi lớn, mang lại lượng tiền mặt lớn cho bà Dung mới có thể thoả mãn người phụ nữ này.

Nghề nào vào đầu năm 2000 kiếm lợi lớn ?.

Nghề này còn cần số vốn lớn nhưng lại không quá yêu cầu kỹ thuật ?.

Ngoài ra nghề này phải ngay lập tức cho bà Dung nhìn thấy tiền ?.
Trong mắt Minh, bà mẹ của hắn tuyệt đối có tiền, chục tỷ thì không có nhưng dăm bảy tỷ phải có.

Dăm bảy tỷ vào cái năm 2000 này là một số tiền khổng lồ nhưng bà Dung cũng không có quá nhiều kiến thức để mà đứng ra làm ‘đại sự’ cho nên mới có yêu cầu thứ hai.

“Có, thật sự có”

“Hoặc là mở cửa hàng bán điện thoại hoặc là mở cửa hàng Internet”

Minh viết ‘cửa hàng điện thoại’ cùng ‘hàng Net’ ra một tờ giấy sau đó hắn bắt đầu nhìn chằm chằm vào hai cửa hàng này.

Bà Dung không làm thì thôi nhưng chỉ cần làm đảm bảo có lợi bởi vì bà Dung làm ở cục xuất nhập khẩu.

Bà Dung không chỉ dễ dàng cầm đến hàng chính hãng mà còn dễ dàng cầm lấy hàng Trung Quốc đóng mác chính hãng, cái này mới là quan trọng.

Một con Nokia bán bao nhiêu tiền ? một con 3210 của Nokia cũng phải hơn 3 triệu.

Trong cái thời kỳ mà lương ngày 30 ngàn, lương tháng 900 ngàn thì người bình thường mất bao lâu mới mua được một con Nokia ?.

Chưa kể mua điện thoại là một việc, tiền kích hoạt sim hiện tại cũng rất đắt, phí điện thoại cũng đắt.

Phàm là có tiền mở cửa hàng điện thoại ở Việt Nam trong giai đoạn này đều là nhà ‘đại phú đại quý’ .

Bà Dung đương nhiên đủ tiêu chuẩn này hơn nữa bà Dung có thể dễ dàng cầm đến những chiếc Nokia hàng Trung Quốc, giá nhập vào nhiều lắm thì 500-700k.

Nhập hàng 700k, bán ra hơn 2 triệu, gắn mác ‘hàng đẹp giá rẻ’ không muốn kiếm lời cũng khó.

Dĩ nhiên Nokia chỉ là một loại biểu tượng, bà Dung có thể nhập đủ các hãng điện thoại, không nhất thiết phải là Nokia.

“Cái này thật mẹ nó thất đức, người ta nhịn ăn nhị mặc mấy tháng mua một chiếc điện thoại cuối cùng lại là hàng đểu . . .”

Minh rốt cuộc cũng không thể ác tâm như vậy cho nên Minh lại nhìn xuống tiệm Net.

Tiệm Internet ở Việt Nam giai đoạn này tuyệt đối không nhiều nhưng lại có rất nhiều người hướng tới.

Khi mà máy tính là xa xỉ phẩm, tiền mạng mỗi tháng cũng là một khoản chi tiêu khổng lồ thì hàng Net sẽ luôn được đón nhận.

Nhưng cái nghề này không phải ai cũng vào được bởi khó nhập máy tính.

Bà Dung thì khác, bà Dung rất dễ cầm tới hàng nhất là loại hàng hoá Trung Quốc nhập vào Việt Nam.

Nếu như điện thoại Trung Quốc sẽ mang tới ảnh hưởng trực tiếp cho người mua thì máy tính không giống dù sao đây không phải để bán mà là để mở hàng Net.

Người khác nhập máy tính mới không dưới 10 triệu thì bà Dung cũng chỉ cần 6-7 triệu, đây đã là lợi thế quá lớn.

“Phiền phức không phải là máy tính mà là lắp đặt Internet”
“Hiện tại ở Việt Nam không có nhiều nhà mạng, chỉ có VNPT, Viettel, FPT cùng . .. Netnam”

“Tin tức tốt duy nhất là Việt Nam trong thế giới này có cơ sở hạ tầng Internet mạnh hơn trong ký ức của ta, ADSL cũng đã xuất hiện, không cần chôn chân với mạng Dial-Up”.

