Chương 28: Chương 28
Mấy ngày nay tâm trạng của bạn cùng phòng Viên Giai Hoan rất tốt.
Hạ Chi tan tầm về nhà thì phát hiện Viên Giai Hoan không đến phòng gym, mà trốn trong phòng ngủ không biết đang làm gì.
Tới sáng thứ sáu cô mới biết, thì ra bạn trai ở thành phố khác của Viên Giai Hoan đến đây thăm cô ấy, cặp tình nhân sắp gặp mặt nên tất nhiên vui đến nhảy dựng lên rồi.
Hạ Chi nằm nhoài lên bàn với vẻ mặt đau khổ, nhìn sự vui sướng của bạn cùng phòng: “Tuần này tớ không về nhà, còn định hẹn cậu đi dạo phố cơ.”
Viên Giai Hoan khó hiểu: “Cậu không về nhà chỉ vì đi dạo phố ư?”
Cô ấy biết rõ Hạ Chi yêu gia đình đến cỡ nào, chỉ vì đi dạo phố với mình mà hai ngày cuối tuần không về nhà, lý do này có hơi hoang đường.
Nhưng hiện tại trong đầu Viên Giai Hoan chỉ có thời gian chuyến bay chiều nay của bạn trai, không nhét thêm được chuyện gì nữa.
Hạ Chi chột dạ, thật ra là cô không muốn về nhà đối mặt với Ngôn Kha thôi.
Cô ấy gãi cằm Hạ Chi: “Tiểu Chi Chi, ngại hả? Tối nay và mai tớ sẽ không về đâu~ Cậu hiểu mà.”
Viên Giai Hoan chớp mắt nhìn cô ra vẻ mập mờ, dù Hạ Chi phản ứng chậm đi chăng nữa cũng đã dần hiểu, khuôn mặt đỏ theo.
Tiểu biệt thắng tân hôn*, củi khô lửa bốc, không biết cháy dữ dội tới mức nào nữa đây.
(*) Tiểu biệt thắng tân hôn ý chỉ việc xa cách một chút, sẽ mang lại cảm xúc “mạnh” hơn cả cảm xúc trong đêm tân hôn.
Công ty của Viên Giai Hoan xa hơn công ty Hạ Chi một chút, ngày thường cô ấy ra ngoài sớm hơn Hạ Chi hai mươi phút. Viên Giai Hoan mang giày ở trước cửa: “Cậu ở nhà một mình nhớ chú ý an toàn, đừng mở cửa cho người lạ, có người gõ cửa nhớ nhìn ở mắt mèo xem là ai trước nhé.”
Hạ Chi đáp lời: “Tớ đâu phải con nít, tớ biết cả mà.”
Viên Giai Hoan lắc đầu tỏ vẻ không tán thành, con gái ở nhà một mình phải cẩn thận, ngoài cẩn thận cũng chỉ có cẩn thận!
Hạ Chi về nhà mỗi tuần, cô ấy đã quen ở một mình,nhưng Hạ Chi ngây thơ nhẹ dạ, lại còn dễ dàng tin tưởng người, cho dù cô chê cô ấy dài dòng thì cũng phải nói.
“Cậu đừng nói nữa, tớ không yên tâm để cậu ở nhà một mình thật đấy. Hầy, dù sao tớ cũng không thể ở với cậu được, hay là cậu về nhà đi.”
Hạ Chi nghĩ đến người nào ở nhà thì lại cúi đầu thở dài nhìn gạch lót sàn màu kem: "Hoan Hoan đừng lo, yên tâm đi chơi với bạn trai đi.”
Vừa nghe tới bạn trai, Viên Giai Hoan cười tươi như hoa, cô ấy ngâm nga mở cửa, sau đó đột nhiên quay đầu lại: "Cậu còn muốn xem mắt không? Tớ có thể giới thiệu cho cậu mấy đồng nghiệp còn lại ở chỗ tớ.”
Hạ Chi lắc đầu: "Không cần, cảm ơn Hoan Hoan.”
Viên Giai Hoan làm mặt quỷ với cô: "Không cần hả? Cậu không muốn yêu đương ư? Yêu đương thú vị lắm đó~”
Hạ Chi không biết trả lời thế nào, cười toe toét rồi vẫy tay nói: “Chú ý an toàn đấy.”
Cô muốn dặn đối phương đi đường chú ý an toàn, Viên Giai Hoan lại đột nhiên cười gian, vỗ lên túi da: "Trong đây này, an toàn lắm.”
?
Hạ Chi phản ứng chậm, chờ cửa đóng lại một lúc lâu cô mới đỏ mặt nhận ra.
Áo mưa… An toàn.
***
Sau khi tan làm, Hạ Chi đến siêu thị mua thức ăn chuẩn bị cuối tuần ở nhà nấu một nồi lẩu cho một người.
Cô nói với Hạ Vân Chân cuối tuần không về nhà nhưng không nói với Ngôn Kha, chín giờ rưỡi tối, anh nhắn WeChat hỏi cô khi nào về.
Còn nói nếu không về thì trà sữa sẽ bị tan đá không ngon.
Ma xui quỷ khiến, Hạ Chi đáp lại anh: [Không về, ngày mai phải đi xem mắt rồi.]
Nhắn xong tin, cô căng thẳng nhìn chằm chằm vào màn hình xem Ngôn Kha đáp lại như thế nào.
Đối phương vẫn đang trong trạng thái “đã nhận”, Hạ Chi cứ chờ rồi lại chờ.
Nhưng Ngôn Kha vẫn không trả lời tin nhắn của cô.
Cô đợi cả đêm vẫn không thấy câu trả lời, trong lòng thấp thỏm bất an, cô lại chủ động tìm đề tài, hỏi nguyện vọng của anh là gì.
Cô biết Ngôn Kha muốn làm bác sĩ, chắc chắn sẽ đăng ký vào ngành Y, hơn nữa kết quả của anh tốt như vậy, điểm cao đến mức gần như mọi trường Đại học đều mở rộng cửa đón chào anh.
Vấn đề là anh chuẩn bị học ở đâu, thành phố B hay thành phố S? Hay chỗ nào khác?
Nhưng bất kể ở đâu thì cũng phải xa nhà, Hạ Chi nghĩ phải chuẩn bị tâm lý thật tốt trước đã, đừng chia xa quá đột ngột, cô sẽ buồn chết mất.
Mà so với sự đau buồn khi chia xa, cả đêm Ngôn Kha vẫn không trả lời tin nhắn của cô.
Điều này càng khiến cô buồn hơn.