Chương 141: Xác nhận thân phận
27/04/2025
10
8.5
Chương 141: Xác nhận thân phận
Ánh bình minh màu vàng cam sẻ dọc trời mây, quét ngang đại địa trong chớp mắt. Toàn bộ bóng tối cùng những gì thuộc về nó đều bị nhấn chìm hoàn toàn trong cơn lũ ánh sáng chói mắt, cả thiên địa như vừa rùng mình tỉnh dậy khỏi giấc ngủ.
Vô số mùi hương, vô số âm thanh, vô số hình ảnh đột ngột xuất hiện làm người ta có chút không kịp thích ứng. Một đám mây hình tròn kỳ lạ mỏng tanh, lướt nhanh trên bầu trời.
Giữa thâm sơn, Tuyệt Sinh Đường khắp nơi đều là đổ nát cùng t·ử v·ong, ở phía trên nó lại lơ lửng một quả cầu pha lê khổng lồ khúc xạ ánh nắng lung linh đẹp không sao tả xiết. Bên trong quả cầu ấy đang có 3 con quái vật khổng lồ sinh tử chiến đấu với nhau, tiếng gầm thét liên miên không dứt.
Lý An vội vàng chạy tới bên dưới quả cầu pha lê, ở khoảng cách gần nhìn mới phát hiện Xà Yêu, Hùng Yêu cùng với Bàng Yêu còn khổng lồ hơn cả tưởng tượng. Đặc biệt là con Bàng Yêu kia, sải cánh nó chỉ sợ phải dài hơn 10m, ở trên không lượn tròn không ngừng, bóng đen của nó trực tiếp che khuất mấy tòa tháp lớn bên dưới.
Hắn còn thấy cách đó không xa Lôi Chấn Minh đang chiến đấu với một đao khách, hai bên đánh tới long trời lở đất, từng ngôi nhà bị bọn hắn đánh sập như làm bằng bùn. Những người khác hoàn toàn không thể tới gần chiến trường của bọn hắn.
Hắn cũng thấy ở phía sau, Tạ Chứ Linh đang bị hai kẻ khác vây công, giấu đầu lộ đuôi tình huống cực kỳ tệ, khắp người đều là thương tích chồng chất hết lớp này tới lớp khác.
Không nghi ngờ chút nào nếu cứ đà này thì Ẩn Long Vệ sẽ nhanh chóng đại bại, tới khi đó đám người Đường Môn vừa hơi thả lỏng một chút lập tức vô số quan binh sẽ từ bốn phương tám hướng ùa vào. Tới khi đó số người thoát khỏi được nơi này chỉ sợ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Thủ đoạn của Vương Thiên Tàn quả thực khiến người ta lắc đầu than thở, thực sự là quá âm hiểm. Bình thường vẫn nói thư sinh dùng miệng lưỡi g·iết người không thấy máu, áp dụng vào trường hợp này thì hợp không có gì bằng.
Tuy nhiên Lý An là một biến số mà Vương Thiên Tàn dù có là đại la thần tiên chuyển thế cũng không tính ra nổi.
Lý An nhìn xung quanh một lượt rồi vội nhanh chóng nhặt lên khẩu súng hỏa mai dưới đất rồi leo lên một nóc nhà cao, chỉ thiên bắn một phát súng.
Tiếng súng đinh tai đã im ắng hồi lâu đột nhiên xuất hiện làm toàn bộ những người có mặt ở hiện trường đều vô thức quay đầu về phía bên này. Tình huống của Lý An lập tức trở thành một người được vạn chúng chú mục.
Hắn đứng trên mái lầu cao, trên vai gánh bình minh rực rỡ hào quang vạn trượng, gào to hết cỡ: “Thiên Tổng Đốc U Châu Chương Bình Nhi đã dẫn quân bao vây Tuyệt Sinh Đường! Lâm thống lĩnh, Đường Môn đã đầu nhập Kính Quốc rồi, Ẩn Long Vệ các ngươi không cần c·ướp đan phương Hắc Tâm Tán nữa!”
Âm thanh của hắn lanh lảnh cao v·út, chớp mắt quét sáng toàn bộ Tuyệt Sinh Đường, mọi người nơi này đều có thể nghe thấy rõ.
Một ít chim chóc bị tiếng hét dọa cho hoảng sợ vội tung cánh bay lên khỏi rừng cây xung quanh.
