Chương 157: Báo Cáo Tình Hình
05/05/2025
10
9.0
Chương 157: Báo Cáo Tình Hình
Sự xuất hiện của Dương Tuấn Vũ bằng cách nào đó các đại cao thủ ở đây không một ai phát hiện ra, như vậy chẳng phải đối với người này muốn g·iết họ chỉ là một việc đơn giản hay sao?
Mọi người trong phòng họp mặc dù bất động nhưng tri giác vẫn còn, điều này càng khiến họ kh·iếp sợ.
Phe phái Hỏa Long biết mình rơi vào hiểm cảnh, tên nào tên nấy cố gắng giãy giụa phản kháng, nhưng chúng bất lực nhận ra mình chẳng thể thay đổi được gì.
Còn về phía đám người Tuyết Yên, DG và Walter thì ngược lại, khi tận mắt nhìn thấy người đang kéo Vân Tú ôm vào lòng, cảm xúc vui sướng bùng nổ giờ phút này thực khó có thể kìm chế được.
Và người hạnh phúc nhất trong khung cảnh éo le này đương nhiên là Vân Tú. Khác với những người còn lại, cô không bị áp lực trói buộc, cơ thể hoạt động hoàn toàn thoải mái. Nhưng nhìn gương mặt mình hằng mong nhớ bao đêm nay đang đứng trước mặt, cô không dám nhúc nhích, vì sợ rằng đây chỉ là ảo mộng, nếu cô động đậy nó sẽ tan biến.
Cảm nhận được nỗi lo lắng sâu nặng trong lòng Vân Tú, Dương Tuấn Vũ cảm thấy thật hổ thẹn. Hắn rời đi suốt bao năm, để lại muôn vàn gánh nặng cho vợ mình chống đỡ, và nhìn tình cảnh hôm nay, nhìn một người có tố chất tu luyện tốt hơn hắn rất nhiều, Dương Tuấn Vũ liền biết, cô đã hi sinh thật nhiều cho gia đình hắn, không, là gia đình của cả hai người.
Khẽ gạt sợi tóc mai có phần r·ối l·oạn trước trán rồi hôn lên đó một cái thật nhẹ, hắn nở nụ cười bỉ ổi quen thuộc, miệng thì thầm mấy câu gì đó vào tai Vân Tú khiến từ mặt tới cổ cô thoáng chốc đỏ hồng. Nhưng cũng chính vì nó mà cô bật khóc nức nở, hóa ra mọi thứ trước mặt cô không phải là một giấc mộng. Cô ôm chầm lấy hắn, bao nhiêu uất hận, thiệt thòi, bao nhiêu khó khăn, gian khổ, giờ phút này theo từng dòng lệ nóng chảy đi hết.
Khung cảnh cuộc chiến tới giờ quá mức quỷ dị, Dương Tuấn Vũ giải trừ áp lực cho Tuyết Yên và đám DG, mọi người cũng không muốn làm phiền hắn, lần lượt im lặng đứng ở một phía không xa, đợi hắn lên tiếng trách phạt. Duy chỉ có Tuyết Yên là bị hắn gọi tới bên cạnh.
Dương Tuấn Vũ không để ý nhiều, tâm trí giờ phút này đặt hết ở bên vợ mình, hắn ôm chặt cô, thủ thỉ vào tai những lời an ủi, thi thoảng lại hỏi về tình hình sức khỏe mọi người qua lời em gái.
May sao, mọi người vẫn tạm ổn.
Biết được tin tức này, hắn mới đặt được áp lực luôn đè nén trong lòng xuống, Tuyết Yên cuối cùng cũng tin sự thật này, niềm vui gia đình một lần nữa được đoàn tụ khiến cô ôm lấy chị dâu bật khóc, còn về phía ông anh quý hóa cô vẫn chưa thể tha thứ cho hắn. Càng giận anh, cô lại càng thương người chị dâu trước mặt.
