Chương 174: Che Giấu
05/05/2025
10
9.0
Chương 174: Che Giấu
Bởi vì hiệu ứng TT-One quá lớn khiến các chuyến bay và tàu thuyền trong cả tháng đều hết vé cả hai chiều, nên Dương Tuấn Vũ bất đắc dĩ phải đi xe qua cửa khẩu phía Bắc rồi tìm chuyến bay đi tới Đức. Quãng đường tuy hơi lòng vòng nhưng cuối cùng vẫn là tới được nơi cần tới.
Hắn không giấu giếm sự xuất hiện của mình với người bạn cũ, hắn chọn điểm dừng chân tại Direkt Wolfsburg, một khách sạn cách nhà máy của tập đoàn Volkswagen chỉ chừng 400m, rồi liên lạc với Katherine.
Sau khi biết thân phận thật của cô, Dương Tuấn Vũ sau bao nhiêu lâu vẫn chưa hết kinh ngạc. Hắn có nằm mơ cũng chẳng ngờ một người bạn mà hắn quen ngẫu nhiên khi qua Bentley làm ăn, một đối tác làm ăn thông minh xinh đẹp, lại chính là Artemis, người quan trọng nhất của thần Apollo.
Bởi vì trái tim mà hắn nắm giữ khiến quan hệ của hai người trở nên khá vi diệu. Nhưng Dương Tuấn Vũ biết, dù vi diệu thế nào thì người mà Artemis chỉ có một, đó là chồng cô – Apollo. Cho nên, mặc cho hắn có trái tim của vị thần này, nhưng anh ta là anh ta, hắn là hắn, Artemis sẽ không vì thế mà nảy sinh tình yêu với mình.
Là bạn cũng tốt, chỉ sợ sau khi phát hiện bí mật ấy Artemis sẽ cắt đứt mọi quan hệ bạn bè, mà sự hợp tác giữa hai tập đoàn Volkswagen và Thịnh Thế ngày càng giảm xuống trên nhiều phương diện chứ không chỉ là một mặt hàng xe ô tô như lời Vân Tú che giấu, đã nói lên phần nào điều này.
Apollo đ·ã c·hết là điều cô ấy chắc chắn phải rõ hơn ai hết, nhưng dù là thần đi nữa thì vẫn mang hình hài con người, họ đều có trái tim, đều có tình yêu. Mà tình yêu thì đôi khi mù quáng. Nếu cảm thấy gặp hắn khiến cô đau khổ mà nhớ về người chồng đã q·ua đ·ời, thì việc lựa chọn né tránh hắn là điều dễ hiểu.
Sức mạnh của một vị thần Dương Tuấn Vũ không rõ là tới mức nào, bởi vì ngày đó gặp Hades hắn tới một góc áo cũng không thể chạm tới, dù cố gắng ra sao cũng chỉ như một đồ chơi trong tay kẻ đó. Mặc dù sau đó, Apollo bằng cách nào đó, dùng chút thần trí còn lại điều khiển cơ thể hắn vượt qua nguy hiểm, và có lẽ được Artemis tương trợ đưa hắn còn sống rời đến Nam Cực, nhưng chút ký ức chiến đấu với Hades trước khi bị mất quyền làm chủ thẩn thể vẫn giúp hắn hiểu khoảng cách sức mạnh giữa hai bên là quá lớn.
Ban đầu hắn nghĩ đó là sức mạnh cấp Đế, nhưng khi chính mình lên được cấp độ này, hắn chợt nhận ra thứ sức mạnh có thể hủy diệt đất trời kia còn cao hơn nhiều lắm. Vì thế, khi xuất phát, hắn mới căn dặn đám người Diệt Thiên không nên làm trò xằng bậy để khiến mối quan hệ vốn dĩ đã khó qua lại giữa hắn và Katherine hóa thành bọt nước.
Ngồi kiên nhẫn chờ đợi trong khách sạn, Dương Tuấn Vũ thấy lòng bồn chồn có chút không yên. Nếu được sự giúp đỡ của Katherine, đừng nói là Sói Xám có một tên cấp Đế, cho dù có thêm vài tên thì cũng dễ dàng bị nhổ sạch tận gốc.
