Chương 54: Huấn luyện Mạnh Y Nhiên
26/04/2025
10
8.7
Chương 54: Huấn luyện Mạnh Y Nhiên
Sau khi ăn sáng xong, Trần Phàm cùng chúng nữ tiến về khu vực huấn luyện của học viện. Nơi này không lớn, nhưng có đầy đủ dụng cụ luyện tập, và quan trọng nhất là có một đấu trường nhỏ dành riêng cho thực chiến.
Sử Lai Khắc học viện mặc dù nghèo, nhưng cũng xem như ngũ tạng hoàn chỉnh.
Mạnh Y Nhiên đứng ở giữa sân, ánh mắt lấp lánh chiến ý. Sau khi đạt được Ngoại Phụ Hồn Cốt Bát Chu Mâu, thực lực của nàng đã tăng mạnh, nhưng nàng vẫn chưa quen thuộc hoàn toàn với nó. Vì vậy, huấn luyện thực chiến lúc này là vô cùng cần thiết.
Trần Phàm đứng đối diện nàng, hai tay chắp sau lưng, khí thế thản nhiên như gió thoảng. Hắn không định chủ động t·ấn c·ông, mà chỉ đóng vai trò hỗ trợ, dẫn dắt Mạnh Y Nhiên chiến đấu.
"Ngươi cứ thoải mái ra tay đi." Hắn mỉm cười.
Mạnh Y Nhiên hít sâu một hơi, ánh mắt kiên định.
Vụt!
Bát Chu Mâu từ sau lưng nàng vũ động, tám cái chân nhện sắc bén như mũi thương đâm về phía Trần Phàm. Đồng thời, nàng cũng nhanh chóng áp sát, phối hợp với công kích của Hồn Hoàn thứ nhất - Xà Nhận!
Một loạt công kích liên hoàn, nhanh và mạnh mẽ.
Thế nhưng, Trần Phàm vẫn như một dòng nước, nhẹ nhàng di chuyển, không hề đón đỡ hay phản kích mà chỉ dùng tốc độ và kỹ xảo né tránh.
Mỗi lần tránh né, hắn lại khéo léo dùng ánh mắt hoặc cử chỉ dẫn dắt nàng điều chỉnh góc độ, cải thiện chiến thuật. Thỉnh thoảng, khi thấy nàng có sơ hở, hắn lại bất ngờ xuất hiện sau lưng, nhẹ nhàng vỗ lên vai nàng một cái.
"Chậm rồi."
Mạnh Y Nhiên giật mình, nhưng ngay lập tức điều chỉnh, tiếp tục t·ấn c·ông.
Trận đấu kéo dài một lúc, nàng dần dần hiểu ra điểm yếu của mình, đồng thời cũng phát hiện ra một điều—Trần Phàm không hề thực sự phản công.
Hắn đang giúp nàng…
Cảm giác này rất kỳ lạ.
Một nam nhân mạnh mẽ như vậy, đứng ở đó chỉ để hỗ trợ nàng, làm nền cho nàng, dẫn dắt nàng từng bước tiến lên.
Tim nàng bỗng đập nhanh hơn một chút.
Trong khoảnh khắc phân tâm…
Vụt!
Mạnh Y Nhiên vô thức lùi lại, nhưng bất ngờ vấp chân, cả người mất thăng bằng.
Ngay khi nàng nghĩ rằng mình sẽ ngã xuống, một cánh tay mạnh mẽ đã kịp thời ôm lấy eo nàng.
Khoảnh khắc đó, khoảng cách giữa hai người gần đến mức nàng có thể nghe rõ nhịp thở của hắn.
"Haha, cẩn thận một chút." Trần Phàm cười nhạt như gió xuân ấm áp, ánh mắt ôn hòa nhưng không có ý định buông tay.
Mạnh Y Nhiên cảm nhận được hơi ấm từ cánh tay hắn, trái tim bỗng hỗn loạn không thôi.
Đôi má nàng thoáng ửng đỏ, nhưng vẫn giả vờ bình tĩnh đứng dậy, lảng tránh ánh mắt hắn.
"Ta… ta tiếp tục!"
Nàng xoay người, lấy lại tinh thần, tiếp tục lao vào cuộc chiến.
Trần Phàm nhìn theo bóng lưng nàng, khóe môi khẽ nhếch lên.
...
"Ngươi vẫn còn chưa phát huy hết thực lực."
Giọng nói của Trần Phàm vang lên, mang theo vài phần ý vị thâm trường.
