Yêu Đương Ở Bệnh Viện Tâm Thần
Giới thiệu truyện
Yêu Đương Ở Bệnh Viện Tâm Thần mở đầu bằng một khung cảnh hỗn loạn đến nghẹt thở tại bệnh viện tâm thần. Hành lang tầng bảy như vỡ òa trong sự hối hả, tiếng bước chân và sự tất bật của các y tá. Dường như chẳng ai để ý đến quyển sách nằm vương vãi trên sàn, thậm chí còn bị dẫm đạp bởi dòng người vội vã.
Giữa sự náo loạn đó, một bác sĩ trẻ mặc áo blouse trắng vội vã bước ra từ phòng 710, chặn đứng một y tá và hỏi dồn dập: “Tiểu Lâm, bệnh nhân phòng 710 đâu?” Câu trả lời vang lên khiến anh sững sờ: “Ở đằng kia ạ! Bác sĩ Phó, mau nhìn kìa! Người đang treo lơ lửo trên đèn chùm chính là bệnh nhân phòng 710!”
Cô y tá trẻ, gần như bật khóc vì lo lắng, giải thích rằng Tiểu Lâm là bệnh nhân mà cô cùng hai đồng nghiệp trực tiếp chăm sóc. Chỉ vì một khoảnh khắc sơ sẩy, Tiểu Lâm đã trốn khỏi phòng và leo lên đèn chùm tầng ba. Tình hình trở nên nghiêm trọng khi dây thắt lưng quần của anh bất ngờ đứt, khiến anh rơi tự do xuống tầng một. Sự bất cẩn này có thể cướp đi mạng sống của Tiểu Lâm, và trách nhiệm hoàn toàn đè nặng lên vai họ.
Phó Thành, sau khi nhét vội cây bút vào túi áo, tiến lại gần lan can. Đúng như lời cô y tá, một bóng người nhỏ bé đang lơ lửo trên đèn chùm tầng ba, rung rinh theo gió như thể chỉ cần một làn hơi nhẹ cũng đủ khiến anh ta rơi xuống. Tiểu Lâm đã trốn chạy từ lâu. Phó Thành cau mày, quan sát một lúc rồi quay người bước nhanh về phía thang máy. Anh không muốn can thiệp, nhưng rồi đành phải làm.
Chủ nhiệm Lưu đã về hưu, và anh được điều từ khoa thần kinh bệnh viện số 2 đến bệnh viện số 3. Anh tiếp nhận hai bệnh nhân từ chủ nhiệm Lưu, và không may, Tiểu Lâm, bệnh nhân phòng 710, lại là một trong số đó. Dường như duyên phận và những rắc rối đã chờ đợi anh tại nơi này, mở ra một câu chuyện đầy bất ngờ và có lẽ là cả những rung động khó ngờ.