Xuyên Nhanh: Nam Chủ Lại Hắc Hóa
Giới thiệu truyện
Xuyên Nhanh: Nam Chủ Lại Hắc Hóa - Câu chuyện về một cô gái xuyên không với nhiệm vụ "dọn đường" cho nam chính. Thay vì giúp anh lên đỉnh cao bằng tài năng, cô lại chọn con đường hy sinh thầm lặng: trở thành bia đỡ đạn cho nam chính, gánh chịu mọi khó khăn từ nam phụ, nữ phụ, để anh có thể ung dung tiến bước.
Nghe có vẻ đơn giản, nhưng có vẻ như kế hoạch "chết quang vinh" của cô đang gặp trục trặc. Hy sinh, cản trở, thậm chí tự biến thành chướng ngại vật lớn nhất… vậy mà cô vẫn còn sống! Bắt đầu nghi ngờ về sự nghiệp "bia đỡ đạn" của mình, cô nằm im chờ nam chính đến “giải thoát”.
Thế nhưng, nam chính lại không đi theo kịch bản. Thay vì kết liễu cô, anh lại ân cần ôm cô lên, đề nghị về nhà và được ăn uống đầy đủ. Đây là chuyện gì? Lật Manh gần như phát điên khi nhận ra nam chính không có ý định giết cô, mà còn… chiều chuộng cô nữa!
Nhưng đừng vội mừng, bởi nam chính của chúng ta đang dần "hắc hóa". Răng nanh lóe lên đầy nguy hiểm, anh ta trêu chọc: "Muốn chết? Ý em là muốn chết trong sự hoan ái sao?". Liệu đây có phải là sự thật hay chỉ là một trò đùa? Một cuộc tình "ngọt ngào" đầy ám ảnh đang chờ đợi Lật Manh phía trước.
Được biết đến như một câu chuyện có yếu tố "hắc hóa", nhưng tác giả khẳng định đây thực chất là một câu chuyện tình ngọt ngào, nơi hai trái tim tìm thấy nhau. Dù có những tình tiết "ngoài ý muốn", cốt lõi vẫn là một tình yêu chân thành và lãng mạn.
Danh sách chương
Truyện liên quan
Quý Phi Lúc Nào Cũng Muốn Được Lười Biếng
Xuyên không hài hước: Nữ chính "cá mặn" ham ăn, ham ngủ vào cung không tranh giành sủng ái mà chỉ muốn lười biếng. Thái tử cao lãnh sẽ "cưng" nàng đến đâu? Đọc ngay để cười thả ga!
Đợi Anh Đến Năm 35 Tuổi
Tình yêu nam-nam xúc động, lay động lòng người về một mối tình đơn phương kéo dài. Chấp nhận, hy sinh và nỗi đau tột cùng, liệu có đáng để đợi chờ đến năm 35 tuổi? Đọc để cảm nhận!
Khi Ánh Dương Mỉm Cười
Khi Ánh Dương Mỉm Cười: Tình yêu không hoàn hảo, đan xen ngọt ngào & cay đắng. Hành trình tìm hạnh phúc đầy thử thách, với những cái giá phải trả. Liệu có xứng đáng?