Chương 193: Dưới Ánh Đèn Sân Khấu

05/05/2025 10 9.0
Chương 193: Dưới Ánh Đèn Sân Khấu

Nhà Hàng Tuyết Yên cơ sở số 1 hiện giờ đã mở rộng hơn trước, diện tích đã được tăng thêm ít nhất 20 lần, khi mà các căn hộ xung quanh đều được thu mua lại. Chẳng nói đâu xa, riêng khu vực gửi xe cũng có thể chứa được mấy trăm chiếc ô tô, cũng đủ nói lên sự rộng lớn xa hoa của nó. Đấy cũng là lý do mà cô chọn nơi này để đón tiếp các nhân vật có tiếng tăm.

Sự xuất hiện của chiếc motor TT đời đầu đương nhiên đã hấp dẫn ánh mắt của khá nhiều người, bởi vì giá trị của nó quá kém so với những chiếc ô tô sang trọng, hay những chiếc siêu xe đắt tiền. Phantom, Porsche, Lamborghini, Ferrari, Maybach ... sáng chói mắt xếp ngay ngắn thành hàng.

Việc đột nhiên có một chiếc motor đi đến buổi tiệc sang trọng này khiến ngay cả nhân viên trông xe cũng có phần lúng túng. Mặc dù nơi này bình thường vẫn có nhà đi nhiều loại phương tiện tới ăn, nhưng hôm nay toàn bộ Tuyết Yên cơ sở 1 đã được bao trọn, là sinh nhật của chủ tịch tập đoàn Thịnh Thế đấy, vậy mà lại có người đi một chiếc xe cũ tới, đã vậy còn là motor hai bánh, quả thực không biết nên để vào đâu.

Cũng may, hắn đã được đào tạo chuyên nghiệp, vì thế mặc dù trong lòng bất mãn nhưng lời nói ra vẫn giữ được sự lễ phép cần có.

- Xin hỏi, anh chị tới dự tiệc ạ?

- Đúng vậy.

Dương Tuấn Vũ gật đầu, bắt đầu tháo mũ bảo hiểm xuống.

Bảo vệ nghe vậy thì có chút khó xử, thấy vẻ mặt của hắn như thế, lại nhìn bãi để xe toàn hàng xịn, Dương Tuấn Vũ nhanh chóng hiểu ra vấn đề, hắn cười nói:

- Ngươi anh em, còn chỗ gửi xe không?

- Cái này ...

Hắn gãi đầu tỏ ra lúng túng, Vân Tú thấy thế mày khẽ nhăn lại, cô định lên tiếng thì chồng giơ tay ngăn lại. Anh nói:

- Không lẽ hết chỗ rồi? Tôi thấy phía kia còn chỗ trống, xe cũng không lớn chắc để vừa.

Bảo vệ nghe thấy người ta nói năng thoải mái như thế thì hơi ngại, hắn nhìn quanh một hồi rồi chỉ tay vào bên cạnh phòng bảo vệ, nơi đó là chỗ để xe của đám bảo vệ bọn họ, vốn không phải là chỗ để cho khách.

- Anh để tạm vào đây nhé. Không mất phí đâu, tôi trông hộ anh. Vé của anh đây.

Dương Tuấn Vũ theo hướng tay bảo vệ chỉ thì hiểu ngay, hắn cũng không quan trọng hóa vấn đề, để ở đâu chẳng được, miễn là có chỗ để là được rồi.
- Vậy làm phiền anh.

- Không có gì. Anh chị để tôi dắt xe cho.

Thanh niên bảo vệ hiểu rõ, dù người ta có đi cái gì tới đi chăng nữa thì nhất định đều là người có quen biết hoặc có thiệp mời từ ban tổ chức, cho nên, hắn luôn cư xử lịch sự. Không như ở một số nơi, khi thấy khách tới dự tiệc thì thấy xe đoán người, xe sang thì niềm nở, xe rẻ tiền thì lạnh nhạt coi thường. Nếu sự việc này xảy ra ở chuỗi nhà hàng Tuyết Yên thì chắc chắn sẽ bị đuổi thẳng cổ.