Dương Tuấn Vũ bị cho ra rìa khiến hắn có chút xấu hổ, tay xoa xoa mũi, tạm để hai người họ khóc cho thoải mái mà đi về phía Vũ Tuấn Phong, A Cường và Lau, hắn muốn họ thuật lại chi tiết những sự việc tổ chức phải trải qua suốt thời gian hắn vắng mặt, và đương nhiên, sự chia rẽ nội bộ, xuất hiện phản tặc là điều mấu chốt.
Sau khi nghe cấp dưới báo cáo, Dương Tuấn Vũ đại khái đã hiểu tình hình của căn cứ thời gian vừa qua. Ngoài việc phản tặc, nhìn chung căn cứ vẫn tiếp tục phát triển khá tốt. DE hiện giờ không còn hạn chế tuyển người và đạo tạo như lúc hắn nắm quyền, mà đã mở rộng hơn rất nhiều, thời điểm lúc trước hắn m·ất t·ích quân số mới dừng lại ở khoảng 500 thành viên, hiện giờ con số này đã nâng lên gấp mười lần.
Và theo xu thế khuếch đại toàn cầu của Thịnh Thế, cơ sở Mắt Rồng (DE) không còn hạn chế trong lãnh thổ Việt Nam nữa, nó đã có mặt ở trên dưới 102 quốc gia lớn nhỏ, ngoài sáng thì vẫn là nơi kinh doanh của tập đoàn, các thành viên vừa làm nhân viên, vừa làm đặc vụ trong t·hế g·iới n·gầm.
Trong 102 quốc gia và vùng lãnh thổ đó, đương nhiên không phải có rất nhiều thành viên ngầm, mà điều động nhân lực và phân bố số lượng phải dựa trên nhu cầu của tổ chức. Nhưng nhìn chung, theo đà tăng lên của các chi nhánh, thông tin thu thập được càng lúc càng trở lên đa dạng, rõ ràng và chi tiết.
Cũng chính vì sự bá đạo của nó, người quản lý nắm trong tay hệ thống lớn như vậy dễ khiến người ta thèm khát. Chẳng qua sự áp đảo về sức mạnh của đám người Walter làm những kẻ có dã tâm phải tạm thời thu lại móng vuốt, sống an phận.
Nhưng biến cố ở Merapi khiến thế cục xảy ra trắc trở, lòng dạ lang sói có dịp thừa cơ phát tác, cuối cùng bị tham lam làm mờ mắt mới xuất hiện phản đồ trở mặt như đám người Hỏa Long hôm nay.
Nếu không phải trong lúc hung hiểm nhất Dương Tuấn Vũ về kịp, thì chỉ sau một thời gian ngắn nữa thôi, không chỉ căn cứ, tập đoàn mà cả gia đình, người thân hắn chắc chắn sẽ gặp phải bi kịch. Và khi mọi việc đã đi quá xa, hắn có mạnh khỏe trở về cũng sẽ phải ôm hối hận cả đời.
Dương Tuấn Vũ thầm hô mình ở hiền gặp lành, ông trời đúng là vẫn ưu ái hắn rất nhiều.
Bốn kẻ mặt người dạ thú giờ phút này tâm xám như tro tàn, nhìn thủ lĩnh Hỏa Long toàn thân đẫm máu đang nằm bẹp trong góc, tứ chi không biết vì sao đã bị cắt cụt, gương mặt miễn cưỡng được coi là anh tuấn giờ đang vặn vẹo, trắng bệch, thảm hại vô cùng.
Kẻ xuất hiện rốt cuộc là thần thánh phương nào? Bọn chúng ra ngoài lăn lộn không phải chỉ có mấy năm, v·a c·hạm với rất nhiều cao thủ từ khắp nơi trên thế giới, có thắng cũng có thua, nhưng chưa bao giờ đối mặt với một tên đáng sợ như thế.
Boss?
Họ chưa bao giờ nghĩ kẻ sáng lập ra Mắt Rồng lại có sức mạnh khủng bố như vậy, nếu mà biết thế, có cho bọn chúng mười lá gan cũng tuyệt đối không si tâm vọng tưởng tranh quyền đoạt thế của người ta.
