Chương 55: Cùng Mạnh Y Nhiên thảo luận nhân sinh

26/04/2025 10 8.7
Chương 55: Cùng Mạnh Y Nhiên thảo luận nhân sinh

Sau khi luyện tập xong, Mạnh Y Nhiên cảm thấy tâm trạng có chút r·ối l·oạn. Nàng khẽ đưa tay lên ngực, nơi trái tim vẫn còn đập rộn ràng sau khi tiếp xúc với Trần Phàm.

Hắn thực sự rất đặc biệt...

Dưới ánh chiều tà, nàng vô thức đi dạo trong học viện, từng bước chân nhẹ nhàng nhưng trong lòng lại như có một cơn sóng nhỏ không ngừng khuấy động.

Ngay lúc này—

Một giọng nói vang lên phía sau:

"Mạnh Y Nhiên học tỷ!"

Mạnh Y Nhiên giật mình quay đầu lại, nhìn thấy một nam học viên đang tiến lại gần.

Hắn tên là Lâm Dịch, một thiên tài trong học viện. Lần đầu tiên nhìn thấy Mạnh Y Nhiên, hắn đã triệt để bị nàng hấp dẫn—một nữ tử mạnh mẽ, lạnh lùng nhưng cũng vô cùng quyến rũ.

Nhưng hắn không dám tiếp cận nàng.

Bởi vì mỗi lần nàng xuất hiện, bên cạnh luôn có Trần Phàm.

Chỉ cần nhìn ánh mắt của Trần Phàm, hắn đã cảm thấy một áp lực vô hình khiến hắn không dám tiến lên. Nhưng hôm nay...

Hắn may mắn nhìn thấy Mạnh Y Nhiên một mình!

Hắn biết, cơ hội của mình tới rồi!

Lâm Dịch hít sâu một hơi, lấy hết can đảm bước đến trước mặt nàng, trong giọng nói tràn đầy ái mộ, không hề có chút che giấu.

"Mạnh Y Nhiên học tỷ, ta thích ngươi!"

Mạnh Y Nhiên gương mặt thoáng sững sờ, sau đó bình tĩnh lắc đầu "Xin lỗi, ta không có ý định này."

Nhưng Lâm Dịch không cam tâm!

"Học tỷ, ta đã thích ngươi từ lúc nhìn thấy ngươi lần đầu tiên! Ta có thể vì ngươi mà làm mọi thứ, chỉ cần ngươi cho ta một cơ hội!"

Mạnh Y Nhiên khó chịu, khẽ nhíu mày, cảm thấy có chút phiền phức.

Lúc này, ở một bên khác.

【 Đinh! Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ công lược: Mạnh Y Nhiên 】

【 Ký chủ nhận được: 1000 điểm khí vận, 3 viên Khí Hồn Đan, Mạnh Y Nhiên Hộp Quà, Pháp Tắc Tháp ( mảnh vỡ x1 ) 】

Trong khoảnh khắc, Trần Phàm dừng lại, ánh mắt lóe lên một tia kinh ngạc.

"Nhiệm vụ công lược hoàn thành?"

Hắn không nghĩ rằng lại nhanh như vậy, nhưng cũng chẳng để tâm nhiều, lập tức mở hộp quà nhận thưởng.

【 Chúc mừng nhận được: Định Tâm Nhẫn, Tẩy Tủy Đan x1 】

Trần Phàm nheo mắt, trong lòng thầm cười.
"Xem ra... cũng đến lúc rồi."

Hắn ngay lập tức chạy đi tìm Mạnh Y Nhiên.

...

Lúc này, Mạnh Y Nhiên vẫn đang bị Lâm Dịch dây dưa.

"Học tỷ, ta thật sự chân thành—"

BỐP!

Một đạo thân ảnh đột ngột xuất hiện, ngay sau đó là một t·iếng n·ổ trầm thấp vang lên!

Lâm Dịch bay ra xa, ngã mạnh xuống đất, kêu rên thảm thiết, trên mặt còn in hình bàn tay.