Tới lúc Vân Tú tháo mũ xuống, mái tóc dài bồng bềnh được Dương Tuấn Vũ tỉ mỉ chỉnh lại, hai người dắt tay nhau đi mà tròng mắt cậu thanh niên bảo vệ suýt nữa rớt ra, miệng lắp bắp kinh hãi không nói ra lời.

Ai thì không rõ, nhưng người phụ nữ quyền lực nổi tiếng này thì bảo vệ bọn họ tuyệt đối phải biết. Bởi vì khi gặp người này, đối đãi phải hết sức cẩn thận và chu đáo. Chính vì thế, biển số xe của những chiếc xe cô đi luôn được học thuộc lòng.

Tỉnh lại từ trong kh·iếp sợ, cậu bảo vệ vội vàng chạy đuổi theo, hắn hớt hải liên tục cúi đầu:

- Xin lỗi chủ tịch Tú, tôi không biết là cô. Tôi xin lỗi, ...

Vân Tú xua tay:

- Không sao. Cậu không biết là tôi, nhưng hành xử như vậy cũng coi như chấp nhận được. Được rồi, chuyện này không ảnh hưởng gì tới cậu đâu, nên không phải lo lắng.

Hai người nắm tay nhau rời đi, cậu bảo vệ thì sợ nên chẳng nghĩ tới cô và người đàn ông kia có quan hệ gì với nhau. Còn đối với hắn bây giờ, chiếc motor kia đã là thứ có giá trị nhất trong bãi gara này.

Sự xuất hiện của Dương Tuấn Vũ khiến cho rất nhiều người kinh ngạc, không có lý do gì khác chỉ bởi vì hắn đi cùng Trần Vân Tú, cực phẩm mỹ nhân trong mắt công chúng.

Ngay khi hắn vào cửa, gần như tất cả ánh mắt sau khi nhìn Vân Tú thì đều quăng về phía hắn. Đa phần là bất thiện, một phần là tò mò, chỉ có lác đác vài người là kinh ngạc. Cũng may trong nhà hàng hôm nay cấm quay phim chụp ảnh, nếu không chắc hắn sẽ bị một đám phóng viên chạy tới hỏi thăm. Tuy vậy, cũng chẳng thiếu kẻ tới dò la về thân phận của hắn.

Mặc kệ thái độ của đám ong bướm vo ce xung quanh, Vân Tú công khai nắm chặt tay hắn, vừa lịch sự chào đáp lại những người đi qua, vừa kéo tới vị trí của các vị lãnh đạo.

Buổi tiệc dù còn ít phút nữa mới chính thức bắt đầu nhưng gần như toàn bộ khách đăng ký tham gia đã có mặt đầy đủ.

Vũ Chấn Phong từ xa nhìn thấy cháu gái nuôi đã cười híp mắt nói to nhỏ gì với các lão lãnh đạo bên cạnh. Khi thấy Dương Tuấn Vũ đi theo công khai trước mắt mọi người thì ông cũng lờ mờ đoán được đại khái ý định của hai đứa nên đã mở lời giới thiệu một chút với các vị bên cạnh.
Vân Tú lịch sự chào các vị lãnh đạo, Tuấn Vũ theo cô cũng lên tiếng nói lời khách sáo.

Các vị lãnh đạo không lạ gì với Vân Tú nữa, càng là tò mò về người đã chinh phục được trái tim sắt đá của mỹ nhân, bởi vì sự xuất sắc về rất nhiều mặt của Vân Tú thì bọn họ đã biết, cũng đã thử mai mối với con cháu trong nhà nhưng đều bị cô từ chối lịch sự bằng một nụ cười đúng mực.

Và giờ đây, khi cô công khai xuất hiện với người này thì ai nấy đều rất tò mò. Tuy vậy, từ ánh mắt tự tin, từ phong thái xuất trần, bọn họ đều thầm nghĩ người này rất có ý tứ.

