Chương 191: Sinh Nhật Vợ

05/05/2025 10 9.0
Chương 191: Sinh Nhật Vợ

Không chỉ dừng lại ở vẻ bề ngoài hoa mĩ, SPA khiến thế giới thực sự chấn động bởi cách mà nó đào tạo. Tại đây, bạn rất khó để tìm được một người giáo viên thực sự, vì tất cả các tiết dạy và lời giảng đều thông qua các hệ thống loa.

Có hai hệ thống loa chuyên biệt.

Một hệ thống loa công cộng sử dụng trong các tiết học chung, các hoạt động tổ đội nhóm, khi có sự tham gia của nhiều người.

Một hệ thống loa cá nhân dùng với mục đích truyền đạt kiến thức thích hợp cho từng cá nhân, là thứ sẽ tạo ra nhận thức khác biệt phù hợp với năng lực của từng người.

Mới đầu, các học viên sẽ hơi khó khăn trong việc không có người trực tiếp kèm cặp, nhưng sau một thời gian ngắn, cái tôi cá nhân của những người được cho là có siêu năng lực này sẽ khiến họ nhanh chóng thích nghi.

Đương nhiên, một học viện không thể thiếu đội ngũ quản lý và hỗ trợ - MST (Management and Support Team) việc này vừa khéo tạo điều kiện cho các thành viên của DE có thêm một việc làm. Biết đâu, thông qua quá trình quan sát, họ lại tìm được đệ tử thích hợp của mình.

Việc xuất hiện của MST ngoài duy trì trật tự ổn định nên có của một trường học, nó còn giúp các học viên gặp vấn đề khó khăn về thân thể (như thiếu tay chân, khiếm thính, khiếm thị, ...) nhận được sự hỗ trợ tốt nhất.

Tại SPA, sự công bằng giữa mọi học viên được đặt lên hàng đầu. Vì thế, cách hành vi phân biệt giới tính, sắc tộc, tôn giáo, hay tình trạng thân thể đặc biệt của bạn học khác sẽ bị phạt cực kỳ nặng. Cao nhất có thể đuổi học và phải đối mặt với luật h·ình s·ự.
Tài thường đi kèm với tật, những người có sức mạnh thường dễ sinh lòng khinh miệt người khác, bởi vì quá khứ họ rất có thể đã bị mọi người xung quanh chế giễu, coi thường. Vì thế, cái quan trọng nhất Dương Tuấn Vũ hướng tới không chỉ là tài năng mà bọn họ phát triển được sau khi vào SPA, mà chính là thái độ làm người chuẩn mực. Một chiến binh giỏi, một người lãnh đạo tốt, hay một anh hùng sẽ không được có tư tưởng lệch lạc.

Tuy vậy, hắn cũng hiểu rõ, rất khó để tất cả bọn họ sau khi tốt nghiệp sẽ luôn là người lương thiện. Một trong số đó sẽ biến chất. Và tương lai chờ đón loại người này chính là sự diệt vong. Bởi vì, trong bóng tối xung quanh họ, sẽ có vô vàn những tồn tại cực kì kinh khủng, mà nếu ngông cuồng, chúng sẽ phải trả giá.

Vì sự đặc biệt của SPA, bọn họ sẽ tuyển sinh tất cả các thời điểm trong năm, không giới hạn độ tuổi, chỉ cần người đó đạt tiêu chuẩn thì trong một thời gian ngắn sẽ được nhận vào học. Và ở phía Thịnh Thế cũng sẽ hỗ trợ đăng ký nhập cư, cùng tạm trú cho các học viên từ mọi miền thế giới.

Như vậy, Thịnh Thế đã bao quát toàn diện ngành giáo dục, từ người bình thường cho tới người có năng lực đặc biệt, bởi vì, ngoài SPA, chính họ thời gian trước đã thành lập một hệ thống đào tạo từ bậc mẫu giáo tới đại học. Từ đó có thể nhận thấy, cá nhân Dương Tuấn Vũ nói riêng và Thịnh Thế nói chung đều rất chú trọng vào việc đào tạo con người.

Nhưng chắc chắn có người sẽ đặt ra câu hỏi là tại sao hắn lại làm như vậy?

