Chương 220: Lạt Mềm Buộc Chặt

05/05/2025 10 9.0
Chương 220: Lạt Mềm Buộc Chặt

...

Mặc dù câu chuyện đã được hắn lược giải rất nhiều, nhưng vẫn khiến tất cả liên tiếp kinh hãi. Ngay cả người đầu gối tay ấp với hắn- Vân Tú, hay cô em gái tinh tế khéo léo Tuyết Yên cũng bị các sự kiện trong quá khứ của chồng, của anh trai làm hết hồn.

Đây cũng là lần đầu tiên Dương Tuấn Vũ nói nhiều như thế, mỗi chỗ mọi người không hiểu, hoặc có lời thắc mắc, hắn đều bình tĩnh giải thích từng chút một.

Mẹ Hương vốn khi biết con rể còn có một đoạn tình cảm như vậy trước con gái mình không khỏi nhìn con gái mình lo lắng. Nhưng thấy Vân Tú nhìn mình cười động viên, bà liền biết mình nghĩ thừa.

Chẳng qua lời của con rể khiến bà, một người nửa đời chỉ quen với đồng rộng, học hành cũng ít được một phen mở mang kiến thức. Bà nghĩ cũng không tưởng tượng được thế giới lại tràn ngập sự kì diệu và ác liệt như thế. Rồi khi nhìn lại còn rể, trong mắt đầy ánh sáng tự hào.

Có điều bản năng làm mẹ vẫn khiến bà bất an khi biết người yêu khi trước của con rể mình không ngờ đang chữa bệnh ở gần đây. Quả thực số phận bi thảm của Minh Châu làm người cổ hủ như bà cũng cảm thấy thương cảm, nhưng động tới hạnh phúc của con gái, bản năng là người làm mẹ vẫn khiến bà hơi khó tiếp nhận.

Chẳng qua bà còn chưa kịp tỏ thái độ, Vân Tú đã cho bà một cái nhìn trấn an, cô nhân lúc mẹ chồng đang hỏi mấy chuyện mà nói nhỏ với mẹ:

- Để cô ấy tới gia đình mình là chuyện con cũng đồng ý. Mẹ. Con hiểu mẹ tất cả là muốn tốt cho con. Nhưng mẹ thử nghĩ xem, không riêng gì chồng con, nếu có một người vì hắn mà có thể hi sinh cả tính mệnh của mình, người đàn ông đó liệu có bỏ mặc cô gái đó được không. Nếu có, chứng tỏ hắn là một kẻ hèn, tuyệt không xứng đáng với tình cảm của cô gái đó.

Mẹ à, người bình thường đã như vậy, chồng con, một người tiền chẳng quan tâm, quyền lực chẳng màng, tài năng ngút trời như thế, tình cảm mãnh liệt như vậy, thì trừ khi anh ấy c·hết nếu không anh tuyệt đối sẽ không để em ấy sống cô độc, hay bị người đàn ông khác chiếm lấy.
Nếu mẹ cứ mạnh mẽ phản đối, anh ấy chỉ thêm khổ sở. Mẹ nghe rồi cũng hiểu, chồng con cố gắng làm tất cả như thế là vì cái gì, anh ấy một ngày nghỉ ngơi cũng không có đã quá khổ cực rồi. Chút nguyện vọng này, mẹ đừng ngăn cản.

Con là con của mẹ, Minh Châu tốt bụng, xinh đẹp sau này cũng là con của mẹ. Mẹ đừng nghĩ cô ấy là người ngoài, hãy nghĩ cô ấy là máu mủ do mình sinh ra là được.

Mẹ Hương nghe con gái nói vậy trong lòng không khỏi kinh ngạc, nhưng rất nhanh bà hiểu. Là phụ nữ có ai không phải là ớt cay? Có ai không muốn độc chiếm người đàn ông của mình. Càng là người phụ nữ tài giỏi, càng thông minh tài trí, tính cách này càng rõ nét.