Bên trong quả cầu thủy tinh, ba con quái vật khổng lồ đều vì một câu nói này mà sững người lại giống như bị trúng định thân chú.
Giao chiến ở khắp nơi bên trong Tuyệt Sinh Đường cũng theo đó mà dừng lại, khắp nơi trở nên yên tĩnh một cách quỷ dị.
Rắc!
Một tên lâu la Tuyệt Sinh Đường dẫm gãy một cành cây khô dưới chân, những người xung quanh đều nghe thấy được rõ ràng rồi quay sang hướng bên này nhìn lại làm hắn ngượng ngùng nuốt một ngụm nước bọt.
Một lão giả râu tóc bạc phơ, trên người mặc một bộ trường bào thêu chỉ vàng quỷ mị xuất hiện trên mái nhà bên cạnh quả cầu pha lê. Lão nheo đôi mắt đục đầu của mình nhìn yêu xà, khàn giọng: “ Ngự Lệnh Bài ở nơi này! Ẩn Long Vệ thấy lệnh bài như thấy bệ hạ, nếu các ngươi thực sự là Ẩn Long Vệ thì còn không mau mau quỳ xuống!”
Mọi người nhìn vào vật đang lơ lửng trước mặt của lão, đó là một tấm lệnh bài hình chữ nhật, toàn thân lấp lánh kim quang chói mắt. Bên trên tấm lệnh bài điêu khắc chín con rồng sống động như thật, tuy chỉ là phù điêu nhưng bọn chúng lại không ngừng di chuyển qua lại trên bề mặt tấm lệnh bài, ánh mắt lấp lánh hào quang. Tỷ mỷ nhìn có thể phát hiện chín con rồng đang xoay quanh 3 chữ màu vàng: Ngự Lệnh Bài.
Bên trong quả cầu pha lê, đôi mắt khổng lồ của Xà Yêu nhìn chằm chằm vào Ngự Lệnh Bài không chớp lấy một cái. Rồi nó nhanh chóng há cái miệng như chậu máu của mình ra, từ bên trong chầm chậm bay ra một viên lệnh bài khác màu bạc.
Tấm lệnh bài này hình dáng giống như Ngự Lệnh Bài nhưng bên trên không có phù điêu kim long mà chỉ khắc 3 chữ Ẩn Long Bài.
Ẩn Long Bài vừa xuất hiện, chín con rồng bên trên Ngự Lệnh Bài liền hướng nó mở miệng gầm thét một tiếng, tuy không có âm thanh nhưng ai cũng cảm nhận được thần uy từ chúng nó tỏa ra bốn phía. Ẩn Long Bài không ai động vào mà lại giống như bị trùng kích, rung lắc dữ dội, bạch quang bắn ra chói loá.
Yêu Xà thấy cảnh này, khuôn mặt rắn vô cùng nhân tính hóa toát lên vẻ kinh hoảng, mù mịt. Thân hình nó nhanh chóng thu nhỏ rồi biến thành một nữ nhân dung nhan tú lệ. Quả nhiên không ai khác chính là Lâm Tịch Nguyệt.
“ Thống lĩnh Ẩn Long Vệ, Lâm Tịch Nguyệt bái kiến bệ hạ!” Lâm Tịch Nguyệt vội vàng quỳ rạp xuống bên trong quả cầu thủy tinh, hướng Ngự Lệnh Bài cung kính hành lễ.
Toàn bộ Ẩn Long Vệ khác ở hiện trường nhìn thấy cảnh này cũng không dám chậm trễ chút nào vội vàng quỳ xuống. Một số kẻ dù có cụt tay cụt chân, trọng thương sắp c·hết cũng liều cả mạng cố gắng quỳ xuống, đối với máu tươi tuôn ra như suối từ miệng v·ết t·hương hoàn toàn làm như không thấy.
Lý An thấy cảnh này do dự một chút rồi cũng thức thời quỳ xuống, dù vậy đôi mắt của hắn không rời khỏi khuôn mặt của Lâm Tịch Nguyệt một chút nào.
Sau khi từ hình dáng Xà Yêu hóa trở về thành hình người, nàng ta chỉ kịp nhanh chóng khoác lên mình một bộ bạch y khiến cho không ai nhìn thấy được cơ thể còn như khăn che mặt không kịp đeo lên, cũng có thể là bởi vì chuyện xảy ra quá đột ngột cho nên nàng đã căn bản không nhớ tới chút tiểu tiết này. Dù thế nào đi nữa đây cũng là lần đầu tiên Lý An nhìn thấy dung mạo của người này.