Mạnh Y Nhiên khẽ cắn môi, quay đầu nhìn hắn. Nàng không phủ nhận, vừa rồi trong trận đấu, rõ ràng nàng vẫn còn có thể làm tốt hơn.
Trần Phàm nhìn nàng một lúc, rồi chợt nói:
"Ngươi tu luyện có chút vấn đề, dòng chảy hồn lực lưu chuyển không đủ mượt mà, lúc xuất chiêu sẽ có một nhịp đình trệ rất nhỏ, khiến tốc độ bị chậm lại. Nếu không khắc phục, sau này ngươi rất khó có thể phát huy toàn bộ tiềm năng."
Mạnh Y Nhiên hơi giật mình. Nàng trước giờ luôn cảm thấy bản thân có một chút vấn đề khi vận hành hồn lực, nhưng chưa từng tìm ra nguyên nhân. Không ngờ chỉ qua một trận giao thủ, Trần Phàm đã nhìn thấu.
"Vậy ta phải làm thế nào?" Mạnh Y Nhiên ánh mắt tràn đầy mong đợi hỏi.
Trần Phàm mỉm cười, ôn nhu nhìn nàng: "Ta có một bộ công pháp rất phù hợp với ngươi, có thể giúp ngươi cải thiện tình trạng này."
Mạnh Y Nhiên kinh ngạc, vội vàng nói "Công pháp là gì?"
"Công pháp chính là phương pháp vận hành năng lượng trong cơ thể một cách có trật tự, giúp tăng tốc độ tu luyện, tối ưu hóa việc hấp thu hồn lực, và thậm chí cải thiện nền tảng bản thân. Không giống như hồn kỹ chỉ mang tính chiến đấu, công pháp giúp ngươi mạnh lên từ gốc rễ, khiến mỗi lần đột phá trở nên vững chắc hơn."
Trần Phàm không nhanh không chậm, từ từ giải thích cho nàng.
"Như vậy... Có phải hay không rất trân quý a?" Mạnh Y Nhiên có chút không có ý tứ.
"Đúng vậy, công pháp này là do chính bản thân ta tự sáng tạo, trên Đại Lục chỉ có ta mới có thôi!" Trần Phàm mặt không đỏ, hơi thở không gấp, mở mồm nói bậy. Nhưng có một điều mà hắn nói đúng, chính là trên Đại Lục này đích thật chỉ có hắn mới có.
"Ngươi… thật sự muốn truyền cho ta?" Trong giọng nói của nàng có chút không dám tin.
Trần Phàm mỉm cười gật đầu, bước đến gần nàng. Hắn chậm rãi vươn tay ra, lòng bàn tay khẽ đặt lên lưng nàng.
"Thả lỏng đi, ta sẽ trực tiếp truyền thụ cho ngươi."
Cơ thể Mạnh Y Nhiên khẽ run lên khi cảm nhận được nhiệt độ từ lòng bàn tay hắn. Nàng vô thức nắm chặt nắm đấm, nhưng cuối cùng vẫn thả lỏng, nhắm mắt lại.
Hồn lực tinh thuần từ Trần Phàm truyền vào người nàng, mang theo quỹ tích vận hành của Thái Âm Chân Kinh. Mặc dù công pháp mà hắn tu luyện là Thái Dương Chân Kinh, nhưng Thái Âm Chân Kinh, hắn vẫn là học được, dù sao có hệ thống quán đỉnh nha ~
Mạnh Y Nhiên cảm nhận được dòng hồn lực ôn hòa, như một làn nước ấm chảy dọc kinh mạch nàng. Theo sự dẫn dắt của Trần Phàm, nàng từ từ cảm ngộ, dần dần hòa nhập vào tiết tấu của công pháp.
Bầu không khí xung quanh dần trở nên tĩnh lặng.
Không ai nói gì, chỉ có từng đợt dao động hồn lực lan tỏa.
Một lúc sau, Trần Phàm mới chậm rãi thu tay về.
"Thế nào?" Trần Phàm ánh mắt quan tâm hỏi.
Mạnh Y Nhiên mở ra hai mắt, trong ánh mắt tràn đầy sự kinh ngạc.
"Ta… cảm giác được sự khác biệt." Giọng nói của Mạnh Y Nhiên có chút run rẩy vì kích động.
Dòng hồn lực trong cơ thể nàng dường như trôi chảy hơn rất nhiều, cảm giác trì trệ trước đây đã giảm bớt đáng kể.
