Chương 74: Sống cùng Liễu Nhị Long
26/04/2025
10
8.7
Chương 74: Sống cùng Liễu Nhị Long
Đi theo Liễu Nhị Long qua những tán cây rậm rạp, Trần Phàm không khỏi có chút kinh ngạc khi nhìn thấy nơi ở của nàng—một căn nhà trên cây đồ sộ, nằm vững chắc trên những cành cây to lớn, như một pháo đài thiên nhiên ẩn mình trong rừng rậm.
Căn nhà được làm từ gỗ chắc chắn, những tấm ván xếp ngay ngắn tạo nên một kết cấu vững chãi.
Xung quanh là những cây leo quấn lấy thành lan can, điểm xuyết thêm sắc xanh dịu mắt.
Một chiếc cầu gỗ nhỏ bắc qua khoảng không giữa hai nhánh cây lớn, dẫn thẳng đến cửa chính của ngôi nhà. Bên cạnh nhà còn có một tấm lưới dây dùng để trèo lên hoặc xuống.
"Thế nào? Nhà của vi sư có đẹp không?" Liễu Nhị Long hơi đắc ý khoe khoang với đồ đệ của mình.
"Rất đẹp a, không ngờ trong học viện lại có một nơi tuyệt vời như thế này!" Trần Phàm cũng không keo kiệt khen ngợi, cảm thán nói.
"Đương nhiên là đẹp rồi, đây chính là do chính vi sư xây dựng đó!"
Nghe đồ đệ của mình khen ngợi, trong lòng Liễu Nhị Long không khỏi có chút vui vẻ, cằm hất lên, khoé mỗi khẽ nhếch.
Tiếp đó Liễu Nhị Long đẩy cửa bước vào, Trần Phàm theo sau, ánh mắt quan sát khắp nơi.
Bên trong căn nhà ấm cúng hơn hắn tưởng. Sàn gỗ được lau chùi sạch sẽ, đồ đạc bài trí đơn giản nhưng đầy đủ: một bộ bàn ghế làm từ gỗ lim, bên trên còn bày một bình rượu và mấy chén uống rượu.
Một chiếc giường lớn đặt trong góc phòng, chăn gối gọn gàng, thoang thoảng mùi hương của nữ nhân.
Các giá sách dựa vào vách tường, xếp ngay ngắn những cuốn sách về võ hồn, tu luyện. Một chiếc đèn dầu nhỏ treo trên xà nhà, phát ra ánh sáng ấm áp.
"Chọn một phòng đi." Liễu Nhị Long khoanh tay dựa vào cửa, ánh mắt có chút tùy ý nhưng trong lời nói lại mang theo ý cười nhàn nhạt.
Trần Phàm nhìn qua một lượt, chọn một căn phòng ở góc, vừa yên tĩnh vừa gần cửa sổ.
"Được rồi, vậy ta đi tắm trước." Liễu Nhị Long nói xong thì xoay người rời đi, để lại Trần Phàm một mình trong phòng.
Ngồi xuống giường, Trần Phàm hít sâu một hơi, mở bảng số liệu của mình.
【 Ký Chủ: Trần Phàm 】
【 Cảnh Giới: Cấp 45 Hồn Tôn 】
【 Công Pháp: Thái Dương Chân Kinh (Thiên) Thái Âm Chân Kinh (Thiên) Thần Ma Bất Diệt Kinh (Tàn Quyển) Đạp Vân Bộ (Thiên) Độc Kinh (Thiên) Toái Không Côn Pháp (Tàn Khuyết) Hám Sơn Chưởng (Thiên) 】
【 Thiên Phú: Âm Dương Chi Nhãn 】
【 Thể Chất: Thần Ma Bất Diệt Thể 】
【 Đặc Thù: Tình Chủng, Hoá Hình Đan, Linh Dược Bách Khoa Toàn Thư 】
【 Bảo Vật: Giới Châu, Pháp Tắc Tháp (Mảnh Vỡ 3*) 】
【 Ràng Buộc: Tiểu Vũ, Ninh Vinh Vinh, Chu Trúc Thanh, Mạnh Y Nhiên 】
【 Điểm Khí Vận: 15.000 】
...
Trần Phàm nhắm mắt hít sâu một hơi. Căn nhà trên cây này, so với những nơi hắn từng ở, có một cảm giác vô cùng đặc biệt—nó vừa ấm áp, vừa hoang dã.
Có lẽ nàng đã sống một mình ở đây rất lâu rồi...
