Chương 137: Thượng cổ luyện tạng sĩ.

26/04/2025 10 8.3
Chương 136: Thượng cổ luyện tạng sĩ.

Không chỉ một mình Võ Văn nhìn ra, ở đây rất nhiều người liền nhận ra. Cả đám đều nhíu mày.

Gã thanh niên áo trắng cười nói:

"Ải đầu tiên của các ngươi, chỉ cần sống sót được trong khu vực này, liền sẽ được thông qua.”

Cả đám ngượi bắt đầu xôn xao, trong bọn họ có nhiều người xuất thân cao quý, biết rõ Linh Cảnh quý trọng thế nào. Đám người này muốn đem xuất vào Linh Cảnh cho bọn hắn, có chuyện tốt như vậy.

Nhưng có một số người thông minh, lưu ý lời nói của thanh niên áo trắng ở chỗ từ sống sót liền nhận ra vấn đề. Linh cảnh này không hẳn là đồ tốt. Chính là tồn tại nguy hiểm.

Có người không nhịn được liền hỏi:

"Đại nhân, có phải nơi này cực kỳ nguy hiểm.”

Thanh niên áo trắng cười nhạt:

“Có nguy hiểm, cũng là có kỳ ngộ, chỉ cần các ngươi vượt qua được, đảm bảo đây là chuyện tốt.”

Có người s·ợ c·hết, khúc cuối muốn rút lui. Gã đội trưởng cảnh ngục lúc này liền xuất hiện bên cạnh, lau qua yết hầu người kia. Ngay lập tức liền có n·gười c·hết.

Gã thanh niên áo trắng lúc này khuôn mặt lạnh lẽo, tán phát ra sát khí nói:

“Ngày hôm qua, ta đã phân phát hết nhân từ cho các ngươi, hôm nay ai không tham gia liền ...c·hết.”

Cả đám ngay lập tức giật mình, không khí trở nên im ắng. Cái c·hết của 1 người liền chấn nh·iếp cả toàn trường. Chỉ có Huyết Đồ là hưng phấn cười lớn: “Giết tốt, g·iết hết đi, g·iết nữa đi...”

Thanh niên áo trắng rơi xuống cạnh Huyết Đồ, nhanh chóng tháo xích đá hắn ta vào bên trong Linh Cảnh.

Sau đó lạnh nhạt nói với đoàn người:

“Được rồi, các ngươi đi vào đi, yên tâm, bên trong không gian rất lớn, nếu các ngươi chạm phải Huyết Đồ, nói rõ các ngươi xui xẻo.”
Cả đám người không dám cãi lời thanh niên áo trắng, lần lượt từng người mang theo tâm trạng lo lắng bước vào Linh Cảnh.

Võ Văn đang suy nghĩ lúc này có nên lựa thời cơ thoát đi không, liền cảm nhận được có 2 cặp mắt đang quan sát lấy hắn, chính là gã đội trưởng cảnh ngục và thanh niên áo trắng. Hắn vội nhắc bản thân bình tĩnh. Thoát đi lúc này liền không dễ dàng. Trước mắt chỉ có thể theo đoàn người vào Linh Cảnh rồi tùy cơ ứng biến.

Rất nhanh cả đám người đã mất hút vào bên trong. Linh Cảnh sau đó liền đóng lại.

Võ Văn sau một lúc rơi xuống mặt đất. Hắn nhìn quanh liền không thấy bóng người nào. Nơi đây quả thật rộng lớn.

Nhìn lại một lần nền đất, Võ Văn nheo mắt. Mặt đất này sao lại kỳ quái. Nó không phải hình thành từ cát, đất. Mà lại có 1 màu xanh của cây cỏ, còn có độ đàn hồi. Thầm hô kỳ quái. Ngay lập tức suy tư tiếp theo nên làm gì.

Diệp Lăng lúc này khẽ rơi ở một nơi khác. Lúc tiếp đất, xác định rõ ràng nơi này. Miệng hắn khẽ nhếch lên tà ý:

“Đây rồi, Thượng Cổ Luyện Tạng Sĩ, quả nhiên là nó.”

Nhìn điệu bộ của Diệp Lăng dường như biết rõ Linh Cảnh này là nơi nào. Vào đây vốn dĩ là mục đích của hắn.

Các thân ảnh cũng lần lượt rơi xuống, cả đám người ngẩn ra.

Cô muội muội Linh Nhi lúc này cũng rơi xuống. Nhìn bên cạnh không thấy ca ca của nàng. Khuôn mặt chợt trở nên điên cuồng nói:

“Ca ca đâu, ca ca, không được, ta phải tìm ca ca.”

Nói rồi liền phóng như bay đi, tốc độ nhanh đến đáng sợ, không giống như tu vi Đại Tông Sư sơ kỳ của nàng ta.

....

Võ Văn lúc này đã phóng người đi xem xét xung quanh. Hắn lúc này đã xác định chắc chắn, nơi này không gian hoàn toàn được tạo thành từ cây cối, chính là nguyên tố Mộc. Toàn bộ thuộc tính khác hắn đều không thấy. Kể cả là nước. Trong không khí cũng không có một gợn gió nào. Vô cùng kỳ quái. May mắn là ở nơi này linh lực của hắn vẫn di chuyển thông thuận.

.....