Trần Phàm vuốt cằm, hài lòng khẽ cười: "Chỉ là bước đầu tiên thôi, nếu ngươi kiên trì tu luyện, sau này tốc độ của ngươi chắc chắn sẽ nhanh hơn rất nhiều."
"Đây là công pháp, chổ nào không hiểu ngươi có thể đến hỏi ta!"
Trần Phàm từ trong Giới Châu lấy ra một quyển sách, đây chính là Thái Âm Chân Kinh. Trong lúc rãnh rỗi, hắn đã tranh thủ đem ký ức công pháp trong đầu viết ra.
"Cảm ơn ngươi, Trần Phàm!" Mạnh Y Nhiên con ngươi hơi đỏ lên, tràn đầy cảm kích.
"Đối với ta còn khách khí như vậy sao?" Trần Phàm giả vờ không vui nói.
"Ừm, Ta... Ta xem công pháp đây!"
Mạnh Y Nhiên hơi ngượng ngùng cúi đầu, vội vàng chuyển chủ đề.
"Cái này..."
Mạnh Y Nhiên lật xem công pháp, lật đến nữa sau thời điểm, khuôn mặt của nàng hơi đỏ lên, ánh mắt như một vũng thu thuỷ.
"Khụ..."
Trần Phàm kỳ quái nhìn xem nàng, có chút không hiểu thấu. Nhưng khi hắn nhìn thấy nữa sau công pháp thời điểm, Trần Phàm lúng túng ho khan một tiếng.
"Để ta giải thích, đây là đứng đắn công pháp a, chỉ bất quá nữa sau của nó là liên quan đến song tu. Chỉ tu luyện nữa đầu cũng không có vấn đề gì!"
Trần Phàm vội vàng giải thích, sợ nàng vì đó hiểu lầm, cũng không phải hắn không có hứng thú với nàng, chủ yếu là sợ độ hảo cảm rơi xuống thôi.
Nhưng Mạnh Y Nhiên lúc này đâu còn nghe thấy cái gì, trong lòng một mực suy nghĩ "Trần Phàm đưa cho ta công pháp này, có phải hay không Hắn đối với ta có ý tứ. Ta là đáp ứng, vẫn là đáp ứng đâu?"
Sau khi ăn sáng xong, Trần Phàm cùng chúng nữ tiến về khu vực huấn luyện của học viện. Nơi này không lớn, nhưng có đầy đủ dụng cụ luyện tập, và quan trọng nhất là có một đấu trường nhỏ dành riêng cho thực chiến.
Sử Lai Khắc học viện mặc dù nghèo, nhưng cũng xem như ngũ tạng hoàn chỉnh.
Mạnh Y Nhiên đứng ở giữa sân, ánh mắt lấp lánh chiến ý. Sau khi đạt được Ngoại Phụ Hồn Cốt Bát Chu Mâu, thực lực của nàng đã tăng mạnh, nhưng nàng vẫn chưa quen thuộc hoàn toàn với nó. Vì vậy, huấn luyện thực chiến lúc này là vô cùng cần thiết.
Trần Phàm đứng đối diện nàng, hai tay chắp sau lưng, khí thế thản nhiên như gió thoảng. Hắn không định chủ động t·ấn c·ông, mà chỉ đóng vai trò hỗ trợ, dẫn dắt Mạnh Y Nhiên chiến đấu.
"Ngươi cứ thoải mái ra tay đi." Hắn mỉm cười.
Mạnh Y Nhiên hít sâu một hơi, ánh mắt kiên định.
Vụt!
Bát Chu Mâu từ sau lưng nàng vũ động, tám cái chân nhện sắc bén như mũi thương đâm về phía Trần Phàm. Đồng thời, nàng cũng nhanh chóng áp sát, phối hợp với công kích của Hồn Hoàn thứ nhất - Xà Nhận!
Một loạt công kích liên hoàn, nhanh và mạnh mẽ.
Thế nhưng, Trần Phàm vẫn như một dòng nước, nhẹ nhàng di chuyển, không hề đón đỡ hay phản kích mà chỉ dùng tốc độ và kỹ xảo né tránh.
Mỗi lần tránh né, hắn lại khéo léo dùng ánh mắt hoặc cử chỉ dẫn dắt nàng điều chỉnh góc độ, cải thiện chiến thuật. Thỉnh thoảng, khi thấy nàng có sơ hở, hắn lại bất ngờ xuất hiện sau lưng, nhẹ nhàng vỗ lên vai nàng một cái.