Vũ Chấn Phong cười ha hả phá tan bầu không khí có chút trầm xuống:

- Đều không phải người ngoài, mấy ông còn nhớ tôi từng nhắc tới một vị chiến sĩ dũng mãnh của quân khu tôi chứ?

Một vị có phần hơi mập nghe vậy mắt không khỏi sáng lên:

- Ồ, có phải là cậu thanh niên truyền kỳ đã vượt qua cuộc thi tuyển chọn Quân Đoàn ở vị trí đứng đầu đúng không? Cái lão già ông cứ có dịp là lại mang chuyện đấy ra khoa khoang. Nếu vậy vị này chính là người đó rồi. Bảo sao có thể chinh phục được trái tim của một người xuất sắc như chủ tịch Tú. Thì ra là vậy.

Mọi người nghe vị này nói thế lập tức nhận ra chút gì đó về thân phận của Dương Tuấn Vũ. Coi như đều là người một nhà, không khí có phần thoải mái hơn không ít.

Nhân lúc Vân Tú đang bị các vị lãnh đạo hỏi han một vài chuyện, Vũ Chấn Phong kéo Tuấn Vũ ra một góc khá yên tĩnh, nhìn hắn một lượt rồi hỏi:

- Tốt lắm, tôi cũng nghe được một chút tin tức từ con bé. Trở về là tốt rồi. Mọi việc không có gì khó khăn chứ? Doãn Trung San có tìm cậu không? Hắn thế nào rồi?

Dương Tuấn Vũ hiểu từ “con bé” ý là nói về Vân Tú, sau khi biết quan hệ của hai người trở thành ông ngoại nuôi và cháu gái, hắn cũng mừng cho họ. Bởi vì ngay từ khi gặp Vũ Chấn Phong trong căn nhà tre ở quân khu, hắn đã biết ông là một người rất cô độc.

- Mọi việc tạm thời đều ổn, San tướng quân đang ở chỗ tôi làm khách.

- Ồ. Vậy là tốt rồi.

Vũ Chấn Phong thầm thở phào một hơi, lão cũng không có nhiều bạn chí cốt, một trong số đó chính là Doãn Trung San. Khi nghe tin hắn b·ị t·hương nặng khó qua khỏi, ông đã vô cùng lo lắng, nhưng nếu Dương Tuấn Vũ đã nói nhẹ nhàng như thế thì chứng tỏ bạn của ông ta đã không còn nguy hiểm tới tính mạng nữa rồi.

Đến lúc này Vân Tú đã bước lên sân khấu, ánh đèn chiếu vào càng khiến vẻ đẹp của cô rạng ngời, tiếp đến là giọng nói trong trẻo khiến tất cả mọi người đều bị cuốn hút theo.
- Cảm ơn tất cả các vị đã có mặt trong buổi tiệc chúc mừng sinh nhật lần thứ 38 của tôi. Mặc dù thời gian trôi đi khiến tôi và nhiều chị em chẳng thể vui nổi, nhưng đó là điều chúng ta không thể kiểm soát được.

Nghĩ thông suốt như vậy đã khiến tôi biết trân trọng nhiều thứ trong cuộc sống hơn. Và hôm nay, xin được phép giới thiệu trước mặt tất cả các vị khách quý ở đây, người chồng hết mực thương yêu tôi suốt bao năm qua. Có thể nói, tôi thành công được như ngày hôm nay phần lớn là do anh luôn luôn đứng sau hỗ trợ.

Tất cả mọi người đều ồ lên, trong đầu lập tức liên tưởng tới người thanh niên vừa rồi đi vào cùng Vân Tú, trong lòng đều vang lên dư vị khó nói thành lời. Không ngờ bông hoa đẹp nhất đã có chủ. Mặc dù có rất nhiều lời đồn đoán về người đàn ông đứng sau mỹ nhân này, nhưng cô chưa bao giờ lên tiếng trực tiếp về nó. Không ngờ trong ngày có mặt nhiều vị khách mời đặc biệt như hôm nay, cô ấy lại thẳng thắn giới thiệu người đó.