Giờ thì hay rồi, tới mạng mình người ta muốn g·iết thì g·iết, muốn h·ành h·ạ thì h·ành h·ạ, năm tên bỗng chốc suy sụp, một chút ý định phản kháng cũng chẳng còn. Đám người sợ mạnh nạt yếu như chúng bao năm qua Dương Tuấn Vũ đã thấy rất nhiều rồi.
Nhìn vẻ mặt ăn năn của đám thủ hạ, hắn không khỏi cảm thán. Người khí chất nội liễm, kẻ tóc gió mai sương, thời gian qua đi, tất cả đã thay đổi rồi. Tuy vậy, họ vẫn trung thành hỗ trợ, đặt một người phụ nữ cao hơn mình mà cống hiến suốt bao năm, Dương Tuấn Vũ không có gì để tức giận.
Nếu không nhờ họ chống đỡ, Vân Tú và gia đình hắn giờ sao còn được an bình.
- Đều trở về tĩnh tâm, tự khiển trách đi, các người cũng tới lúc được nghỉ ngơi rồi.
Dương Tuấn Vũ thở dài phất tay, muốn để họ lui xuống.
Nhưng đám Walter nghe hắn nói vậy thì tâm thần chấn động, bộ dạng kinh hãi, tất cả gập lưng cúi đầu thốt lên:
- Xin cậu để chúng tôi có cơ hội sửa sai, đừng trục xuất chúng tôi khỏi căn cứ.
Dương Tuấn Vũ dừng bước, lắc đầu cười:
- Tôi không nói đuổi mọi người đi, đừng nghĩ nhiều, thời gian qua các cậu đã cố gắng vì tổ chức mà không ngại hiểm nguy, chút tội ngày hôm nay tôi không rảnh để truy cứu. Lời tôi nói đơn thuần chỉ là để mọi người tạm thời nghỉ ngơi, suy nghĩ lại tất cả mọi thứ cho thấu đáo. Việc ở tổ chức tạm thời tôi sẽ tiếp quản.
Đây cũng là cơ hội tốt để các người tập trung nghiên cứu tìm cách đột phá cánh cửa sức mạnh tiếp theo. Bên ngoài có người tôi dẫn về, các cậu chịu khó đi theo học hỏi nhất định sẽ hiểu được rất nhiều tri thức quý giá. Nhớ! Đừng làm tôi thất vọng.
Đám DG, Walter hai mắt rực sáng, họ đúng là bị việc thế sự quẩn chân, không có thời gian yên lặng suy nghĩ về con đường tu luyện. Và vừa nãy thôi, chứng kiến sự khủng bố, bá đạo của Boss, trong lòng họ đã có muôn vàn con sóng nổi lên rồi. Nghe tin có cao nhân Boss dẫn về, hai người lập tức nói lời tạm biệt, rời đi.
Duy chỉ có Lau vẫn ngơ ngác một cục ở đấy, Dương Tuấn Vũ lướt nhìn một lượt phát hiện tên này đúng là bao năm không đổi, một chút cũng chẳng chịu tu luyện. Dù vậy, Dương Tuấn Vũ không thấy bất mãn, mỗi người một chí hướng, có người ham mê quyền lực, sức mạnh, có kẻ lại ham mê đỉnh cao tri thức, công nghệ, mà tên đang đứng như trời trồng trước mặt chính là một minh chứng rõ ràng.
Thân là một người trong căn cứ quân sự, tiếp xúc với đám võ giả suốt ngày đánh đấm, nhưng hắn tuyệt nhiên chẳng có ý định tập luyện gì, theo quan điểm của hắn, đám người kia là một lũ vũ phu có sở thích tự h·ành h·ạ bản thân. Tu luyện có gì hay? Ai rồi không phải c·hết? Thay vì hết ngày này qua tháng khác ngồi ngu người một chỗ, hắn cảm thấy cuộc sống với những chuỗi ký tự mới là chân ái.
Chỉ có điều hắn không biết, đám người xung quanh ngược lại cũng nghĩ hắn là tên đần độn, suốt ngày chỉ ham mê mấy thứ số liệu khô khan, tập luyện có sức mạnh, vừa nâng cao tuổi thọ, vừa có thể làm được rất nhiều điều phi thường, như phương Tây vẫn hay gọi là siêu nhân, siêu anh hùng, vừa nghe đã thấy vô cùng oai phong.