Nhưng dường như các vị Thần ở Trái Đất này không phải muốn làm gì cũng được, họ nhiều khả năng phải chịu ước thúc gì đó, nếu không tại sao vẫn im hơi lặng tiếng, giả vờ làm người bình thường?
Katherine chính là như thế, đồng hành cùng cô một vài cuộc chiến, hắn cảm nhận rõ cô đều chỉ ra tay có chừng mực. The Night nhiều lần rơi vào hiểm cảnh, b·ị t·ruy s·át cũng chẳng ít, nhưng chưa từng thấy cô thực sự để lộ ra bao nhiêu sức mạnh. Nếu là một vị Thần, đáng lẽ với quyền uy và lòng tự tôn cao, bọn họ sẽ không chịu nổi cảm giác bị người ta đuổi g·iết đâu.
Càng nghĩ hắn càng thấy rối, nhưng muốn thế nào cũng phải đợi cô ấy đồng ý gặp đã.
Càng lo sợ điều gì, điều đó càng dễ xảy ra.
Đúng như dự kiến xấu nhất của hắn, Katherine không chịu ra mặt.
Dương Tuấn Vũ sau khi nhận được một cú điện thoại chỉ có một từ “Không!” hắn chỉ biết nhếch miệng cười khổ.
Mà thôi, cô ấy đã không muốn gặp hắn cũng chẳng ép. Hắn sẽ tự giải quyết chuyện của mình. Nghĩ đi nghĩ lại, bắt cô ấy đi cứu một người phụ nữ của hắn, quả thật có chút xát muối vào tim. Dù cho hắn không phải là Apollo, nhưng trái tim hắn lại là của người.
Có điều hắn không nghĩ tới, khi sắp xếp xong hành lý chuẩn bị trở về, Alethea lại xuất hiện. Tuy đều trong nhóm The Night, nhưng hắn chỉ có quan hệ thân thiết với Flora, Lau, Leo và Doris, còn lại Raymond, Ryder coi như tạm được, còn Stranger và cô nàng Alethea này lại đặc biệt ít tiếp xúc.
Lần này cô đích thân tới, không biết là có việc gì. Hắn nhớ lại thì thấy cô ả và Katherine là quan hệ chị em thân thiết, không lẽ là vì Katherine mà tới chuyển lời.
Dù sao đều là bạn, Dương Tuấn Vũ vui vẻ tiếp đón, Alethea vẫn đẹp như thế, chỉ là cô vẫn luôn giữ một khoảng cách nhất định với người xung quanh, ngay cả với các thành viên The Night ban đầu, hắn chỉ thấy cô nói chuyện nhiều với Katherine và Flora. “Không lẽ cô ta là l·esbians?” Trong đầu hắn nảy ra suy nghĩ tà ác.
Alethea nào biết đối phương chỉ thông qua vài điều xằng bậy mà lại chụp cho cô cái mũ đ·ồng t·ính, cô nhìn người con gái phía sau Dương Tuấn Vũ, miệng hơi nhếch lên:
- Chị em của tôi, Elise vẫn sống tốt chứ?
Rin nghe thấy thế mặt trở nên buồn bã, tay chân có chút luống cuống, Dương Tuấn Vũ nhìn cô ta nhướng mày, hắn gật đầu:
- Vợ tội vẫn tốt. Gia đình hạnh phúc. Cảm ơn cô đã quan tâm.
- Ồ. Cậu cũng không tồi, lại khiến Elise chấp nhận chia sẻ tình cảm thêm với một cô gái nữa.
Dương Tuấn Vũ có chút khó chịu, chữ “nữa” mà cô cố tình kéo dài kia rõ ràng đang châm biếm cả Flora. Nghe từ giọng điệu ấy, có lẽ mối quan hệ của cô ta với Flora đã không còn thân thiết như trước nữa.