"Ngươi tính thứ gì, mà dám quấy rầy nữ nhân của ta?"

Giọng nói lạnh lùng vang lên.

Mạnh Y Nhiên ngạc nhiên nhìn về phía trước, thấy Trần Phàm đang đứng đó, ánh mắt âm trầm nhìn Lâm Dịch.

Không để nàng kịp phản ứng, hắn đã vươn tay ôm lấy eo nàng, trực tiếp bế lên rồi phóng đi.

"A a a! Ngươi làm gì vậy!?"

"Đương nhiên là làm chuyện nên làm rồi."

Chỉ trong chớp mắt, hai người đã biến mất khỏi tầm mắt của Lâm Dịch, để lại một đạo thân ảnh tuyệt vọng nằm dưới đất.

Trong khu rừng nhỏ phía sau học viện, có một hồ nước yên tĩnh.

Trần Phàm hạ xuống, nhẹ nhàng đặt Mạnh Y Nhiên xuống đất.

Lúc này nàng mới hoàn hồn, mặt có chút đỏ lên.

"Ngươi... tại sao lại đột nhiên—"

Nhưng nàng chưa kịp nói xong, Trần Phàm đã lấy ra một vật.

Một chiếc nhẫn tinh xảo, ánh sáng nhàn nhạt phản chiếu dưới ánh trăng.

"Đây là Định Tâm Nhẫn."

Mạnh Y Nhiên khẽ giật mình.

Trần Phàm không cho nàng cơ hội từ chối, trực tiếp kéo tay nàng lên, nhẹ nhàng đeo nhẫn vào ngón áp út của nàng.

Mạnh Y Nhiên trong lòng chấn động.

"Ngươi... ngươi làm gì vậy?"
Trần Phàm nhìn thẳng vào mắt nàng, khuôn mặt nghiêm túc, ôn nhu nói.

"Ngươi làm nữ nhân của ta nhé?"

Trong khoảnh khắc, tâm trí Mạnh Y Nhiên như trống rỗng, gương mặt ửng đỏ, tràn đầy ngượng ngùng.

Nhịp tim nàng gia tốc, cả người nóng lên, thân thể hơi cứng ngắt.

Nhưng sau đó—

Mạnh Y Nhiên ngay lập tức lấy lại tinh thần, nàng không chút do dự, khẽ gật đầu.

"Ta đồng ý!"

Trần Phàm nở nụ cười hài lòng.

Trần Phàm đưa tay ôm lấy Mạnh Y Nhiên, để nàng tựa vào ngực mình.

...

Dưới ánh trăng dịu dàng, Mạnh Y Nhiên vẫn còn chìm trong cảm giác lâng lâng sau khi đồng ý lời tỏ tình của Trần Phàm.

Nàng nhìn xuống ngón áp út, nơi chiếc nhẫn lặng lẽ nằm đó, tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt.

Nàng biết... từ giây phút này, nàng đã là nữ nhân của hắn.

Trần Phàm đưa tay vuốt ve đầu của nàng, rồi từ trong Giới Châu lấy ra một viên đan dược màu vàng nhạt, hương thơm nhẹ nhàng lan tỏa.

"Đây là Tẩy Tủy Đan, có thể giúp ngươi cải thiện căn cốt, bài trừ tạp chất trong cơ thể, nâng cao tiềm lực."

Mạnh Y Nhiên nhìn viên đan dược, ánh mắt lóe lên một tia kinh ngạc.

Nàng chưa từng thấy loại đan dược này bao giờ. Nó giống như viên mà Trần Phàm đã đưa cho Trúc Thanh, chứng tỏ trong lòng hắn, nàng cũng có một vị trí quan trọng.

Với lại, Nàng cũng nghe tỷ muội khác nói viên đan dược này hiệu quả rất mạnh, thế mà hắn lại không chút do dự đưa cho nàng.

Nghĩ tới đây, bất tri bất giác trên mặt hiện lên một nụ cười hạnh phúc.

