Chương 7: Thanh Long Đường Ở Đâu?

26/04/2025 10 8.9
Chương 7: Thanh Long Đường Ở Đâu?

Trương Phàm sau khi g·iết c·hết Ngân Giáp Ma Báo hắn cảm giác hưng phấn tột độ. Càng đi càng sâu, gió núi gào thét, mùi máu tươi nhàn nhạt theo gió thổi tới. Trương Phàm khựng bước, hơi nheo mắt.

Ở phía trước, từng tiếng hét thảm thiết vang lên liên tục. Hắn nhẹ nhàng nhảy lên một nhánh cây cao, từ xa nhìn lại chỉ thấy một nhóm khoảng bảy, tám người đang hoảng loạn chống đỡ trước sự công kích điên cuồng của một đàn yêu thú. Dẫn đầu bầy yêu thú là một con Huyết Nhãn Ma Lang — yêu thú cấp ba trung kỳ!

Những người này y phục hỗn loạn, người thì mặc áo giáp rách nát, kẻ thì tay nắm binh khí tầm thường, có vẻ chỉ là những tán tu bình thường trong Thanh Minh Sơn Mạch. Bọn họ dựa lưng vào nhau tạo thành một vòng tròn phòng ngự đơn giản, nhưng dưới sự điên cuồng của đàn yêu thú, vòng phòng thủ dần dần tan rã. Một thiếu nữ mặc áo vải thô, tu vi lục giai tiểu hồn sư, bị một con yêu lang xông tới quật ngã, kêu lên thảm thiết.

"Không ổn rồi!"

Một gã đại hán râu ria vung đao chém bay một con yêu thú, mặt đầy tuyệt vọng:

"Chẳng lẽ chúng ta phải c·hết ở đây sao!?"

Huyết Nhãn Ma Lang gầm lên, hai mắt đỏ ngầu, như muốn tàn sát sạch đám người trước mặt.Trương Phàm nhìn cảnh tượng đó, khóe miệng nhếch lên nhàn nhạt.

"...Đúng lúc luyện tay."

Không một tiếng động, hắn từ trên cao lướt xuống như một cơn gió đen. Hắc Sát Chi Kiếm lóe lên một tia sáng lạnh.

Phập!

Một con yêu thú cấp hai đang xông tới lập tức b·ị c·hém thành hai đoạn, c·hết không kịp rên.

"!!!"

Đám tán tu kinh ngạc quay đầu. Chỉ thấy một thanh niên khoác hắc bào, mặt mũi bình thản, như thần linh giáng thế, tay cầm trường kiếm màu đen g·iết vào bầy yêu thú. Kiếm quang cuồn cuộn, mỗi một kiếm vung ra đều chính xác lấy đi một mạng yêu thú. Máu tươi văng tung tóe. Hắc Sát Chi Kiếm đi đến đâu, yêu thú ngã xuống đến đó. Chưa đến mười hơi thở, bầy yêu thú cấp thấp đã bị g·iết gần sạch!

Chỉ còn lại con Huyết Nhãn Ma Lang cấp ba trung kỳ, lông dựng ngược, gầm lên giận dữ, lao tới Trương Phàm như một cơn lốc.

Ầm!

Cơ thể to lớn như tháp đổ nhào tới, khí thế dữ dội. Trương Phàm chỉ khẽ liếc nhìn. Hắc Sát Chi Kiếm giơ lên cao. Một kiếm chém xuống!

Xoẹt!

Một vệt kiếm quang đen sì xé tan hư không. Huyết Nhãn Ma Lang gầm lên đau đớn, thân hình bị bổ thành hai nửa từ đầu đến bụng, máu me phun trào.

[Ting! Hắc Sát Chi Kiếm hấp thu huyết khí, tiến độ tăng trưởng: 9%.]