"Chậm rồi."
Mạnh Y Nhiên giật mình, nhưng ngay lập tức điều chỉnh, tiếp tục t·ấn c·ông.
Trận đấu kéo dài một lúc, nàng dần dần hiểu ra điểm yếu của mình, đồng thời cũng phát hiện ra một điều—Trần Phàm không hề thực sự phản công.
Hắn đang giúp nàng…
Cảm giác này rất kỳ lạ.
Một nam nhân mạnh mẽ như vậy, đứng ở đó chỉ để hỗ trợ nàng, làm nền cho nàng, dẫn dắt nàng từng bước tiến lên.
Tim nàng bỗng đập nhanh hơn một chút.
Trong khoảnh khắc phân tâm…
Vụt!
Mạnh Y Nhiên vô thức lùi lại, nhưng bất ngờ vấp chân, cả người mất thăng bằng.
Ngay khi nàng nghĩ rằng mình sẽ ngã xuống, một cánh tay mạnh mẽ đã kịp thời ôm lấy eo nàng.
Khoảnh khắc đó, khoảng cách giữa hai người gần đến mức nàng có thể nghe rõ nhịp thở của hắn.
"Haha, cẩn thận một chút." Trần Phàm cười nhạt như gió xuân ấm áp, ánh mắt ôn hòa nhưng không có ý định buông tay.
Mạnh Y Nhiên cảm nhận được hơi ấm từ cánh tay hắn, trái tim bỗng hỗn loạn không thôi.
Đôi má nàng thoáng ửng đỏ, nhưng vẫn giả vờ bình tĩnh đứng dậy, lảng tránh ánh mắt hắn.
"Ta… ta tiếp tục!"
Nàng xoay người, lấy lại tinh thần, tiếp tục lao vào cuộc chiến.
Trần Phàm nhìn theo bóng lưng nàng, khóe môi khẽ nhếch lên.
...
"Ngươi vẫn còn chưa phát huy hết thực lực."
Giọng nói của Trần Phàm vang lên, mang theo vài phần ý vị thâm trường.
Mạnh Y Nhiên khẽ cắn môi, quay đầu nhìn hắn. Nàng không phủ nhận, vừa rồi trong trận đấu, rõ ràng nàng vẫn còn có thể làm tốt hơn.
Trần Phàm nhìn nàng một lúc, rồi chợt nói:
"Ngươi tu luyện có chút vấn đề, dòng chảy hồn lực lưu chuyển không đủ mượt mà, lúc xuất chiêu sẽ có một nhịp đình trệ rất nhỏ, khiến tốc độ bị chậm lại. Nếu không khắc phục, sau này ngươi rất khó có thể phát huy toàn bộ tiềm năng."
Mạnh Y Nhiên hơi giật mình. Nàng trước giờ luôn cảm thấy bản thân có một chút vấn đề khi vận hành hồn lực, nhưng chưa từng tìm ra nguyên nhân. Không ngờ chỉ qua một trận giao thủ, Trần Phàm đã nhìn thấu.
"Vậy ta phải làm thế nào?" Mạnh Y Nhiên ánh mắt tràn đầy mong đợi hỏi.
Trần Phàm mỉm cười, ôn nhu nhìn nàng: "Ta có một bộ công pháp rất phù hợp với ngươi, có thể giúp ngươi cải thiện tình trạng này."
Mạnh Y Nhiên kinh ngạc, vội vàng nói "Công pháp là gì?"
"Công pháp chính là phương pháp vận hành năng lượng trong cơ thể một cách có trật tự, giúp tăng tốc độ tu luyện, tối ưu hóa việc hấp thu hồn lực, và thậm chí cải thiện nền tảng bản thân. Không giống như hồn kỹ chỉ mang tính chiến đấu, công pháp giúp ngươi mạnh lên từ gốc rễ, khiến mỗi lần đột phá trở nên vững chắc hơn."
Trần Phàm không nhanh không chậm, từ từ giải thích cho nàng.
"Như vậy... Có phải hay không rất trân quý a?" Mạnh Y Nhiên có chút không có ý tứ.
"Đúng vậy, công pháp này là do chính bản thân ta tự sáng tạo, trên Đại Lục chỉ có ta mới có thôi!" Trần Phàm mặt không đỏ, hơi thở không gấp, mở mồm nói bậy. Nhưng có một điều mà hắn nói đúng, chính là trên Đại Lục này đích thật chỉ có hắn mới có.