“Không lẽ là muốn hắn có thêm các mối quan hệ khác để trợ giúp?”

Rất nhiều người thầm nghĩ tới khả năng này, trên mặt có thêm một nét khinh thường một kẻ nam nhân chỉ biết núp dưới váy vợ. Những kẻ tán tỉnh cô chẳng những tỏ ra buồn chán, ngược lại càng cảm thấy một điều bức thiết, đó là giải cứu cô thoát khỏi tên vô dụng đấy.

Dương Tuấn Vũ nghe vợ nói thì khẽ cười bình thản, hắn cũng đã nghĩ tới việc cô nói với mọi người về mối quan hệ của họ, nhưng không nghĩ tới cô lại lên trên sân khấu trung tâm để nói ra những lời này. Đã được gọi tên, hắn đương nhiên sẽ tới.

Trong hàng trăm người đang đứng yên một chỗ, chỉ có Dương Tuấn Vũ chậm rãi di chuyển cho nên ánh đèn lập tức được chiếu về phía hắn.

Theo hướng ánh sáng, mọi người đều nhìn về hắn, trong đám đông thi thoảng vang lên những hồi đồn đoán về đủ điều về hắn. Với sức mạnh hiện giờ của Dương Tuấn Vũ, hắn chẳng khó để biết được họ đang nói những gì, nhưng mấy lời sáo rỗng đó hắn chẳng rỗi hơi mà đi quan tâm.

Ngay khi hắn tới bên rìa sân khấu, Vân Tú lập tức đi tới tình tứ nắm tay hắn dẫn ra.

Dương Tuấn Vũ đứng bên cạnh cúi đầu chào mọi người, ánh mắt bình thản quan sát bên dưới.

Người tinh ý sẽ nhận ra phong thái đặc biệt của hắn, người hận ý chỉ nhìn thấy sự ti tiện của hắn.

- Cảm ơn tất cả mọi người hôm nay đã không quản đường xá xa xôi tới tham dự bữa tiệc sinh nhật của vợ tôi. Chúc mọi người một buổi tối vui vẻ và ý nghĩa. Âm nhạc, có thể lên rồi.

Nhóm nhạc cụ nghe vậy có chút ngẩn người, nhưng nghĩ tới thân phận hiện tại của hắn thì lập tức làm nhiệm vụ của mình. Đừng nghĩ lời của người lạ mặt này không là gì, trước mặt mọi người mà không cho hắn chút mặt mũi thì chủ tịch Tú không vui mà như vậy thì coi chừng mình sẽ lập tức bị quản lý đuổi thẳng cổ.

Sau hàng loạt diễn biến tâm lý phức tạp của nhóm nhạc cụ, cuối cùng nhạc đã được phối lên, không gian nhanh chóng tràn đầy thứ âm nhạc nhẹ nhàng thoải mái.

Hai vợ chồng cứ như vậy dắt tay nhau đi xuống, chỉ có họ mới biết trong lòng mình vui tớ mức nào. Chỉ một phút đồng hồ ngắn ngủi được nói ra như vậy thôi, nhưng ý nghĩa của nó khiến cả hai đều cảm thấy thực sự hạnh phúc.

Nếu nói đúng ra, Vân Tú và Dương Tuấn Vũ, hai người còn chưa chính thức tổ chức lễ cưới. Ngày đó trước khi hắn m·ất t·ích, bọn họ cũng chỉ mới tổ chức lễ đính hôn mà thôi. Nhưng vì tình cảm sâu đậm, vì cha mẹ hai bên đã sống chung một nhà, vì sự xuất hiện của thiên thần nhỏ Gia Hân đã giúp hai trái tim thực sự được hòa làm một.

Sự xuất hiện trước mặt mọi người có danh tiếng trong ngày hôm nay, chẳng khác nào một lời công khai quan hệ vợ chồng chính thức của bọn họ.
9.0
Tiến độ: 100% 230/230 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
05/05/2025