- Cậu giao phó công việc lại cho cấp dưới rồi cũng về nghỉ ngơi vài ngày đi, muốn đi du lịch thì báo cáo lại. Yên tâm, tôi không bỏ rơi cậu đâu. Đợi khi giải tỏa sạch sẽ hết áp lực mấy năm qua, khi quay về tôi sẽ đưa cho cậu rất nhiều thứ hay ho.
- Rõ thưa sếp!
Lau sung sướng phát điên, hắn vụng về bắt chước chào theo kiểu quân nhân rồi vội tóm lấy áo khoác treo trên giá, thoáng cái đã mất hút. Hắn đích thực đã vã lắm rồi, bao năm bị gái lừa, cuối cùng mấy tháng trước hắn đã gặp được chân ái cuộc đời, nhưng vì tổ chức thời gian này thực quá bận rộn, cô gái đó đã có phần sốt ruột rồi, nếu hắn còn không mau xuất hiện thì chỉ sợ mỹ nhân sẽ rơi vào tay con sói nào đó mất thôi.
Cho nên, ngay khi được Boss ban thưởng nghỉ phép, hắn quyết định xin nghỉ hẳn một tháng, đưa nàng đi khắp châu Âu du lịch, để đảm bảo khi đi hai người, khi về ba người. Đây là kế hoạch mà nằm mơ hắn cũng muốn làm, nhưng vẫn chưa có cơ hội triển khai.
Về phía căn cứ thì hắn không quá lo lắng, Boss luôn có rất nhiều thứ bí ẩn, hắn nhiều lần còn bạo gan đoán rằng trình độ công nghệ thông tin của Boss không hề thua kém mình, thậm chí có phần vượt trội hơn, nhưng Boss quá nhiều việc phải lo, lại đam mê tu luyện nên mới cần hắn chỉ huy mạng lưới trinh sát tình báo của DE mà thôi.
Sự xuất hiện của Dương Tuấn Vũ bằng cách nào đó các đại cao thủ ở đây không một ai phát hiện ra, như vậy chẳng phải đối với người này muốn g·iết họ chỉ là một việc đơn giản hay sao?
Mọi người trong phòng họp mặc dù bất động nhưng tri giác vẫn còn, điều này càng khiến họ kh·iếp sợ.
Phe phái Hỏa Long biết mình rơi vào hiểm cảnh, tên nào tên nấy cố gắng giãy giụa phản kháng, nhưng chúng bất lực nhận ra mình chẳng thể thay đổi được gì.
Còn về phía đám người Tuyết Yên, DG và Walter thì ngược lại, khi tận mắt nhìn thấy người đang kéo Vân Tú ôm vào lòng, cảm xúc vui sướng bùng nổ giờ phút này thực khó có thể kìm chế được.
Và người hạnh phúc nhất trong khung cảnh éo le này đương nhiên là Vân Tú. Khác với những người còn lại, cô không bị áp lực trói buộc, cơ thể hoạt động hoàn toàn thoải mái. Nhưng nhìn gương mặt mình hằng mong nhớ bao đêm nay đang đứng trước mặt, cô không dám nhúc nhích, vì sợ rằng đây chỉ là ảo mộng, nếu cô động đậy nó sẽ tan biến.
Cảm nhận được nỗi lo lắng sâu nặng trong lòng Vân Tú, Dương Tuấn Vũ cảm thấy thật hổ thẹn. Hắn rời đi suốt bao năm, để lại muôn vàn gánh nặng cho vợ mình chống đỡ, và nhìn tình cảnh hôm nay, nhìn một người có tố chất tu luyện tốt hơn hắn rất nhiều, Dương Tuấn Vũ liền biết, cô đã hi sinh thật nhiều cho gia đình hắn, không, là gia đình của cả hai người.
