Chương 29: Chương 29

26/04/2025 10 8.2

Hôm sau, Hạ Chi mới nhận được câu trả lời của Ngôn Kha.

Một là còn đang suy nghĩ.

Một là lần sau không về thì xin hãy nói với anh, kẻo trà sữa không ai uống chỉ đành đổ đi.

Chữ “xin hãy” kia, nhìn trái nhìn phải, nhìn ngang nhìn dọc đều lộ ra sự xa cách.

Nội tâm Hạ Chi rất nhạy cảm nên đọc câu trả lời thứ hai xong cô cực kỳ hụt hẫng, nhưng cô nhanh chóng nghĩ lại, đúng thật là cô nên nói trước với đối phương một tiếng. Việc mua trà sữa cho cô vào thứ sáu là ước hẹn ngầm của hai người rồi.

Ngoài cô ra thì không ai trong nhà thích uống trà sữa, cô không về thì tất nhiên sẽ bị lãng phí.

Không chỉ lãng phí trà sữa mà còn lãng phí tấm lòng của Ngôn Kha, bình thường thứ sáu cô nhờ anh mua giùm là do tiện đường tan học về nhà, nhưng hiện giờ đã nghỉ hè, anh đi một chuyến để mua riêng cho cô.

Đặt mình trong hoàn cảnh người khác, tự hỏi nếu đổi lại mình đi chỉ để đặc biệt mua trà sữa cho Ngôn Kha, một lòng chờ đợi anh về nhà, kết quả không thấy người đâu, hỏi ra mới biết đang hẹn hò với bạn gái không về.

Nghĩ thôi cũng đã khó chịu rồi.

Hạ Chi nghiêm túc xin lỗi đối phương, trên màn hình xanh lục toàn là câu chat liên tục từ bên phải, cô vừa nói xin lỗi vừa gửi sticker.

Cuối cùng bên trái đoạn chat nhảy ra một tin nhắn mới.

Ngôn Kha chỉ đáp lại một chữ.

[Ừm.]

Hạ Chi nhìn điện thoại, trái tim thắt chặt, đau quá.

***

Lại một tuần trôi qua.

Tối thứ năm, Hạ Vân Chân nhắn WeChat hỏi Hạ Chi cuối tuần có về nhà không, Hạ Chi vẫn đang do dự.

Hạ Vân Chân nói tiếp, thứ ba tuần này Ngôn Kha đã đi du lịch với các bạn học, không biết cuối tuần hay thứ hai mới về, nếu Hạ Chi không về thì bà sẽ không ra chợ mua thức ăn.

Ngôn Kha đi du lịch ư?

Hạ Chi hoàn toàn không biết chuyện này, cô mở trang bạn bè ra, không tìm thấy thông tin nào, tất nhiên Ngôn Kha không phải người hay đăng bài lên vòng bạn bè.

Cô nói với Hạ Vân Chân ngày mai sẽ về, xong xuôi cô lại click mở khung chat với Ngôn Kha.

Tin nhắn cuối cùng là vào thứ sáu tuần trước là câu trả lời “ừm” của anh.

Đã nhiều ngày hai người không nói chuyện rồi.

Hạ Chi đang cố tình tránh mặt đối phương, vậy Ngôn Kha thì sao, anh cũng đang cố ý tránh mặt cô ư?

Cho nên, từ lúc bắt đầu phỏng đoán về nụ hôn kia, cô đã sai hơn phân nửa.

Thật ra chân tướng là Ngôn Kha say hơn cô, nụ hôn đó chỉ là một tai nạn, anh uống say mèm nên không nhận ra Hạ Chi, không ý thức được việc anh đang hôn cô.

Hai tuần qua, cô toàn là tự chuốc lấy phiền toái, nhầm lẫn người ta đã thật lòng với mình!

Còn cứ mãi lo lắng nếu Ngôn Kha thích cô thì làm sao đây, không chỉ có như thế, cô còn thường xuyên lén nhớ lại nụ hôn kia nữa.

Thật tình, vừa đáng thương vừa nực cười.

Cô click mở khung chat với đối phương ra.

Cô bối rối mãi, không biết liệu có quấy rầy anh hay không nhưng cô thật sự rất muốn nói chuyện với anh.

Cậu, cậu ấy là em trai của cô, chị gái nhớ em trai thì rất bình thường mà.

Hạ Chi: [Mẹ nói em đi du lịch~ Tốt quá, bọn em đi đâu vậy?]

Hồi hộp hơn nửa tiếng, Ngôn Kha mới trả lời: [Đi biển.]

Hạ Chi không quan tâm anh đã trả lời chậm nửa tiếng, cô nóng lòng tiếp tục hỏi Ngôn Kha.

Hạ Chi: [Bọn em đi bao nhiêu người, đi với ai thế, có vui không?]

Cô gõ chữ hỏi hết mọi thắc mắc trong lòng, gửi xong rồi lại cảm thấy liệu mình có quá nhiều vấn đề hay không.

Ngôn Kha nhanh chóng gửi cho cô một tấm ảnh.

Trong ảnh, ngoài các bạn học cô đã quen thì còn có hai cô gái Hạ Chi không biết.

Cô click mở ảnh và từ từ phóng to, chợt nhíu mày.