Chẳng rõ vì sao đối phương lại tới đây để châm chọc mình, hắn có chút không vui nói:
- Không biết vì sao hôm nay chị lại “tiện” đường tới đây thăm hỏi tôi vậy?
Dương Tuấn Vũ nhấp một ngụm cà phê, chữ “tiện” mà hắn nói không rõ là tiện đường hay ti tiện.
Alethea giống như hiểu ra hàm ý câu hỏi của hắn, ánh mắt thoáng nét tức giận nhưng rồi rất nhanh biến mất. Cô cười nhạt:
- Cũng chẳng tiện đường gì. Tôi tới để nói thẳng cho cậu rõ: “Đừng Mơ Tưởng Tới Selena.”
Dương Tuấn Vũ chính thức bực mình, hắn phẩy tay:
- Tôi có mơ tưởng hay không cũng là chuyện của tôi với cô ấy, không liên quan gì tới chị. Dù có là chị em ruột thịt đi nữa cũng không thể can thiệp vào chuyện này. Huống hồ hai người còn chẳng có quan hệ huyết thống gì, chị càng không có tư cách lên mặt dạy đời tôi.
- Cậu ... Tốt. Nể tình bạn cũ, đừng khiến tôi trở mặt.
- Thì ra đấy là chị đã nể tình bạn cũ rồi, nếu không thì thế nào?
Dương Tuấn Vũ tức giận, hắn xưa nay không có thói quen đánh phụ nữ, nếu đổi lại là một tên khác nói ra điều này e rằng bây giờ kẻ đó đã bay ra ngoài cửa rồi.
Nhưng hắn không ngờ Alethea lại nổi điên lên, cô nhìn hắn lạnh lẽo:
- Nếu cậu làm con bé đau khổ thêm nữa, tôi sẽ GIẾT cậu.
Sau câu nói của cô, phía ngoài đột nhiên xuất hiện sáu thân ảnh, sát khí trong người tỏa ra nhắm thẳng vào Alethea, Vio mở miệng:
- Chủ tử, người này ...
Dương Tuấn Vũ hiểu họ định nói gì, hắn phất tay ra hiệu cho bọn họ lui xuống, tuy có chút lo lắng nhưng đám Vio cũng không dám kháng lệnh mà rời đi. Alethea nhìn theo cười khinh miệt:
- Đều là cấp Vương, coi như không tồi.
Dương Tuấn Vũ nheo mắt im lặng, không phải hắn sợ, mà hắn đang nghĩ vì sao cô ta lại bảo vệ Katherine như vậy? Không lẽ cô ta biết bí mật của Katherine.
Chuyến đi tới Đức này coi như chẳng thu hoạch được gì rồi, hắn thở dài, lòng có chút mất mác, không nghĩ rằng The Night vui vẻ trước đây giờ lại có bộ dáng như vậy. Bảo sao khi tới hắn đã gửi tín hiệu đặc biệt của đội đi, nhưng không nhận được sự phản hồi nào. Trừ Leo và Doris báo đang có việc gấp cần xử lý, hẹn hắn thời gian tới gặp lại, Flora thì chưa trả lời, nhưng kết nối giữa hai người vẫn tốt, nên hắn không quá lo lắng. Còn những người khác một chút phản hồi cũng không có, khác hẳn với ngày xưa, chỉ cần hắn có lời, mọi người ít nhiều đều vui vẻ đáp lại.
Dương Tuấn Vũ thở dài, từ cử chỉ không chút sợ hãi của cô ra khi bị 6 cao thủ cấp Vương nhắm vào, tuy bọn họ gần đây mới được hắn hỗ trợ đột phá, cấp Vương ở Zero đã đủ xưng bá một phương, nhưng trong mắt Alethea lại chẳng thấy có một chút cảm giác bất an nào.
Hắn giờ mới biết mình đã đánh giá quá đơn giản các thành viên The Night rồi. Có lẽ không chỉ Katherine, một vị Thần cố tình che giấu sức mạnh thật sự, ngay cả những người khác, cũng đều có bí mật riêng của mình, mà ả Alethea đang ngồi trước mặt hắn chính là một trong số đó.