Ánh mắt hắn đảo qua những cuốn sách xếp ngay ngắn trên giá. Một số quyển về võ hồn, chiến thuật, một số khác lại là bút ký cá nhân, nét chữ mạnh mẽ dứt khoát. Trần Phàm khẽ nhíu mày, trong lòng dâng lên một tia tò, từng cái lật xem...
Một lát sau, bên ngoài truyền đến giọng nói của Liễu Nhị Long:
"Tiểu Phàm, vi sư tắm xong rồi, đến lượt ngươi."
Trần Phàm đứng dậy bước ra ngoài. Khi ánh mắt hắn chạm đến hình bóng Liễu Nhị Long, thân thể cứng đờ.
Giờ phút này, Liễu Nhị Long đang ngồi trên ghế, mái tóc đen nhánh còn hơi ướt, xõa tung phía sau lưng, hơi nước mỏng manh vẫn lượn lờ quanh người nàng.
Chiếc váy lụa mỏng nàng đang mặc dường như không thể che giấu hoàn toàn dáng người bốc lửa, đường cong tuyệt mỹ ẩn hiện dưới lớp vải mềm mại. Đôi chân dài bắt chéo, làn da trắng mịn ửng đỏ vì nhiệt độ nước nóng.
Quá mê người!
Trần Phàm cảm thấy khí huyết toàn thân sôi trào, ánh mắt vô thức dán chặt vào thân hình quyến rũ trước mắt.
Liễu Nhị Long nhíu mày, gọi thêm một tiếng: "Tiểu Phàm?"
Không nghe thấy hồi đáp, nàng nghi hoặc ngẩng đầu lên, lập tức phát hiện ánh mắt nóng rực của đồ đệ mình.
Cúi đầu nhìn lại bản thân, nàng chợt nhận ra điều gì đó, khuôn mặt lập tức đỏ bừng.
"Quay mặt đi!" Nàng giận dữ hét lên.
Trần Phàm giật mình tỉnh lại, lúng túng gãi đầu: "Sư phụ, ta... ta đi tắm!"
"Thất sách a, nàng quá mê người, ta thế mà nhìn đến thất thần..." Trong lòng Trần Phàm thầm than, sau đó nhanh chóng vọt vào phòng tắm.
Hơi nước mờ ảo bao phủ không gian, làm nhòe đi mọi thứ trong phòng tắm. Trần Phàm ngồi xuống bồn nước, để mặc nhiệt độ ấm áp thấm sâu vào cơ thể.
Một mùi hương nhàn nhạt vương vấn trong không khí—không phải mùi tinh dầu, mà là mùi hương tự nhiên từ cơ thể nữ nhân vừa mới ngâm mình trong nước này.
Trần Phàm chợt sững lại.
Khoan đã... đây là nước nàng vừa tắm sao?
Hắn cúi đầu nhìn làn nước trong bồn, sắc mặt trở nên kỳ lạ. Hương thơm vẫn còn lưu lại, làm hắn vô thức tưởng tượng đến cảnh Liễu Nhị Long ngồi trong bồn, làn da ửng đỏ, mái tóc đen nhánh xõa dài...
"Không được nghĩ nữa!"
Trần Phàm lắc mạnh đầu, cố ép bản thân trấn tĩnh. Nhưng càng ép, hình ảnh kia càng rõ ràng, khiến tâm trí hắn trở nên r·ối l·oạn.
Hắn hít một hơi thật sâu, cố gắng xua tan những suy nghĩ không đứng đắn trong đầu.
Hắn vô thức tưởng tượng đến cảnh nàng vừa ngâm mình trong bồn tắm, làn da ửng hồng, hơi nước lượn lờ bao phủ đường cong quyến rũ...
"Không được nghĩ nữa! Nghĩ tiếp thì ta chỉ có thể đi tìm các nàng mất!"
Nhanh chóng hít sâu một hơi, Trần Phàm nhắm mắt trấn tĩnh lại, dìm mình vào nước.
Bên ngoài, Liễu Nhị Long ngồi trên ghế, hai tay khoanh trước ngực. Mái tóc nàng đã khô hơn một chút, nhưng tâm trí vẫn còn chút hỗn loạn.
Trước giờ nàng vẫn sống một mình, không nghĩ đến chuyện có thêm ai đó ở cạnh...
Thế nhưng, từ khi nhận Trần Phàm làm đệ tử, mọi thứ dường như có chút thay đổi. Không phải vì hắn đặc biệt thế nào, mà chỉ đơn giản là sự hiện diện của một nam nhân dưới cùng một mái nhà khiến nàng có chút không quen.