ADSL hiện tại tuy chậm nhưng Minh cũng rất hài lòng rồi, dùng Dial-Up mới gọi là hố cha.

Tất nhiên, rất nhiều hàng Net hiện tại vẫn đang kết nối Dial-Up thậm chí . . . không lắp đặt Internet luôn dù sao chi phí quá đắt.

Minh thì không quá hiểu cái ngành nghề này nhưng hắn . .. có đàn em.

Nghĩ một hồi, Minh chủ động nhắn tin cho Phan Hải.

“Anh bảo này, mày về nói với bố giúp anh một chuyện, cho đám đàn em nhà mày tản ra khu vực xung quanh quận Ba Đình, Hoàn Kiếm cùng Hai Bà Trưng, xem hộ anh ở các quận này có bao nhiêu hàng Net, phân bố thế nào”

“Lại bảo mấy thằng đệ nhà mày thống kê xem có bao nhiêu hàng Net nối mạng, bao nhiêu hàng Net không nối mạng, ở các hàng Net trò chơi nào xuất hiện nhiều nhất”.

Minh nhắn tin cho Phan Hải xong lại tiếp tục lấy sách ngữ văn ra, hắn hiện tại đang ôn tập.

Có việc gì chỉ cần chỉ tay năm ngón, một tin nhắn hoặc một cú điện thoại là được, cũng không cần hắn tự thân động thủ.

Việc quan trọng hơn với Minh là thi ‘chất lượng đầu năm’.

Thế giới này cũng không quá giống Việt Nam mà Minh biết cho nên có một số thay đổi cũng là bình thường.

Ví như không có vụ học hè sớm, bình thường sau khi thi cấp 3 xong, học sinh cũng không được nghỉ đến tháng 9, tầm tháng 8 đã phải đến trường để làm quen trường lớp cùng bạn mới.

Lúc này cũng không xếp lớp mà chỉ ném một đống học sinh đủ điểm vào ngồi với nhau mà thôi, đến gần ngày khai giảng mới một lần nữa chia lớp học, học sinh bắt đầu đi nhận lớp,

Tới ngày mùng 5/9 thì bắt đầu vào học kỳ mới luôn.

Tại thế giới này thì không giống lắm, không có học hè cho nên cũng không có chọn lớp, sau khi có điểm thi vào cấp 3 thì chỉ cần học sinh đến trường nộp hồ sơ đồng thời điền thêm một bảng nguyện vọng.

Bảng nguyện vọng sẽ ghi rõ học sinh muốn học khối A hay khối D, cái bảng này cũng cần chữ ký phụ huynh, từ đó nhà trường xét lớp, xét ban cho học sinh.

Dĩ nhiên với trường chuyên như Chu Văn An thì còn có chút khác biệt, muốn vào lớp chuyên ví như Chuyên Toán, Chuyên Anh, Chuyên Văn gì đó thì còn cần một bài kiểm tra chất lượng đầu vào.

Cao Thanh Minh nộp giấy đăng ký rõ ràng là khối A đồng thời điểm số thi vào cấp 3 của Cao Thanh Minh cũng đủ cao.

Văn 7.5 toán 10, lấy toán cùng văn nhân đôi tổng điểm là 35 điểm, hơn 5 điểm so với điểm chuẩn của Chu Văn An năm nay.

Bình thường thì nhà trường sẽ xét lớp dựa vào thành tích thi cấp 3, cho dù Minh không vào lớp chuyên thì cái lớp ‘bình thường’ của hắn cũng là những đứa có điểm thi cấp 3 cao nhất của niên khoá năm nay.

Đáng tiếc, Minh lại thích học văn hơn học toán, hắn vẫn quyết định chuyển khối mà đã như vậy hiển nhiên phải đi thi chất lượng đầu vào.

Nói về viết văn . . . Minh cũng chưa từng sợ qua, không dám nói ‘vô địch thiên hạ’ nhưng không đến mức không vào nổi lớp chuyên văn Chu Văn An chứ ?
8.0
Tiến độ: 100% 51/51 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
26/04/2025