Lâm Tịch Nguyệt vô cùng xinh đẹp, điều này không thể bàn cãi chút nào, thậm chí Lý An có thể khẳng định đây là một trong những nữ nhân xinh đẹp nhất hắn từng gặp trong hai đời người. Tuy nhiên điều khiến hắn chú ý chính là trên mặt của nàng mọc rất nhiều vảy rắn, không phải kiểu mọc sát nhau như mình rắn thật mà là nơi này một tấm nơi kia một tấm, lác đác bao phủ cả khuôn mặt. Hơn nữa trong lúc Lâm Tịch Nguyệt nói chuyện, Lý An có thể nhìn thấy lưỡi của nàng không phải là lưỡi của con người mà là dài nhỏ, ở đầu lưỡi xẻ ra làm 2 như lưỡi rắn.
Chẳng trách nữ tử này bình thường lúc nào cũng che kín khuôn mặt, hóa ra dung nhan của nàng ta lại kỳ quái tới mức này. Người bình thường nếu thấy khuôn mặt này chỉ sợ không thấy xinh đẹp ở đâu ngược lại còn bị dọa cho vỡ mật.
Hắc bào lão giả nhìn Ẩn Long Lệnh một chút rồi hừ lạnh thu lại Ngự Lệnh Bài, khuôn mặt của lão lúc này âm trầm như sắp chảy ra nước, bên trong đôi mắt thâm sâu như hồ thu lúc này cuộn trào giận dữ.
“ Bọn Ẩn Long Vệ khốn kh·iếp!” Hắc bào lão giả cuối cùng không kìm nén được nữa, tức giận hét lớn một tiếng đinh tai nhức óc. Lão hướng quả cầu pha lê ở trên không phất tay một cái, quả cầu lập tức nhanh chóng thu nhỏ rồi bị lão mở miệng nuốt vào trong bụng.
Lâm Tịch Nguyệt trong lòng lúc này cũng như tro tàn, cơ thể ầm ầm rơi xuống mặt đất làm bụi đất bay tung tóe.
Ánh bình minh màu vàng cam sẻ dọc trời mây, quét ngang đại địa trong chớp mắt. Toàn bộ bóng tối cùng những gì thuộc về nó đều bị nhấn chìm hoàn toàn trong cơn lũ ánh sáng chói mắt, cả thiên địa như vừa rùng mình tỉnh dậy khỏi giấc ngủ.
Vô số mùi hương, vô số âm thanh, vô số hình ảnh đột ngột xuất hiện làm người ta có chút không kịp thích ứng. Một đám mây hình tròn kỳ lạ mỏng tanh, lướt nhanh trên bầu trời.
Giữa thâm sơn, Tuyệt Sinh Đường khắp nơi đều là đổ nát cùng t·ử v·ong, ở phía trên nó lại lơ lửng một quả cầu pha lê khổng lồ khúc xạ ánh nắng lung linh đẹp không sao tả xiết. Bên trong quả cầu ấy đang có 3 con quái vật khổng lồ sinh tử chiến đấu với nhau, tiếng gầm thét liên miên không dứt.
Lý An vội vàng chạy tới bên dưới quả cầu pha lê, ở khoảng cách gần nhìn mới phát hiện Xà Yêu, Hùng Yêu cùng với Bàng Yêu còn khổng lồ hơn cả tưởng tượng. Đặc biệt là con Bàng Yêu kia, sải cánh nó chỉ sợ phải dài hơn 10m, ở trên không lượn tròn không ngừng, bóng đen của nó trực tiếp che khuất mấy tòa tháp lớn bên dưới.
Hắn còn thấy cách đó không xa Lôi Chấn Minh đang chiến đấu với một đao khách, hai bên đánh tới long trời lở đất, từng ngôi nhà bị bọn hắn đánh sập như làm bằng bùn. Những người khác hoàn toàn không thể tới gần chiến trường của bọn hắn.
Hắn cũng thấy ở phía sau, Tạ Chứ Linh đang bị hai kẻ khác vây công, giấu đầu lộ đuôi tình huống cực kỳ tệ, khắp người đều là thương tích chồng chất hết lớp này tới lớp khác.