Chờ máu tươi ngấm vào đất, mọi thứ trở nên yên ắng. Cả đám tán tu lúc nãy giờ chỉ còn lại ba người sống sót. Một gã trung niên trán dính máu, một thiếu nữ áo vải thô, và một hán tử mập mạp tay cầm cự phủ, cả ba đều mang thương tích. Bọn họ đứng run rẩy, không dám thở mạnh. Trương Phàm thì lại thong thả đứng đó, hai tay chắp sau lưng, vẻ mặt thản nhiên như thể chuyện vừa rồi chỉ là đi dạo. Hắn liếc mắt nhìn ba người, khóe môi khẽ cong lên.

"Ba người các ngươi, vận khí không tệ."

Ngữ khí bình thản, nhưng trong tai ba tên tán tu lại như sấm vang.
"Tiền bối cứu mạng chi ân, chúng ta xin ghi lòng tạc dạ! Không biết tiền bối xưng hô thế nào?"

Trương Phàm khoát tay áo, giọng lười biếng:

"Ta họ Trương!"

Hắn hờ hững nói tiếp, giọng điệu đầy dụ dỗ:

"Ta chính là tông chủ Vô Ưu Tông, tông môn của ta mới lập ra Thanh Long đường... Tuy rằng các ngươi thiên phú không tính là xuất sắc, nhưng có thể sống sót dưới bầy yêu thú, cũng coi như có chút bản lĩnh."

"Thế nào, có muốn gia nhập Thanh Long đường của Vô Ưu Tông?"

Ba tên tán tu sững sờ.

Vô Ưu Tông?

Chưởng môn?

Thanh Long đường?

Nghe đã thấy toát ra mùi cao cấp!

Cả ba lập tức dập đầu thình thịch, không chút do dự.

"Chúng ta nguyện ý gia nhập!"

Trương Phàm thầm cười trong bụng.

Thanh Long đường? Thật ra ta còn chưa lập ra đâu!

Nhưng nói trước, ai biết sau này chẳng phải sẽ có thật? Dù sao, phóng đại một chút cũng không c·hết người. Hắn chắp tay sau lưng, gật đầu ra vẻ cao thâm:

"Rất tốt. Kể từ hôm nay, các ngươi chính là người của Thanh Long đường."

Ba tên tán tu sắc mặt mừng như điên, cảm thấy tương lai tươi sáng đột nhiên mở ra trước mắt.

[Đinh! Ký chủ tự lập Thanh Long đường — phát động nhiệm vụ tạo dựng]

[Yêu cầu: thành viên Thanh Long đường (3/10)]

[Phần thưởng: bản vẽ xây dựng Thanh Long đường, 1 giọt tinh huyết chân long, 50 điểm hệ thống]

Trương Phàm thầm mừng trong lòng.
"Hệ thống đúng là anh em tốt!"

"Ta chỉ tiện miệng nói bừa thôi mà cũng chịu giúp à!"

Thế là, ba tên tán tu chính thức trở thành những thành viên đầu tiên của Thanh Long đường... Một nơi mà thậm chí đến trụ sở cũng chưa có!

Ba người lần lượt là hán tử mập mạp Chu Đại Sơn, gã trung niên trán dính máu Từ Khánh và thiếu nữ áo vải thô Triệu Tiểu Manh.

Trương Phàm phất tay, nhàn nhạt ra lệnh:

"Về thôi!"

"Tô gia! Ta tới đây!" Trương Phàm cười thầm trong bụng.

Trên đường trở về, Trương Phàm ung dung đi trước, ba tên tán tu hắn mới nhặt được theo sau. Đám Chu Đại Sơn, Từ Khánh, Triệu Tiểu Manh vừa mừng vừa sợ, không ngừng liếc nhìn bóng lưng Trương Phàm với vẻ kính sợ.

Đi được một quãng, Trương Phàm bỗng tùy ý hỏi:

"Các ngươi lăn lộn ở Thanh Minh Thành lâu như vậy, chắc cũng biết chút ít nhỉ? Nói xem, trong thành hiện giờ có những thế lực nào?"

Chu Đại Sơn vội vàng xoa tay, giọng cười khờ khạo:

"Bẩm tông chủ, Thanh Minh Thành bây giờ lớn nhất là Thanh Vân Tông. Nghe đồn sau lưng bọn họ còn có chỗ dựa siêu cấp từ Trung Châu là Thanh Vân Thần Cung."