Bên cạnh Ngôn Kha có một cô gái dáng dấp rất xinh đang đứng, cô gái đó mặc bikini rất gợi cảm tựa sát vào anh. Mọi người đang nhìn thẳng vào máy ảnh, chỉ có cô ta hơi nghiêng mặt về phía Ngôn Kha.

Sự thân mật này rất kỳ diệu, trái tim Hạ Chi như đang leo dốc, trực giác của con gái rất chuẩn, cô xác định cô gái này có ý với Ngôn Kha.

Điều khác biệt ở đây là thái độ của Ngôn Kha, ít nhất không lạnh nhạt giống như đối với em gái tên Tiểu Linh Đang kia.

Hạ Chi cũng nhớ lại thái độ của Ngôn Kha đối với Tiểu Linh Đang, nhưng đối với cô gái này, anh không có quá nhiều kháng cự và cố tình xa cách, anh cũng không phản cảm khoảng cách gần sát giữa hai người.

Hạ Chi: [Nhìn bọn em chơi rất vui, hâm mộ ghê. Chơi vui nha, nhưng cũng phải chú ý an toàn đó.]

Ngôn Kha: [Ừm.]

Hạ Chi ôm điện thoại nằm trên giường, cô chớp mắt nhìn đèn trần vốn đã thấy vô số lần xuất hiện hình ảnh khác lạ, đột nhiên có một cái bóng mờ nhạt.

Cô che mắt lại, cô quá mệt mỏi nên đã nhìn lầm rồi, chứ không phải vì nước mắt tuôn rơi đâu.

Hạ Chi xoay người vùi mặt vào gối đầu.

Sự tự cho là đúng của cô cực kỳ buồn cười.

Còn tốn công tốn sức tránh né Ngôn Kha, cười chết mất, mày quá coi trọng bản thân rồi đấy, Hạ Chi ạ.

Cô nhớ lại cô gái trong ảnh ban nãy, cô ấy rất xinh đẹp, mặt hoa da phấn, dáng người cao gầy cân đối. Cô ta đứng bên cạnh Ngôn Kha làm người ta phải bất giác thốt ra hai chữ “xứng đôi”.

Cô cắn mạnh môi dưới, nước mắt trong lòng tuôn trào như đê vỡ, phá vỡ toàn bộ vách ngăn của cô.

Từ khi có nụ hôn kia, mọi thứ không còn đúng nữa.

Cô thật sự muốn làm một người chị tốt, muốn cả nhà hòa thuận vui vẻ, ba năm qua cô luôn sống hết mình với mục tiêu này nhưng nụ hôn kia như chiếc chìa khóa đã mở cánh cửa của thế giới mới.

Cánh cửa vàng rực mở ra, hóa ra còn có một con đường trải đầy hoa hồng cám dỗ, Ngôn Kha đứng phía cuối đường hỏi cô, sao em không thử thích anh một lần?

Thế là cô cứ nhẫn nhịn, kiềm chế bản thân không được suy nghĩ bậy bạ.

Anh thật sự quá hấp dẫn.

Bức màn ngụy trang cho sự khiêm tốn hoàn hảo của cô bị anh kéo xuống, thử hỏi trong thâm tâm cô, thật sự cô chỉ có tình thân với cậu em trai không có quan hệ huyết thống này thôi sao?

Đáp án là không.

Nhưng cô là một chị gái tốt, tất nhiên sẽ không thừa nhận, không thú nhận trước thế giới, thậm chí cũng không thừa nhận với bản thân.

Ban đầu chỉ là liếc mắt một cái đã rung động, nhỏ đến mức vừa lóe lên đã biến mất.

Ai ngờ chỉ là một mặt tối nhỏ lại chiếm một góc lớn dưới đáy lòng, vì thế cô càng giả vờ lạc quan thân thiết, càng sợ hãi càng dối trá, càng thích càng phải làm một người chị tốt.

Nhìn kìa, cho dù nắm tay Ngôn Kha, cô cũng không căng thẳng hay rung động một chút nào, cô chỉ có tình thân với anh, thật sự…

Con thú nhỏ bị muôn vàn xiềng xích cưỡng chế giam cầm trong lòng chính là bản thân cô, con thú cô độc cũng là cô, xiềng xích cũng là cô, mâu thuẫn cũng là cô.

Mỗi một lần rung động, vừa lộ ra manh mối thì trái tim lập tức vang lên hồi chuông cảnh báo cấp 10.

Cô nhổ mạnh manh mối đến tận gốc, tại sao chiếc lá xanh nho nhỏ lại có chiếc rễ trắng cắm sâu đến thế, thậm chí mọc ra nốt sần trên bộ rễ chi chít, kết thành chiếc lưới bền chắc bám vào huyết thịt.

Mỗi một lần nhổ đi là trầy da tróc vẩy, máu tim chảy ròng ròng.

Đau quá, lần sau không dám nữa, cô thầm nhủ như vậy. Nhưng khi Ngôn Kha xuất hiện, chỉ đành đáp bằng một câu nói của người xưa.

Một khi con người ta đã lành sẹo thì sẽ quên đi đau đớn ban đầu.

8.2
Tiến độ: 100% 30/30 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
26/04/2025