Khẽ gạt sợi tóc mai có phần r·ối l·oạn trước trán rồi hôn lên đó một cái thật nhẹ, hắn nở nụ cười bỉ ổi quen thuộc, miệng thì thầm mấy câu gì đó vào tai Vân Tú khiến từ mặt tới cổ cô thoáng chốc đỏ hồng. Nhưng cũng chính vì nó mà cô bật khóc nức nở, hóa ra mọi thứ trước mặt cô không phải là một giấc mộng. Cô ôm chầm lấy hắn, bao nhiêu uất hận, thiệt thòi, bao nhiêu khó khăn, gian khổ, giờ phút này theo từng dòng lệ nóng chảy đi hết.
Khung cảnh cuộc chiến tới giờ quá mức quỷ dị, Dương Tuấn Vũ giải trừ áp lực cho Tuyết Yên và đám DG, mọi người cũng không muốn làm phiền hắn, lần lượt im lặng đứng ở một phía không xa, đợi hắn lên tiếng trách phạt. Duy chỉ có Tuyết Yên là bị hắn gọi tới bên cạnh.
Dương Tuấn Vũ không để ý nhiều, tâm trí giờ phút này đặt hết ở bên vợ mình, hắn ôm chặt cô, thủ thỉ vào tai những lời an ủi, thi thoảng lại hỏi về tình hình sức khỏe mọi người qua lời em gái.
May sao, mọi người vẫn tạm ổn.
Biết được tin tức này, hắn mới đặt được áp lực luôn đè nén trong lòng xuống, Tuyết Yên cuối cùng cũng tin sự thật này, niềm vui gia đình một lần nữa được đoàn tụ khiến cô ôm lấy chị dâu bật khóc, còn về phía ông anh quý hóa cô vẫn chưa thể tha thứ cho hắn. Càng giận anh, cô lại càng thương người chị dâu trước mặt.
Dương Tuấn Vũ bị cho ra rìa khiến hắn có chút xấu hổ, tay xoa xoa mũi, tạm để hai người họ khóc cho thoải mái mà đi về phía Vũ Tuấn Phong, A Cường và Lau, hắn muốn họ thuật lại chi tiết những sự việc tổ chức phải trải qua suốt thời gian hắn vắng mặt, và đương nhiên, sự chia rẽ nội bộ, xuất hiện phản tặc là điều mấu chốt.
Sau khi nghe cấp dưới báo cáo, Dương Tuấn Vũ đại khái đã hiểu tình hình của căn cứ thời gian vừa qua. Ngoài việc phản tặc, nhìn chung căn cứ vẫn tiếp tục phát triển khá tốt. DE hiện giờ không còn hạn chế tuyển người và đạo tạo như lúc hắn nắm quyền, mà đã mở rộng hơn rất nhiều, thời điểm lúc trước hắn m·ất t·ích quân số mới dừng lại ở khoảng 500 thành viên, hiện giờ con số này đã nâng lên gấp mười lần.
Và theo xu thế khuếch đại toàn cầu của Thịnh Thế, cơ sở Mắt Rồng (DE) không còn hạn chế trong lãnh thổ Việt Nam nữa, nó đã có mặt ở trên dưới 102 quốc gia lớn nhỏ, ngoài sáng thì vẫn là nơi kinh doanh của tập đoàn, các thành viên vừa làm nhân viên, vừa làm đặc vụ trong t·hế g·iới n·gầm.
Trong 102 quốc gia và vùng lãnh thổ đó, đương nhiên không phải có rất nhiều thành viên ngầm, mà điều động nhân lực và phân bố số lượng phải dựa trên nhu cầu của tổ chức. Nhưng nhìn chung, theo đà tăng lên của các chi nhánh, thông tin thu thập được càng lúc càng trở lên đa dạng, rõ ràng và chi tiết.
Cũng chính vì sự bá đạo của nó, người quản lý nắm trong tay hệ thống lớn như vậy dễ khiến người ta thèm khát. Chẳng qua sự áp đảo về sức mạnh của đám người Walter làm những kẻ có dã tâm phải tạm thời thu lại móng vuốt, sống an phận.
Nhưng biến cố ở Merapi khiến thế cục xảy ra trắc trở, lòng dạ lang sói có dịp thừa cơ phát tác, cuối cùng bị tham lam làm mờ mắt mới xuất hiện phản đồ trở mặt như đám người Hỏa Long hôm nay.