Vậy mà Tú Tú lại cố gắng động viên minh như vậy, nó có lẽ đã phải đau khổ, suy nghĩ rất nhiều rồi. Mặc dù là người đi trước, đã tới tuổi gần đất xa trời, nhưng bà phải thừa nhận, con gái của mình đã thấu hiểu được rất nhiều điều, cũng lựa chọn được con đường đúng đắn nhất.

Tuấn Vũ, người con rể này mặc dù trăng hoa, nhưng quả thật những người phụ nữ của hắn đều được hắn đối xử hết lòng. Từ câu chuyện của hắn, bà quả thật chỉ thấy hắn liên tục nỗ lực, làm ra những việc nghịch thiên, nhưng bất cứ khi nào có thời gian, hắn đều giành nó cho gia đình và người thân. Một nam nhân sống có tình có nghĩa.

Nhưng theo lời nó nói, Vân Tú đâu chỉ phải chia sẻ hắn cho một cô gái tên Minh Châu, mà trước đó phải nói tới cô gái phương tây xinh đẹp tên Flora, và cả một cô bé nhút nhát giống người Nhật Bản mà bà đã từng thấy- Aiko.

Vân Tú thấy mẹ trừng mắt lườm mình thì lè lưỡi vô cùng đáng yêu, cô đương nhiên biết bà nghĩ tới điều gì.

Mẹ Hương thở dài nói:

- Mẹ biết ý con đã quyết tiếp nhận bọn họ, nhưng nam nhân là kẻ được một bông muốn đánh cả cụm. Tuấn Vũ nó không chủ động lôi kéo nhưng bất cứ đứa con gái nào thấy được tài năng của nó nhất định sẽ bị hút hồn. Con quá chiều nó mà không răn đe thì cẩn thận lại có thêm mấy cô gái nữa chờ con đồng ý qua cửa đấy.
Vân Tú nhún vai tỏ vẻ bất lực:

- Nhiều lúc con cũng nghĩ tới, nhưng sớm đã nhận ra ngăn cản cũng không được. Nếu quả thực anh ấy có thời gian trêu hoa ghẹo liễu thì có khi lại tốt. Con chỉ sợ anh ấy làm việc điên cuồng chẳng có giờ giấc như thế sẽ ảnh hưởng tới sức khỏe thôi.

Nhìn vẻ mặt của con, mẹ Hương cũng không biết làm sao cho phải.

Mặc dù được Vân Tú rào trước, nhưng tới khi Dương Tuấn Vũ tiếp nhận xong dặn dò của cha mẹ hắn, mẹ Hương vẫn cố tình tỏ ra tức giận, mắng té tát cho hắn một trận. Dương Tuấn Vũ biết mình đuối lý, mà cha mẹ hắn cũng cảm thấy có lỗi với nhà thông gia nên cũng không nói giúp hắn. Cuối cùng vẫn là Vân Tú đứng ra xoa dịu, mẹ Hương biết màn giáo huấn cũng nên dừng lại ở đây, chẳng qua tới cuối cùng bà vẫn nhắc nhở hắn:

- Thời đại vua chúa ngày xưa tam thê tứ th·iếp mẹ không cần biết cũng không muốn biết. Hiện giờ là thời hiện đại, con nên hiểu cái Tú nó phải hi sinh thế nào, bao dung ra sao mới đồng ý tiếp nhận một kẻ hoa tâm như con, mà vẫn hết lòng yêu thương con, chăm sóc cho cha mẹ chồng, nuôi dạy con khôn lớn.

Những người kia đều có những đoạn tình cảm sâu đậm với con, con không bỏ được họ, mẹ cũng không nói thêm, nhưng con đừng vì thế mà đối xử tệ bạc với con gái mẹ. Vân Tú nó xứng đáng được một người chồng hết mực yêu thương.

Dương Tuấn Vũ nghe thế cũng biết cuối cùng cũng qua được ải mẹ vợ. Ánh mắt trìu mến khẽ nhìn về phía vợ, thấy cô bĩu môi, hắn mới thầm thở phào nói:

- Con hiểu. Những người khác con yêu thương được, là vợ của con, Vân Tú đương nhiên sẽ được con yêu thương hết mực. Điều này mẹ có thể yên tâm.