Nghĩ đến ánh mắt vừa rồi của hắn, Liễu Nhị Long chợt cảm thấy vừa tức vừa buồn cười.
"Tên tiểu tử này... lớn gan thật!"
Nhưng đồng thời, trong lòng nàng cũng dâng lên một cảm giác kỳ lạ.
"Trước giờ quen sống một mình, bây giờ tự nhiên có thêm một tên đồ đệ, lại còn là nam nhân..."
Nghĩ đến ánh mắt nóng rực của Trần Phàm khi nãy, nàng không khỏi cảm thấy vừa thẹn vừa tức, nhưng đồng thời cũng có chút đắc ý khó hiểu.
Chợt, nàng giật mình nhận ra một chuyện:
"C·hết, ta quên nói với hắn thay nước tắm!"
Lúc này, nghe tiếng nước trong phòng tắm, nàng lập tức tưởng tượng đến cảnh đệ tử của mình đang tắm trong nước mà chính nàng vừa sử dụng...
Nhịp tim bất giác gia tốc, hai má đỏ bừng.
"Không được nghĩ bậy! Không được nghĩ bậy!"
Liễu Nhị Long lắc mạnh đầu, cố gắng xua tan những suy nghĩ kỳ quái.
...
Sau khi tắm xong, Trần Phàm bước ra ngoài, cảm giác toàn thân thư giãn hơn hẳn. Hắn vừa lau mái tóc ướt, vừa bước đến lan can hóng gió.
Ánh trăng sáng vằng vặc trên bầu trời, chiếu rọi xuống khu rừng phía dưới. Những cơn gió đêm thổi qua, mang theo hơi thở của thiên nhiên.
Liễu Nhị Long cũng đang đứng đó, tựa người vào lan can, ánh mắt xa xăm.
"Đêm ở đây rất yên tĩnh." Nàng khẽ nói.
Trần Phàm gật đầu: "Đúng vậy. So với thành thị ồn ào, nơi này có một cảm giác rất đặc biệt."
Liễu Nhị Long liếc nhìn hắn một cái, rồi lại nhìn lên bầu trời. "Nhưng cũng rất cô độc."
Trần Phàm im lặng, không biết nên đáp lại thế nào.
Cô độc ư? Có lẽ đi. Khi có người đồng hành, sự cô độc đó sẽ không còn quá đáng sợ nữa...
Đi theo Liễu Nhị Long qua những tán cây rậm rạp, Trần Phàm không khỏi có chút kinh ngạc khi nhìn thấy nơi ở của nàng—một căn nhà trên cây đồ sộ, nằm vững chắc trên những cành cây to lớn, như một pháo đài thiên nhiên ẩn mình trong rừng rậm.
Căn nhà được làm từ gỗ chắc chắn, những tấm ván xếp ngay ngắn tạo nên một kết cấu vững chãi.
Xung quanh là những cây leo quấn lấy thành lan can, điểm xuyết thêm sắc xanh dịu mắt.
Một chiếc cầu gỗ nhỏ bắc qua khoảng không giữa hai nhánh cây lớn, dẫn thẳng đến cửa chính của ngôi nhà. Bên cạnh nhà còn có một tấm lưới dây dùng để trèo lên hoặc xuống.
"Thế nào? Nhà của vi sư có đẹp không?" Liễu Nhị Long hơi đắc ý khoe khoang với đồ đệ của mình.
"Rất đẹp a, không ngờ trong học viện lại có một nơi tuyệt vời như thế này!" Trần Phàm cũng không keo kiệt khen ngợi, cảm thán nói.
"Đương nhiên là đẹp rồi, đây chính là do chính vi sư xây dựng đó!"
Nghe đồ đệ của mình khen ngợi, trong lòng Liễu Nhị Long không khỏi có chút vui vẻ, cằm hất lên, khoé mỗi khẽ nhếch.
Tiếp đó Liễu Nhị Long đẩy cửa bước vào, Trần Phàm theo sau, ánh mắt quan sát khắp nơi.
Bên trong căn nhà ấm cúng hơn hắn tưởng. Sàn gỗ được lau chùi sạch sẽ, đồ đạc bài trí đơn giản nhưng đầy đủ: một bộ bàn ghế làm từ gỗ lim, bên trên còn bày một bình rượu và mấy chén uống rượu.
Một chiếc giường lớn đặt trong góc phòng, chăn gối gọn gàng, thoang thoảng mùi hương của nữ nhân.
Các giá sách dựa vào vách tường, xếp ngay ngắn những cuốn sách về võ hồn, tu luyện. Một chiếc đèn dầu nhỏ treo trên xà nhà, phát ra ánh sáng ấm áp.