Trương Phàm gật đầu nhẹ, mắt lóe lên tia suy tư.

Từ Khánh ôm quyền, giọng điệu cẩn trọng:

"Ngoài ra còn có Trần gia, đại thế gia gốc gác thâm hậu. Sau lưng Trần gia là Ngự Thú Môn, Trung Châu thế lực, chuyên thuần dưỡng yêu thú. Thực lực không thể xem thường."

Triệu Tiểu Manh líu ríu chen vào:

"Trong thành còn có phân hội của Đan Tháp và Luyện Khí Các nữa, tài nguyên luyện đan và luyện khí đều bị họ nắm gần hết."

"Còn có Huyết Ảnh Lâu, tổ chức sát thủ, g·iết người lấy tiền, hành tung quỷ dị, không dễ dây vào."

Ánh mắt Trương Phàm dần trở nên sâu xa. Hắn chậm rãi hỏi:

"Vậy còn Bắc Minh Hoàng Triều thì sao? Chẳng phải toàn bộ Bắc Hoang đều dưới tay bọn họ?"

Từ Khánh gật đầu:

"Vâng đúng, nhưng Bắc Minh Hoàng Triều chỉ danh nghĩa thống trị thôi. Trong Bắc Hoang, các thế lực như Thanh Vân Tông, Trần gia đều làm chủ một phương, vẫn phải kính Bắc Minh Hoàng Triều ba phần."
Trương Phàm nhếch miệng cười lạnh:

"Hừ, mạnh thì xưng vương, yếu thì nghe lệnh, đạo lý xưa giờ vẫn thế."

Ba tên Chu Đại Sơn nghe hắn nói mà máu nóng sục sôi, càng thêm kính nể.

Trương Phàm lười biếng phất tay:

"Tốt, sau này các ngươi là người của Thanh Long Đường thuộc Vô Ưu Tông ta. Làm tốt, bản tọa sẽ cho các ngươi cơ hội tranh thiên hạ."

Ba người vội vàng quỳ xuống dập đầu:

"Bọn ta nguyện dốc lòng theo sư huynh, thề c·hết không đổi lòng!"

Trong lúc Từ Đại Sơn, Từ Khán và Triệu Tiểu Manh ai cũng tưởng tượng ra viễn cảnh "Thanh Long Đường" hùng tráng, đại khí, cao thủ đông như mây. Thì... đến rồi!

khi đứng trước cái cổng gỗ xiêu vẹo, bức tường loang lổ rêu phong, mái ngói dột nát... cả ba người đều im bặt.

Một trận gió lạnh thổi qua, làm hai cánh cửa chính lung lay cọt kẹt. Chu Đại Sơn trong lòng ngổn ngang:

"Thanh Long Đường... ở đâu?

Đừng nói với ta, cái chỗ sắp sập này chính là tổng bộ nhé?"

Từ Khánh thì cười gượng, Triệu Tiểu Manh thì xém chút khóc.

Nhưng nhìn thấy ánh mắt bình tĩnh như không của Trương Phàm, cả ba rùng mình, nuốt nước bọt, vội vàng nén lại hết thảy nghi ngờ.

Trương Phàm liếc qua bọn họ, khóe môi nhếch lên thành nụ cười nhàn nhạt:

"Thế nào? Khí thế đại phái có khác đúng không?"

Ba người nhìn nhau, đầu như gà mổ thóc:

"Đại... đại phái! Khí thế trấn áp!"

"Tiền đồ vô lượng!"

"Chỉ cần có tông chủ, nơi này tất thành thánh địa!"

Trương Phàm rất hài lòng, phất tay:

"Đi, ta dẫn các ngươi làm quen với mấy sư huynh đệ khác."

Trong lòng hắn thầm nghĩ:

"Đừng lo, có tiền rồi, bản tọa sẽ biến nơi này thành chân chính đại phái. Bây giờ... tạm chịu khổ một chút đi."
8.9
Tiến độ: 100% 13/13 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
26/04/2025