Câu trả lời đơn giản là do hắn có một siêu máy tính tới từ thế kỷ 22 và một kho tàng kiến thức từ Apollo ban tặng. Nhờ đó, hắn nhận ra ngoài vũ trụ có rất nhiều sự sống tiến bộ, sở hữu sức mạnh hoàn toàn vượt trội bậc tiến hóa của con người ở thời điểm hiện tại. Và nếu hắn đã biết mà im lặng không làm gì đó, thì thực sự có lỗi cho những thế hệ sau này.

Con người đã tới lúc phải bước lên một bậc tiến hóa tiếp theo.

Và hắn hi vọng mình có thể là người tạo ra cú hích ấy.

Có thể thấy, Dương Tuấn Vũ không chỉ dừng lại ở việc đẩy mạnh tốc độ phát triển khoa học kỹ thuật, hắn còn thôi thúc chính những người làm chủ thứ khoa học kỹ thuật ấy phải tiến bộ không ngừng nghỉ. Chỉ khi làm được như vậy, mọi việc mới trở nên không quá muộn. Bởi vì theo như Poseidon nói, bên ngoài vũ trụ vô tận kia đang tồn tại một chủng tộc quái vật vô cùng đáng sợ tên Egas, giống loài có thể đem đến sự diệt vong cho Trái Đất bất cứ lúc nào.
...

Hôm nay là một ngày hiếm hoi Dương Tuấn Vũ rảnh rỗi. Thực ra hàng tá công việc vẫn đang đắp đống chờ hắn giải quyết, nhưng sinh nhật của vợ thì không thể vắng mặt được.

Vân Tú cũng tự cho mình một ngày nghỉ, nữ chủ tịch Thịnh Thế đã dậy từ rất sớm để cùng chồng và con gái đi chợ mua đồ về nấu một bữa cơm gia đình đúng nghĩa. Vốn dĩ cô muốn tổ chức tiệc tại gia vào buổi chiều tối, nhưng đành phải xếp vào buổi trưa, vì 18 giờ hôm nay, cô còn có một buổi tiệc lớn tại nhà hàng Tuyết Yên số 1.

Sở dĩ cô không thể hủy bỏ là do, nó đã trở thành một buổi gặp mặt của rất nhiều những nhân vật nổi tiếng ở mọi lĩnh vực, từ chính trị, kinh tế, văn hóa, du lịch... cả trong nước lẫn ngoài nước. Cô không muốn biến ngày sinh nhật của mình trở thành nơi để tiến hành các buổi thương thảo, nhưng phận người nổi tiếng, đặc biệt cô lại là người cầm bánh lái của con thuyền khổng lồ mang tên Thịnh Thế, đã không cho phép cô có thể thoải mái làm theo ý mình.

Chính vì lẽ đó, buổi chúc mừng sinh nhật cùng gia đình nhỏ sẽ được diễn ra vào buổi trưa ngày hôm nay. Ban đầu thì có chút buồn, nhưng khi mở cửa ra bắt gặp một lớn một nhỏ váy áo đầy đủ đang đứng đợi, thì lòng cô hoàn toàn trở nên rất vui vẻ.

Gia đình ba người đều mặc bộ đồng phục màu trắng, trước ngực áo in hình ba con thỏ trong phim hoạt hình mà Hân Hân rất thích xem. Có thỏ bố, thỏ mẹ, và thỏ con xinh xắn đang tranh nhau ăn một củ cà rốt.

Không thể không nói, người đẹp mặc gì cũng đẹp. Gia đình ba người dù dùng đồ bình dân nhưng khi mặc lên vẫn khiến mọi người đi đường nhìn ngó, các bác bán đồ trong chợ khen nức nở.
Hân Hân ngồi lên cổ cha, bàn tay nhỏ chỉ trỏ khắp nơi. Ngày thường con bé ít được tham gia các buổi chợ búa như vậy, bởi vì các nguyên liệu đã được nhân viên của Nhà hàng mang tới tận nơi, tất cả đều là đồ qua kiểm duyệt kỹ càng.