"Chọn một phòng đi." Liễu Nhị Long khoanh tay dựa vào cửa, ánh mắt có chút tùy ý nhưng trong lời nói lại mang theo ý cười nhàn nhạt.
Trần Phàm nhìn qua một lượt, chọn một căn phòng ở góc, vừa yên tĩnh vừa gần cửa sổ.
"Được rồi, vậy ta đi tắm trước." Liễu Nhị Long nói xong thì xoay người rời đi, để lại Trần Phàm một mình trong phòng.
Ngồi xuống giường, Trần Phàm hít sâu một hơi, mở bảng số liệu của mình.
【 Ký Chủ: Trần Phàm 】
【 Cảnh Giới: Cấp 45 Hồn Tôn 】
【 Công Pháp: Thái Dương Chân Kinh (Thiên) Thái Âm Chân Kinh (Thiên) Thần Ma Bất Diệt Kinh (Tàn Quyển) Đạp Vân Bộ (Thiên) Độc Kinh (Thiên) Toái Không Côn Pháp (Tàn Khuyết) Hám Sơn Chưởng (Thiên) 】
【 Thiên Phú: Âm Dương Chi Nhãn 】
【 Thể Chất: Thần Ma Bất Diệt Thể 】
【 Đặc Thù: Tình Chủng, Hoá Hình Đan, Linh Dược Bách Khoa Toàn Thư 】
【 Bảo Vật: Giới Châu, Pháp Tắc Tháp (Mảnh Vỡ 3*) 】
【 Ràng Buộc: Tiểu Vũ, Ninh Vinh Vinh, Chu Trúc Thanh, Mạnh Y Nhiên 】
【 Điểm Khí Vận: 15.000 】
...
Trần Phàm nhắm mắt hít sâu một hơi. Căn nhà trên cây này, so với những nơi hắn từng ở, có một cảm giác vô cùng đặc biệt—nó vừa ấm áp, vừa hoang dã.
Có lẽ nàng đã sống một mình ở đây rất lâu rồi...
Ánh mắt hắn đảo qua những cuốn sách xếp ngay ngắn trên giá. Một số quyển về võ hồn, chiến thuật, một số khác lại là bút ký cá nhân, nét chữ mạnh mẽ dứt khoát. Trần Phàm khẽ nhíu mày, trong lòng dâng lên một tia tò, từng cái lật xem...
Một lát sau, bên ngoài truyền đến giọng nói của Liễu Nhị Long:
"Tiểu Phàm, vi sư tắm xong rồi, đến lượt ngươi."
Trần Phàm đứng dậy bước ra ngoài. Khi ánh mắt hắn chạm đến hình bóng Liễu Nhị Long, thân thể cứng đờ.
Giờ phút này, Liễu Nhị Long đang ngồi trên ghế, mái tóc đen nhánh còn hơi ướt, xõa tung phía sau lưng, hơi nước mỏng manh vẫn lượn lờ quanh người nàng.
Chiếc váy lụa mỏng nàng đang mặc dường như không thể che giấu hoàn toàn dáng người bốc lửa, đường cong tuyệt mỹ ẩn hiện dưới lớp vải mềm mại. Đôi chân dài bắt chéo, làn da trắng mịn ửng đỏ vì nhiệt độ nước nóng.
Quá mê người!
Trần Phàm cảm thấy khí huyết toàn thân sôi trào, ánh mắt vô thức dán chặt vào thân hình quyến rũ trước mắt.
Liễu Nhị Long nhíu mày, gọi thêm một tiếng: "Tiểu Phàm?"
Không nghe thấy hồi đáp, nàng nghi hoặc ngẩng đầu lên, lập tức phát hiện ánh mắt nóng rực của đồ đệ mình.
Cúi đầu nhìn lại bản thân, nàng chợt nhận ra điều gì đó, khuôn mặt lập tức đỏ bừng.
"Quay mặt đi!" Nàng giận dữ hét lên.
Trần Phàm giật mình tỉnh lại, lúng túng gãi đầu: "Sư phụ, ta... ta đi tắm!"
"Thất sách a, nàng quá mê người, ta thế mà nhìn đến thất thần..." Trong lòng Trần Phàm thầm than, sau đó nhanh chóng vọt vào phòng tắm.
Hơi nước mờ ảo bao phủ không gian, làm nhòe đi mọi thứ trong phòng tắm. Trần Phàm ngồi xuống bồn nước, để mặc nhiệt độ ấm áp thấm sâu vào cơ thể.