Nếu không phải trong lúc hung hiểm nhất Dương Tuấn Vũ về kịp, thì chỉ sau một thời gian ngắn nữa thôi, không chỉ căn cứ, tập đoàn mà cả gia đình, người thân hắn chắc chắn sẽ gặp phải bi kịch. Và khi mọi việc đã đi quá xa, hắn có mạnh khỏe trở về cũng sẽ phải ôm hối hận cả đời.
Dương Tuấn Vũ thầm hô mình ở hiền gặp lành, ông trời đúng là vẫn ưu ái hắn rất nhiều.
Bốn kẻ mặt người dạ thú giờ phút này tâm xám như tro tàn, nhìn thủ lĩnh Hỏa Long toàn thân đẫm máu đang nằm bẹp trong góc, tứ chi không biết vì sao đã bị cắt cụt, gương mặt miễn cưỡng được coi là anh tuấn giờ đang vặn vẹo, trắng bệch, thảm hại vô cùng.
Kẻ xuất hiện rốt cuộc là thần thánh phương nào? Bọn chúng ra ngoài lăn lộn không phải chỉ có mấy năm, v·a c·hạm với rất nhiều cao thủ từ khắp nơi trên thế giới, có thắng cũng có thua, nhưng chưa bao giờ đối mặt với một tên đáng sợ như thế.
Boss?
Họ chưa bao giờ nghĩ kẻ sáng lập ra Mắt Rồng lại có sức mạnh khủng bố như vậy, nếu mà biết thế, có cho bọn chúng mười lá gan cũng tuyệt đối không si tâm vọng tưởng tranh quyền đoạt thế của người ta.
Giờ thì hay rồi, tới mạng mình người ta muốn g·iết thì g·iết, muốn h·ành h·ạ thì h·ành h·ạ, năm tên bỗng chốc suy sụp, một chút ý định phản kháng cũng chẳng còn. Đám người sợ mạnh nạt yếu như chúng bao năm qua Dương Tuấn Vũ đã thấy rất nhiều rồi.
Nhìn vẻ mặt ăn năn của đám thủ hạ, hắn không khỏi cảm thán. Người khí chất nội liễm, kẻ tóc gió mai sương, thời gian qua đi, tất cả đã thay đổi rồi. Tuy vậy, họ vẫn trung thành hỗ trợ, đặt một người phụ nữ cao hơn mình mà cống hiến suốt bao năm, Dương Tuấn Vũ không có gì để tức giận.
Nếu không nhờ họ chống đỡ, Vân Tú và gia đình hắn giờ sao còn được an bình.
- Đều trở về tĩnh tâm, tự khiển trách đi, các người cũng tới lúc được nghỉ ngơi rồi.
Dương Tuấn Vũ thở dài phất tay, muốn để họ lui xuống.
Nhưng đám Walter nghe hắn nói vậy thì tâm thần chấn động, bộ dạng kinh hãi, tất cả gập lưng cúi đầu thốt lên:
- Xin cậu để chúng tôi có cơ hội sửa sai, đừng trục xuất chúng tôi khỏi căn cứ.
Dương Tuấn Vũ dừng bước, lắc đầu cười:
- Tôi không nói đuổi mọi người đi, đừng nghĩ nhiều, thời gian qua các cậu đã cố gắng vì tổ chức mà không ngại hiểm nguy, chút tội ngày hôm nay tôi không rảnh để truy cứu. Lời tôi nói đơn thuần chỉ là để mọi người tạm thời nghỉ ngơi, suy nghĩ lại tất cả mọi thứ cho thấu đáo. Việc ở tổ chức tạm thời tôi sẽ tiếp quản.
Đây cũng là cơ hội tốt để các người tập trung nghiên cứu tìm cách đột phá cánh cửa sức mạnh tiếp theo. Bên ngoài có người tôi dẫn về, các cậu chịu khó đi theo học hỏi nhất định sẽ hiểu được rất nhiều tri thức quý giá. Nhớ! Đừng làm tôi thất vọng.