Tống Ngọc Vũ lúc này cũng đang di chuyển. Hắn muốn tìm kiếm 1 đứa con gái bất kỳ để phát tiết cơn khoái lạc của bản thân. Hắn nghĩ đến Liễu Hạ Hạ. Lúc này không gian xung quanh hắn bỗng trở nên dị biến. Vô số dây leo bỗng nhiên mọc ra, bọn chúng quấn lấy nhau, nhanh chóng nặn thành hình một cô gái, cô gái này dung mạo giống Liễu Hạ Hạ như lột.

Cô gái này nhìn lấy Tống Ngọc Vũ, khẽ cong mị nhãn, thở ra hơi u lan, y phục dần thoát đi. Tống Ngọc Vũ nuốt lấy nước bọt, mắt hiện tà hỏa, không kìm chế được mà lao đến.
.....

Túy Điên Tửu lúc này đang nằm một chỗ. Hắn chính là không muốn di chuyển, mặc kệ tất thảy. Hắn chính là chỉ muốn ở 1 chỗ nhấm nháp lấy rượu ngọn.

Bất chợt lúc này dây leo liên tục mọc ra, nó nhanh chóng tạo thành 1 chiếc bàn lớn, trên bàn từng Vò rượu ngon lần lượt xuất hiện, bốc ra hương thơm ngào ngạt.

Túy Điên Tửu miệng lưỡi khô khốc. Ngay lập tức mắt liền sáng.

....

Thẩm Vạn đang nghĩ được cách nào kiếm được tài phú ở bên trong Linh Cảnh, vô số dây leo nhanh chóng dựng lên thành lầu son, vách ngọc, bên trong lầu, tiền tài, ngọc thạch chất thành núi, Thẩm Vạn hít sâu một hơi, nhanh chóng đi vào bên trong, thần thái hưng phấn cực độ.

......

Huyết Đồ lúc này đang tìm kiếm người để g·iết chóc, cơn say máu của hắn đã dâng đến cực đỉnh. Ngay tức khắc từng sợi dây leo liền biến thành vô số người, già trẻ, lớn bé đều có. Huyết Đồ cười lớn, ngay tức khắc liên tục vung đao, hận không thể 1 đao chém hết thảy mọi thứ.

.....

Diệp Lăng lúc này đầu đội khăn quan, tay cầm quạt xếp, bên dưới xuất hiện vô số người đang ngồi lắng nghe hắn diễn thuyết. Đây cũng là mong ước của hắn, trở thành một thuyết thư. Diệp Lăng càng nói càng hăng, dường như đã quên mất mục đích của mình vào Linh Cảnh.

....

Đỗ Vương lúc này đang ở trong một sòng bài lớn, hắn liên tục ném bạc vào bàn cược, sau đó lại thua cược, hắn lại tiếp tục ném, dường như đã quên mất mình còn bao nhiêu, tiền ở đâu ra, chỉ có sự hưng phấn dần bao trùm lấy hắn.

.....

Liễu Hạ Hạ lúc này đang liên tục nhấp nhô. Bên dưới nàng ta là 1 người đàn ông dần trở nên khô khốc. Ánh mắt nàng ta tàn nhẫn, miệng nàng ta khẽ nói:

"Đàn ông bạc tình trong thiên hạ, tất cả đều phải c·hết.”
.....

Linh Nhi lúc này đang quàng tay ôm lấy 1 người, chính là ca ca của nàng ta. Trên miệng treo nụ cười hạnh phúc. Cả đời này chỉ cần ca ca, nàng ta liền thõa mãn.

.....

Hạ Trung Kiên lúc này cầm kiếm giơ cao lên trời. Bên dưới xuất hiện vô số người khẽ tung hô:

“Minh chủ, Minh chủ, Minh chủ.”

Ánh mắt Hạ Trung Kiên dại ra, hạnh phúc vô cùng tận.

....

Ở ngoài hiện tại lúc này 2 người Ngũ sư huynh và Tam Sư huynh đang cùng nhau đánh cờ.

Ngũ sư huynh lúc này có điều thắc mắc liền hỏi:

“Tam sư huynh, ngươi nói xem, tại sao Thượng Cổ Luyện Tạng Sĩ, phải cần đến tội nhân, sư phụ chưa từng giải thích cho ta điều này.”

Thanh niên áo xám nghe vậy liền cười nói:

“Ngũ đệ, ngươi đã từng nghe đến 7 tội nguyên thủy chưa.”

Thanh niên áo trắng ngẩn ra, nghĩ đến gì đó liền nói:

"Đã từng nghe qua, là tham lam, dâm dục, phàm ăn, phẫn nộ, lười biếng, đố kỵ, kiêu ngạo.”

Thanh niên áo xám khẽ gật đầu, sau đó lại nói:

“Đệ cũng biết toàn bộ tội nhân này đều có thể bộc phát sức mạnh vượt cấp, đệ có biết nguyên nhân tại sao không?”

Gã áo trắng trầm tư một chút, sau đó nhíu mày nói:

“Chẳng lẻ là do tội?”

Thanh niên áo xám mỉm cười:

“Không sai, những kẻ này đối với tội lỗi không phải là áp lực tâm lý, mà chính là động lực và khoái cảm, cũng là cội nguồn sức mạnh của họ.”
8.3
Tiến độ: 100% 153/153 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
26/04/2025