Thấy bà thông gia không ngờ lại đồng ý, vợ chồng Giang Tấn rất vui, đồng thời cũng thầm tạ ơn trời, mẹ Lan nhanh nhẹn, mắt thì nhìn bà Hương, nhưng thực chất là nói đệm cho con:
- Bà yên tâm, tôi nhất định giá·m s·át nó. Nếu nó làm Tú Tú chịu khổ, tôi nhất định sẽ đuổi nó ra khỏi cái nhà này.

Dương Tuấn Vũ thấy mẹ nháy nháy mắt, hắn biết mẹ sẽ không thực sự đuổi mình, nhưng hắn cũng không có ý định làm vợ mình đau khổ. Quả thực Minh Châu là người hắn yêu đến c·hết đi sống lại, nhưng Vân Tú lại là người khiến hắn luôn cảm thấy yên lòng nhất mỗi khi nghĩ về cô, nếu không có cô, quả thực hắn dù được Triệu Cơ và Apollo trợ giúp rất nhiều nhưng nhất định không thể đạt tới thành công ngày hôm nay.

Với Vân Tú, hắn vừa hết mực yêu thương, đồng thời cũng vô cùng biết ơn cô, và giữa hai người họ không đơn giản chỉ là vợ chồng, đồng thời con là chiến hữu, là bạn bè của nhau. Tình cảm sâu đậm của họ cũng không cần quá nhiều lời lẽ hoa mĩ để mô tả nữa rồi.

...

Khi mọi đè nén trong lòng suốt bao năm đã được giãi bày trong buổi tối ngày hôm nay, Dương Tuấn Vũ chưa bao giờ cảm thấy nhẹ nhõm, thoải mái tới vậy. Quả thực đối với hắn những thế lực hùng mạnh, những sự việc khủng bố trong tương lai lại không quá khiến hắn lo lắng, cứ hết sức mà làm là được.

Nhưng gia đình lại không phải thế, hắn không muốn mọi người vì hắn mà mâu thuẫn, cha mẹ vì thế mà thất vọng buồn khổ, vợ con biết chuyện rồi xa lánh. Những thứ liên quan tới tình cảm luôn rất khó nắm bắt và tiếp nhận, mặc kệ hắn có thân phận thế nào, năng lực thần kỳ ra sao, nếu không có sự cảm thông và thấu hiểu, hắn có thể sẽ phải đối mặt với nỗi đau khổ nặng nề nhất.

May mắn, thực sự may mắn khi hắn có một người vợ có thể bỏ qua hết thảy mà vẫn yêu thương hắn. Cũng vì chính thái độ của cô mà mọi người mới đi được tới tâm trạng hòa hoãn như vậy.

Nắm chặt tay vợ, Dương Tuấn Vũ thực sự cảm thấy vui mừng khi có một người vợ như cô.

Vân Tú qua chuyện này cũng cảm thấy lòng mình thoải mái hơn rất nhiều. Mặc dù cô đã ngầm đồng ý với chồng, nhưng thái độ của cha mẹ đôi khi không bao dung được như cô. May mắn, may mắn khi mẹ và mọi người trong nhà đều tôn trọng ý kiến của mình, vì cô mà chấp nhận tha thứ cho sự trăng hoa của hắn.

Đương nhiên, việc chia sẻ tình cảm chẳng có người vợ nào muốn. Nhưng cô lại quá yêu người đàn ông này, không muốn vì mâu thuẫn mà tình cảm vợ chồng phai nhạt. Điều này cô không thể chịu đựng được. Cô đồng ý sự lựa chọn của anh, nhưng cô cũng đồng thời cho anh ấy hiểu, Minh Châu có thể hi sinh mạng sống của mình để cứu anh, thì cô, là vợ anh, cô cũng sẵn sàng hi sinh tất cả cho anh.

Đây quả thực là một sự lựa chọn khó khăn, nhưng chính vì điều này, Dương Tuấn Vũ lại càng yêu thương cô hơn trước. Có thể nói, quyết định này của Vân Tú là chính là quyết định đúng đắn nhất và cũng là đáng quý nhất.
9.0
Tiến độ: 100% 230/230 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
05/05/2025