"Ngươi… thật sự muốn truyền cho ta?" Trong giọng nói của nàng có chút không dám tin.
Trần Phàm mỉm cười gật đầu, bước đến gần nàng. Hắn chậm rãi vươn tay ra, lòng bàn tay khẽ đặt lên lưng nàng.
"Thả lỏng đi, ta sẽ trực tiếp truyền thụ cho ngươi."
Cơ thể Mạnh Y Nhiên khẽ run lên khi cảm nhận được nhiệt độ từ lòng bàn tay hắn. Nàng vô thức nắm chặt nắm đấm, nhưng cuối cùng vẫn thả lỏng, nhắm mắt lại.
Hồn lực tinh thuần từ Trần Phàm truyền vào người nàng, mang theo quỹ tích vận hành của Thái Âm Chân Kinh. Mặc dù công pháp mà hắn tu luyện là Thái Dương Chân Kinh, nhưng Thái Âm Chân Kinh, hắn vẫn là học được, dù sao có hệ thống quán đỉnh nha ~
Mạnh Y Nhiên cảm nhận được dòng hồn lực ôn hòa, như một làn nước ấm chảy dọc kinh mạch nàng. Theo sự dẫn dắt của Trần Phàm, nàng từ từ cảm ngộ, dần dần hòa nhập vào tiết tấu của công pháp.
Bầu không khí xung quanh dần trở nên tĩnh lặng.
Không ai nói gì, chỉ có từng đợt dao động hồn lực lan tỏa.
Một lúc sau, Trần Phàm mới chậm rãi thu tay về.
"Thế nào?" Trần Phàm ánh mắt quan tâm hỏi.
Mạnh Y Nhiên mở ra hai mắt, trong ánh mắt tràn đầy sự kinh ngạc.
"Ta… cảm giác được sự khác biệt." Giọng nói của Mạnh Y Nhiên có chút run rẩy vì kích động.
Dòng hồn lực trong cơ thể nàng dường như trôi chảy hơn rất nhiều, cảm giác trì trệ trước đây đã giảm bớt đáng kể.
Trần Phàm vuốt cằm, hài lòng khẽ cười: "Chỉ là bước đầu tiên thôi, nếu ngươi kiên trì tu luyện, sau này tốc độ của ngươi chắc chắn sẽ nhanh hơn rất nhiều."
"Đây là công pháp, chổ nào không hiểu ngươi có thể đến hỏi ta!"
Trần Phàm từ trong Giới Châu lấy ra một quyển sách, đây chính là Thái Âm Chân Kinh. Trong lúc rãnh rỗi, hắn đã tranh thủ đem ký ức công pháp trong đầu viết ra.
"Cảm ơn ngươi, Trần Phàm!" Mạnh Y Nhiên con ngươi hơi đỏ lên, tràn đầy cảm kích.
"Đối với ta còn khách khí như vậy sao?" Trần Phàm giả vờ không vui nói.
"Ừm, Ta... Ta xem công pháp đây!"
Mạnh Y Nhiên hơi ngượng ngùng cúi đầu, vội vàng chuyển chủ đề.
"Cái này..."
Mạnh Y Nhiên lật xem công pháp, lật đến nữa sau thời điểm, khuôn mặt của nàng hơi đỏ lên, ánh mắt như một vũng thu thuỷ.
"Khụ..."
Trần Phàm kỳ quái nhìn xem nàng, có chút không hiểu thấu. Nhưng khi hắn nhìn thấy nữa sau công pháp thời điểm, Trần Phàm lúng túng ho khan một tiếng.
"Để ta giải thích, đây là đứng đắn công pháp a, chỉ bất quá nữa sau của nó là liên quan đến song tu. Chỉ tu luyện nữa đầu cũng không có vấn đề gì!"
Trần Phàm vội vàng giải thích, sợ nàng vì đó hiểu lầm, cũng không phải hắn không có hứng thú với nàng, chủ yếu là sợ độ hảo cảm rơi xuống thôi.
Nhưng Mạnh Y Nhiên lúc này đâu còn nghe thấy cái gì, trong lòng một mực suy nghĩ "Trần Phàm đưa cho ta công pháp này, có phải hay không Hắn đối với ta có ý tứ. Ta là đáp ứng, vẫn là đáp ứng đâu?"
Tiến độ: 100%
101/101 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
26/04/2025
Thể loại
Tag liên quan