Một mùi hương nhàn nhạt vương vấn trong không khí—không phải mùi tinh dầu, mà là mùi hương tự nhiên từ cơ thể nữ nhân vừa mới ngâm mình trong nước này.
Trần Phàm chợt sững lại.
Khoan đã... đây là nước nàng vừa tắm sao?
Hắn cúi đầu nhìn làn nước trong bồn, sắc mặt trở nên kỳ lạ. Hương thơm vẫn còn lưu lại, làm hắn vô thức tưởng tượng đến cảnh Liễu Nhị Long ngồi trong bồn, làn da ửng đỏ, mái tóc đen nhánh xõa dài...
"Không được nghĩ nữa!"
Trần Phàm lắc mạnh đầu, cố ép bản thân trấn tĩnh. Nhưng càng ép, hình ảnh kia càng rõ ràng, khiến tâm trí hắn trở nên r·ối l·oạn.
Hắn hít một hơi thật sâu, cố gắng xua tan những suy nghĩ không đứng đắn trong đầu.
Hắn vô thức tưởng tượng đến cảnh nàng vừa ngâm mình trong bồn tắm, làn da ửng hồng, hơi nước lượn lờ bao phủ đường cong quyến rũ...
"Không được nghĩ nữa! Nghĩ tiếp thì ta chỉ có thể đi tìm các nàng mất!"
Nhanh chóng hít sâu một hơi, Trần Phàm nhắm mắt trấn tĩnh lại, dìm mình vào nước.
Bên ngoài, Liễu Nhị Long ngồi trên ghế, hai tay khoanh trước ngực. Mái tóc nàng đã khô hơn một chút, nhưng tâm trí vẫn còn chút hỗn loạn.
Trước giờ nàng vẫn sống một mình, không nghĩ đến chuyện có thêm ai đó ở cạnh...
Thế nhưng, từ khi nhận Trần Phàm làm đệ tử, mọi thứ dường như có chút thay đổi. Không phải vì hắn đặc biệt thế nào, mà chỉ đơn giản là sự hiện diện của một nam nhân dưới cùng một mái nhà khiến nàng có chút không quen.
Nghĩ đến ánh mắt vừa rồi của hắn, Liễu Nhị Long chợt cảm thấy vừa tức vừa buồn cười.
"Tên tiểu tử này... lớn gan thật!"
Nhưng đồng thời, trong lòng nàng cũng dâng lên một cảm giác kỳ lạ.
"Trước giờ quen sống một mình, bây giờ tự nhiên có thêm một tên đồ đệ, lại còn là nam nhân..."
Nghĩ đến ánh mắt nóng rực của Trần Phàm khi nãy, nàng không khỏi cảm thấy vừa thẹn vừa tức, nhưng đồng thời cũng có chút đắc ý khó hiểu.
Chợt, nàng giật mình nhận ra một chuyện:
"C·hết, ta quên nói với hắn thay nước tắm!"
Lúc này, nghe tiếng nước trong phòng tắm, nàng lập tức tưởng tượng đến cảnh đệ tử của mình đang tắm trong nước mà chính nàng vừa sử dụng...
Nhịp tim bất giác gia tốc, hai má đỏ bừng.
"Không được nghĩ bậy! Không được nghĩ bậy!"
Liễu Nhị Long lắc mạnh đầu, cố gắng xua tan những suy nghĩ kỳ quái.
...
Sau khi tắm xong, Trần Phàm bước ra ngoài, cảm giác toàn thân thư giãn hơn hẳn. Hắn vừa lau mái tóc ướt, vừa bước đến lan can hóng gió.
Ánh trăng sáng vằng vặc trên bầu trời, chiếu rọi xuống khu rừng phía dưới. Những cơn gió đêm thổi qua, mang theo hơi thở của thiên nhiên.
Liễu Nhị Long cũng đang đứng đó, tựa người vào lan can, ánh mắt xa xăm.
"Đêm ở đây rất yên tĩnh." Nàng khẽ nói.
Trần Phàm gật đầu: "Đúng vậy. So với thành thị ồn ào, nơi này có một cảm giác rất đặc biệt."
Liễu Nhị Long liếc nhìn hắn một cái, rồi lại nhìn lên bầu trời. "Nhưng cũng rất cô độc."
Trần Phàm im lặng, không biết nên đáp lại thế nào.
Cô độc ư? Có lẽ đi. Khi có người đồng hành, sự cô độc đó sẽ không còn quá đáng sợ nữa...
Tiến độ: 100%
101/101 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
26/04/2025
Thể loại
Tag liên quan