Không nghi ngờ chút nào nếu cứ đà này thì Ẩn Long Vệ sẽ nhanh chóng đại bại, tới khi đó đám người Đường Môn vừa hơi thả lỏng một chút lập tức vô số quan binh sẽ từ bốn phương tám hướng ùa vào. Tới khi đó số người thoát khỏi được nơi này chỉ sợ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Thủ đoạn của Vương Thiên Tàn quả thực khiến người ta lắc đầu than thở, thực sự là quá âm hiểm. Bình thường vẫn nói thư sinh dùng miệng lưỡi g·iết người không thấy máu, áp dụng vào trường hợp này thì hợp không có gì bằng.
Tuy nhiên Lý An là một biến số mà Vương Thiên Tàn dù có là đại la thần tiên chuyển thế cũng không tính ra nổi.
Lý An nhìn xung quanh một lượt rồi vội nhanh chóng nhặt lên khẩu súng hỏa mai dưới đất rồi leo lên một nóc nhà cao, chỉ thiên bắn một phát súng.
Tiếng súng đinh tai đã im ắng hồi lâu đột nhiên xuất hiện làm toàn bộ những người có mặt ở hiện trường đều vô thức quay đầu về phía bên này. Tình huống của Lý An lập tức trở thành một người được vạn chúng chú mục.
Hắn đứng trên mái lầu cao, trên vai gánh bình minh rực rỡ hào quang vạn trượng, gào to hết cỡ: “Thiên Tổng Đốc U Châu Chương Bình Nhi đã dẫn quân bao vây Tuyệt Sinh Đường! Lâm thống lĩnh, Đường Môn đã đầu nhập Kính Quốc rồi, Ẩn Long Vệ các ngươi không cần c·ướp đan phương Hắc Tâm Tán nữa!”
Âm thanh của hắn lanh lảnh cao v·út, chớp mắt quét sáng toàn bộ Tuyệt Sinh Đường, mọi người nơi này đều có thể nghe thấy rõ.
Một ít chim chóc bị tiếng hét dọa cho hoảng sợ vội tung cánh bay lên khỏi rừng cây xung quanh.
Bên trong quả cầu thủy tinh, ba con quái vật khổng lồ đều vì một câu nói này mà sững người lại giống như bị trúng định thân chú.
Giao chiến ở khắp nơi bên trong Tuyệt Sinh Đường cũng theo đó mà dừng lại, khắp nơi trở nên yên tĩnh một cách quỷ dị.
Rắc!
Một tên lâu la Tuyệt Sinh Đường dẫm gãy một cành cây khô dưới chân, những người xung quanh đều nghe thấy được rõ ràng rồi quay sang hướng bên này nhìn lại làm hắn ngượng ngùng nuốt một ngụm nước bọt.
Một lão giả râu tóc bạc phơ, trên người mặc một bộ trường bào thêu chỉ vàng quỷ mị xuất hiện trên mái nhà bên cạnh quả cầu pha lê. Lão nheo đôi mắt đục đầu của mình nhìn yêu xà, khàn giọng: “ Ngự Lệnh Bài ở nơi này! Ẩn Long Vệ thấy lệnh bài như thấy bệ hạ, nếu các ngươi thực sự là Ẩn Long Vệ thì còn không mau mau quỳ xuống!”
Mọi người nhìn vào vật đang lơ lửng trước mặt của lão, đó là một tấm lệnh bài hình chữ nhật, toàn thân lấp lánh kim quang chói mắt. Bên trên tấm lệnh bài điêu khắc chín con rồng sống động như thật, tuy chỉ là phù điêu nhưng bọn chúng lại không ngừng di chuyển qua lại trên bề mặt tấm lệnh bài, ánh mắt lấp lánh hào quang. Tỷ mỷ nhìn có thể phát hiện chín con rồng đang xoay quanh 3 chữ màu vàng: Ngự Lệnh Bài.
Bên trong quả cầu pha lê, đôi mắt khổng lồ của Xà Yêu nhìn chằm chằm vào Ngự Lệnh Bài không chớp lấy một cái. Rồi nó nhanh chóng há cái miệng như chậu máu của mình ra, từ bên trong chầm chậm bay ra một viên lệnh bài khác màu bạc.
Tấm lệnh bài này hình dáng giống như Ngự Lệnh Bài nhưng bên trên không có phù điêu kim long mà chỉ khắc 3 chữ Ẩn Long Bài.