- Cô nghĩ nhiều rồi, Ralph tôi xưa nay chưa từng ép buộc tình cảm của bất cứ người con gái nào. Họ đến với tôi đều là do duyên phận. Nếu bản thân Katherine không muốn gặp tôi thì vĩnh viễn sẽ không gặp lại, điều đó cô có thể yên tâm. Tốt rồi, nếu cô muốn ở lại làm khách tôi sẽ tiếp đãi chu đáo, còn không thì ...
Alethea gật đầu ngắt lời:
- Không cần. Chỉ mong cậu có thể giữ được lời hứa đấy là đủ rồi. Chào. Không cần tiễn.
Nói xong, cô đứng dậy, quay đi thẳng.
Rin đứng sau nhìn theo thì bị Dương Tuấn Vũ kéo xuống ngồi vào lòng, hắn vỗ lưng cô nói:
- Ngốc. Sao phải sợ cô ta? Chỉ cần sống vì mình và người mình quan tâm, còn lời nói của những kẻ khác chẳng đáng phải để trong lòng. Anh hiểu Vân Tú, cô ấy đã nói cho em cơ hội thì nhất định sẽ để em có một gia đình. Chỉ là chuyến đi này coi như bỏ. Về thôi, nơi này đã chẳng có gì phải lưu luyến nữa rồi.
Hắn nhìn ra cửa hạ lệnh:
- Sắp xếp hành lý, 5 phút nữa chúng ta đi. Ngài Josephone, Doris có vẻ đang không ở tại Châu Âu, à không ở gần đây, đợi khi khác tôi dẫn lão tới gặp tộc nhân của mình.
- Cũng không vội, bên ngoài này có khá nhiều tồn tại thú vị, ta muốn nhìn ngó một chút trước khi dồn tâm huyết cho đứa nhỏ mà ngươi nói. Ngươi yên tâm, ta sẽ không làm thứ gì ngu ngốc đâu.
- Ồ, tùy ngài.
Bởi vì hiệu ứng TT-One quá lớn khiến các chuyến bay và tàu thuyền trong cả tháng đều hết vé cả hai chiều, nên Dương Tuấn Vũ bất đắc dĩ phải đi xe qua cửa khẩu phía Bắc rồi tìm chuyến bay đi tới Đức. Quãng đường tuy hơi lòng vòng nhưng cuối cùng vẫn là tới được nơi cần tới.
Hắn không giấu giếm sự xuất hiện của mình với người bạn cũ, hắn chọn điểm dừng chân tại Direkt Wolfsburg, một khách sạn cách nhà máy của tập đoàn Volkswagen chỉ chừng 400m, rồi liên lạc với Katherine.
Sau khi biết thân phận thật của cô, Dương Tuấn Vũ sau bao nhiêu lâu vẫn chưa hết kinh ngạc. Hắn có nằm mơ cũng chẳng ngờ một người bạn mà hắn quen ngẫu nhiên khi qua Bentley làm ăn, một đối tác làm ăn thông minh xinh đẹp, lại chính là Artemis, người quan trọng nhất của thần Apollo.
Bởi vì trái tim mà hắn nắm giữ khiến quan hệ của hai người trở nên khá vi diệu. Nhưng Dương Tuấn Vũ biết, dù vi diệu thế nào thì người mà Artemis chỉ có một, đó là chồng cô – Apollo. Cho nên, mặc cho hắn có trái tim của vị thần này, nhưng anh ta là anh ta, hắn là hắn, Artemis sẽ không vì thế mà nảy sinh tình yêu với mình.
Là bạn cũng tốt, chỉ sợ sau khi phát hiện bí mật ấy Artemis sẽ cắt đứt mọi quan hệ bạn bè, mà sự hợp tác giữa hai tập đoàn Volkswagen và Thịnh Thế ngày càng giảm xuống trên nhiều phương diện chứ không chỉ là một mặt hàng xe ô tô như lời Vân Tú che giấu, đã nói lên phần nào điều này.