Chỉ có hôm nay là khác, Vân Tú nói muốn tìm lại cảm giác hồi nhỏ cô cùng mẹ đi chợ, nên bọn họ mới hào hứng như vậy.

Nhìn vợ rồi lại nhìn con, Dương Tuấn Vũ nở nụ cười thực sự thoải mái. Nghĩ cũng đã lâu rồi không cùng mẹ đi chợ, hình như từ hồi còn học cấp 3, tới giờ cũng ngót nghét gần chục năm trôi qua rồi. Tóc mẹ đã điểm bạc, tóc cha đã hoa râm khắp đầu, mọi người đều đã già đi, thời gian còn bao lâu khó mà nói trước, Dương Tuấn Vũ chợt thấy mình nợ gia đình quá nhiều.

Đôi lúc hắn tự nghĩ, nếu Triệu Cơ không xuất hiện và Apollo không chọn hắn làm truyền nhân, thì có lẽ hắn đã có một cuộc sống bình dị như bao người. Nhưng rất nhanh suy nghĩ đó bị hắn đá ra khỏi đầu, bởi vì dù có bận rộn tới đâu, khi trở về thấy cha mẹ được sống là chính mình, vợ được thể hiện hết tài năng, con gái được lớn lên trong điều kiện đủ đầy, hắn vẫn thấy như vậy là tốt nhất.

Thử nghĩ nếu Triệu Cơ lọt vào tay một kẻ ác, hay sức mạnh Apollo bị một thứ quỷ dữ hấp thu, thì có lẽ thế giới chẳng thể yên bình, và đồng bào cả nước liệu có được một Thịnh Thế thứ hai nhiệt tình giúp đỡ, ra sức phát triển đất nước, dân tộc?

Số phận là thứ gì đó rất thần kỳ, bạn không được chọn trò chơi, nhưng cách chơi như thế nào là do bạn quyết định.

- Ba ơi, con muốn cái kia.

Tiếng nói ngân vang của Hân Hân kéo Dương Tuấn Vũ khỏi thế giới nội tâm, hắn nhìn hướng theo ngón tay nhỏ nhắn thì phát hiện một ông lão đang nặn tò he.

Tò he là một loại đồ chơi dân gian thời xưa của trẻ em Việt Nam. Ngày nay, nặn tò he là một nét văn hóa dân gian ở các vùng quê Việt Nam, đặc biệt là Bắc Bộ. Ban đầu, tò he được dùng để cúng lễ, nên chúng thường có hình thù các con vật như công, gà, trâu, bò, lợn, cá... vì vậy, người ta gọi sản phẩm này là "đồ chơi chim cò".

Sản phẩm này có màu sắc tương đối giống đồ thực và có pha thêm chút đường nên có thể ăn được. Về sau, sản phẩm được gắn vào một chiếc kèn ống, ở đầu kèn có quét chút mạch nha, khi thổi phát ra âm thanh "tò te" thế nên có lẽ người ta gọi là "tò te" sau này nói lái thành "tò he".

Nguyên liệu của tò he là bột gạo có trộn ít nếp theo tỉ lệ 10 phần gạo, 1 phần nếp (sẽ cần phải cho thêm nhiều nếp để giữ được độ dẻo của sản phẩm nếu thời tiết nóng, hanh khô) trộn đều, ngâm nước rồi đem xay nhuyễn, luộc chín và nhào nhanh tay. Sau đó, người ta nắm bột lại thành từng vắt và nhuộm màu riêng từng vắt. Bốn màu cơ bản là vàng, đỏ, đen, xanh.

Trước đây, người ta sử dụng màu có nguồn gốc từ thực vật và đun sôi với một ít bột: màu vàng làm từ hoa hòe hoặc củ nghệ, màu đỏ từ quả gấc hoặc dành dành, màu đen thì đốt rơm rạ hoặc dùng cây nhọ nồi, màu xanh lấy từ lá chàm hoặc lá riềng. Các màu sắc trung gian khác đều được tạo từ bốn màu này. Bây giờ, người ta chuyển sang sử dụng màu thực phẩm công nghiệp vì tiện ích của nó, nhưng lại làm giảm đi tính an toàn thực phẩm của tò he.
9.0
Tiến độ: 100% 230/230 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
05/05/2025