Ẩn Long Bài vừa xuất hiện, chín con rồng bên trên Ngự Lệnh Bài liền hướng nó mở miệng gầm thét một tiếng, tuy không có âm thanh nhưng ai cũng cảm nhận được thần uy từ chúng nó tỏa ra bốn phía. Ẩn Long Bài không ai động vào mà lại giống như bị trùng kích, rung lắc dữ dội, bạch quang bắn ra chói loá.
Yêu Xà thấy cảnh này, khuôn mặt rắn vô cùng nhân tính hóa toát lên vẻ kinh hoảng, mù mịt. Thân hình nó nhanh chóng thu nhỏ rồi biến thành một nữ nhân dung nhan tú lệ. Quả nhiên không ai khác chính là Lâm Tịch Nguyệt.
“ Thống lĩnh Ẩn Long Vệ, Lâm Tịch Nguyệt bái kiến bệ hạ!” Lâm Tịch Nguyệt vội vàng quỳ rạp xuống bên trong quả cầu thủy tinh, hướng Ngự Lệnh Bài cung kính hành lễ.
Toàn bộ Ẩn Long Vệ khác ở hiện trường nhìn thấy cảnh này cũng không dám chậm trễ chút nào vội vàng quỳ xuống. Một số kẻ dù có cụt tay cụt chân, trọng thương sắp c·hết cũng liều cả mạng cố gắng quỳ xuống, đối với máu tươi tuôn ra như suối từ miệng v·ết t·hương hoàn toàn làm như không thấy.
Lý An thấy cảnh này do dự một chút rồi cũng thức thời quỳ xuống, dù vậy đôi mắt của hắn không rời khỏi khuôn mặt của Lâm Tịch Nguyệt một chút nào.
Sau khi từ hình dáng Xà Yêu hóa trở về thành hình người, nàng ta chỉ kịp nhanh chóng khoác lên mình một bộ bạch y khiến cho không ai nhìn thấy được cơ thể còn như khăn che mặt không kịp đeo lên, cũng có thể là bởi vì chuyện xảy ra quá đột ngột cho nên nàng đã căn bản không nhớ tới chút tiểu tiết này. Dù thế nào đi nữa đây cũng là lần đầu tiên Lý An nhìn thấy dung mạo của người này.
Lâm Tịch Nguyệt vô cùng xinh đẹp, điều này không thể bàn cãi chút nào, thậm chí Lý An có thể khẳng định đây là một trong những nữ nhân xinh đẹp nhất hắn từng gặp trong hai đời người. Tuy nhiên điều khiến hắn chú ý chính là trên mặt của nàng mọc rất nhiều vảy rắn, không phải kiểu mọc sát nhau như mình rắn thật mà là nơi này một tấm nơi kia một tấm, lác đác bao phủ cả khuôn mặt. Hơn nữa trong lúc Lâm Tịch Nguyệt nói chuyện, Lý An có thể nhìn thấy lưỡi của nàng không phải là lưỡi của con người mà là dài nhỏ, ở đầu lưỡi xẻ ra làm 2 như lưỡi rắn.
Chẳng trách nữ tử này bình thường lúc nào cũng che kín khuôn mặt, hóa ra dung nhan của nàng ta lại kỳ quái tới mức này. Người bình thường nếu thấy khuôn mặt này chỉ sợ không thấy xinh đẹp ở đâu ngược lại còn bị dọa cho vỡ mật.
Hắc bào lão giả nhìn Ẩn Long Lệnh một chút rồi hừ lạnh thu lại Ngự Lệnh Bài, khuôn mặt của lão lúc này âm trầm như sắp chảy ra nước, bên trong đôi mắt thâm sâu như hồ thu lúc này cuộn trào giận dữ.
“ Bọn Ẩn Long Vệ khốn kh·iếp!” Hắc bào lão giả cuối cùng không kìm nén được nữa, tức giận hét lớn một tiếng đinh tai nhức óc. Lão hướng quả cầu pha lê ở trên không phất tay một cái, quả cầu lập tức nhanh chóng thu nhỏ rồi bị lão mở miệng nuốt vào trong bụng.
Lâm Tịch Nguyệt trong lòng lúc này cũng như tro tàn, cơ thể ầm ầm rơi xuống mặt đất làm bụi đất bay tung tóe.
Tiến độ: 100%
158/158 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
27/04/2025
Thể loại
Tag liên quan