Apollo đ·ã c·hết là điều cô ấy chắc chắn phải rõ hơn ai hết, nhưng dù là thần đi nữa thì vẫn mang hình hài con người, họ đều có trái tim, đều có tình yêu. Mà tình yêu thì đôi khi mù quáng. Nếu cảm thấy gặp hắn khiến cô đau khổ mà nhớ về người chồng đã q·ua đ·ời, thì việc lựa chọn né tránh hắn là điều dễ hiểu.
Sức mạnh của một vị thần Dương Tuấn Vũ không rõ là tới mức nào, bởi vì ngày đó gặp Hades hắn tới một góc áo cũng không thể chạm tới, dù cố gắng ra sao cũng chỉ như một đồ chơi trong tay kẻ đó. Mặc dù sau đó, Apollo bằng cách nào đó, dùng chút thần trí còn lại điều khiển cơ thể hắn vượt qua nguy hiểm, và có lẽ được Artemis tương trợ đưa hắn còn sống rời đến Nam Cực, nhưng chút ký ức chiến đấu với Hades trước khi bị mất quyền làm chủ thẩn thể vẫn giúp hắn hiểu khoảng cách sức mạnh giữa hai bên là quá lớn.
Ban đầu hắn nghĩ đó là sức mạnh cấp Đế, nhưng khi chính mình lên được cấp độ này, hắn chợt nhận ra thứ sức mạnh có thể hủy diệt đất trời kia còn cao hơn nhiều lắm. Vì thế, khi xuất phát, hắn mới căn dặn đám người Diệt Thiên không nên làm trò xằng bậy để khiến mối quan hệ vốn dĩ đã khó qua lại giữa hắn và Katherine hóa thành bọt nước.
Ngồi kiên nhẫn chờ đợi trong khách sạn, Dương Tuấn Vũ thấy lòng bồn chồn có chút không yên. Nếu được sự giúp đỡ của Katherine, đừng nói là Sói Xám có một tên cấp Đế, cho dù có thêm vài tên thì cũng dễ dàng bị nhổ sạch tận gốc.
Nhưng dường như các vị Thần ở Trái Đất này không phải muốn làm gì cũng được, họ nhiều khả năng phải chịu ước thúc gì đó, nếu không tại sao vẫn im hơi lặng tiếng, giả vờ làm người bình thường?
Katherine chính là như thế, đồng hành cùng cô một vài cuộc chiến, hắn cảm nhận rõ cô đều chỉ ra tay có chừng mực. The Night nhiều lần rơi vào hiểm cảnh, b·ị t·ruy s·át cũng chẳng ít, nhưng chưa từng thấy cô thực sự để lộ ra bao nhiêu sức mạnh. Nếu là một vị Thần, đáng lẽ với quyền uy và lòng tự tôn cao, bọn họ sẽ không chịu nổi cảm giác bị người ta đuổi g·iết đâu.
Càng nghĩ hắn càng thấy rối, nhưng muốn thế nào cũng phải đợi cô ấy đồng ý gặp đã.
Càng lo sợ điều gì, điều đó càng dễ xảy ra.
Đúng như dự kiến xấu nhất của hắn, Katherine không chịu ra mặt.
Dương Tuấn Vũ sau khi nhận được một cú điện thoại chỉ có một từ “Không!” hắn chỉ biết nhếch miệng cười khổ.
Mà thôi, cô ấy đã không muốn gặp hắn cũng chẳng ép. Hắn sẽ tự giải quyết chuyện của mình. Nghĩ đi nghĩ lại, bắt cô ấy đi cứu một người phụ nữ của hắn, quả thật có chút xát muối vào tim. Dù cho hắn không phải là Apollo, nhưng trái tim hắn lại là của người.
Có điều hắn không nghĩ tới, khi sắp xếp xong hành lý chuẩn bị trở về, Alethea lại xuất hiện. Tuy đều trong nhóm The Night, nhưng hắn chỉ có quan hệ thân thiết với Flora, Lau, Leo và Doris, còn lại Raymond, Ryder coi như tạm được, còn Stranger và cô nàng Alethea này lại đặc biệt ít tiếp xúc.