Đám DG, Walter hai mắt rực sáng, họ đúng là bị việc thế sự quẩn chân, không có thời gian yên lặng suy nghĩ về con đường tu luyện. Và vừa nãy thôi, chứng kiến sự khủng bố, bá đạo của Boss, trong lòng họ đã có muôn vàn con sóng nổi lên rồi. Nghe tin có cao nhân Boss dẫn về, hai người lập tức nói lời tạm biệt, rời đi.
Duy chỉ có Lau vẫn ngơ ngác một cục ở đấy, Dương Tuấn Vũ lướt nhìn một lượt phát hiện tên này đúng là bao năm không đổi, một chút cũng chẳng chịu tu luyện. Dù vậy, Dương Tuấn Vũ không thấy bất mãn, mỗi người một chí hướng, có người ham mê quyền lực, sức mạnh, có kẻ lại ham mê đỉnh cao tri thức, công nghệ, mà tên đang đứng như trời trồng trước mặt chính là một minh chứng rõ ràng.
Thân là một người trong căn cứ quân sự, tiếp xúc với đám võ giả suốt ngày đánh đấm, nhưng hắn tuyệt nhiên chẳng có ý định tập luyện gì, theo quan điểm của hắn, đám người kia là một lũ vũ phu có sở thích tự h·ành h·ạ bản thân. Tu luyện có gì hay? Ai rồi không phải c·hết? Thay vì hết ngày này qua tháng khác ngồi ngu người một chỗ, hắn cảm thấy cuộc sống với những chuỗi ký tự mới là chân ái.
Chỉ có điều hắn không biết, đám người xung quanh ngược lại cũng nghĩ hắn là tên đần độn, suốt ngày chỉ ham mê mấy thứ số liệu khô khan, tập luyện có sức mạnh, vừa nâng cao tuổi thọ, vừa có thể làm được rất nhiều điều phi thường, như phương Tây vẫn hay gọi là siêu nhân, siêu anh hùng, vừa nghe đã thấy vô cùng oai phong.
- Cậu giao phó công việc lại cho cấp dưới rồi cũng về nghỉ ngơi vài ngày đi, muốn đi du lịch thì báo cáo lại. Yên tâm, tôi không bỏ rơi cậu đâu. Đợi khi giải tỏa sạch sẽ hết áp lực mấy năm qua, khi quay về tôi sẽ đưa cho cậu rất nhiều thứ hay ho.
- Rõ thưa sếp!
Lau sung sướng phát điên, hắn vụng về bắt chước chào theo kiểu quân nhân rồi vội tóm lấy áo khoác treo trên giá, thoáng cái đã mất hút. Hắn đích thực đã vã lắm rồi, bao năm bị gái lừa, cuối cùng mấy tháng trước hắn đã gặp được chân ái cuộc đời, nhưng vì tổ chức thời gian này thực quá bận rộn, cô gái đó đã có phần sốt ruột rồi, nếu hắn còn không mau xuất hiện thì chỉ sợ mỹ nhân sẽ rơi vào tay con sói nào đó mất thôi.
Cho nên, ngay khi được Boss ban thưởng nghỉ phép, hắn quyết định xin nghỉ hẳn một tháng, đưa nàng đi khắp châu Âu du lịch, để đảm bảo khi đi hai người, khi về ba người. Đây là kế hoạch mà nằm mơ hắn cũng muốn làm, nhưng vẫn chưa có cơ hội triển khai.
Về phía căn cứ thì hắn không quá lo lắng, Boss luôn có rất nhiều thứ bí ẩn, hắn nhiều lần còn bạo gan đoán rằng trình độ công nghệ thông tin của Boss không hề thua kém mình, thậm chí có phần vượt trội hơn, nhưng Boss quá nhiều việc phải lo, lại đam mê tu luyện nên mới cần hắn chỉ huy mạng lưới trinh sát tình báo của DE mà thôi.
Tiến độ: 100%
230/230 chương
Tình trạng
Đã hoàn thành
Quốc gia
Unknown
Ngày đăng
05/05/2025
Thể loại
Tag liên quan