Khi mhìn về phía Trần Phàm, trong con ngươi tràn đầy tình ý.

"Ừm..."

Nàng không từ chối, mà trực tiếp nhận lấy viên đan dược, sau đó không chút do dự nuốt vào.

Chỉ trong chớp mắt, một dòng nhiệt lưu lan tỏa khắp toàn thân.

Mạnh Y Nhiên khẽ nhíu mày, cảm thấy cơ thể nóng lên, giống như có một ngọn lửa đang thiêu đốt từ bên trong.

Thấy vậy, Trần Phàm vươn tay ôm lấy nàng.

"Hiệu lực của đan dược rất mạnh, chúng ta về phòng đi."

Không đợi nàng kịp phản ứng, hắn đã bế nàng lên, nhẹ nhàng vận khởi Đạp Vân Bộ, nhanh chóng rời khỏi khu rừng.

...
Rất nhanh, cả hai đã về tới phòng của Trần Phàm.

Trần Phàm nhẹ nhàng đặt nàng xuống giường, yên tĩnh chờ đợi nàng hấp thu xong dược hiệu.

Mạnh Y Nhiên lúc này cảm thấy toàn thân khó chịu, từng đợt đau đớn từ kinh mạch truyền đến, mồ hôi trên trán của nàng bắt đầu rịn ra.

Nàng biết đây là tác dụng của đan dược, đang ép tạp chất trong cơ thể ra ngoài.

Khiến trên người nàng xuất hiện những mùi khó ngửi.

Mạnh Y Nhiên khuôn mặt đỏ lên, hơi xấu hổ quay đầu đi: "Ta... ta muốn đi tắm."

Trần Phàm khẽ mỉm cười: "Được, ta chuẩn bị nước cho ngươi."

Hắn không nói nhiều, trực tiếp đi tới phòng tắm, nhanh chóng chuẩn bị một bồn nước ấm.

Chỉ trong chốc lát, hơi nước nhẹ nhàng lan tỏa, làm dịu đi không khí trong phòng.

Mạnh Y Nhiên chần chừ một chút, sau đó đứng dậy, đi vào phòng tắm.

Trần Phàm nhìn theo bóng lưng nàng, khóe môi nhếch lên một nụ cười nhạt.

Hắn không có rời đi, mà lặng lẽ đứng ở bên ngoài, cảm nhận được âm thanh nước chảy bên trong.

Khiến trong lòng dâng lên một đạo nóng bỏng...

...

Một lúc sau, cửa phòng tắm khẽ mở ra.

Mạnh Y Nhiên từ bên trong bước ra, làn da trắng mịn ửng hồng do nước ấm, mái tóc dài vẫn còn nhỏ từng giọt nước, ánh mắt có chút mơ màng.

Nàng khoác lên mình một chiếc áo mỏng, nhưng không thể che giấu được những đường cong hoàn mỹ.

Trần Phàm nhìn nàng chằm chằm, ánh mắt tràn đầy lửa nóng.

Mạnh Y Nhiên bị nhìn có chút ngượng ngùng, nhưng lại không hề né tránh, mặc cho hắn thoải mái đánh giá, dù sao cả hai đã xác định quan hệ, không có cái gì tốt do dự.

Trái lại, ánh mắt nàng tràn đầy tình ý, nhìn thẳng vào hắn, khẽ mở môi:

"Trần Phàm ~ "

Chỉ một câu gọi nhẹ nhàng, nhưng lại như một đốm lửa châm lên bầu không khí.

Trần Phàm không nói gì, chỉ vươn tay kéo nàng vào lòng, hơi thở nóng rực phả lên làn da mềm mại.

"Đêm nay... ở lại đây với ta."

Mạnh Y Nhiên cảm nhận được nhịp tim mình gia tốc, đôi má ửng đỏ.

Nàng khẽ gật đầu.

"Ừm."

Dưới ánh trăng ngoài cửa sổ, hai bóng người dần dần hòa vào nhau...
8.7
Tiến độ: 100% 101/101 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
26/04/2025