Lần này cô đích thân tới, không biết là có việc gì. Hắn nhớ lại thì thấy cô ả và Katherine là quan hệ chị em thân thiết, không lẽ là vì Katherine mà tới chuyển lời.
Dù sao đều là bạn, Dương Tuấn Vũ vui vẻ tiếp đón, Alethea vẫn đẹp như thế, chỉ là cô vẫn luôn giữ một khoảng cách nhất định với người xung quanh, ngay cả với các thành viên The Night ban đầu, hắn chỉ thấy cô nói chuyện nhiều với Katherine và Flora. “Không lẽ cô ta là l·esbians?” Trong đầu hắn nảy ra suy nghĩ tà ác.
Alethea nào biết đối phương chỉ thông qua vài điều xằng bậy mà lại chụp cho cô cái mũ đ·ồng t·ính, cô nhìn người con gái phía sau Dương Tuấn Vũ, miệng hơi nhếch lên:
- Chị em của tôi, Elise vẫn sống tốt chứ?
Rin nghe thấy thế mặt trở nên buồn bã, tay chân có chút luống cuống, Dương Tuấn Vũ nhìn cô ta nhướng mày, hắn gật đầu:
- Vợ tội vẫn tốt. Gia đình hạnh phúc. Cảm ơn cô đã quan tâm.
- Ồ. Cậu cũng không tồi, lại khiến Elise chấp nhận chia sẻ tình cảm thêm với một cô gái nữa.
Dương Tuấn Vũ có chút khó chịu, chữ “nữa” mà cô cố tình kéo dài kia rõ ràng đang châm biếm cả Flora. Nghe từ giọng điệu ấy, có lẽ mối quan hệ của cô ta với Flora đã không còn thân thiết như trước nữa.
Chẳng rõ vì sao đối phương lại tới đây để châm chọc mình, hắn có chút không vui nói:
- Không biết vì sao hôm nay chị lại “tiện” đường tới đây thăm hỏi tôi vậy?
Dương Tuấn Vũ nhấp một ngụm cà phê, chữ “tiện” mà hắn nói không rõ là tiện đường hay ti tiện.
Alethea giống như hiểu ra hàm ý câu hỏi của hắn, ánh mắt thoáng nét tức giận nhưng rồi rất nhanh biến mất. Cô cười nhạt:
- Cũng chẳng tiện đường gì. Tôi tới để nói thẳng cho cậu rõ: “Đừng Mơ Tưởng Tới Selena.”
Dương Tuấn Vũ chính thức bực mình, hắn phẩy tay:
- Tôi có mơ tưởng hay không cũng là chuyện của tôi với cô ấy, không liên quan gì tới chị. Dù có là chị em ruột thịt đi nữa cũng không thể can thiệp vào chuyện này. Huống hồ hai người còn chẳng có quan hệ huyết thống gì, chị càng không có tư cách lên mặt dạy đời tôi.
- Cậu ... Tốt. Nể tình bạn cũ, đừng khiến tôi trở mặt.
- Thì ra đấy là chị đã nể tình bạn cũ rồi, nếu không thì thế nào?
Dương Tuấn Vũ tức giận, hắn xưa nay không có thói quen đánh phụ nữ, nếu đổi lại là một tên khác nói ra điều này e rằng bây giờ kẻ đó đã bay ra ngoài cửa rồi.
Nhưng hắn không ngờ Alethea lại nổi điên lên, cô nhìn hắn lạnh lẽo:
- Nếu cậu làm con bé đau khổ thêm nữa, tôi sẽ GIẾT cậu.
Sau câu nói của cô, phía ngoài đột nhiên xuất hiện sáu thân ảnh, sát khí trong người tỏa ra nhắm thẳng vào Alethea, Vio mở miệng:
- Chủ tử, người này ...
Dương Tuấn Vũ hiểu họ định nói gì, hắn phất tay ra hiệu cho bọn họ lui xuống, tuy có chút lo lắng nhưng đám Vio cũng không dám kháng lệnh mà rời đi. Alethea nhìn theo cười khinh miệt:
- Đều là cấp Vương, coi như không tồi.
Dương Tuấn Vũ nheo mắt im lặng, không phải hắn sợ, mà hắn đang nghĩ vì sao cô ta lại bảo vệ Katherine như vậy? Không lẽ cô ta biết bí mật của Katherine.
Chuyến đi tới Đức này coi như chẳng thu hoạch được gì rồi, hắn thở dài, lòng có chút mất mác, không nghĩ rằng The Night vui vẻ trước đây giờ lại có bộ dáng như vậy. Bảo sao khi tới hắn đã gửi tín hiệu đặc biệt của đội đi, nhưng không nhận được sự phản hồi nào. Trừ Leo và Doris báo đang có việc gấp cần xử lý, hẹn hắn thời gian tới gặp lại, Flora thì chưa trả lời, nhưng kết nối giữa hai người vẫn tốt, nên hắn không quá lo lắng. Còn những người khác một chút phản hồi cũng không có, khác hẳn với ngày xưa, chỉ cần hắn có lời, mọi người ít nhiều đều vui vẻ đáp lại.
Dương Tuấn Vũ thở dài, từ cử chỉ không chút sợ hãi của cô ra khi bị 6 cao thủ cấp Vương nhắm vào, tuy bọn họ gần đây mới được hắn hỗ trợ đột phá, cấp Vương ở Zero đã đủ xưng bá một phương, nhưng trong mắt Alethea lại chẳng thấy có một chút cảm giác bất an nào.
Hắn giờ mới biết mình đã đánh giá quá đơn giản các thành viên The Night rồi. Có lẽ không chỉ Katherine, một vị Thần cố tình che giấu sức mạnh thật sự, ngay cả những người khác, cũng đều có bí mật riêng của mình, mà ả Alethea đang ngồi trước mặt hắn chính là một trong số đó.
- Cô nghĩ nhiều rồi, Ralph tôi xưa nay chưa từng ép buộc tình cảm của bất cứ người con gái nào. Họ đến với tôi đều là do duyên phận. Nếu bản thân Katherine không muốn gặp tôi thì vĩnh viễn sẽ không gặp lại, điều đó cô có thể yên tâm. Tốt rồi, nếu cô muốn ở lại làm khách tôi sẽ tiếp đãi chu đáo, còn không thì ...
Alethea gật đầu ngắt lời:
- Không cần. Chỉ mong cậu có thể giữ được lời hứa đấy là đủ rồi. Chào. Không cần tiễn.
Nói xong, cô đứng dậy, quay đi thẳng.
Rin đứng sau nhìn theo thì bị Dương Tuấn Vũ kéo xuống ngồi vào lòng, hắn vỗ lưng cô nói:
- Ngốc. Sao phải sợ cô ta? Chỉ cần sống vì mình và người mình quan tâm, còn lời nói của những kẻ khác chẳng đáng phải để trong lòng. Anh hiểu Vân Tú, cô ấy đã nói cho em cơ hội thì nhất định sẽ để em có một gia đình. Chỉ là chuyến đi này coi như bỏ. Về thôi, nơi này đã chẳng có gì phải lưu luyến nữa rồi.
Hắn nhìn ra cửa hạ lệnh:
- Sắp xếp hành lý, 5 phút nữa chúng ta đi. Ngài Josephone, Doris có vẻ đang không ở tại Châu Âu, à không ở gần đây, đợi khi khác tôi dẫn lão tới gặp tộc nhân của mình.
- Cũng không vội, bên ngoài này có khá nhiều tồn tại thú vị, ta muốn nhìn ngó một chút trước khi dồn tâm huyết cho đứa nhỏ mà ngươi nói. Ngươi yên tâm, ta sẽ không làm thứ gì ngu ngốc đâu.
- Ồ, tùy ngài.
Tiến độ: 100%
230/230 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
05/05/2025
Thể loại
Tag liên quan